Lần Phật đản này, Hoàng gia hết sức coi trọng. Kiến Hòa Đế không chỉ lệnh cho hai vị điện hạ đến Tướng Quốc Tự dâng hương, mà còn giao cho Nội phủ tổ chức hiến lễ với Thất Bảo Tháp Xá Lợi để cung phụng trong chùa. Hoắc Khinh Hoằng vừa mới vào Thái Thường Tự, Kiến Hòa Đế thấy cần rèn luyện hắn nên giao trọng trách này cho.
Thất Bảo Tháp Xá Lợi là chí bảo của Phật môn, được Tề quốc tặng cho Đại Chu từ nhiều năm trước và cất giữ trong cung để cầu phúc. Lần này Kiến Hòa Đế đem Tháp Xá Lợi ra dâng, thể hiện sự coi trọng với Tướng Quốc Tự. Ban đầu, Hoắc Khinh Hoằng nghĩ rằng việc này chỉ là hình thức, không ngờ đến lúc hiến bảo vật lại xảy ra sai sót.
Khi Hoắc Nguy Lâu đến Tướng Quốc Tự thì trời đã khuya, bên trong chùa đèn đuốc sáng trưng. Chủ trì, vị sư tiếp khách cùng mấy vị trưởng lão đều nghiêm mặt chờ đợi trong phòng trụ trì. Hoắc Khinh Hoằng đứng chờ ở cửa, vừa thấy Hoắc Nguy Lâu liền mừng rỡ như gặp được cứu tinh.
"Đại ca!" - Hoắc Khinh Hoằng bước nhanh tới, vẻ nặng nề chuyển thành chút oan ức, chưa nói hết lời đã méo miệng.
Hoắc Nguy Lâu nhíu mày:
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Hoắc Khinh Hoằng hạ giọng nói:
"Phật bảo là giả."
Hoắc Nguy Lâu nghe vậy, sắc mặt liền biến đổi:
"Đồ giả?"
Hoắc Khinh Hoằng gật đầu:
"Chủ trì Tuệ Năng đại sư đã từng thấy qua Phật bảo này, ngài ấy khẳng định vật này là giả. Hai vị điện hạ đi cùng cũng biết, họ đã đưa thái giám của Nội phủ hồi cung bẩm báo bệ hạ. Biết có chuyện chẳng lành nên đệ sai người trở về tìm huynh."
Hoắc Nguy Lâu nhíu mày, bước vào phòng của trụ trì. Sau khi chào hỏi lễ Phật, các vị đại sư đưa Hoắc Nguy Lâu đến xem Thất Bảo Tháp Xá Lợi.
Tháp Xá Lợi là loại tháp đơn diêm, có bệ hoa sen đỡ, thân tháp chạm khắc chuỗi vàng ngọc, hoa cỏ và chim muông sống động như thật, vừa mang nét trang nghiêm lại vô cùng hoa mỹ. Vừa thấy, Hoắc Nguy Lâu đã cảm nhận được sự trang trọng, vì từ hình dáng và cấu tạo, tháp này rất giống Thất Bảo Tháp Xá Lợi trong ấn tượng của y.
Hoắc Nguy Lâu quay sang hỏi Tuệ Năng đại sư:
"Xin hỏi đại sư, vì sao ngài cho rằng Phật tháp này là giả?"
Tuệ Năng nghiêm túc chỉ vào thạch anh điêu khắc và chày kim cương thạch anh trên tháp:
"Thất Bảo Tháp Xá Lợi đã được cung phụng tại Vạn Phật Tự của Đại Tề cả trăm năm, từng có một viên Phật Cốt Xá Lợi được đặt trong đó. Đây là chí bảo của Phật giáo Đại Tề, tám năm trước tặng cho Đại Chu, hiện do Hoàng thất cất giữ. Trên Tháp Xá Lợi có điêu khắc nhiều pháp khí và thú điểu thủy tảo. Đặc biệt, chày kim cương trên tháp thật có ba chày hình người ở một mặt, còn chày kim cương trên tháp này chỉ có hai chày, thiếu mất một. Đó là dấu hiệu không thể nhầm lẫn, vật này là giả."
