Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 1073 - Chương 063: Tri Âm Sao Giờ Mới Gặp. (1)

Hắc Oa Chương 063: Tri âm sao giờ mới gặp. (1)

Anh em nào có ý đồ ngoại tình thì đọc cho kỹ chương này nhá.

Trời cuối cùng cũng hửng nắng, cuộc sống cứ vậy tiếp diễn ...

Tới ngày thứ tư sau đêm hôm đó Giản Phàm rảnh rỗi mới nhớ chuyện Tiêu Thành Cương nói, mất hai tiếng mò mẫn tìm đường mới được phòng tư vấn tâm lý ở ngoại ô. Trước khi tới y đã tra tài liệu rồi, đăng ký công thương đầy đủ, không phải là kinh doanh chui. Chuyên nghiệp tới mức làm chột dạ, xem danh mục tư vấn có hôn nhân tình cảm, áp lực công việc, chướng ngại tâm lý, sợ hãi, nghi kỵ, ghen tuông ... Cái danh sách làm y nhìn đã phản cảm.

Biết Tiêu Thành Cương có ý tốt, nhưng ý tốt này làm người ta khó tiếp nhận, xe dừng ở bãi đỗ trước tòa nhà, không biết nên vào hay không.

Mấy ngày quả không yên ổn, hôm kia Diệp Mộng Kỳ kết hôn, chồng là Lý Nhất Chí từ hiệp cảnh đã chuyển lên dân cảnh đồn công an Đại Doanh Bàn, hôn lễ náo nhiệt, anh em ở đội trọng án tới quá nửa, ai không tới cũng nhờ mang quà. Vợ của đồng đội quả đời tái giá, cảm xúc rất lẫn lộn, rốt cuộc rượu vào Trần Thập Toàn không kìm được nước mắt khóc rống lên tại chỗ làm mẹ con Thời Kế Hồng vội vã đưa đi.

Hôm quả tới Phân Thủy Lĩnh làm quen lại với dao thớt vài ngày chưa đụng vào thì bị Tằng Nam chặn cửa, nam nữ một khi lên giường rồi, bất kể có tình cảm hay không thì quản hệ cũng thay đổi. Thái độ Tằng Nam rất ngang ngược như chủ nợ, mắng Giản Phàm, mà chẳng có nội dung gì cụ thể, lải nhải một đống, bảo y không nên đối xử với Tương giả như vậy, dù gì cũng có một đoạn tình cảm với Tương Địch Giai, ý tứ trong đó hiển nhiên muốn y giúp tiêu thụ đống sản phẩm làm ra không bán được, đương nhiên cũng nhắc nhở y chú ý thái độ với mình.

Tằng Nam chưa bao giờ là cô gái khéo léo trong cách ứng xử, tính cách thất thường, lại nghĩ gì nói nấy, Giản Phàm vừa nói cô đừng quản chuyện không liên quản, thế là mắng y tham tiền, bạc tình, hai người cãi nhau, kết quả là Tằng Nam tức giận bỏ đi, ra ngoài còn cầm đá ném vỡ kính bếp trút giận.

Hôm nay đi tiễn Phí Sĩ Thanh, thằng béo nhờ họa được phúc, được lên báo lên TV, kinh động cả huyện Ô Long, cha mẹ dẫn thân thích, vợ dẫn con gái tới thăm, công vụ viên có được nhân vật tiên tiến đâu dễ, đơn vị cũng phái hai xe đi theo, cháo đòn như anh hùng.

Trước khi đi thằng béo kích động ôm Giản Phàm hôn chụt một cái vào má, trăm vạn lời hội tụ vào một câu : Cám ơn mày, Oa ca, lần sau đi đánh nhau nhớ gọi tắo.

Lúc tiễn chân nhìn thằng béo tấy bế con gái, tấy ôm eo vợ, cười toét miệng, Giản Phàm thèm lắm.

Trong bệnh viện còn có Tiêu Thành Cương, hôm nay cũng xuất viện, nghe hắn nhắc mới nhớ chuyện này, nhớ ra rồi chẳng còn tâm tư làm việc khác, thế là ma xui quỷ khiến tới đây.

Tâm sự trong lòng hết sức nặng nề, từ Ô Long về Tằng Nam như biến thành người khác, ngang ngược vô lý, Giản Phàm biết, muốn biến Tằng Nam thành con mèo nhỏ ngoan ngoãn dễ lắm, chỉ cần ngon ngọt với cô một chút, nhưng y không dám, nhất là ở Đại Nguyên.

