Hắc Dục

Chương 42

Editor: Lam Vy

“Ân, nhìn bộ dáng em ẩn nhẫn thật vất vả, hay là để anh đến giúp em đi.” Đem dương cụ giả thật lớn chưa được làm trơn từng chút một chút chen vào hậu môn, nếp nhăn trên cúc hoa bị căng ra thành màu hồng nhạt, Nhâm Thần Phong mị mắt nhìn chằm chằm dương cụ giả, từng chút từng chút , làm vùng thịt mềm kia căng đến trắng bệch, sau đó phát ra âm thanh “xuy” rất nhỏ, một giọt máu đỏ tươi liền chảy ra, sau đó nhanh chóng căng lên tràn đầy, lại thuận bắp đùi rất nhanh rơi xuống.

Trừ bỏ liều mạng lắc đầu, Thư Liên không còn biết mình có thể làm cái gì nữa , đau quá, lạnh quá, thật là khó chịu, mặt trắng bệch một mảnh, chỉ có hai má hồng lên như bệnh phù, đóa hoa ở hạ thân đã sớm ẩm ướt sưng lên, không ngừng tràn ra dâm dịch tỏ rõ cô có bao nhiêu đói khát, bao nhiêu dâm đãng, hậu huyệt yếu ớt lại bị một cây dương cụ giả thô đến dọa người sáp nhập, bụng cô bị trướng căng lên, như là bóng cao su đuowcj bơm đầy khí, chỉ cần nhẹ nhàng nhấn một cái, sẽ bị nổ mạnh.

Đem thân thể cô kéo lại gần mình, Nhâm Thần Phong lấy quả cầu nhỏ sớm đã bị thấm ướt từ trong miệng cô ra, thanh âm trầm thấp: “Như vậy có phải sẽ không bắn ra hay không? Hửm?”

Thư Liên ngay cả sức lực để rên rỉ cũng không còn, cô chỉ hờ hững nhìn hắn một cái, liền nhắm hai mắt lại.

Đó là ánh mắt như thế nào, không có yếu đuối, không hề sợ hãi, không có thống khổ, cũng không có cầu xin, đó là lần đầu tiên Nhâm Thần Phong nhìn thấy thần sắc khác của người phụ nữ nhỏ mà hắn vẫn luôn cho là yếu đuối chỉ biết phục tùng, chỉ cần liếc mắt một cái, liền làm cho hắn cảm thấy, tuy rằng bọn họ đã từng vô cùng gần gũi ,trần trụi tiếp xúc với nhau không hề che lấp, nhưng hiện tại lại càng ngày càng xa nhau, càng đi càng xa .

Đem cảm giác kì lạ ở đáy lòng kia áp chế xuống, Nhâm Thần Phong vung tay mở ra đóa hoa, cảm giác được rõ ràng cô run rẩy, hắn vươn ngón tay nhắm thẳng tiểu huyệt ướt đẫm kia đi vào

“A ──” Thư Liên không thể ức chế được tiếng kêu của chính mình, bị chống đỡ như muốn nổ mạnh làm cho hạ thân cô mẫn cảm hơn mấy chục lần so với trước kia! Hắn không thể đụng vào nơi đó của cô, chỉ cần một lần chạm vào, cô sẽ không còn khống chế cảm giác, cô thật sự nhịn không được .

“Như vậy có phải rất thoải mái hay không? Tiểu huyệt của em cắn anh thật nhanh…” Nhâm Thần Phong nhìn cô liều mạng cắn môi, một bên trừu đưa thật nhanh trong hoa huy*t của cô , hắn biết cô đã nghẹn đến điểm cực hạn, nhưng nhìn thấy bộ dáng không chịu thua của cô, lại làm cho hắn tức giận không có lý do, hắn không nghĩ tới cô thật sự có lá gan phản kháng hắn, ngỗ nghịch với hắn, cái cảm giác vâtj bị mình nắm chặt trong tay đột nhiên biến mất, làm cho hắn muốn hủy diệt cô hoàn toàn, hủy diệt thân thể của cô, hủy diệt tự tôn của cô, hủy diệt tất cả những gì cô có!

“Ngô ──” có cái gì đó thuận theo khóe miệng cô chảy xuống dưới, hàm hàm , tinh tinh , trong bụng lại kịch liệt quặn đau, cùng với kích thích mãnh liệt ở hoa huy*t, ở trong lúc cực lạc cùng vô cùng đau đớn , Thư Liên cắn đầu lưỡi, biểu tình nghẹn đến vặn vẹo.

