Quyền Hoàn hai ngày qua thực sự rất bị động. Con trưởng hắn Quyền Văn Thọ chưa đánh trận nào đã đầu hàng Tùy quân, tuy Quyền Hoàn hạ lệnh phong tỏa tin tức, nhưng vẫn có tin vỉa hè truyền bá ở trong thành, tổn hại uy vọng của Quyền Hoàn.
Quyền Hoàn đi ra cổng, đám người bên ngoài càng thêm kích động hẳn lên, liều mạng chen về phía trước, không ngừng hò hét. Quyền Hoàn khoát tay áo, có binh sĩ hô to: “Im lặng, đại nhân muốn lên tiếng.”
Một hồi lâu sau, đám người mới dần dần an tĩnh lại, mỗi người vươn cổ nhìn về phía Quyền Hoàn. Quyền Hoàn cao giọng nói: “Tâm tình mọi người ta có thể lý giải, ta sẽ dốc hết khả năng bảo vệ tài sản tính mạng của các vị, xin mọi người yên tâm, “
Một lão giả kích động hỏi: “Xin hỏi Mạc Ly Chi đại nhân, chúng ta nhất định phải chống lại Tùy quân công thành sao? Chẳng lẽ không thể đàm phán hòa bình?”
Quyền Hoàn thở dài, “Đàm phán hòa bình hay không, ta còn cần bàn với các đại thần, nhưng chỉ sợ đàm phán hòa bình phải trả giá rất lớn.”
Đám người lại bắt đầu kích động hò hét lên. Lão giả vừa rồi vội vàng quay đầu hướng mọi người la lớn: “Mọi người im lặng, không được làm ồn! Không được làm ồn!”
Mọi người lại an tĩnh lại. Lão giả hướng Quyền Hoàn thi lễ, “Đại nhân, không có ai muốn đàm phán hòa bình, nhưng... Nếu chỉ có thể lựa chọn ở giữa diệt thành cùng đàm phán hòa bình, vậy thà rằng đàm phán hòa bình, trả giá tuy lớn, nhưng ít ra có thể bảo vệ tài sản tính mạng. Người nếu chết rồi, tiền còn có tác dụng gì, đại nhân nói có phải hay không?”
Quyền Hoàn gật gật đầu, “Sự mong mỏi của các ngươi ta hiểu, ta sẽ cân nhắc kĩ càng, mọi người giải tán đi!”
“Chúng ta không quấy rầy đại nhân nữa.”
Lão giả nói với mọi người: “Mọi người giải tán đi! Đều tự về nhà.”
Mọi người tốp năm tốp ba đều đi rồi, lúc này, một gia nhân chờ ở bên dưới chạy lên, nói khẽ với Quyền Hoàn: “Trưởng công tử phái người truyền tin đến.”
Trong lòng Quyền Hoàn cả kinh, vội hỏi: “Người truyền tin ở nơi nào?”
“Hiện tại chờ ở sảnh bên.”
Quyền Hoàn cũng không để ý tới đi hoàng cung nữa, xoay người liền hướng sảnh bên đi đến. Đi đến sảnh bên, Quyền Hoàn thấy một văn sĩ, hắn lập tức nhận ra là phụ tá Tôn Đức Nghệ của trưởng tử Quyền Văn Thọ, trong lòng Quyền Hoàn thất vọng một phen. Hắn còn tưởng là Trương Huyễn phái người tới, không nghĩ tới là người nhà. Đây thật ra là một loại thái độ, nếu là Trương Huyễn phái người tới, vậy nói lên còn có đường sống dàn xếp, hiện tại đến là người mình, cục diện bọn họ gặp phải vẫn cực kỳ ác liệt, rất có thể sẽ gặp tối hậu thư.
Tôn Đức Nghệ vội bước lên phía trước thi lễ, trình lên một phong thư, “Đây là thư của trưởng công tử cho đại nhân.”
“Nó hiện tại thế nào?” Quyền Hoàn tiếp nhận thư hỏi.
“Trưởng công tử vẫn khỏe, chỉ là bị giam lỏng, không chịu ngược đãi, đại nhân xem thư trước đi!”
Quyền Hoàn mở thư đọc một lần, không ngoài hắn dự kiến, con trai ở trong thư khẩn cầu hắn đầu hàng, nhưng đây chỉ là ý tứ của con trai, không phải ý tứ Trương Huyễn. Quyền Hoàn khó có thể che dấu nét thất vọng trên mặt. Tôn Đức Nghệ nhìn ra Quyền Hoàn vẻ mặt thất vọng, liền thật cẩn thận nhắc nhở: “Nhưng ty chức có thể đến truyền tin, là trải qua Tề vương đặc biệt phê chuẩn.”
Quyền Hoàn nhất thời tỉnh ngộ, Trương Huyễn đã chịu đáp ứng để người đến truyền tin, đây thật ra cũng đã biểu lộ một loại thái độ, mình vừa rồi thế mà chui vào sừng trâu.
“Trương Huyễn có từng ám chỉ hay không cái gì? Ví dụ như từng nói cái gì, hoặc là cho cái gì.”
