Cơ thể của hai người áp sát vào nhau, cảm nhận được có một thứ cứng ngắc cạ cạ ở sau eo mình, Từ Gia Hòa trầm giọng hỏi: "Cậu cố ý phải không?"
"Cố ý gì?" Lương Lục giả ngốc, cúi đầu liếm mút một bên cổ của Từ Gia Hòa, tay phải luồn vào trong quần lót đối phương nắn bóp.
"Cố ý nhờ tôi giải bài, không cho tôi ngủ, chực chờ tới bây giờ." Từ Gia Hòa đành chịu, thoát không được, chỉ có thể tóm lấy tay đối phương.
"Tôi đã nói là tôi muốn bắn thêm lần nữa mà."
"......"
"Tôi đâu có bị liệt dương, mới bắn có một lần, sao mà đủ? Còn không phải là tại cái thằng ngốc Lí Nhất Thước nó cúp học về sớm, nên tôi mới bị ăn một đạp của nó đấy." Lương Lục cọ nhẹ mặt lên gò má đối phương, giọng điệu thế mà lại trông có vẻ uất ức.
"Bây giờ đừng..."
Từ Gia Hòa còn chưa dứt câu, thì Lương Lục đã nắm lấy cằm cậu, nghiêng đầu về phía mình, bị nụ hôn nồng nàn chặn lại lời từ chối. Đầu lưỡi dễ dàng luồn vào trong khoang miệng, Từ Gia Hòa đã không còn bỡ ngỡ như lần hôn môi đầu tiên trong nhà vệ sinh hôm đó nữa, thậm chí còn nhiệt tình thè lưỡi vờn quanh đầu lưỡi của Lương Lục.
Lương Lục phát hiện đối phương chủ động liếm láp gọi mời, vậy mà ngay lập tức đã núc đầu lưỡi đối phương kéo qua miệng anh, giống như đang ngậm nuốt một viên kẹo trái cây thơm ngon nào đó.
"Ưm"
Từ Gia Hòa quay mặt đi, hòng không cho Lương Lục hôn tiếp, cậu không thích núc lưỡi hút nước bọt đối phương, trông kỳ cục quá trời.
"Chê tôi hả? Lỗ bướm bị tôi ** cho nát bấy rồi, muốn núc lưỡi chút mà cũng không cho?" Lương Lục giận dữ, đảo lưỡi liếm láp vành tai của Từ Gia Hòa, một tay bận sục *** nhỏ của đối phương, tay còn lại chậm rãi vuốt từ eo sờ lên trên, cho đến khi mò trúng đầu núm.
"Hôm nay tôi còn chưa kịp chơi hai núm vú em." Ngón tay Lương Lục nhẹ véo núm vú một cái, hai đầu nhũ của Từ Gia Hòa như bị kích thích, nhanh chóng cương cứng.
"S-sao bây giờ cậu dám làm tình gì đó loạn xạ ở đây hả? KTX...có người mà..." Từ Gia Hòa bị hai bàn tay to kia sờ mó vuốt ve làm n*ng hết cả lên, lúc nói chuyện còn thở hổn hển.
"Ngủ hết rồi, im lặng một chút là không sao đâu." Lương Lục bắt đầu tụt quần ngủ của Từ Gia Hòa, tụt xuống tới đầu gối.
Hai chân bị vướng cái quần, khiến Từ Gia Hòa khó di chuyển, không bật đèn nhà vệ sinh, hai người chỉ có thể dựa vào ánh trăng yếu ớt để nhìn xung quanh.
"Ngoan, chỉ lần này thôi, tôi chịu hết nổi rồi, *** cứng ngắc đau lắm." Lương Lục dứt khoát ôm chặt Từ Gia Hòa, sau đó hẩy hẩy hông, cà tới cà lui cái chày nóng của mình lên khe mông của đối phương.
