Gió Đêm Hôn Tia Nắng - Thẩm Thanh Lí

Chương 29

Về chuyện giữa mình và Du Dực, Thang Vị Hi đã có tính toán riêng.

Công khai tình cảm đúng là có thể dập tắt mọi tin đồn chỉ trong một lần, nhưng làm vậy bây giờ thì lại quá rẻ cho đám người đang ẩn mình trong bóng tối.

“Anh yên tâm, em có chuyện muốn nhờ anh giúp.”

“Chuyện gì vậy?”

Thang Vị Hi ra vẻ bí mật: “Đợi đến lúc thích hợp rồi em nói.” Nói xong thì chuyên tâm nấu ăn.

Đám người kia dồn tâm cơ để hãm hại cô, cô sẽ khiến bọn họ tay trắng trở về.

Chẳng bao lâu sau, những người khác cũng quay lại, Đông ca còn lên núi hái được rất nhiều đặc sản rừng tươi ngon.

Bữa tối diễn ra rất suôn sẻ, không còn bầu không khí kỳ quái như ngày hôm trước, mọi người vừa ăn vừa cười nói rôm rả, chuyện cười nối tiếp nhau.

Du Dực là kiểu người trông thì điềm đạm như gió thoảng mây trôi, nhưng chỉ cần buông một câu nói thôi cũng khiến cả nhóm cười ầm lên, mà nói chuyện lại còn duyên dáng, thông minh.

Đông ca liên tục khuyên anh nên thử sức với phim hài.

Sau bữa tối, cả nhóm cùng tiễn Du Dực ra cửa, năm vị khách mời thường trú bắt đầu dọn dẹp lại sân nhỏ, bày biện mọi thứ trở về trạng thái lúc bắt đầu ghi hình, rồi cùng cười đùa vẫy tay chào tạm biệt trước ống kính máy quay.

Chờ đến khi đạo diễn An hô “Cắt!”, toàn bộ nhân viên đoàn phim từ sau máy quay bước ra.

“Vất vả rồi! Mọi người vất vả rồi!”

Hai mươi ngày ghi hình tuy không dài, nhưng mỗi ngày đều kín lịch hoạt động. Ngoài hai ngày cuối, thực ra ngày nào cũng rất mệt.

Dĩ nhiên, khách mời vẫn có thời gian nghỉ ngơi, còn nhân viên thì thường bận rộn đến tận đêm khuya, sáng hôm sau lại phải dậy sớm.

Đông ca và Kinh ca từ sớm đã nhắc các khách mời chuẩn bị phong bao lì xì để cảm ơn đội ngũ nhân viên đã cực khổ suốt bao ngày qua.

Đạo diễn An, với vai trò đạo diễn chính, được nhận năm bó hoa tươi cùng một chiếc bánh kem lớn.

“Chúng ta hoàn thành ghi hình rồi, phần hậu kỳ chỉnh sửa trông cậy cả vào đạo diễn An đó nha.” Đông ca dẫn đầu nói.

Lê Hạ Âm cũng phụ họa: “Làm ơn nha đạo diễn, mấy cảnh xấu của em nhớ đừng để lên sóng đó.”

Đạo diễn An cười hì hì, ánh mắt lại vô thức nhìn về phía Thang Vị Hi.

Ai cũng biết, người cần được cắt gọt chỉnh sửa nhất chính là cô.

“Đạo diễn An, chương trình của mình khoảng bao giờ phát sóng vậy ạ?” Thang Vị Hi cố ý không nhắc đến chuyện chỉnh sửa.

Những điều cần nói, Du Dực đã nói hết rồi, cô cũng không cần lặp lại làm gì.

“Cố gắng để quý 5 là lên sóng được.”

Sau lễ đóng máy đơn giản, các khách mời lần lượt rời đi.

Các nam khách mời đều hành trang gọn nhẹ, mỗi người chỉ có một chiếc vali. Còn Lê Hạ Âm và Thang Vị Hi thì mỗi người có hai vali lớn. Trợ lý của Lê Hạ Âm đến rất nhanh, giúp cô xách hành lý đi trước.

“Vị Hi, tôi gọi hai cậu em giúp cô nhé.”

