Hắc Hóa Thánh Kỵ Sĩ

Chương 15

Rừng Venya chiếm phần lớn diện tích phía tây đại lục Olaven, trong mắt người thường, Venya là một khu rừng rộng vô tận.

Đây là nơi sinh sống của nhiều loài ma thú, cấp bậc ma thú tăng dần từ bìa rừng vào trong, nghe nói ở nơi sâu nhất có một ma thú cấp chín đã sắp thành Thánh, sức mạnh không thua gì Pháp thánh và Võ thánh của nhân loại, nên ít ai dám đi vào trung tâm khu rừng.

Lần này Giản Lục đến rừng Venya với hai mục đích, thứ nhất là trau dồi kinh nghiệm thực chiến của cậu và Hynes, thứ hai là tìm thử xem có mèo mù vớ được chuột chết, tìm ra máu rồng giúp Hynes đánh thức dòng máu rồng Hoàng Kim hay không.

Nhắc đến đây, Giản Lục lần nữa thở dài, không hiểu vì sao ông trời lại bắt cậu xuyên vào một quyển tiểu thuyết mà cậu chưa hề đọc, không phải hãm hại người khác thì là gì? Bây giờ hiểu biết của cậu với thế giới này đến từ hai nguồn, thứ nhất là tóm tắt cốt truyện và tóm tắt cuộc đời nhân vật trong truyện của hệ thống, đại cương với mấy tình tiết cụ thể thì không được hé lộ chút gì, lần nào cũng bắt cậu đoán, đúng là lừa đảo mà.

Thứ hai là những lời em gái lải nhải bên tai cậu trước khi xuyên qua, tiếc thay lúc ấy cậu đang chơi game, không để ý mấy, toàn ậm ừ đối phó thôi, bây giờ cũng chỉ nhớ vài câu thôi.

Mà có được tích sự gì đâu?! Dẹp!

May thay, cậu vẫn câu được câu không nghe thấy, nếu Hynes muốn đánh thức dòng máu rồng Hoàng Kim thì phải có giọt máu rồng Hoàng Kim sót lại từ thời chiến tranh giữa các vị Thần, hiện giờ cấp bậc của các tộc rồng còn sót lại trên đại lục Olaven quá thấp, thậm chí đã không còn rồng Hoàng Kim, giống loài mạnh nhất trong tộc rồng nữa, máu của mấy giống rồng bảy màu kia lại không đủ đánh thức dòng máu trong người Hynes.

Giản Lục tra đi tra lại tư liệu về tộc rồng trong sách lịch sử văn hóa của Thần điện Ánh Sáng, biết từ sau cuộc chiến, các vị Thần bị trói buộc bởi quy tắc của thế giới, đành ngậm ngùi rút về cõi Thần, trong đó có một con rồng Hoàng Kim duy nhất trong tộc cũng thành Thần rồi đi luôn, khiến tộc rồng trên đại lục Olaven không còn rồng Hoàng Kim và con cháu đời sau của chúng nữa.

Còn Hynes, nếu không ngoài dự đoán, y chính là con rồng Hoàng Kim cuối cùng còn sót lại, với điều kiện nếu y thức tỉnh được. Dù Giản Lục không biết cốt truyện, nhưng mấy năm đến thế giới này không hề ăn không ngồi rồi, cậu đã đọc rất nhiều tài liệu, có vài suy đoán về xuất thân của Hynes.

Lần đầu gặp Hynes, y chỉ là một đứa bé mồ côi ở phố Bóng Tối, không cha mẹ không người thân, hẳn là bị bỏ rơi ở đó, còn nguyên nhân thì chẳng ai biết. Hiện tại y mang hình hài của nhân loại, thân phận cũng là nhân loại, không ai biết trong người y còn mang dòng máu rồng Hoàng Kim.

Có thể phỏng đoán rằng, Hynes là hậu duệ của rồng Hoàng Kim với nhân loại từ thời chiến tranh giữa các vị Thần, e hèm, rồng bản tính dâm, tình nhân nhiều không đếm xuể lại còn chẳng kén chọn, nếu không thì đại lục Olaven đã không có nhiều thằn lằn như vậy, nghe nói thằn lằn là sản phẩm của tộc rồng dùng hình rồng giao phối với ma thú, dù huyết thống không cao quý bằng rồng chính thống, nhưng vẫn thuộc giống rồng, có thân hình của rồng, cao cấp hơn những loài ma thú khác một chút, là lựa chọn hàng đầu của các Kỵ sĩ rồng.

Gọi Kỵ sĩ rồng thế thôi chứ thật ra cũng không cưỡi rồng thật, chỉ là thằn lằn thôi. Tộc rồng kiêu ngạo không bao giờ chịu làm thú cưỡi cho chủng tộc khác, nhưng rồng trời sinh vô cùng lạnh lùng tàn bạo, không để ý việc thằn lằn có huyết thống cấp thấp hơn mình trở thành vật cưỡi cho Kỵ sĩ rồng.