Vừa nóng hổi mà còn cứng, thọt vào giữa hai cánh mông mình, Từ Gia Hòa bị Lương Lục bỏ bùa mê thuốc lú, cứ đứng im không vùng vẫy nữa, nhỏ giọng ra lệnh: "Vậy làm nhanh lên để tôi đi ngủ."
Sau khi được gật đầu đồng ý, Lương Lục hưng phấn khẩy lưỡi liếm liếm mang tai Từ Gia Hòa, tiếp đó nhanh lẹ tụt quần lót mình ra.
Khác với Từ Gia Hòa, Lương Lục chả thèm mặc cái gì mà đồ ngủ này kia, chỉ mặc độc cái quần lót góc bẹt bó sát ***. Tụt cái quần này xuống, là anh đã trần truồng cả người.
Cởi đồ mình xong, Lương Lục vội vã lột luôn quần lót Từ Gia Hòa, quần lót lại mắc kẹt dưới đầu gối. Lương Lục bợ cu cọ lên khe *** của đối phương.
"Còn giả bộ gì nữa, ướt hết rồi này." Lương Lục thấp giọng cười cợt, "Nhấc mông cao lên."
Mặt Từ Gia Hòa đỏ bừng, cũng may đang ở trong bóng tối nên đối phương không thấy rõ vẻ xấu hổ của mình, không còn cách nào khác đành phải đánh trống lảng: "Cậu khóa cửa trước đi."
Lương Lục cười khẽ, đương nhiên là đã biết tỏng, những vẫn nghe lời đi chốt cửa lại, trong chốc lát đã mất đi ánh sáng, không gian nhỏ chìm vào bóng tối.
"Tách". Lương Lục mò mẫm tới công tắc đèn trên tường, trong phút chốc, quần áo xốc xếch của Từ Gia Hòa, hai cái má ửng hồng của Từ Gia Hòa, dưới háng lõa lồ của Từ Gia Hòa, quần lót bị kẹt treo lơ lửng trên đầu gối của Từ Gia Hòa... mọi thứ đều đổ dồn vào mắt Lương Lục.
Cảnh tượng vừa khiêu dâm vừa tục tĩu, đột nhiên Lương Lục cảm thấy mình không phải đang cưỡng dâm Từ Gia Hòa, mà là đối phương đang mê hoặc mình.
Từ Gia Hòa nhìn đầu cu bự của Lương Lục lắc lư đi về phía mình, chống hai tay lên bồn rửa mặt, cúi đầu, hạ eo, chuẩn bị đón nhận trận làm tình sắp diễn ra.
Nhưng sụp eo chờ nửa ngày mà Lương Lục chẳng phản ứng gì, Từ Gia Hòa nghi hoặc ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt Lương Lục từ trong gương, hỏi: "Không đút vào sao?"
Hầu kết Lương Lục lăn lăn, hai tay bóp chặt eo nhỏ của Từ Gia Hòa, thấp giọng mắng: "Mẹ nó dâm vãi."
"Ư..."
Cảm giác được *** thô to kia đang từ từ chui ọt vào trong lỗ bướm, vừa nóng còn vừa căng, *** dâm hút chặt lấy thân *** dường như có thể miêu tả ra được cả hình dáng của nó, cực nóng, quá to..v..v..
"Cậu, cậu không mang bao!" Từ Gia Hòa hoảng sợ quay đầu lại, khóe mắt đã nhuốm đầy dục vọng, trông vừa đĩ thõa vừa thuần khiết.
"Cũng chẳng mang thai được mà, tôi muốn bắn cho em." Lương Lục dỗ dành hôn chụt lên gò má Từ Gia Hòa.
"Không được, không được!" Từ Gia Hòa co người về phía trước, muốn nhả cái thứ kia ra khỏi cơ thể mình.
Chỉ thấy Lương Lục ghì chặt Từ Gia Hòa sát vào háng mình, không cho đối phương nhả *** mình ra, tiếp tục nhìn thẳng gương, xem phản ứng của Từ Gia Hòa——lông mày cau lại, má đỏ bừng, sắc mặt hoảng loạn... vẻ thú vị muốn chơi đùa trong lòng Lương Lục ngày càng tăng.
