Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 1029 - Chương 019: Một Tiện Nhân Bằng Vạn Tinh Anh. (2)

Hắc Oa Chương 019: Một tiện nhân bằng vạn tinh anh. (2)

Cái xe này ở Đại Nguyên không đáng chú ý, nhưng ở Ô Long thì bắt mắt cực kỳ, huống hồ người đi xuống càng làm người ta không chớp mắt được, Giản Phàm cảm giác rõ ràng thịt mớ trên người thằng béo rung rinh .... Nữ nhân đó váy không tới gối, áo không quá rốn, hai cặp đùi trắng nõn nà bước đi giao nhau như đi trên sàn catwalk, tấy ngọc giơ cao vẫy vẫy, ăn mặc thế này mát mẻ nhưng làm người nhìn bốc hỏa, người quả đường đều không kìm được nhìn vài cái.

Nữ nhân đó đi tới trước mặt Giản Phàm thấy y nhìn muốn lòi mắt thì cười càng đắc ý, hé môi hồng bôi son bóng, khẽ gọi một câu đầy ái muội khiêu khích, đang đợi Giản Phàm thất kinh, vậy mà y chỉ thắc mắc: “ Sao lại là cô?”

Có lẽ là vì ở Ô Long này không ai quen biết, cho nên Tằng Nam thoải mái thể hiện cá tính của mình, tâm trạng có vẻ tốt lắm, gài kính râm giữa cổ áo, xoay một vòng khoe dáng người uyển chuyển, chỗ váy ngắn sát mông, thậm chí có thể nhìn thấy mơ hồ một dòng khe mờ giết người: “ Cho anh niềm vui bất ngờ, tôi được ông Giản ủy thác giám sát đầu tư, không hoan nghênh à?”

Giản Phàm không thèm nhìn một cái, giọng hời hợt: “ Có gì mà hoan nghênh?”

Tằng Nam nhíu mày không vui, Giản Phàm không hoan nghênh thì có người khác hoan nghênh, Phí Béo lấy mông lợn huých thằng bạn sang bên, nắm tấy Tằng Nam lắc liên hồi: “ Hoan nghênh hoan nghênh, tôi đại biểu cho toàn bộ nhân dân Ô Long hoan nghênh ... Í mỹ nữ, sao quen mặt thế, chúng ta gặp nhau ở đâu rồi à?”

“ Tằng Nam, cẩn thận đừng bị lừa, đồng chí Phí Béo từ năm 16 tuổi tán gái đã dùng câu này.”

Thế nhưng Tằng Nam như cố ý, lườm Giản Phàm một cái, quảy sang cực kỳ thân thiết với Phí Sĩ Thanh: “ Phù rể Phí, hôm anh ấy kết hôn, anh còn chói mắt hơn đấy, tôi chính là khách hôm đó, không ngờ anh vẫn nhớ.”

“ Oa, duyên phận, duyên phận, tôi nói làm sao quen mắt như thế ... Cô nói phải lắm, Oa cả cưới được vợ toàn nhờ tôi giúp nó đây, đám cưới ở Ô Long còn hoành tráng hơn ở Đại Nguyên mà .. Phải rồi mỹ nữ, chưa thỉnh giáo phương danh? Chúng ta cùng xuống quê à?” Phí Sĩ Thanh hết sức quản tâm ân cần, nghe Tằng Nam nói tên lại hết lời khen tên đẹp người càng đẹp, giới thiệu mình là cán bộ bồi dưỡng dự bị của cục môi trường, huyện Ô Long có chuyện gì cứ tìm hắn:

Lần này Tằng Nam lĩnh giáo được cái miệng lợi hại hơn cả Giản Phàm rồi, nói mấy phút không ngừng, làm cô không xen vào được, đã thế nói một lúc mới phát hiện tấy mình tới giờ vẫn bị người ta nắm lấy không buông, mà nắm cả hai tấy nữa. Tằng Nam nhìn Giản Phàm, Giản Phàm quảy mặt đi tỏ thái độ bàng quản.

Đối phó với nam nhân háo sắc thì Tằng Nam có vô số thủ đoạn, đối với chàng béo đáng yêu này, cô thấy rất buồn cười không quá phản cảm: “Soái ca, anh chuẩn bị nắm tấy tôi xuống tận quê à?”

Ngẩn người, chẳng biết giả hay thật, Phí Béo buông tấy chỉ có quyền luyến chẳng có xấu hổ: “ Thất thố thất thố rồi, tôi thấy cô Tằng là quên mất mình là ai.”

“ Vậy lần này nhất định giúp tôi nhé, anh đẹp trai như thế chắc chắn là có nhiều mỹ nữ theo đuổi, ít nhất đẹp trai hơn anh ấy.” Tằng Nam chỉ Giản Phàm:

Phí Sĩ Thanh vỗ ngực bồm bộp: “ Đúng, nó chưa bị rạch mặt còn so được với tôi, giờ hết rồi.”

“ Này hai người lên đường thong thả tâm tình, đừng lề mề nữa ...” Giản Phàm cắt ngang lời bỏ đi trước:

Tằng Nam lấy chìa khóa xe đưa Phí Béo: “ Tiểu Phí, lái xe tôi đi, tôi nói với anh ấy vài câu rồi chúng ta ngồi cùng xe.”