Vậy nên, dòng máu rồng Hoàng Kim trên người Hynes hẳn là được thừa kế từ tổ tiên, cũng có nhiều giả thiết được đặt ra về việc vì sao trong mấy ngàn năm qua dòng họ y không ai thức tỉnh thành rồng Hoàng Kim, nhưng mấy việc này tạm không cần bàn tới.

Vấn đề ở đây là, rốt cuộc cậu phải đi đâu tìm máu rồng Hoàng Kim thời chiến tranh các vị Thần cho Hynes đây?

Giờ phút này Giản Lục thấy vô cùng tuyệt vọng, xuyên vào một quyển tiểu thuyết mình chưa đọc lần nào, đúng là đau khổ quá mà.

Bất đắc dĩ, Giản lục đành quyết định đi bước nào hay bước nấy, dựa vào mấy lời chê bai mơ hồ của em gái trong trí nhớ, cậu chậm rãi phân tích tính toán, bước lên con đường tìm kiếm máu rồng đầy mông lung.

Vì thế, sau khi Giản Lục dắt hai đàn em vào rừng Venya, cậu không vội vào sâu bên trong như những nhà thám hiểm khác, mà chậm rãi dùng ma thú làm đối tượng luyện tập, từ bìa rừng tiến dần vào trung tâm, thử xem sức chiến đấu của cậu và Hynes ở trình độ nào.

Chris đã thăng chức thành Thánh kỵ sĩ của Thần điện Ánh Sáng, ma thú cấp thấp chẳng là gì với hắn cả, nên ban đầu chỉ có Giản Lục và Hynes ra tay, đây cũng vì để rèn luyện năng lực thực chiến của hai người, Chris chỉ cần đứng nhìn, hoàn toàn không cần ra tay.

Nhiệm vụ của hắn là đảm bảo an toàn của hai người họ trong rừng Venya.

Cứ như vậy, Giản Lục và Hynes bắt đầu cuộc sống ban ngày chiến đấu, ban đêm vẫn khổ sở chiến đấu, gặp dược liệu phép thuật hiếm có sẽ dừng lại hái, nhân tiện đánh ma thú, gom đá năng lượng của ma thú, những thứ này đều bán lấy tiền được cả đấy.

Ngoài bìa rừng phần lớn là ma thú từ không có cấp đến cấp hai, với Hynes thì mấy con này hoàn toàn có thể cho qua, một chiêu là đập cho ngắc ngư, y không hứng thú. Vậy nên trong năm ngày đầu vào rừng, ba người đi thẳng vào trong, không một con ma thú nào dám chặn đầu bọn họ.

Đến ngày thứ năm, họ bước vào địa bàn của ma thú cấp ba.

Cuối cùng Hynes cũng phấn khích.

Ma thú cấp ba mạnh ngang với Chiến sĩ đồng. Chiến sĩ chia làm năm cấp: Kiếm sĩ thiếc, Kiếm sĩ đồng, Kiếm sĩ bạc, Kiếm sĩ vàng, Kiếm sĩ thánh, gọi tắt là Võ thánh, mỗi cấp lớn lại chia làm chín bậc nhỏ.

Vì trong quá trình phóng đấu khí để chiến đấu, phần lớn Chiến sĩ đều dùng kiếm phép, nên Chiến sĩ còn được gọi là Kiếm sĩ.

Hynes là một Chiến sĩ có sức chiến đấu hung hãn, qua năm năm học kỹ năng chiến đấu ở Thần điện Ánh Sáng, độ hung tàn của y đã nhảy vọt lên gần 2000, nếu là kẻ địch, e rằng Giản Lục sẽ đau tim chết vì tốc độ thăng cấp này mất, nhưng đây lại là đàn em do chính mình dạy dỗ, cậu chỉ thấy tự hào và vui sướng.

Tuy ban đầu nhặt Hynes về là chuyện nằm ngoài dự kiến, nhưng dù nuôi cún thì lâu ngày cũng có tình cảm, huống chi đây còn là cậu bé do chính tay cậu dốc lòng dạy bảo. Vậy nên, cậu nghiễm nhiên quên đi hành vi hủy diệt thế giới của Hynes trong cốt truyện, bây giờ chỉ xem y là một người sống có da có thịt có suy nghĩ riêng, hơn nữa còn là cậu nhóc do chính cậu nuôi lớn.

Cậu đã không còn xem Hyens là một trong những nhân vật trong cốt truyện gì đó nữa rồi, chỉ biết rằng thế giới mình đang sống hiện tại là thật, người xung quanh cũng là thật, không phải một cụm từ “nhân vật trong truyện” là thay thế được.

Hynes nhanh nhẹn rút kiếm phép nhảy lên.