Vừa muốn đi toilet, muốn đẩy những thứ gì đó đảo loạn trong thân thể mình chảy ra ngoài, nhưng cô lại không dám buông lỏng răng mình, sợ chỉ cần há miệng, liền phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng vô sỉ.

“Tốc độ như vậy có phải quá chậm không , anh nghĩ em nhất định sẽ thích…” Thư Liên không mở miệng, cũng không để ý đến Nhâm Thần Phong lầm bầm lầu bầu. Ở trong cực hạn thống khổ, Thư Liên đã muốn mất đi sức phản kháng, cũng đã không còn hi vọng, nơi này đối với cô đã là địa ngục, còn có cái gì, so với cái này đáng sợ hơn chứ.

Tay hắn rút ra khỏi hoa huy*t cô, sau đó dùng một cây dương cụ thô to chạy bằng điện thay thế vị trí, bởi vì hậu môn đã bị cắm vào một cây thật to, cho nên muốn đi vào âm đ*o cô so với tiến vào hậu huyệt còn gian nan hơn, tay hắn đẩy ra hai cánh hoa, đem dương cụ chạy bằng điện chấm lấy thủy dịch, không chút thương tiếc đẩy mạnh một cái, cắm đến tận gốc.

“A ──” cảm giác xé rách đau đớn cùng vơis xuân dược mang đến kịch liệt kích thích làm cho Thư Liên kêu thất thanh thét chói tai, nhưng caí này còn không phải thống khổ nhất , nhìn cô giống như con cá nhỏ thiếu dưỡng khí cong người đứng dậy, Nhâm Thần Phong mặt không chút thay đổi ấn xuống cái nút, Thư Liên liền cảm giác sợ hãi, nam căn thô to dọa người kia ở trong cơ thể cô kịch liệt chấn động, như muốn toàn thân cô điên cuồng mãnh liệt rung động theo nó.

“A không ── không ──” nước mắt nước mũi nước miếng cùng nhau chảy xuống, Thư Liên thất thần ngẩng đầu run rẩy, cái cổ tuyết trắng như thiên nga tuyệt đẹp, thân thể mảnh mai bị dây da đỏ sẫm buộc chặt làm cho người ta muốn đến thay nhau lăng nhục, hạ thể bị hai căn dương cụ chống đỡ tràn đầy, giữa hai thịt huyệt hỗn độn máu huyết đỏ tươi cùng với d*m thủy trong suốt, dâm mỹ mà lại yêu diễm.

“Đừng có nói không, thân thể của em rất thích như vậy…” tay hắn lau hạ thân cô một cáiÌ, tất cả đều ướt đẫm , Nhâm Thần Phong lại nhấn nút một cái dương cụ còn lại.

“Không cần ── tôi, không được! A ──” Thư Liên cuồng loạn kêu khóc, trong bụng quặn đau làm cho cô co rút, hạ thân mãnh liệt kích thích làm cho cô muốn hỏng mất, cô rõ ràng đã đến địa ngục, lại giống bị kéo lên thiên đường, hai chân run run, một cỗ chất lỏng đục ngầu từ trong cúc huyệt mãnh liệt tống ra, giống như súng bắn nước phun ra ngoài, làm cho sàn nhà một trận rung đôngj.

“A ──” nổi điên kêu khóc không ngừng, Thư Liên run rẩy ngã xuống sô pha, rồi ngã thật mạnh xuống bàn, nơi nơi đều là nước, đều là vật bài tiết của cô! Cô cảm thấy thật đáng ghét! Thật khó chịu! Đây không phải cô! Đây không phải là cô!

Tất cả sự tự tôn cùng kiêu ngạo của cô, đều bị hắn phá tan thành từng mảnh, ở giờ khắc này, cô cuối cùng cũng rõ ràng sáng tỏ, chính mình là dơ bẩn , dâm đãng , nếu như có thể, cô tình nguyện cứ như vậy chết đi, có lẽ nếu đã chết, liền chân chính được giải thoát rồi…

Nhìn cô như bệnh nhân tâm thần điên cuồng gào khóc, ánh mắt Nhâm Thần Phong sáng tối không rõ, trong nháy mắt, hắn muốn tiến lên ôm lấy cô, an ủi cô, hắn đột nhiên phát hiện, làm như vậy hắn cũng không có chút khoái cảm nào, hắn chẳng qua là, vừa mới chơi một trò chơi thực ngây thơ ấu trĩ, chỉ là một trò đùa vô cùng ngây thơ mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment