Giỏi Cởi Quần Áo Người Khác

Chương 2

Ngón tay của Lương Lục trượt vào trong khe ***, còn cong ngón tay khẩy khẩy hột le, Từ Gia Hòa bị trận kích thích xa lạ này khiến cho bắp đùi mềm nhũn, suýt nữa đứng không vững, được Lương Lục nhanh tay đỡ.

Lương Lục đè giọng xuống, ghé sát bên tai Từ Gia Hòa: "Là cái *** hả?"

Cái kiểu tra hỏi trắng trợn này, dùng từ còn thô lỗ nữa làm hai gò má của Từ Gia Hòa bỗng chốc ửng hồng, lúc này cậu vừa tức vừa sợ, bí mật không thể nói ra lại bị một người ghét mình biết.

Từ Gia Hòa cắn môi không chịu nói lời nào, khóe mắt đỏ hoe, rưng rưng nước mắt, cậu không có gì để nói, rõ ràng Lương Lục biết đó là cái gì, sao còn muốn ép mình nói ra chứ, là đang cố ý muốn đùa giỡn mình sao?

Lương Lục nhìn người trước mắt tủi thân sắp khóc, đành chịu giơ tay xoa xoa đầu người ta, dịu giọng nói: "Ngoan, cậu đừng khóc, tôi sẽ không nói cho ai biết đâu."

Từ Gia Hòa như nhặt được ân xá, lập tức ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lương Lục như đang cầu cứu, trong ánh mắt đã trở nên vui vẻ hơn: "Thật không?"

"Tôi mới lười nói cho người khác biết." Lương Lục ngừng một chút: "Đổi lại thì, cậu banh *** ra cho tôi xem."

Đối mặt với yêu cầu thẳng thắn không hề nao núng của đối phương, Từ Gia Hòa không dám từ chối nhưng rất khó để chấp nhận.

"......"

"Không được à? Thế thì tôi đi nói cho Giang Dữ Thành với Lí Nhất Thước biết đây..."

"Đừng mà!" Từ Gia Hòa cắt đứt lời uy hiếp của Lương Lục, cái cậu này sao kì vậy, mới nãy còn nói lười nói cho người khác biết mà, bây giờ lại muốn lật mặt.

Lương Lục thực hiện được mục đích nên nở nụ cười.

Nhìn nụ cười xấu xa của anh, Từ Gia Hòa không ngốc, biết mình bị uy hiếp, không thể làm gì được mà còn phải nghe theo, cuối cùng cậu cũng không biết, quả bom hẹn giờ này một lúc nào đó sẽ khiến cậu tổn thương, không còn đường nào để cậu rút lui.

"Cậu dạng hai chân ra xíu đi."

Hừ, vốn dĩ Từ Gia Hòa đang khép hai chân lại đứng ra xa, giờ phải dạng chân rộng bằng hai vai, dứt khoát nhắm mắt lại chấp nhận chuyện tiếp theo sẽ đến.

"Đừng nhắm mắt mà, tôi có ăn thịt cậu đâu." Tiếng của Lương Lục cất lên: "À không, tôi sẽ ăn cậu thật đấy."

Từ Gia Hòa nhìn Lương Lục một lần nữa đặt tay lên phía dưới của cậu nhẹ nhàng xoa nắn, tiếp đó Lương Lục ngồi xổm xuống, vừa sờ nhẹ vừa nhìn thiệt kỹ.

Từ Gia Hòa chống hai tay lên bồn rửa tay đằng sau, sợ mình đứng không nổi, cậu có thể cảm giác được ngón tay của người đàn ông đang khẽ xoa xoa phía dưới của cậu rất rõ, ánh mắt của người đàn ông nhìn đăm đăm ở giữa háng cậu, hơi thở ấm áp của người đàn ông cứ phà vào phía dưới.

"Đúng là cái *** thật này." Lương Lục giống như mò được cho đã đời rồi.

"Tôi chỉ từng thấy người song tính trên phim AV thôi, còn tưởng người ta gắn filter ở dưới háng chứ, không ngờ là có thật."

Từ Gia Hòa không biết đáp lại như nào, chỉ đành đứng nghe Lương Lục nói xàm nói điên.

Mới đầu cậu cứ tưởng Lương Lục người này lạnh lùng cao ngạo lắm, ai dè đâu giờ mới biết cái mỏ nó nói nhiều nhìn thấy ghét.

"Tôi sờ *** cậu như này, cậu có ướt không?" Lương Lục ngẩng đầu hỏi Từ Gia Hòa.

Ướt là ướt như nào? Bây giờ Từ Gia Hòa sợ muốn chết đây, mà còn đòi ướt? Tưởng cậu giống chó cái động dục chắc?

"Cậu sẽ tới cái mà của mấy bà dì hay có chứ?... Thì là cái ấy ấy của con gái đó..." Lương Lục lại hỏi.

"Kinh nguyệt."

"À ờ đúng đúng, có kinh ấy, tôi nhớ lộn."

"Không tới ngày đâu."

"Thế không phải cậu sẽ không mang thai đúng chứ?"

"... Tôi không biết."

"Cũng đúng, nhìn cậu là biết chưa từng bị người khác chạm vào."

Từ Gia Hòa không biết thật.

Không phải cha mẹ không đưa cậu đi viện, họ thậm chí còn thường xuyên đến đó ba tháng một lần, làm rất nhiều hạng mục kiểm tra, trong đó bao gồm cả việc kiểm tra quá trình sinh trưởng cơ quan sinh dục của cậu.

Ngoại trừ không có tinh hoàn và dương v*t nhỏ không cứng được, thì cơ quan sinh sản nam của cậu cơ bản hoàn chỉnh và khỏe mạnh, mặc dù có cơ quan sinh sản nữ nhưng tử cung lại phát triển chưa hoàn chỉnh, khả năng thụ thai là cực kỳ nhỏ. Vì vậy, cha mẹ Từ Gia Hòa quyết định để cậu sống trong giới tính nam. Nhưng nội tiết tố nam của Từ Gia Hòa vẫn thấp hơn nhiều so với các bạn cùng lứa, do kết hợp với estrogen (nội tiết tố nữ trong cơ thể cao), nên từ nhỏ cậu đã có làn da trắng ngần, lông trên cơ thể ít, lông cu cũng thưa, nhưng bướm thì lại càng mịn màng không tì vết.

"Bộ cậu cạo lông hả, sao múp thế?"

Từ Gia Hòa nhục nhã nhắm mắt lại, tức giận nói: "Sinh ra là vậy đó."

"Đúng là bạch hổ ha (í nó là cái lone không lông )."

Từ Gia Hòa không hiểu Bạch hổ là gì, mà cũng chẳng muốn biết, chỉ mong Lương Lục nghiên cứu *** nhanh rồi thả cậu đi.

Rốt cuộc Lương Lục cũng đứng lên, Từ Gia Hòa tưởng xong rồi, nhưng Lương Lục lại giam cậu vào cạnh chậu rửa mặt.

Một cái hôn nhẹ nhàng đè lên môi của Từ Gia Hòa, một tay khác đỡ lấy sau ót cậu.

Cậu bị Lương Lục dịu dàng hôn môi làm cho sợ hãi, cậu không hiểu, sao người này lại muốn hôn mình.

Chính vào lúc đang ngây ngốc, thì đầu lưỡi của Lương Lục đã cạy được đôi môi của Từ Gia Hòa dễ như ăn cháo, đầu lưỡi ẩm ướt trượt vào trong khoang miệng, từng bước ôn nhu cuốn lấy đầu lưỡi cậu. Môi lưỡi của hai người quấn quýt nhau, trau nước bọt cho nhau.

Kỹ thuật hôn của Lương Lục rất cao siêu, đầu lưỡi vừa liếm, mà còn có thể đưa môi xuống mút lấy môi dưới của cậu.

"Ưm..."

Từ Gia Hòa bị hôn cho ngạt thở, lúc này Lương Lục mới buông ra.

"Thở đi, cậu chưa hôn bao giờ sao?" Giọng của Lương Lục khàn khàn, lại hỏi: "Sao bỡ ngỡ thế, xem ra là lần đầu tiên?"

Vừa dứt lời, Lương Lục lại ngậm lấy đôi môi chúm chím của Từ Gia Hoà, lần này anh không vói đầu lưỡi vào nữa, chỉ mút môi dưới nhiều lần, giống như miếng kẹo dẻo thơm ngon vậy.

Từ Gia Hòa bị hôn làm tim đập thình thịch, thở hổn hển, đây là nụ hôn đầu của cậu... Cậu vốn nên đẩy Lương Lục ra mới đúng, nhưng không biết tại sao, cảm thấy thoải mái không muốn động đậy chút nào, sau khi thở bằng mũi, nụ hôn lần này trở nên trôi chảy dễ chịu hơn.

Lúc đang hôn nhau, Từ Gia Hòa cảm giác được tay của Lương Lục lại dời xuống, nhẹ nhàng tóm lấy bé *** của cậu, sau đó dùng ngón trỏ và ngón giữa ấn vào môi ***, hai ngón tay thay nhau ấn lên hai mép, khoái cảm này thật khó tả vừa xa lạ lại vừa sướng.

Lương Lục nhả môi dưới của cậu ra, nhưng tay ở phía dưới cũng không ngừng lại, lại nhỏ giọng hỏi: "Thế như này thì sao?... Làm như vậy thì cậu sẽ ướt chứ?"

_______________________________________

<thèn này nó có hàng tỷ câu hỏi về ***, gất là đau đầu >
Bình Luận (0)
Comment