Dường như sợ Hoắc Nguy Lâu không tin, Tuệ Năng nói thêm:
"Ba mươi năm trước, bần tăng từng tu pháp ở Vạn Phật Tự, nên nhớ rất rõ hình dáng Tháp Xá Lợi. Tám năm trước khi Đại Tề tặng bảo vật, bần tăng cũng từng vào cung chiêm ngưỡng, lúc đó chính là một mặt ba chày hình người."
Hoắc Nguy Lâu giờ phút này không thể không tin rằng có vấn đề. Hoắc Khinh Hoằng đứng phía sau ủ rũ mặt mày, nói:
"Phật tháp này từ khi Đại Chu tiếp nhận vẫn cất giữ trong Trân Bảo Ti của quốc khố, tại sao lại có thể là giả được?"
Hoắc Nguy Lâu nhíu mày:
"Đây không phải chuyện nhỏ. Nếu trong cung biết, nhất định sẽ phái người đến kiểm tra."
Hoắc Khinh Hoằng gãi đầu hỏi:
"Vậy giờ đệ nên làm gì?"
Hoắc Nguy Lâu nhìn ra bóng đêm bên ngoài:
"Không cần làm gì, cứ chờ người trong cung tới."
Nói rồi, Hoắc Nguy Lâu gọi một tiểu lại theo Hoắc Khinh Hoằng từ Thái Thường Tự đến, hỏi thêm về tháp Xá Lợi đã từng được lấy ra hay chưa. Tiểu lại này nói:
"Năm năm trước, sau Tết, khi trong cung hành lễ tế trời, tháp này đã từng được đưa ra để các sư phụ từ Tướng Quốc Tự cầu chúc."
Nghe vậy, mấy vị đại sư cũng nhớ lại và xác nhận, Tuệ Năng nói:
"Hôm đó bần tăng chưa đến gần xem kỹ, nên không biết bảo vật lúc đó là thật hay giả."
Hoắc Nguy Lâu hỏi thêm:
"Lúc đó vật này trong cung cũng do Thái Thường Tự phụ trách?"
Tiểu lại gật đầu:
"Đúng vậy, năm đó là Vương..." - nói đến đây, tiểu lại im bặt, ngước mắt nhìn Hoắc Nguy Lâu có chút chột dạ.
Hoắc Nguy Lâu đương nhiên biết hắn đang nghĩ gì. Năm năm trước, người phụ trách Thái Thường Tự là Vương Thanh Phủ, kẻ từng dính líu đến án mạng Pháp Môn Tự mười năm trước và đã tự sát. Dù án mạng đã được phá, nhưng tung tích Xá Lợi của Pháp Môn Tự năm đó vẫn chưa rõ ràng.
Ánh mắt Hoắc Nguy Lâu dừng lại trên Thất Bảo Tháp Xá Lợi. Nếu tháp này là giả, thì bảo vật thật ở đâu? Hai bảo vật Phật môn đều mất tích, cả hai khả năng đều có liên quan đến Vương Thanh Phủ. Đây có phải là trùng hợp?
Hoắc Khinh Hoằng lên tiếng:
"Nghe đại sư nói, điểm khác biệt duy nhất giữa tháp thật và tháp giả chỉ là chi tiết chày kim cương. Vậy người nào mới có thể phân biệt tinh tường như vậy?"
Tuệ Năng trầm tư rồi nói:
"Tháp Xá Lợi là chí bảo của Vạn Phật Tự, thường chỉ xuất hiện trong các đại điển tế tự như Phật đản. Ngay cả quý tộc cũng khó thấy, bởi vậy chỉ có chủ trì, trưởng lão hoặc tiểu tăng trông coi Phật bảo này ở Vạn Phật Tự mới biết rõ. Ngoài ra, ta còn nhớ trên đời lưu truyền hai tấm bản vẽ Tháp Xá Lợi, một tấm do Hoàng thất Đại Tề giữ, tấm còn lại được tặng cho Đại Chu, hiện cất giữ tại Trân Bảo Ti."
Hoắc Khinh Hoằng hiểu ra:
"Với hoa văn phức tạp như thế, nếu không có bản vẽ thì khó mà chế tác giống hệt."
Tuệ Năng gật đầu đồng ý.
Hoắc Khinh Hoằng nhìn về phía Hoắc Nguy Lâu, thấy y trầm ngâm liền hỏi:
"Đại ca đang suy nghĩ điều gì?"
Hoắc Nguy Lâu hỏi tiếp:
"Việc này còn ai khác biết không?"