Đây là một đám nhện ma cấp ba, mỗi con nhện ma to bằng nghé con, chân cẳng dài giúp chúng chạy cực nhanh, tơ nhện phun ra dính rất chặt, nếu để dây vào người, e là phải mất một lớp da mới cậy ra nổi. Cũng chính vì vậy, nhện ma tuy chỉ cấp ba, nhưng tập trung đông sẽ khiến người khác phải đau đầu.

Hynes nhảy nhót trong rừng cây, lấy thân cây làm chỗ đặt chân, vừa tránh tơ nhện vừa chém giết, như vậy mới không bị tơ nhện dính vào người gây cản trở. Y nhảy nhót vô cùng vui vẻ, tốc độ ra tay cực nhanh, thậm chí những nơi đấu khí màu vàng đi qua sẽ hằn một vệt cháy đen trên mặt đất, đàn nhện ma bị đấu khí và kiếm phép chém thành hai nửa ngọt xớt.

Giản Lục đứng từ nơi cao nhìn xuống, nhìn dấu vết trên mặt đất, hai mắt lộ vẻ khiếp sợ.

“Đấu khí của Hynes có hơi nóng cực mạnh, là khắc tinh của những vật âm tà.” Chris giải thích, “Đấu khí của cậu ấy màu vàng kim, phối hợp với những đòn đánh cậu ấy học được, tuy chưa đến mức vô địch, nhưng với nhện ma sống ở nơi âm u, cậu ấy như khắc tinh vậy.”

Giản Lục nhanh chóng hiểu ra, tóm lại trông thì chỉ nghĩ đấu khí của Hynes màu vàng kim, nhưng thật ra y luôn bị dòng máu trong người ảnh hưởng, y càng mạnh, chức năng thiêu đốt thuộc về rồng Hoàng Kim trong đấu khí càng mãnh liệt, giúp y mạnh hơn nữa. Chris không biết Hynes mang dòng máu rồng trong người, chỉ cho rằng vì đấu khí của Hyens màu vàng.

Tất nhiên Giản Lục sẽ không nhiều lời.

Sau khi thấy Hynes giải quyết hơn mười con nhện ma, Giản Lục cũng ra tay, vừa gia nhập đã phóng ngay mấy chục lưỡi dao ánh sáng cướp đi mạng sống của nhện ma cấp ba, ngay cả những cành cây xung quanh cũng bị cắt trụi lủi, những nơi lưỡi dao ánh sáng đi qua, một chiếc lá cũng chẳng còn.

Hung hãn quá.

Chris câm nín, Thánh tử của Thần điện Ánh Sáng tàn nhẫn vô tình như vậy, hình như có gì đó sai sai.

Giản Lục im lặng phóng phép, sau khi trận chiến kết thúc, vài con nhện còn sót lại cuống cuồng chạy trốn, cậu nhìn quanh, trong lòng tự kiểm điểm, cảm thấy mình kiểm soát phép thuật chưa đủ chuẩn xác, tức thì quyết định nội dung học tập tiếp theo là kiểm soát độ mạnh yếu khi phóng phép tấn công, phải thật nhuần nhuyễn mới được.

Hynes tra kiếm vào vỏ, ngẩng đầu nhìn Giản Lục đứng trên ngọn cây, bèn nhún chân nhảy lên, đứng trước mặt cậu.

Tế bào khắp người Hynes đang kêu gào muốn chiến đấu, đôi mắt sáng đầy chiến ý, cơ bắp căng chặt, khí chất cũng thay đổi hoàn toàn. Mãi đến khi y đến trước mặt Giản Lục, nhìn thiếu niên lạnh lùng kia, đối diện với đôi mắt hờ hững đó, cơn phấn khích mới dần lắng xuống.

Giản Lục thấy y bình tĩnh lại thì khá vừa lòng, cúi đầu nhìn thi thể nhện ma trên mặt đất, hơi do dự, sau đó vẫn quyết định lấy đá năng lượng trong người chúng.

Đá năng lượng ma thú cấp ba có thể bán với giá tốt, hơn nữa số đá ở đây rất nhiều.

Sau khi lấy xong, họ lại tiếp tục đi về phía trước, ra khỏi địa bàn của nhện ma.

Rèn luyện thật nhuần nhuyễn tại khu ma thú cấp ba, hai tháng sau, họ bước vào địa bàn của ma thú cấp bốn.

Ma thú cấp bốn là đường phân cách giữa ma thú bậc thấp và ma thú bậc trung, cũng thuộc loại ma thú trung cấp, tuy chỉ là bậc thấp nhất trong trung cấp nhưng không thể khinh thường.

Sau đó Giản Lục phát hiện, từ khi đi vào địa bàn của ma thú cấp bốn, cậu liên tục gặp xui xẻo.

Xui xẻo đầu tiên là bị cuốn vào một trận chiến.

Hình như kể từ khi xuyên đến thế giới này, cậu luôn không được may mắn cho lắm QAQ
Bình Luận (0)
Comment