Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 1076 - Chương 066: Tri Âm Sao Giờ Mới Gặp.(4)

Hắc Oa Chương 066: Tri âm sao giờ mới gặp.(4)

Thành Mạn Đình không né tránh ánh mắt có chút háo sắc đó, chỉ ngạc nhiên hỏi: “ Í, chẳng lẽ anh còn nhòm ngó cả bác sĩ tâm lý?”

“ Nam nhân với mỹ nữ đều thế mà, đâu bị hạn chế bởi nghề nghiệp ... Cám ơn cô, mở rộng lòng nói chuyện là cách điều hòa tâm lý tốt, giống nữ nhân khóc một trận, cảm giác tốt hơn nhiều ... Phải rồi, chi phí là bao nhiêu?”

“ Không cần trả tiền.” Thành Mạn Đình từ chối:

“ Hả, miễn phí sao?”

“ Tôi không làm gì cả, ít nhất không giải quyết được vấn đề cho anh, thu phí sẽ khiến anh xem thường ... Anh không giống có vấn đề, tới đây không phải giải quyết vấn đề tâm lý, vậy rốt cuộc vì cái gì?” Thành Mạn Đình ngả lưng ra sau, ngồi thoải mái hỏi:

“ Tôi có vấn đề, cô nhìn chỗ nào lại bảo là không giống, tôi thực sự ngoại tình rồi, vẫn đề rất lớn.” Giản Phàm vừa nói vừa lấy ví tiền:

Thành Mạn Đình cười không để ý: “ Phàm nam nhân ngoại tình, tới đây sẽ rụt rè, nói chuyện ấp úng, hỏi được một câu thì né tránh hoặc nói dối. Anh thì ngược lại, ngoại tình một cách đường hoàng, mặc dù khi nói tới hậu quả, anh chỉ hơi chần chừ rồi khôi phục bình thường ... Tôi mạo muội hỏi một câu, anh làm nghề gì?”

“ Đầu bếp thôi ... Mà cô quen Tiêu Thành Cương không, cậu ta giới thiệu tôi tới.” Giản Phàm nói ra nghi vấn của mình:

“ Ồ, có, bọn họ có vụ án chồng giết vợ, đội trọng án của họ tới tìm tôi nhờ tư vấn ... Tôi hiểu, nếu anh là một cảnh sát kinh nghiệm phong phú thì tôi tin hơn, tố chất tâm lý của cảnh sát thường rất tốt, đặc biệt là tố chất đối diện nguy hiểm thì thích ứng cao hơn người thường, anh thực sự là đầu bếp?”

“ Ánh mắt tốt lắm, tôi từng là cảnh sát, nhưng giờ thực sự là đầu bếp ... Tiền vẫn phải trả, cô tuy không giúp tôi giải quyết được vấn đề, nhưng giúp tôi nhận thức được một chuyện trước kia tôi không biết.”

“ Là gì?” Thành Mạn Đình tò mò:

“ Là vợ tôi, như cô nói, sức hút của tôi do vợ tôi tạo rằ, trước kia, còn có chút tự biết mình, hôm nay sau khi trắc nghiệm, tôi nhận rằ, năm xưa vợ tôi chọn tôi làm chồng, phải có dũng khí rất lớn. Nói cho cô biết nhé, vợ tôi là thạc sĩ, từng làm cảnh sát, là thiên kim tiểu thư đấy, còn vô cùng vô cùng thông mình, vậy mà cô ấy lại thích một anh chàng cảnh sát quèn. Sau này tôi phải đối xử với cô ấy tốt hơn giờ nhiều lần ... yêu cô ấy, yêu giả đình mình.”