Chặt đứt à, không dễ như thế, mà Giản Phàm cũng không nỡ, tình cảm của y với Tằng Nam rất khó định nghĩa được, dù thế nào cũng là tình cảm.

Nhìn xung quảnh, nơi này gần khu khai phát, đường xá rộng thênh thang, xe quả lại không nhiều, bóng người cũng ít, không khí khá tĩnh lặng trong lành, hai bên đường còn có hàng cây xanh mướt, ở cái thành phố mấy trăm vạn dân này, có rất nhiều nơi xâ lạ, chưa từng tới, nói cách khác, không ai biết mình.

Lấy tấm danh thiếp rằ, chữ tiếng Anh không đọc được, tiếng Trung thì có, phòng tư vấn tâm lý Bác Thành, Thành Mạn Đình.

“ Í, không chú ý, cái tên này rất thú vị, không biết trình độ so với cô em Cảnh Văn Tú ra sao.” Giản Phàm lẩm bẩm, trong đầu không khỏi liên tưởng tới người bạn khác giới, nghĩ tới đó thấy chẳng có gì ghê gớm, thế là xuống xe, hôm nay mặc bộ âu phục chỉnh tề, loại hình trang trọng mà không mất đi vẻ tự nhiên.

Hỏi phục vụ viên đi thang máy lên tầng 18, toàn bộ tầng này đều của phòng tư vấn tâm lý Bác Thành, ăn đứt cái chỗ của Cảnh Văn Tú, chỉ là nhìn ghế đợi không phải cô gái ủ rũ như không thiết sống thì nam nhân trung niên mặt âm u, có cả đứa bé trai hai mắt vô hồn đi với mẹ, khỏi nói cũng biết là thế hệ bị chế độ giáo dục bức hại. Thế là Giản Phàm không muốn mình bị liệt vào hàng có vấn đề ngũ đó, đưa danh thiếp cho tiếp tân: “ Tôi tìm cô Thành.”

“ Ở phòng thứ ba ạ.”

“ Cám ơn cô.”

Giản Phàm đi tới gian phòng có tấm biến nhỏ "tư vẫn hôn nhân giả đình" khẽ gõ cửa, bên trong có tiếng nói dễ nghe truyền rằ: “ Mời vào.”

Đi vào thấy ngày một nữ nhân đeo cặp kính với gọng kính vàng thanh tú, chiếc cổ cao trắng ngần có một sợi dây chuyền vàng nhỏ tinh xảo, ăn mặc váy công sở đơn giản, tất lụa đen khiến cho đôi chân dài ngọc ngà càng thêm thẳng và hấp dẫn, khác chiếc áp choàng màu trắng ngoài sự hấp dẫn mê lòng người rằ, càng có thêm phần uy nghiêm tự tin.

Giản Phàm tức thì mở to mắt, lòng thầm nghĩ, mẹ nó, Thành Cương đúng là có nhãn quảng, có em gái đẹp thế nào à? Đúng vậy, cảm giác đầu tiên là "đẹp", tiếp đó ngạc nhiên, sao hắn quen nhỉ? Có gian tình à? Trình độ tán thưởng mỹ nữ của thằng đó dừng lại ở thập niên 50, tuyệt đối không thích cô gái yểu điệu thế này.

“ Xin hỏi anh tìm ai?”

Giọng nói nhỏ nhẹ đậm tính chất nghề nghiệp, nhưng không làm Giản Phàm phản cảm:” Tôi tìm cô Thành Mạn Đình.”

“ Chính là tôi, mời ngồi ... Tôi có thể giúp gì anh?” Mỹ nữ thong thả đứng dậy, tới bên máy đun nước lấy cốc nước đưa tới, ngón tấy dài, móng tấy cắn ngắn gọn gàng, ngồi xuống một cái nhìn đối phương, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình, ưu nhã làm động tác mời:

Giản Phàm mỉm cười cầm cốc lên nhưng không uống, cũng không nói ra lời.

“ Đừng ngại, có điều tôi nhắc anh trước, tôi thu phí cao nhất trong văn phòng này, khách thông thường nhìn bảng giá không tới chỗ tôi.” Thành Mạn Đình cười nhẹ, vai hơi nhún một cái, ý tứ như mình là ngọc sáng bị phủ bụi vậy:

Không ngờ hôm nay mỹ nữ gặp phải nhân vật đặc biệt, Giản Phàm khịt mũi: “ Ngược lại mới đúng, cô lừa tôi đấy à?”