Không muốn?
Không muốn cũng phải muốn, chịch cho sướng là sẽ chẳng quan tâm tới có bao hay không bao.
Lương Lục cúi người xuống, đè Từ Gia Hòa lên bồn rửa mặt không cho nhúc nhích, tiếp đó bắt đầu đưa đẩy hông. Vài lần nhấp đầu khá chậm rãi, khi rút hết thân *** ra ngoài chỉ còn đầu nấm bên trong, rồi lại hung dữ thọc mạnh vào khe, nghiền nát tới chỗ sâu nhất bên trong.
"Ha...ưm..."
Từ Gia Hòa ngước cổ, chỉ thấy hai gò má ửng đỏ của mình trong gương, thậm chí còn có chút nước bọt sắp trào ra khỏi miệng.
"** chính diện sướng hơn hay ** từ đằng sau sướng hơn?" Lương Lục kề sát bên tai Từ Gia Hòa, giọng khàn đặc của dục vọng, nhưng vẫn không quên trêu chọc người trong ngực.
"Ư..."
Thấy Từ Gia Hòa ư ư cả buổi không trả lời, Lương Lục nhìn thẳng vào gương bắt đầu hóp mông thúc eo, từng cú *** không chỉ càng nhanh, mà còn giã hông càng mạnh đánh lên cặp mông tròn của Từ Gia Hòa.
Tiếng va chạm bạch bạch bạch triền miên của hai cơ thể.
"A ưm ưm...Cậu chậm một chút thôi...Tiếng lớn quá...KTX có người mà..." Đầu cu của Lương Lục vừa thô còn vừa cứng, cứ nhiều lần đâm trúng vào chỗ mẫn cảm của mình, Từ Gia Hòa sợ cực, chỉ lo tiếng giao hợp của hai người đánh thức bạn cùng phòng.
Nghe thấy thế, Lương Lục giảm tốc độ lại, đưa đẩy chầm chậm, cắm lút cán cả căn *** vào sâu trong bướm thịt, sau đó đè lên mông Từ Gia Hòa bắt đầu xoắn eo nghiền nát *** dâm. Lỗ *** ướt sũng nước lại còn chặt khít, dù không tính chịch mạnh, chỉ cần ra vào từ từ thôi là cũng thấy cực sướng.
"Cậu, cậu nhanh lên..."
Từ Gia Hòa tức đối phương muốn chết, sao lại không thúc hông nữa, chỉ cắm rồi đứng mài mép *** khi nào mới xong?
Nhưng vừa mới dứt câu, Từ Gia Hòa liền xấu hổ, rõ ràng vừa nãy bảo anh chậm lại, bây giờ còn trách Lương Lục sao không nhanh lên.
Biểu cảm trên mặt của Từ Gia Hòa thay đổi rõ rệt phản chiếu trên gương, Lương Lục cũng thấy buồn cười, đây là lần đầu tiên Từ Gia Hòa chủ động cầu hoan, khiến Lương Lục nổi lên cảm giác thành tựu khó tả, muốn dạy dỗ cậu càng thêm đĩ hơn, muốn nghe Từ Gia Hòa nói càng nhiều câu tục tĩu, vì thế mở miệng hỏi: "Rốt cuộc là muốn nhanh hay là chậm?"
Từ Gia Hòa mạnh miệng nên đành phải nói: "Nhanh lên, nhưng nhỏ tiếng một chút."
Đúng thật là khó chiều mà.
Lương Lục thẳng tay tụt hết quần ngủ cùng quần lót của Từ Gia Hòa xuống, nhấc đùi phải của Từ Gia Hòa gác lên tay, sau đó nắc eo, thọc lên rút ra theo biên độ nhỏ, chịch như vậy làm tiếng va chạm da thịt nhỏ lại một chút, thế nhưng tiếng nước giao hợp vẫn rõ mồn một bên tai.