Chẳng bao lâu sau, hai nhân viên trẻ đến giúp Thang Vị Hi xách vali rời khỏi sân nhỏ.

Đường làng trong thôn khá hẹp, nên tổ chương trình đã bàn trước với trưởng thôn, tất cả các xe đều phải dừng ở đầu làng để tránh cản trở sinh hoạt của dân.

“Phiền hai anh phải giúp tôi mang hành lý lâu như vậy.” Thang Vị Hilễ phép cảm ơn.

Hai nhân viên mỉm cười, đang định nói gì đó thì đột nhiên vẫy tay về phía trước: “Đạo diễn Du!”

Du Dực?

Thang Vị Hi quay đầu lại nhìn, thấy Du Dực đang đứng trước một căn nhà sáng đèn, vẫy tay về phía cô.

“Em cứ tưởng anh đi rồi chứ.” Cô khẽ nói.

“Anh vừa nói chuyện với bà con mấy câu, cũng tiện đợi em.” Du Dực bước tới, đón lấy vali lớn trong tay nhân viên, lập tức cau mày.

Hai nhân viên rất biết điều, lập tức chào tạm biệt rồi rút lui nhanh chóng.

Du Dực một mình kéo hai vali lớn, vậy mà lại không tỏ ra mệt chút nào.

“Em cứ tưởng anh đi rồi thật đấy!”

“Trợ lý của em về trước rồi, anh đi thì ai lo cho em?”

Thang Vị Hi nhận ra có gì đó không ổn.

“Sao anh biết trợ lý em về rồi?”

Du Dực ho nhẹ một tiếng: “Anh nhạy tin thôi.”

“Là anh bảo cô ấy về phải không?”

Vì sắp kết thúc ghi hình nên mấy hôm trước Giai Giai đã ở khách sạn trong thị trấn, đợi tối nay đón Thang Vị Hi về Thượng Hải.

Giờ đã quá thời gian cô hẹn, lẽ ra Giai Giai phải đến rồi mới đúng.

Du Dực cười cười: “Trùng hợp ghê, anh gặp cô ấy ở sân bay.”

Quả nhiên là anh!

Anh ta đuổi trợ lý của mình đi, tự đến đón mình…

Thang Vị Hi có cảm giác như mình đã sa chân vào hang sói.

Du Dực đón cô rồi sẽ đi đâu đây?

“Tối nay em đặt chuyến bay đêm về rồi.” Thang Vị Hi nói.

Du Dực gật đầu, giọng lơ đãng: “Anh bảo Tiểu Lâm đổi vé rồi.”

“Gì cơ?” Thang Vị Hi hơi giận.

Sao người này lại tự ý thay đổi hành trình của cô chứ?

Tối nay cô nhất định phải về Thượng Hải, vì ngày mai Hoa ca còn sắp lịch làm việc cho cô nữa.

“Đổi lại rồi, vẫn là chuyến bay đó, chỉ là giờ chỗ ngồi hai chúng ta cạnh nhau thôi.”

“Hả?”

Chuyện đó… hình như cũng không đến nỗi không thể chấp nhận được.

Thang Vị Hi vừa mới bốc hỏa thì lửa giận đã nhanh chóng bị dập tắt.

Hai người đi đến đầu thôn, đã thấy một chiếc xe riêng chờ sẵn, là xe mà Giai Giai đã đặt trước.

Tài xế đưa họ ra sân bay, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, thuận lợi lên máy bay.

Chuyến bay đêm không có nhiều người, khoang hạng nhất chỉ có Du Dực và Thang Vị Hi.

Thang Vị Hi đeo mặt nạ che mắt định ngủ, bỗng cảm thấy một luồng hơi nóng phả vào tai.

“Ngày mai em có kế hoạch gì không?”

Chiều mai cô có lịch tham gia khai trương cửa hàng của một nhãn hàng, đến bảy giờ tối sẽ livestream hỗ trợ thương hiệu trong vòng hai mươi phút.

“Ngày mai em hơi bận, chắc phải sau tám giờ mới rảnh.”

“Vậy đi uống rượu với anh nhé?”

Uống rượu?

“Em uống không giỏi lắm.”

