Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 898 - Chương 740: Tạo Áp Lực Giang Đô (1)

Chương 740: Tạo áp lực Giang Đô (1)
Chương 740: Tạo áp lực Giang Đô (1)

Bùi Hành Quảng nói với tòng sự: “Thỉnh cầu nói cho Triệu huyện lệnh, mời hắn lập tức tổ chức dân phu khuân vác lương thực và cỏ khô lên thuyền, cần phải ở trước khi trời tối chuẩn bị tốt.”

“Tướng quân yên tâm, huyện lệnh nhà ta buổi sáng đã tổ chức dân phu, hiện tại hẳn là đã đang khuân vác lương thực cỏ khô.”

Tòng sự cáo từ đi rồi, Bùi Hành Quảng nhìn nhìn sắc trời, hiện tại còn là buổi chiều, chờ trời tối liền xuất phát.

***

Giang Đô bởi Đại Vận Hà mà phồn hoa. Sau khi phía bắc sông Hoài bùng nổ chiến loạn mà khiến kênh đào thuỷ vận bị bắt gián đoạn, sự phồn hoa của Giang Đô bắt đầu phai màu, lượng lớn thuyền phu với cửu vạn bến tàu thất nghiệp, buôn bán khó khăn, dân cư giảm mạnh, lượng lớn dân cư về quê, ngắn ngủn nửa năm, dân cư Giang Đô từ đông trăm vạn giảm mạnh đến năm mươi vạn.

Duy nhất vận chuyển và buôn bán là địa khu mậu dịch với Giang Nam, mấy cửa hàng lớn bị Giang Nam hội khống chế dần dần lũng đoạn thương nghiệp Giang Đô, thế lực Giang Nam hội cũng càng ngày thẩm thấu càng sâu đến mỗi ngõ ngách của Giang Đô, cho nên Trần Lăng chỉ khống chế Giang Đô thành an toàn, nhưng kinh tế và dân sinh Giang Đô lại bị Giang Nam hội khống chế, ngay cả quan phủ địa phương Giang Đô cũng không thể không nhìn sắc mặt Giang Nam hội.

Hai tháng qua đại tướng quân Trần Lăng quả thật rất khó sống, hai tháng trước, Giang Nam hội phái Trầm Kiên đến thuyết phục Trần Lăng đầu hàng, hy vọng hắn có thể trung thành Giang Nam hội, nhưng bị Trần Lăng dứt khoát từ chối. Giang Nam hội lập tức đoạn tuyệt giao dịch lương thực với Giang Đô, Giang Đô cung ứng lương thực ngày càng khẩn trương, chỉ dựa vào đất đai một quận Giang Đô còn xa mới có thể nuôi sống trăm vạn dân chúng Giang Đô thành, càng không cần phải nói quân đội của Trần Lăng.

Giang Nam hội cắt đứt lương thực hậu quả đầu tiên chính là giá lương thực tăng cao, giá lương thực ở Giang Đô từ một đấu gạo tám mươi đồng tăng tới năm trăm đồng, sau đó lại tăng lên đến đấu gạo tám trăm đồng, ngắn ngủn hai tháng thời gian giá lương thực đã tăng gấp mười.

Giá lương thực tăng cao khiến rất nhiều thương nhân thấy được cơ hội làm ăn, ùn ùn tổ chức đội tàu đi Kinh Châu mua lương thực, lại bị Giang Nam hội phái quân đội chặn lại ở trên mặt sông, khiến rất đông thương nhân tổn thất thảm trọng, kế hoạch mua lương thực bởi vậy thất bại.

Trần Lăng cũng gặp áp lực cực lớn, bổn ý của hắn cũng không muốn cát cứ làm chư hầu, nhưng hắn cũng không muốn đứng sai đội, cho nên luôn luôn quan sát tình thế. Hắn hoặc là đầu hàng Lý Uyên, hoặc đầu hàng Trương Huyễn, mà sẽ tuyệt không đầu hàng Giang Nam hội, nhưng theo áp lực lương thực từ từ tăng, hắn cũng không thể không đối mặt lựa chọn.

Ngay một tháng trước, Trần Lăng đồng thời phái người đi Trường An và Trung Đô, tuy chỉ là thăm dò, lại dẫn phát sóng to gió lớn ở Trung Đô cùng Trường An, địa vị chiến lược của Giang Đô tự nhiên không cần nhiều lời, ai được Giang Đô, người đó được nửa đông nam, vì thế, Trường An và Trung Đô hầu như đồng thời phái sứ giả đến Giang Đô liên hệ với Trần Lăng.

Binh mã phủ Giang Đô ở ngoài thành đông Giang Đô, nơi này ban đầu là quân nha của Kiêu Quả quân, hiện tại thành quân nha của Trần Lăng, trong ngoài quân nha đề phòng nghiêm ngặt, ở cửa quân nha một chiếc xe ngựa đỗ, mấy tùy tùng nhàm chán ở một bên chờ đợi.

