Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 917 - Chương 752: Tây Chinh Đông Cố (1)

Chương 752: Tây chinh đông cố (1)
Chương 752: Tây chinh đông cố (1)

Lý Thế Dân lấy ra khoái báo khẩn cấp tám trăm dặm vừa mới nhận được, đưa cho mọi người nói: “Thế cục Trung Nguyên đột nhiên thay đổi, Trương Huyễn và Vương Thế Sung liên thủ cùng săn quân Ngoã Cương, cũng chính là chia cắt Trung Nguyên. Phụ hoàng không muốn quân Đường vắng mặt bữa tiệc chia cắt này, cho nên yêu cầu ta đưa quân về Trường An.”

Mọi người nhìn nhau. Kẻ địch phía tây còn chưa hoàn toàn bình ổn, sao lại bắt đầu động lòng đối với Trung Nguyên?

Trưởng Tôn Vô Kỵ vội nói: “Nếu chúng ta rút quân ở đây, chỉ sợ sẽ thất bại trong gang tấc, Lương Sư Đô sẽ một lần nữa khôi phục nguyên khí. Chúng ta hiện tại tuy gặp khó khăn, nhưng khó khăn của Lương Sư Đô lớn hơn nữa, quân đội của hắn đã không đủ hai vạn, quân Đột Quyết xa ở Hà Bộ, chần chờ không chịu nam hạ, chỉ cần chúng ta đợi tới mùa thu hơi mát mẻ, chiến một trận có thể đánh bại Lương Sư Đô, điện hạ không thể rút quân!”

Trương Công Cẩn cũng khuyên: “Tuy hiện tại lương thực vận chuyển khó khăn, nhưng chúng ta có thể từ Hà Tây mượn bè da dê loại lớn của người Hồ vận lương, ở trong Hoàng Hà như đi trên đất bằng. Quận Kim Thành bên kia còn có mười vạn thạch lương thực tồn lại, đem lương thực vận chuyển tới, vấn đề lương thực của chúng ta lập tức giải quyết, về phần khí hậu không hợp, tựa như Trưởng Tôn trưởng sử nói, sau khi trời mát nóng nực biến mất, chiến lực của binh sĩ liền có thể dần dần khôi phục, hiện tại rút quân tất nhiên là thất bại trong gang tấc.”

Khuất Đột Thông cũng khuyên, “Từ xưa đã có câu tướng ở bên ngoài, lệnh vua có điều không theo. Điện hạ chỉ có đem tình huống cụ thể nói rõ ràng cho thánh thượng, tin tưởng thánh thượng có thể hiểu cho điện hạ.”

Mọi người lần lượt khuyên, Lý Thế Dân chỉ cười khổ không nói. Trưởng Tôn Vô Kỵ phản ứng lại trước, thấp giọng hỏi: “Điện hạ, chẳng lẽ thiên tử nhất định muốn rút quân trở về sao? Không có đường sống dàn xếp?”

Trong đại trướng đầy sự tĩnh lặng, mọi người đều nhìn Lý Thế Dan. Lý Thế Dân thở dài, nói với mọi người: “Thật ra ta rất hiểu cho phụ hoàng, thiên tử đăng cơ còn chưa đến một năm, uy nghiêm của quân chủ là quan trọng số một, phải nhất ngôn cửu đỉnh, cho dù biết rõ là sai lầm cũng phải thực thi không hơn không kém.

Nhưng hiện tại ngay cả ta đứa con trai này cũng muốn làm một vị tướng ở bên ngoài, lệnh vua có điều không theo, phụ hoàng sẽ cảm thấy thế nào? Ông có lẽ sẽ không trách cứ ta, nhưng nhất định sẽ giận chó đánh mèo các vị, đây không phải kết quả ta muốn nhìn thấy. Đây là thứ nhất.

Thứ hai đó là tình thế Trung Nguyên hỗn loạn, khát vọng đối với đông tiến của phụ hoàng mọi người cũng biết, ngay cả lúc Trương Huyễn bắc chinh Cao Ly phụ hoàng còn nhịn không được muốn đánh lén Hồ quan, huống chi hiện tại là lúc chia cắt Trung Nguyên, ông sao có thể đặt thân ra ngoài sự việc?”

“Nhưng phía đông chúng ta chính là Lạc Dương, tham dự chia cắt Trung Nguyên như thế nào?” Đoạn Đức Thao nghi hoặc hỏi.

Bên cạnh, Khuất Đột Thông rất hiểu tình huống Trung Nguyên, trầm giọng nói: “Ý của thiên tử hẳn là đi Vũ quan vào Nam Dương, đoạt lấy một khối tây nam bộ Trung Nguyên, sau đó lấy cái này làm căn cơ, tiến quân Kinh Tương, mà một khả năng khác chính là thừa dịp Vương Thế Sung xuất binh Trung Nguyên, Lạc Dương trống rỗng một hơi đoạt lấy Lạc Dương.”