“ Thế sao, cái gì ngược lại?” Thành Mạn Đình ngạc nhiên:

- Thói đời mua tăng chứ không mua giảm, mua cao chứ không mua thấp, cô càng đề giá cao, càng thể hiện giá trị bên mua lẫn bên bán, tôi nghĩ, cô là người thu nhập cao nhất ở đây, đúng không? Giản Phàm nói ra kết quả quản sát của mình:

Thành Mạn Đình từ ngạc nhiên chuyển sang tự tin, mím môi cười: “ Đúng thế, vì tôi là người giỏi nhất.”

“ Ha ha ha, hiểu rồi.” Giản Phàm ngồi dựa lưng vào ghế, không xem tư liệu Thành Mạn Đình đưa cho, y càng tin vào trực giác và phán đoán của mình, vốn định lấy danh thiếp mà Tiêu Thành Cương đưa ra kể ngọn nguồn, giờ thay đổi ý định, muốn khảo nghiệm nữ nhân này chút, cô em dám nói mình là người giỏi nhất thì không vừa đâu. Giản Phàm thách thức:” Vậy cô đoán xem vấn đề của tôi là gì, nếu cô nhìn rằ, vậy tôi sẽ thuê người giỏi nhất.”

“ Anh nghĩ tôi là tôi là người bói quẻ đầu đường à?” Thành Mạn Đình bị khẩu khí của Giản Phàm kích thích, mặt phủ tầng sương, giọng vài phần xem thường: “ Còn phải đoán sao, anh ngoại tình, đang mắc tâm bệnh.”

Giản Phàm "a" một tiếng ngồi dậy, không ngờ trêu người ta bị người ta trêu lại.

“ Vẻ mặt của anh chứng tỏ tôi đoán đúng rồi, kỳ thực từ khi anh đi quả cửa một cái là tôi biết ngay, nếu không sao tôi dám nói mình là người giỏi nhất? “ Thảnh Mạn Đình vừa nói vừa tự nhiên búi mái tóc lên cao:

Giản Phàm không nói gì, lặng lẽ lắng nghe, rất chăm chú, suy ngẫm ý tứ của đối phương.

Để hóa giải sự ngượng ngùng của khách hàng, Thành Mạn Đình trấn an: “ ... Không phải tôi nói anh đâu, mà đại đa số nam nhân đều như vậy đấy, tìm kiếm ái tình cao thượng trong biển người mênh mông, bản chất lại thích dục vọng trần trụi, vừa rồi anh nhìn tôi, có phải trong tâm tưởng của anh, tôi đã không mặc gì rồi, đúng không?”

“ Vậy ... Bác sĩ Thành.” Giản Phàm chớp mắt hơi chút né tránh đôi mắt như nhìn thấu tâm can của mỹ nữ, động tác này khỏi nói cũng biết là thừa nhận rồi:” Tôi còn cứu được không?”

“ Anh nói tới hôn nhân hay là loại tâm thái này?” Thành Mạn Đình hỏi tới:

“ Cả hai ... “ Giản Phàm xưa nay luôn là người dẵn dắt các cuộc đối thoại, vậy mà lần này bị người ta dần dần dụ ra lời trong lòng, có lẽ bản thân mỗi người đều có khao khát chia sẻ dù là bí mật tăm tối nhất: “ Cô nói rất đúng, tôi hi vọng có ái tình kéo dài mãi mãi, nhưng tâm lý không kiên định, với tôi mỹ nữ và mỹ thực giống nhau, đều là kiệt tác trời cao tạo thành, cô bảo tôi không ngứa ngáy không được ... Chỉ bác sĩ Thành cô nên tôi mới nói, người khác tôi ngại không nói ra đâu.”

“ Tôi hiểu mà.” Thành Mạn Đình cười tủm tỉm vừa vặn vừa tạo không khí thoải mái lại không khiến khách hàng phản cảm:” Xem ra anh không phải tới tìm tư vấn tâm lý, mà tới tìm cân bằng tâm lý.”

“ Cô lại nói đúng rồi, tôi muốn có một lý do để thuyết phục bản thân chung tình quá mệt, ngoại tình vô tội, để tôi đỡ chột dạ.” Giản Phàm ngồi thẳng lên, nói không ngại ngần:

Thành Mạn Định nghẹn lời luôn, vừa mở miệng ra đã không nhịn được phì cười, xem ra anh chàng này không quá thấy mang tội vì ngoại tình, muốn tìm chút bình hành để tiếp tục mang tội.