Tuệ Năng lắc đầu:
"Chỉ có năm người chúng ta ở đây biết."
Tất cả đều là những tăng nhân quản sự trong Tướng Quốc Tự. Hoắc Nguy Lâu căn dặn:
"Chuyện này tạm thời không được tiết lộ."
Sau đó, Hoắc Nguy Lâu hỏi:
"Đại sư có biết vụ Phật Cốt Xá Lợi của Pháp Môn Tự bị mất tích không?"
Tuệ Năng gật đầu. Dù Hoàng thất giữ bí mật, nhưng các cao tăng của Tướng Quốc Tự đều biết, vì Phật Cốt Xá Lợi là bảo vật vô giá của Phật giáo Đại Chu. Hoàng thất còn nhờ họ giúp suy đoán tung tích bảo vật.
Hoắc Nguy Lâu hỏi tiếp:
"Phật Cốt Xá Lợi và Thất Bảo Tháp Xá Lợi có mối liên hệ gì không?"
Tuệ Năng thoáng vẻ nghi hoặc rồi lắc đầu:
"Không có liên hệ gì. Thất Bảo Tháp Xá Lợi từng cung phụng Đỉnh Cốt Xá Lợi (xương đỉnh đầu) của Phật Đà, còn Phật Cốt Xá Lợi của Pháp Môn Tự là Chỉ Cốt Xá Lợi (xương ngón tay), được khóa trong bảo hàm, hoàn toàn không liên quan đến Thất Bảo Tháp."
Hoắc Nguy Lâu nghe vậy cũng cảm thấy mình có phần đa nghi. Đúng lúc đó, Tuệ Năng lại nói:
"Tuy nhiên, mấy chục năm trước viên Xá Lợi của Vạn Phật Tự đã bị hủy trong một trận hỏa hoạn. Phật Cốt Xá Lợi của Pháp Môn Tự hiện là viên duy nhất còn lại. Thất Bảo Tháp Xá Lợi đã được gia trì bởi tam thế chư Phật, nếu có thêm một viên Xá Lợi Cốt cung phụng bên trong, cũng như Phật Đà hạ thế, quả là chỗ dựa của tam bảo."
Dù không tín Phật, Hoắc Nguy Lâu cũng thấy tâm thần lay động khi nghe vậy. Lúc này, trời đã về khuya, y hỏi thêm về lễ Phật đản, đảm bảo mọi thứ không có sai sót thì người trong cung đã đến.
Người đến là Phúc Toàn. Vừa gặp Hoắc Nguy Lâu, Phúc Toàn nói:
"Tiểu nhân ghé qua Hầu phủ, biết Hầu gia đã tới Tướng Quốc Tự nên lập tức chạy đến. Bệ hạ đã hay tin, cực kỳ giận dữ và đã lệnh cho Hầu gia tra xét rõ việc này. Đây là chỉ dụ do bệ hạ thân viết."
Phúc Toàn dâng chỉ dụ, Hoắc Nguy Lâu xem xong rồi đáp:
"Công công trở về phục mệnh. Đêm nay ta ở lại Tướng Quốc Tự, ngày mai sẽ hồi cung bẩm báo bệ hạ."
Dù đêm đã muộn, Phúc Toàn không dám trì hoãn thêm, vội vàng trở về kinh thành.
Hoắc Nguy Lâu ở lại Tướng Quốc Tự, nhưng chưa tra hỏi các tăng nhân mà trước tiên lần lượt thẩm vấn đám tiểu lại của Thái Thường Tự đi theo Hoắc Khinh Hoằng. Khi hỏi đến vị chủ sự cuối cùng, Hoắc Nguy Lâu hỏi:
"Sau khi Vương Thanh Phủ bị xét nhà, ngươi có biết tung tích vợ con hắn không?"
Vị chủ sự này từng được Vương Thanh Phủ coi trọng, nên sắc mặt thoáng căng thẳng:
"Vương Thanh Phủ bị xét nhà, vợ con hắn dọn đi nơi khác, hiện vẫn còn trong kinh thành."
Hoắc Nguy Lâu gật đầu, đáy mắt ánh lên nét suy tư. Trời vừa hửng sáng, y lập tức dẫn theo đám người Hoắc Khinh Hoằng và Thất Bảo Tháp Xá Lợi giả, nhanh chóng rời Tướng Quốc Tự trở về kinh thành.