Phí Sĩ Thanh lần này thực sự sửng sốt, gật mạnh đầu nuốt nước bọt, lật đật chạy tới xe Tằng Nam, Tằng Nam thì rối rít đuổi theo Giản Phàm lên xe: “ Này này này, đợi đã, tôi có chuyện muốn nói.”

Giản Phàm chưa khởi động xe quảy sang: “ Nói đi.”

Giọng điệu như làm chuyện công, Tằng Nam cũng không loanh quảnh, lấy trong túi sách một tập tư liệu, rụt rè nói, có vẻ cực kỳ để ý thái độ của Giản Phàm: “ Còn một số thứ trong laptop, là tư liệu sưu tầm được nhiều năm quả, không biết có tác dụng không ... Anh đừng khó chịu, không phải tôi muốn tới, đây vốn là chuyện của trợ lý Lôi, nhưng vợ chồng Giản giả biết anh không ưa gì anh tắ, cho nên mới ủy thác tôi, thái độ tốt với tôi một chút, tôi mang theo chi phiếu 2000 vạn, vừa làm xong thủ tục cho anh.”

Giản Phàm lấy tư liệu vừa xem vừa nói: “ Ai tới tôi cũng khó chịu hết, song tôi có kiến nghị, cô phải tuân theo.”

“ Kiến nghị gì? Tôi xem xét đã.” Tằng Nam không đồng ý vội:

“ Rất đơn giản, không tìm ra manh mối thì cô coi như đi chơi, nếu tìm thấy không được phép nói với ai, nếu họ đã bỏ ra 2000 vạn tìm người thì giá trị của người đó vượt xâ 2000 vạn, tôi nghĩ không vẻn vẹn là thân tình đâu, tôi không có ý gì, chỉ muốn thận trọng.” Giản Phàm nói không có chút đùa cợt nào:

“ Không có vấn đề, kỳ thực tôi chỉ muốn ở bên anh thêm vài ngày.

Giọng điệu lạnh nhạt của Giản Phàm làm Tằng Nam tủi thân hết mức, đã cố tình ăn mặc thế này chiêu đãi y mà chẳng được một lời khen, buột miệng nói ra lời thật lòng, vội vàng bịt miệng:”

Nhưng Giản Phàm nghe thấy rồi, mỉm cười: “ Thế à?”

Tằng Nam mắt cười hết sức mê ly, có điều dù lòng có cảm xúc Giản Phàm cũng không vượt quá giới hạn, nhận lấy biên lai chuyển tiền và hợp đồng trao tặng được công chứng, tiền đã vào tài khoản, Tằng Nam ngạc nhiên là Giản Phàm chẳng thèm nhìn số tiền, cứ như là nhận cái hộp cơm.

Mọi thứ chuẩn bị đâu vào đó, có điều Tằng Nam ngó quảnh sinh nghi: “ Giản Phàm người của anh đâu?”

“ Người nào?”

“ Thì người đi tìm người ấy, có gọi Đường Đại Đầu đi không?” Tằng Nam hứng trí hỏi, tuy cả hai như chó mèo, nhưng có tên đầu to đi theo sẽ rất vui:

“ Chân anh ấy bất tiện thì xuống quê thế nào?”

“ Không phải, ý tôi là anh nói kéo tới nghìn người gì đó, thực sự là giả à?”

“ Một mình thằng béo đó bằng cả vạn người đấy.” Giản Phàm thần bí tiết lộ:

“ Cái gì, anh ta ấy à?” Tằng Nam bật cười không tin:

“ Ngàn quân dễ kiếm, một tướng khó tìm, thằng béo này vừa hạ tiện, lại trải quả khảo nghiệm của cơ sở và đảng mấy năm, thế là đã hạ tiện càng thêm hạ tiện ... Ha ha ha, đó là nhân vật một chống cả nghìn.”

Tằng Nam nghe mà cười ngặt ngoẽo theo, lúc này ngẫm lại tên béo ngốc nghếch đáng yêu, thấy Giản Phàm nói hơi ác, có điều cô cũng không ý kiến gì, cô chỉ hứng thú với Giản Phàm, mà không hứng thú với việc này.

Xe khởi động, nhưng không đi ra ngoại thành mà quảy về thành phố, Giải Phàm giải thích: “ mua cho cô vài bộ quần áo với đôi giày thể thao, cô ăn mặc thế này xuống quê bị chó đuổi chạy không được, bị chó cắn là chuyện nhỏ, tôi sợ thằng tiện nhân chỉ mải nhìn mông cô mà không chịu làm việc.”

Tằng Nam mắng Giản Phàm lắm chuyện, ai ngờ nói tiện là tiện tới, Phí Béo lái chiếc BMW đi song song bấm còi gọi, Giản Phàm bảo tới cửa hàng nào đó, tên béo như nhận quân lệnh lái xe đi trước mở đường, ân cần hơn cả đón lãnh đạo, làm Tằng Nam che miệng cười suốt.

Muả hai bộ quần áo bị Tằng Nam luôn mồm chê quê mùa, Giản Phàm vẫn bắt cô thay ngày tại chỗ sau đó rời thành phố không lâu đón Tiêu Thành Cương đã về nhà nghỉ hai ngày, chuyến hành trình của họ chính thức bắt đầu.

Hôm nay dừng ở đây, hành trình này thú vị lắm, vì không phải vụ án nên mang tính chất như phiêu lưu vậy.

Bình Luận (0)
Comment