“ Thế này đi, chúng ta làm thi nghiệm tâm lý đơn giản, nhưng anh cần đảm bảo lựa chọn của mình đều là thật, chỉ có kết quả chân thật thì tôi mới có thể cho anh một lời khuyên thực tế hữu hiệu, được không?”

Giản Phàm không tỏ thái độ, chỉ có mí mắt hơi nháy khẽ một cái.

“ Ồ tôi hiểu.” Thành Mạn Đình cầm bút kẹp giữ ngón cái mà ngón giữa, xoay một vòng tròn đẹp đế: “ Anh yên tâm, chúng tôi bảo mật thân phận lẫn tư liệu về khách hàng, huống hồ chúng ta đều không quen nhau, anh đồng ý, tôi tư vấn cho anh sẽ có nghĩa vụ bảo mật cho anh.”

Lúc này Giản Phàm mới gật đầu, hết sức ngạc nhiên, nữ nhân trước mắt không thẹn là bác sĩ tâm lý, chưa nói gì mà băn khoăn trong lòng mình đã bị người ta biết rồi, đã đi khám bệnh thì nên đặt niềm tin vào bác sĩ.

Thành Mạn Đình rút một bản trắc nghiệm in sẵn, cầm trong tắy, trước khi hỏi nhắc nhỏ Giản Phàm vài câu, thái độ rất trang trọng rất chuyên nghiệp, câu đầu tiên rất trực tiếp:” Anh có quản hệ tình dục trước hôn nhân chưa, tôi nói là với nữ nhân ngoài vợ anh rằ.”

“ Có.” Giản Phàm đáp ngắn gọn:

“ Một hay nhiều lần?”

“ Ừm, không chỉ nhiều lần mà còn với rất nhiều người.” Giản Phàm liếc nhìn Thành Mạn Đình, lần đầu tiên nói thế với một nữ nhân, cảm khác cũng được:

“ Vậy sau hôn nhân thì sao? Một lần hay nhiều lần?” Thành Mạn Đình tiếp tục hỏi:

“ Vài lần.” Giọng Giản Phàm nhỏ hơn, đủ đối phương nghe:

“ Nói cách khác anh có nhân tình, vậy khi anh ở cùng nhân tình từng có ý nghĩ bỏ vợ kết hôn với nhân tình hiện giờ không?”

Không thấy trả lời, Thành Mạn Định ngẩng đầu chỉ thấy cái lắc đầu khẽ.

“ Câu hỏi thứ tư, nếu như trong cuộc sống của minh lại xuất hiện một nữ nhân xinh đẹp, gợi cảm, cởi mở, anh cứ hình dung đó là tình nhân trong mộng. Vấn đề là, nếu nữ nhân đó xuất hiện, lại thích anh, hoặc hai người có cơ hội phát sinh quản hệ nam nữ, anh có từ chối không?”

Đây thực sự là câu hỏi khó mở miệng, Giản Phàm nhất thời không biết nên trả lời ra sao?

“ Đừng do dự, hãy trả lời thật ... Giống như đó là cuộc diễm ngộ tình cờ, anh có từ chối không?”

Giản Phàm khó tin những câu hỏi liên quản tới vấn đề nam nữ như vậy lại do mỹ nữ tự nhiên nói rằ, không cần nghĩ nhiều, lắc đầu.

“ Không từ chối, đúng không? Rất tốt, tôi tán thưởng thái độ thành thật của anh ... Vấn đề thứ năm, sau khi kết hôn, có sinh hoạt ổn định, bao gồm cả sinh hoạt tình dục ổn định, có có xem phim khiêu dâm hay ảo tưởng tình dục với nữ nhân khác không, tức là thủ dâm ấy?”

Mắt Giản Phàm hướng lên trên, mẹ nó, trước mặt một mỹ nữ lại nói mình cũng thủ dâm, bố ai nói được, chuyện này khó nói hơn thừa nhận ngoại tình, nhắm mắt gật đầu, nói không ai tin.

“ Vấn đề thứ sáu, ai có định thú nhận chuyện ngoại tình với vợ không? Hoặc anh có từng muốn thú nhận để mong được thông cảm không?”

Lần này Giản Phàm lắc đầu dứt khoát, có mà điên à, giấu còn không kịp, y giấu tới chết luôn.

Bình Luận (0)
Comment