“Chỉ là nói vậy thôi, anh có một người bạn mở xưởng rượu gọi anh mãi rồi. Ngày mai em muốn đi cùng anh không?”

Nhanh vậy đã muốn giới thiệu bạn bè rồi sao?

Thang Vị Hi còn chưa sẵn sàng đâu.

“Ý anh… chẳng lẽ là định dẫn em đi gặp em trai em gái anh?”

“Nếu em muốn gọi họ theo thì anh nhắn họ đến.”

“Thôi khỏi.”

Thang Vị Hi ngẫm nghĩ rồi nói: “Ngày mai lịch trình hơi căng, em sợ mệt, chắc thôi vậy.”

“Vậy mai anh không được gặp em nữa rồi?”

Sao nghe mà chua chát thế nhỉ?

Nhưng Thang Vị Hi lại thấy rất vui.

Không hiểu sao, cô bỗng mềm lòng.

“Nhà em có sân thượng, cảnh đẹp lắm đó. Tối mai anh đến nhà em đi, mình ăn chút gì đó nhé.”

“Đến nhà em?”

Thang Vị Hi đang đeo mặt nạ che mắt, nhưng rõ ràng cảm nhận được hơi nóng kia càng lúc càng sát lại.

Làm sao bây giờ? Câu vừa nói ra đã thấy hối hận rồi.

Nhưng Du Dực không cho cô cơ hội rút lại.

“Được.”

Anh nói khẽ bên tai cô, còn hôn một cái lên vành tai cô nữa.

Thang Vị Hi lập tức cảm thấy tai mình nóng bừng lên, rồi cả người cũng nóng theo.

Cô thầm mừng vì mình đang đeo mặt nạ che mắt, nếu không Du Dực thể nào cũng đắc ý cho xem.

Một tiếng sau, máy bay hạ cánh an toàn, Giai Giai đến sân bay đón Thang Vị Hi.

Thang Vị Hi liếc mắt một cái, làm Giai Giai sợ đến mức chỉ biết cười gượng.

“Hi Hi, xe em đã chuẩn bị xong rồi.”

“Còn anh thì sao? Về bằng gì?” Thang Vị Hi quay đầu hỏi Du Dực.

“Anh đi nhờ xe em, tiện đường đưa em về.” Du Dực nhìn cô đầy ẩn ý, “Tiện thể nhận đường luôn.”

Thang Vị Hi ho khan hai tiếng, “Đi thôi.”

Du Dực đưa Thang Vị Hi về tận nhà, giúp cô mang hành lý vào rồi mới rời đi.

Lâm Giai Giai giúp Thang Vị Hi chuyển hành lý vào phòng thay đồ, vừa làm vừa lo lắng nói: “Vừa nãy em có phải nên biết điều mà biến đi không? Chứ không phải để đạo diễn Du đi một mình…”

Thang Vị Hi lườm cô một cái: “Đây là điều em rút ra được à?”

“Hả? Gì cơ?”

“Dám bán đứng sếp, chị còn chưa tính sổ với em đấy!”

“Ơ… sao lại là bán đứng chứ? Dù gì cũng là bạn trai của chị mà…”

“Lâm Giai Giai, em làm ơn phân biệt xem ai là người trả lương cho em.”

“Anh Hoa?”

Thang Vị Hi cạn lời: “Cảm ơn em, tiết kiệm được luôn tiền thưởng cuối năm cho rồi.”

“Á, em sai rồi, sai rồi!” Giai Giai vội vã xin tha, trong lòng thì thầm:

Sếp với bạn trai của sếp đúng là khó chiều hết sức.

Có lẽ tình yêu luôn là một dạng dằn vặt.

Giai Giai giúp Thang Vị Hi thu dọn đơn giản xong, nhanh chóng rút lui.

Thang Vị Hi thật ra đã rất mệt, nhưng vừa đấu võ mồm với Giai Giai xong lại tỉnh táo hơn hẳn.

Cô suy nghĩ một lát, rồi mở nước đầy bồn tắm, pha một ly nước dâu tây cho mình, rồi thoải mái ngâm mình trong bồn.

Khi quay chương trình, ngày nào cũng mệt rã rời, vừa kết thúc đã ngủ như chết, nào có thời gian lướt điện thoại, cô cũng không rõ dư luận trên mạng ra sao.