Từ Gia Hòa cũng không để ý nhiều đến thế, cậu cảm giác bướm nhỏ siết chặt co giật liên tục —— sắp ra.
"Nhanh nữa đi, tôi sắp rồi." Từ Gia Hòa cong eo xuống thấp hơn, hấc cặp mông núng nính hứng trọn những cú nhấp của đối phương.
Thế mà Lương Lục đột nhiên đẩy eo nhẹ lại: "Sắp gì cơ?"
"Sắp ra, rốt cuộc là cậu có được không vậy? Có bị liệt dương không?" Từ Gia Hòa bị người này chọc ghẹo làm cho tức, bắt đầu nói huyên thuyên.
Sao người đàn ông có thể bị nói không được được chứ?
Lương Lục trở về với tốc độ đưa đẩy như trước, dập hông bắt đầu chinh phạt lên hai cánh mông, anh có cảm giác *** to cũng sắp xuất tinh đầy mãnh liệt, chịu hết nổi không được nữa rồi ——
Một luồng tinh dịch ấm nóng xối đầy vào chỗ sâu hoắm trong lỗ ***, Lương Lục lắc lắc eo, muốn bắn tinh sâu hơn chút. Sau đó từ từ rút *** ra ngoài, lúc dương v*t trượt ra còn kéo theo nùng tinh trắng đục của anh chảy khỏi lỗ, nhỏ xuống khe, dính vào trong hai bắp đùi non.
"Thôi, tha cho em." Thấy Từ Gia Hòa chống hai tay run lẩy bẩy, chân cũng sắp đứng hết nổi, Lương Lục thở dài, rút khăn giấy lau phía dưới giúp Từ Gia Hòa, sau đó nhặt quần lót, mặc vào cho đối phương.
Cuối cùng mới chỉnh đốn lại mình, mặc quần lót, vặn cửa nhà vệ sinh, đi ra ngoài.
"Cậu thật là không phải người mà..." Từ Gia Hòa theo phía sau, thấp giọng phàn nàn.
Lúc ra khỏi nhà vệ sinh, Lương Lục nghe thấy, quay người bẹo má Từ Gia Hòa, giọng điệu còn đắc ý: "Ngay từ đầu tôi đã không phải là người tốt lành gì đâu."
"A, đau..." Từ Gia Hòa cau mày, muốn đẩy tay Lương Lục ra, sau đó bỗng cứng đờ người.
Lương Lục men theo tầm mắt của Từ Gia Hòa, hóa ra là Giang Dữ Thành đang ngủ ở giường trên đã thức, bóng người đen thùi lùi di chuyển trong tối, dường như muốn xuống giường.
Hoàn toàn không biết Giang Dữ Thành tỉnh dậy từ lúc nào. Từ Gia Hòa mất tự nhiên lại còn chột dạ, rụt cổ đi về hướng cầu thang. Ở giữa hai bên giường tầng là cầu thang có treo thêm đồ đạc. Từ Gia Hòa muốn lên giường thì phải chờ Giang Dữ Thành xuống trước. Lương Lục mặt tỉnh như ruồi, đi về phía trước hai bước, ngồi thẳng xuống giường.
Giang Dữ Thành đạp xuống nấc thang cuối, nhảy xuống đất, phát ra tiếng "Đùng".
Ánh trăng chiếu vào KTX, Từ Gia Hòa rụt đầu, thấy Giang Dữ Thành mang dép, sau đó quay người, từng bước nhích tới gần mình.
"Đừng có cản đường."
Giang Dữ Thành lầm bầm, Từ Gia Hòa vội nghiêng người sang, nhường đường.
Hai người đi ngang qua nhau, giây phút ngẩng đầu, rõ ràng Từ Gia Hòa thấy ánh mắt phức tạp khó tả quét qua người mình của Giang Dữ Thành.
Nghi ngờ, tìm tòi lại xoắn xuýt.
_____________________________________