Tôn Đức Nghệ cười khổ một tiếng nói: “Để ty chức đến truyền tin thật ra chính là một loại ám chỉ, đại nhân nên chủ động phái người đi đàm phán, mà không nên ở chỗ này chờ sứ giả của Tề vương. Ta nghĩ, không có cái gì tiên lễ hậu binh, nếu đại nhân chậm chạp không phái người đi, sẽ sinh ra phán đoán sai lầm, công thành sẽ khó có thể tránh được.”
Quyền Hoàn thở dài, “Ngươi nói đúng, nên là chúng ta đi cầu Tùy quân, không thể do dự nữa.”
~~~~
Giữa trưa, Cao Ly Lễ bộ thị lang Võ Triếp Tuấn xuất hiện ở ngoài đại doanh Tùy quân, không bao lâu, một quân sĩ đem hắn dẫn vào quân doanh, đi mãi tới trước một đại trướng.
“Mời ngồi một chút, ta đi bẩm báo!”
Võ Triếp Tuấn có chút thấp thỏm bất an ngồi xuống ở trong đại trướng, không biết chờ đợi mình là kết quả thế nào. Hắn không phải tâm phúc của Quyền Hoàn, Quyền Hoàn sở dĩ phái hắn đến, là vì hắn từng đi sứ quận Bắc Hải, từng có qua lại với Trương Huyễn.
Một hồi lâu, màn trướng bỗng bị vén lên, một trận gió thổi vào đại trướng, Võ Triếp Tuấn khẽ quay đầu, chỉ thấy là quân sư Phòng Huyền Linh đi đến. Võ Triếp Tuấn vội vàng đứng dậy hành lễ, “Tham kiến Phòng quân sư.”
“Võ thị lang, đã lâu không gặp.”
Phòng Huyền Linh mỉm cười, xua tay nói: “Mời ngồi!”
Võ Triếp Tuấn bất an ngồi xuống, hắn từng có qua lại với Tùy quân, biết Trương Huyễn bình thường sẽ không tiếp kiến mình, Phòng Huyền Linh tới tiếp kiến đã là phi thường coi trọng rồi. Võ Triếp Tuấn vội vàng hạ thấp người nói: “Ta lần này chịu Mạc Ly Chi đại nhân ủy thác đến cùng đàm phán với quý quân, xem có thể hòa bình giải quyết cục diện trước mắt hay không, tìm một phương án hai bên đều có thể tiếp nhận.”
Phòng Huyền Linh thản nhiên cười nói: “Phương án là có, nhưng muốn hai bên đều có thể tiếp nhận, chỉ sợ sẽ rất khó khăn.”
Võ Triếp Tuấn trầm mặc một lát nói: “Lần này tiến công Liêu Đông hoàn toàn là quyết sách cường thế của cá nhân Uyên Thái Tộ, trên thực tế, Quyền đại nhân là hy vọng hai nước giải hòa, không cần đánh nữa, cho nên hắn luôn giữ thái độ phản đối, nhưng Uyên Thái Tộ nắm giữ quân quyền, Quyền đại nhân không thể ngăn trở hắn, nhưng vì vận mệnh của Cao Ly, Quyền đại nhân đã mạo hiểm diệt trừ Uyên Thái Tộ, toàn bộ quan viên ủng hộ Uyên Thái Tộ đều bị thanh trừ, xin quý quân lý giải thành ý của chúng ta.”
Phòng Huyền Linh cười nói: “Tề vương điện hạ cũng biết việc Uyên Thái Tộ bị giết, hắn cũng biết Quyền đại nhân là phái chủ hòa, cho nên mới cho các ngươi một cơ hội, nếu không hôm qua đã muốn công thành quy mô, một khi thành trì bị công phá, đó là đồ thành diệt quốc, hy vọng các ngươi có thể nắm lấy cơ hội này.”
Võ Triếp Tuấn biết khả năng Tùy quân nhượng bộ không lớn, hắn âm thầm thở dài một hơi, lấy dũng khí nói: “Ta nguyện đem ý kiến của Tề vương chuyển giao cho Quyền đại nhân cùng đại thần khác.”
Phòng Huyền Linh lấy ra một quyển trục, đưa cho Võ Triếp Tuấn, chậm rãi nói: “Ta cũng là văn nhân, sẽ không nói lời thô lỗ, cũng quen biểu đạt hàm súc, nhưng chuyện này quan hệ đến Cao Ly sinh tử, xin thứ ta nói thẳng, Cao Ly chỉ có lựa chọn tiếp nhận cùng không tiếp nhận, nếu tiếp nhận, Cao Ly có thể giữ lại, nếu không tiếp nhận, là đồ thành diệt quốc, xin trong vòng 3 ngày trả lời, quá hạn coi như từ chối.”
Trong lòng Võ Triếp Tuấn nặng nề như rót đầy chì. Hắn yên lặng tiếp nhận quyển trục, lại hướng Phòng Huyền Linh thi lễ, “Cảm tạ Phòng quân sư khoan dung, tại hạ cáo từ!”