Chắc cũng không có gì đâu, nếu có chuyện lớn thì anh Hoa hoặc Giai Giai đã báo rồi.

Thang Vị Hi mở Weibo, bình luận và chia sẻ đều đã hơn mười vạn.

Không hổ là người ta thường nói: “Bị ghét còn hơn bị lãng quên”. Cảm giác được chú ý kiểu này đúng là… vi diệu.

Cô nhấn vào phần bình luận Weibo của mình, ngoài mấy bình luận chửi mắng cũ thì bình luận mới chủ yếu là từ fan riêng của Phùng Kha Dị và fan riêng của cô, thêm cả fan cp ghép đôi hai người.

Fan của Phùng Kha Dị thì cảnh cáo cô đừng có làm trò trong Tứ Thời Nông Trang, đừng có thừa nước đục thả câu quyến rũ người ta. Fan của cô thì hy vọng cô biết giữ thể diện, đừng để bị Phùng Kha Dị xem thường.

Còn fan cp thì khỏi nói, toàn giục cô nắm lấy cơ hội ghi hình chung, tranh thủ lúc Phùng Kha Dị thất tình yếu đuối mà “đánh úp” anh ta.

Có lẽ vì giờ đã có Du Dực nên khi đọc những bình luận rối rắm này, lòng Thang Vị Hi lại vô cùng bình thản.

Cô lại tìm tên mình, phần bình luận cũng không khác mấy với trong Weibo của cô.

Đang định đặt điện thoại xuống để thư giãn thật sự thì bỗng nhiên nhớ ra gì đó.

Cô nhanh chóng gõ chữ “Du Dực”, vào siêu thoại của anh.

Mọi thứ yên ả, fan trong siêu thoại chỉ đang viết cảm nhận phim của anh, chia sẻ mấy tấm ảnh hiếm hoi, hoặc viết vài truyện đồng nhân.

Dĩ nhiên, chuyện Du Dực làm khách mời trong Tứ Thời Nông Trang cũng đang được bàn luận.

Chương trình chưa công bố chính thức việc Du Dực và Cốc Yên cùng ghi hình, nhưng có chị gái fan luôn canh ở đầu làng đã chụp được ảnh hai người vào thôn.

Thang Vị Hi nhấn vào một bài leak, thấy dưới có vài bình luận:

[Chiếc cánh nhỏ của Du Dực: Đại đạo diễn ghi hình là vì ghi hình, không liên quan đến ai cả, đừng lôi người khác vào.]

[Chán thật chán quá: Chuẩn, chuyện của đại đạo diễn, các người lo làm gì.]

[Tiểu Quách: Chỉ quan tâm đến đạo diễn nhà tụi tui thôi, bản tính vốn dĩ là người bay nhảy tự do, làm việc tùy tâm.]

[Miếng vá hồng: Là đạo diễn thì quan tâm đến nữ diễn viên cũng có thể là để chọn vai mà.]

[Tiểu Thiến: Cũng chưa chắc.]

Mấy bình luận này đều nói khá uyển chuyển, nhưng Thang Vị Hi vẫn cảm nhận được ẩn ý trong lời lẽ của fan.

Bọn họ… đã để mắt đến cô rồi sao?

Thang Vị Hi hơi căng thẳng, nhưng cũng có chút vui sướng kỳ lạ.

Fan của Du Dực hoàn toàn khác fan của Phùng Kha Dị, không biết đến lúc cô và Du Dực công khai tình cảm thì phản ứng của họ sẽ thế nào.

Sẽ chửi cô?

Hay vui vẻ chấp nhận cô là “chị dâu”?

Thang Vị Hi vốn là người tự tin, nhưng riêng chuyện này thì vẫn giữ một sự nghi ngờ rất lớn.

Ting..

Có tin nhắn WeChat gửi tới.

[Gia Phong: Hi Hi, anh không ngủ được.]

Không ngủ được thì không ngủ được chứ, cô có phải bác sĩ thôi miên đâu.

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Thang Vị Hi lại cười tươi như hoa.

Do dự ba giây, cô bấm gọi thoại.

Bình Luận (0)
Comment