Sảnh trong của quân nha, Trần Lăng đang chiêu đãi đặc sứ từ Trường An tới, đặc sứ này không phải ai khác, chính là Trần Đồng em ruột Trần Lăng. Trần Lăng có ba huynh đệ, trong đó hai người ở quê hương làm thổ thân, một huynh đệ nhỏ nhất là Trần Đồng, trước mắt ở Trường An đảm nhiệm Binh bộ viên ngoại lang.

Lần này Trần Đồng là mang theo trọng trách đi sứ Giang Đô, trước khi đi thiên tử Lý Uyên chuyên môn tiếp kiến hắn, cũng hướng hắn hứa hẹn, nếu hắn có thể thuyết phục Trần Lăng đầu hàng Trường An, triều đình sẽ thăng hắn làm Binh Bộ thị lang.

Từ Binh bộ viên ngoại lang đến Binh Bộ thị lang, đây là vượt qua hai cấp, cần ở quan trường tích lũy hai mươi năm tư cách và từng trải, hiện tại cơ hội lại đột nhiên bày trước mặt Trần Đồng, khích lệ cực lớn quyết tâm thuyết phục đại ca về Đường của Trần Đồng.

Trên bàn nhỏ của sảnh trong bày rượu và thức ăn, Trần Lăng uống từng chén từng chén rượu, từ đầu tới cuối trầm mặc không nói, mà Trần Đồng nhẫn nại, một lần lại một lần khuyên bảo huynh trưởng.

“Huynh trưởng nghĩ hẳn cũng thấy được, lãnh thổ Đường từ Tịnh Châu đến Quan Lũng đến Ba Thục, khống chế được nơi giàu có và đông đúc nhất thiên hạ, quân lương hoàn toàn không có vấn đề, thực lực so với Trung Đô ngụy Tùy cao hơn rất nhiều, thực lực đối chiếu quyết định xu thế thiên hạ tương lai. Có người nói Trương Huyễn mưu tính sâu xa, ta cũng thừa nhận Trương Huyễn có chỗ hơn người, nhưng Đại Đường thiên tử cũng chiêu hiền đãi sĩ, khiêm tốn, cũng khát vọng to lớn, tuyệt không thua Trương Huyễn, cho nên mới có thể thiên hạ quy tâm, thành lập vương triều Đại Đường. Huynh trưởng không cần do dự nữa, xem thành ý của thiên tử Đại Đường đi!”

Trần Đồng thấy huynh trưởng từ đầu tới cuối không hé răng, hắn có chút sốt ruột, đem chén rượu trong tay đặt xuống nói: “Đại ca, thiên tử đã tỏ vẻ nguyện phong ngươi làm Phiêu Kỵ đại tướng quân, Giang Đô quận vương, thành ý như thế còn có cái gì để bắt bẻ, vinh quang đời này có được, còn có cái gì chưa đủ? Đại ca vì sao trầm mặc không đáp ứng?”

Trần Lăng thở dài nói: “Tâm tình đệ ta có thể lý giải, mỗi người đều muốn thăng quan phát tài, ngươi khó khăn mới có cơ hội này, ngươi đương nhiên không muốn mất đi. Ta tuy rất muốn thành toàn ngươi, nhưng sự thật lại quá tàn khốc, cái này quan hệ đến tính mạng của ba vạn tướng sĩ, quan hệ đến tương lai Giang Đô, ngươi không nên làm khó ngu huynh nữa.”

“Nhưng... Huynh trưởng quy hàng Trường An thì không thực tế sao?”

“Nếu ngươi nhất định muốn hỏi, vậy ta cũng chỉ nói một sự kiện, đầu hàng Lý Uyên rồi, vấn đề quân lương của ta giải quyết như thế nào, Giang Đô năm mươi vạn người ai nuôi? Lý Uyên xa ở Trường An, hắn đem lương thực đưa cho ta như thế nào?”

“Cái này —— “

Trần Đồng nghĩ nghĩ nói: “Có thể từ Ba Thục đi Trường Giang đưa lương, hoặc là hướng Giang Nam hội tạo áp lực, làm bọn họ khôi phục mậu dịch lương thực, tóm lại có biện pháp giải quyết.”

“Những cái này ta đều từng cân nhắc, đều không thực tế, Trường Giang đưa lương sẽ chỉ tiện nghi Tiêu Tiển, về phần hướng Giang Nam hội tạo áp lực, đó càng là lời nói vô căn cứ. Trương Huyễn hướng Giang Nam hội tạo áp lực ta còn có thể tin tưởng vài phần, Trường An lấy cái gì tạo áp lực? Chỉ sợ ngay cả Lý Uyên cũng không dám nói như vậy!”

Trần Đồng đỏ bừng mặt, sau một lúc lâu mới nói: “Vậy huynh trưởng quyết định quy hàng Tùy triều sao?”

“Ta vốn là tướng quân Đại Tùy, nào có thuyết ‘quy hàng’, nhưng ta cũng chưa cân nhắc rõ ràng, chúng ta trước không đề cập tới việc này, nói tình huống trong nhà chút đi! Hai cháu tình trạng như thế nào?”

Bình Luận (0)
Comment