Lý Thế Dân gật gật đầu, “Hẳn là hai khả năng đều có, cho nên phụ hoàng mới bảo ta lập tức đưa quân về, nếu không lấy quân Trường An hiện có, đoạt lấy các quận Nam Dương cũng hẳn là đủ rồi.”

“Điện hạ đã quyết định đưa quân về Trường An sao?” Trưởng Tôn Vô Kỵ hiểu Lý Thế Dân, hắn biết Lý Thế Dân tất nhiên là đã có quyết định.

Lý Thế Dân thở dài thật dài, “Ta quyết định rút quân về phương nam, về sau lại đánh Lương Sư Đô.”

Hắn sau đó lại nói với Đoạn Đức Thao: “Ta sẽ đệ trình phụ hoàng phong Đoạn tướng quân làm Bình Lương đô đốc, Đoạn tướng quân có thể dẫn quân hai vạn trấn thủ hai quận Bình Lương và Hoằng Hóa, không cho Lương Sư Đô cơ hội nam hạ.”

Đoạn Đức Thao đứng dậy hành lễ, “Ty chức sẽ tuyệt không làm điện hạ thất vọng!”

Hôm sau, đại quân của Lý Thế Dân nhổ trại về, Lý Thế Dân lệnh Khuất Đột Thông thống soái đại quân nam hạ, chính hắn thì dẫn năm ngàn kỵ binh đi trước, một đường nhanh như điện chớp hướng Trường An chạy đi.

Mấy ngày sau, Lý Thế Dân dẫn kỵ binh đến Trường An trước một bước. Lý Uyên sớm nhận được bồ câu truyền tin, biết thứ tử đã rút quân, hắn lập tức phái người ở ngoài thành chờ, lúc Lý Thế Dân tới Trường An, liền lập tức được đón vào trong Thái Cực cung.

Lý Uyên đã rất sốt ruột. Hắn là nhận được tình báo nội ứng Lạc Dương, Trương Huyễn mời Vương Thế Sung cùng săn Ngõa Cương, Lý Uyên mới phát khoái báo khẩn cấp tám trăm dặm đi thông báo Lý Thế Dân rút quân.

Đương nhiên, Lý Uyên cũng không phải không muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm tiêu diệt Lương Sư Đô, nhưng Lý Uyên cân nhắc đến vấn đề Lương Sư Đô trên bản chất là vấn đề Đột Quyết, muốn giải quyết không phải dễ như vậy, cho dù nhất thời tiêu diệt Lương Sư Đô, chỉ cần Đột Quyết nâng đỡ, Lương Sư Đô rất nhanh sẽ ngóc đầu trở lại, không phải một chốc một lát có thể tiêu diệt.

Ngược lại, một khi Trương Huyễn và Vương Thế Sung đạt thành hiệp nghị chia cắt Trung Nguyên, hắn sau chuyện lại đánh tới, sẽ chỉ làm Vương Thế Sung và Trương Huyễn liên thủ đối phó mình. Một khi Nam Bắc Tùy kết minh, quân Đường sẽ bị động, cho nên Lý Uyên đặc biệt sốt ruột, hắn nhất định phải lấy tiêu diệt loạn phỉ làm cái cớ, đánh vào Trung Nguyên đi chia một ly canh, đồng thời ngăn cản Trương Huyễn và Vương Thế Sung kết minh.

Lý Thế Dân bụi bặm mệt mỏi tới ngoài ngự thư phòng Võ Đức điện, có thị vệ lập tức đi hướng phía thiên tử Lý Uyên bẩm báo. Một lát sau một lão hoạn quan đi ra hành lễ nói: “Điện hạ mời vào! Bệ hạ ở trong phòng chờ.”

Lý Thế Dân sửa sang lại áo mũ một phen, bước nhanh đi về phía trong ngự thư phòng. Ngự thư phòng của Lý Uyên rất rộng, như một cung điện nhỏ, lúc này ở trong ngự thư phòng, mười mấy trọng thần đã tụ tập, tướng quốc Bùi Tịch, Lưu Văn Tĩnh, Trần Thúc Đạt, Đậu Uy, Độc Cô Hoài Ân, mặt khác còn có thái tử Lý Kiến Thành, cùng với thượng thư tả hữu thừa và thượng thư, thị lang các bộ… các đại thần quan trọng.

Lý Thế Dân hướng mọi người lần lượt gật đầu, tiến lên khom người thi lễ, “Nhi thần tham kiến phụ hoàng!”

Ánh mắt Lý Uyên lộ ra ý vui mừng, hắn chỉ sợ thứ tử không chịu nhận chiếu chỉ trở về, khiến mình mất đi uy nghiêm quân vương. Hắn cười nói: “Hoàng nhi một đường vất vả rồi, ban cho ngồi!”

Có hoạn quan trải đệm mềm cho Lý Thế Dân, Lý Thế Dân đang muốn báo cáo tình huống chiến dịch quận Linh Võ, Lý Uyên lại hiểu tâm tư của hắn, khoát tay nói: “Tình huống quận Linh Võ để báo cáo sau, chúng ta tiếp tục thảo luận việc Trung Nguyên.”

Bình Luận (0)
Comment