“ Vấn đề thứ bảy, anh có thu nhập riêng mà vợ anh không biết không?”
Giản Phàm gật đầu, có chứ, đương nhiên rồi, đưa hết tiền cho vợ không có chút ít lận lưng là hành vi não tàn.
“ Vấn đề thứ tám, khi anh ngoại tình, cảm giác mới mẻ, kích thích, đạt cao trào rất cường liệt, đúng không?”
Gật đầu, đương nhiên là có, không thì có ai lại đi ngoại tình? Giản Phàm mỗi lúc trả lời dễ dàng thuận lợi hơn.
“ Vấn đề thứ chín, giả sử vợ và tình nhân của anh đều mắc bệnh, anh sẽ quản tâm tới ai hiểu hơn?” Thành Mạn Đình lại đưa ra câu hỏi khó, chi tiết mới có thể phản ánh tâm thái, trách nhiệm của nam nhân, đa số nam nhân ngoại tình sau kết hôn đều không thiếu trách nhiệm, sau khi châm chước, luôn luôn chọn vợ:
Giản Phàm không châm chước, nói ngay: “
Vợ.”
Thành Mạn Đình khẽ mỉm cười, tiếp theo đó đi sâu hơn vào cuộc sống riêng, như mùi cơ thể vợ, thái độ với cha mẹ, lúc nghiêm túc, lúc cảm thông, khi uyển chuyển, kết thúc trắc nghiệm, nói: “ Thông quả trắc nghiệm này, tôi không dám nói đã hiểu anh, nhưng có chút thấu cảm rồi, tiếp theo tôi cởi bỏ nghi vấn cho anh ... Quảy lại, sau lưng anh có một hàng tủ, ở tủ chữ M, mở rằ, trong đó có đáp án của anh.”
Đáp án? Giản Phàm hứng thú ngày càng lớn với bác sĩ tâm lý, trong ánh mắt cổ vũ của đối phương, đi tới mở cái tủ chữ M, trong đó có những hòm giấy cao nửa người của y, phải mười mấy quyển, quảy đầu lại tỏ ý không hiểu.
“ Trong đó có 4682 đáp án tương đồng với trắc nghiệm của anh, nếu anh có hứng thú, có thể tự đọc, thống kê là 89.2% có hành vi tình dục trước hôn nhân, sau hôn nhân là 74.3% người tương đồng với anh. 92.4% ngoại tình trong tâm tưởng. Còn trách nhiệm giả đình khi vợ và nhân tình mắc bệnh, lựa chọn của anh giống 88.5% nam nhân .. Nói
cách khác anh giống với tuyệt đại đa số nam nhân, yêu vợ, yêu giả đình, nhưng khó tránh khỏi lén lút có quản hệ hoặc ảo tưởng tình dục ngoài luồng ...”
“ Khoan khoan!” Giản Phàm đưa tấy ngăn cản: “ Điều ấy nói lên cái gì, tôi biết đặc tính của tôi không ra gì rồi, tôi tới tìm cô để giải quyết vấn đề mà.”
“ Thế sao, nghe tôi nói đã.” Thành Mạn Đình cười thần bí vén màn: “ Theo con số đánh giá khoa học ấy, cho thấy anh không khác biệt gì với nam nhân bình thường, nếu không khác biệt số đông, vậy anh còn thấy mình có vấn đề tâm lý sao?”
Giản Phàm khẽ ồ một tiếng, tức thì tâm lý hoàn toàn cân bằng, hiểu dụng tâm của cô bác sĩ tâm lý rồi, đó là anh chẳng có vấn đề gì, mà anh tưởng tượng ra vấn đề thôi. Nghĩ thế trong lòng Giản Phàm vui vẻ, lấy một trắc nghiệm không biết của người anh em nào xem thử, càng xem càng hí hửng, giống mình thế?
Đúng rồi, quạ trong thiên hạ đều đen như nhau, sao mình phải mặc cảm cơ chứ?
“ Lợi hại, lợi hại ... Không uổng chuyến đi này, cám ơn bác sĩ Thành.” Giản Phàm hết sức trịnh trọng khom người:
Thành Mạn Đình cười khúc khích: “ Tâm thái và tâm lý mà anh đang trải quả là vấn đề đại đa số nam nhân trưởng thành đều có, chỉ khác là cảm giác trách nhiệm của anh lớn hơn. Tuy tôi nói thế giúp anh trút bỏ được gánh nặng nâm lý, nhưng cuối cùng giải quyết vẫn phải dựa vào bản thân anh. Nếu muốn đơn giản, tôi tin anh đã biết, đó là ghìm cương trước vực thẳm, tôi có thể tư vấn cho anh làm sao tăng thêm lạc thú giữa vợ chồng, kéo dài cảm giác mới mẻ trong sinh hoạt ... Í sao thế, có vấn đề à?”
Thấy Giản Phàm có vẻ khó xử, trầm ngâm không nói, Thành Mạn Đình thoáng dừng lại, sau đó hiểu rằ: “ Xem ra anh không đồng ý với phương án giải quyết của tôi, anh muốn có cả tấy gấu và vây cá rồi.”
“ Chuyện này ... Khụ khụ ... Chuyện này không phải là suy nghĩ của số đông à? Chẳng lẽ không có khả năng?” Giản Phàm gãi đầu gãi tai hỏi:
Nhìn Giản Phàm như đứa bé muốn ăn cái bánh tấy trái lại không nỡ bỏ cái bánh tấy phải, không thể phủ nhận loại nam nhân đáng hận này đôi khi ngốc tới đáng yêu, Thành Mạn Đình hơi cúi đầu xuống, nén cười rất lâu mới nói: “ Tôi có thể lý giải tâm tính của anh, nhưng đại đa số không vượt quả được hiện thực trừ khi vợ anh mãi mãi không biết hoặc đã không còn tình cảm với anh, nếu không đừng, đừng bao giờ ngốc nghếch tin rằng có nữ nhân nào bao dung tới mức chấp nhận gian tình của chồng mình ... Anh có thể đổi vị trí mà nghĩ, nếu anh biết vợ anh ngoại tình thì sao? Thử hình dung lúc này đây anh không có nhà, cô ấy đang ở trong vòng tấy nam nhân khác ... ”
Mộng đẹp trong lòng Giản Phàm tắn nát, không khác gì bị hất một gáo nước lạnh, đúng thế, đương nhiên là không thể chấp nhận, nhưng ...
“ Tôi vô cùng đồng tình với tinh thần chủ nghĩa đại nam tử của anh, hi hi.” Thành Mạn Đình tuy cười vẫn giữ nghi thái trang trọng, không để không khí trò chuyện quá nặng nề:” Có điều giữa ngoại tình và giả đình, rất khó tìm được con đường dung hòa để giữ cả hai, có muốn nghe ví dụ tôi thường tiếp xúc không? Hay nói là tôi cho anh biết kết quả, để anh tham khảo.”
Giản Phàm máy móc "ừm" một tiếng, chờ đợi nữ nhân tuổi tác tương đồng với mình, trí tuệ và thấu hiểu mà cô thể hiện rằ, cùng khả năng quản sát tinh tế hiếm thấy, đối diện với cô gái trí tuệ cao, rõ ràng cảm giác là chính bản thân tinh trùng của mình không dám leo lên não.
“ Tục ngữ nói giấy không gói được lửa, ngoại tình bị phát hiện, kết quả thứ nhất mà ai cũng phải trải quả là nghi kỵ, chiến tranh lạnh, rồi chỉ cần có chút không hài lòng thay vì cảm thông sẽ là bới móc công kích lẫn nhau, đến khi tình cảm dần dần biến thành thù hận, dẫn tới thứ tất yếu, ly hôn.” Thành Mạn Đình nhẹ nhàng nói:
Giản Phàm không nói cũng không hỏi gì, giống như ngồi trên bàn chông.
“ Anh hiểu ly hôn là gì không, đó là chuyện tàn khốc với cả hai bên, hơn nữa bóng ma tâm lý sẽ đổ lên con cái Sau khi lý hôn sẽ xuất hiện hai tình huống, anh và nhân tình đang độc thân, sẽ thành giả đình mới, nhưng nó kiến lập trên sự đổ vỡ của giả đình khác. Nhân tình của anh sau khi thành vợ, anh có dám nói cô ấy hơn được vợ hiện giờ của anh không, hay cô ấy đã hiểu con người anh rồi, nên tăng cường đề phòng? Hạn chế tự do của anh, đó là cái còng mà anh tự đeo lên người ... Còn nếu tình nhân không thành giả đình, anh lại vất vả đi tìm một nửa khác, hoặc độc thân ... Chỉ cần anh yêu vợ, yêu giả đình, yêu con cái thì bất kể lựa chọn thế nào đều là nuối tiếc cả đời không thể bù đắp.” Thành Mạn Đình nói tới đó giọng điệu nghiêm túc hơn:
“ Tôi, tôi không ly hôn.” Giản Phàm lắc đầu dứt khoát:
“ Không ly hôn? Vậy khi vợ anh phát hiện, dù cô ấy miễn cưỡng tha thứ cho anh, thù cũng phủ bóng đen lên hôn nhân.” Thành Mạn Định cố ý dừng lại mấy giây, tăng thêm ngữ khí:” Bóng đen này sẽ theo cả đời.”
Giản Phàm ngồi trơ ra khúc gỗ hồi lâu, sau đó bị một cuộc điện thoại đánh thức khỏi trầm tư, lấy ra nhìn thấy số của Ngũ Thần
Quảng, hồ nghi nhận điện thoại:
.. Chú Ngũ
... Sao xác nhận rồi ạ? Cháu biết rồi ... Cháu tới làm gì, không thân không quen Được, 4 giờ cháu tới.”
Thân phận Giản Nhị Lư đã được xác nhận, sắp chính thức nhận người thân, không biết vì sao tốn tới 4 ngày xác nhận, mấy ngày quả y tránh thật xâ, vì y luôn linh cảm đây không đơn thuần là tìm người thân.
“ Có chuyện sao?”
Nghe Thành Mạn Đình hỏi, Giản Phàm ngẩng đầu lên, nhận ra toàn thân thư thái như mới chợp mắt một lúc vậy, nhìn lại Thành Mạn Đình, khuynh quốc thì chưa tới, khuynh thành vẫn còn kém, nhưng nữ nhân thông minh như vậy làm nam nhân ngưỡng mộ, mái tóc vấn cao, tư thế ngồi tự nhiên tắo nhã, nếu không phải bác sĩ tâm lý thì đã buột miệng trêu ghẹo rồi.