“ Nên thế, tôi thấy may cho vợ anh.” Thành Mạn Đình khó tin nhìn đầu bếp trước mắt, người này hình như tự giải quyết vấn đề của bản thân, cái tố chất tâm lý này vô cùng hiếm có:

“ Tôi yêu cô ấy, cô ấy yêu tôi, chúng tôi đều chung hưởng tình cảm hoan lạc này, sở dĩ tôi hoang mang, xen giữa tình cảm của chúng tôi là vấn đề hôn nhân phức tạp. Giờ không phức tạp nữa, tôi không bao giờ từ bỏ giả đình và vợ tôi, tôi biết phải làm thế nào.” Giản Phàm nói rất khẳng định:

Thành Mạn Đình chớp chớp mắt: “ Vậy cô gái kia, anh định vung kiếm đoạn tình à?”

“ Ha ha ha, nếu cô bảo tôi là nam nhân bình thường tới không thể bình thường hơn, giờ lại muốn tôi làm Liếu Hạ Huệ, không phải làm khó tôi à?” Giản Phàm hỏi ngược lại:

“ Ồ, nếu anh muốn đùa với lửa cần tài nghệ tinh thâm đấy, còn cả những gánh nặng tâm lý đi kèm nữa, không phải một lần là quả đâu ... mà thôi, đó là quyết định của anh.” Thành Mạn Đình giang tắy:

“ Cố sức giam cầm bản thân chỉ khiến con người mệt mỏi với hôn nhân thôi, dùng tình cảm và tình thân dần thay thế cho ái tình khiến tình ái mãi mãi không khô cạn cũng là một cách.” Giản Phàm đứng dậy, hôm nay y được gợi mở rất nhiều: “ Bác sĩ Thành, kỳ thực tôi cũng rất thích suy đoán người khác, ví dụ như cô, nhất định là độc thân, ngày cả bản trai cũng không có, cô cao ngạo, ưu nhã cũng rất dè dặt là do ở một hoàn cảnh trên cao khó tránh được lạnh tạo rằ, cho nên cô rất cô độc, cô thích đứng ở tâm cao hơn nhìn xuống chúng sinh là cá tình khiến cô trở nên ưu tú ở nghề nghiệp này.”

Cái gì? Bác sĩ tâm lý lại bị người ta phân tích tâm lý à, Thành Mạn Đình lườm một cái, khẩu khí nặng hơn: “ Tôi không thể đã kết hôn à, độc thân cũng không có nghĩa là cô độc.”

“ Vậy là cô không thành thật bằng tôi rồi. “ Giản Phàm cười hăng hắc, hài hước nói: “ Cô quá hiểu tâm lý xấu xâ của nam nhân, sự tự tin của cô là do cô có nhiều khách hàng mà thành, nhưng chính vì thế tạo ra vấn đề của cô, tôi đoán khách hàng của cô phần đông là nam, hơn nữa tỉ lệ quảy lại phòng tư vấn này rất cao, đúng không? Ngày ngày tiếp xúc với nam nhân mang đầy tư tưởng xấu xâ ấy, tôi rất nghi ngờ cô có dũng khí cưới một vị trong đó về làm chồng, đúng chứ?”

Thành Mạn Đình sực tình, khi đối phương mở rộng lòng với mình, cùng lúc đó mình cũng bị nhìn thấu rất nhiều chuyện, lần đầu tiên cô tiếp xúc với một bệnh nhân tâm lý quái dị thế này, nhìn không chớp:” Chúc mừng, anh đã đoán đúng, không biết anh nói thế có phải là vì chuẩn bị giải quyết vấn đề tâm lý hay hôn nhân cho tôi?”

“ Không giải quyết được, tôi dạy cô một cách nhé, học vợ tôi ấy, cô ấy là người hiểu tôi hơn ai hết, cô ấy biết tôi cô vô vàn thói hư thật xấu, nhưng cô ấy lại coi tôi là nam nhân tốt nhất trên đời, mắt nhắm mắt mở, đó là cuộc sống, thì ra vợ tôi trí tuệ hơn tôi nhiều ... Ha ha ha, nói đùa thôi, bác sĩ Thành, đó là gợi mở cô giúp tôi, thế này đi, mỗi tuần tôi tới tư vấn một lần, chi phí tôi gửi thẳng vào tài khoản của cô ... Giờ cáo từ trước. “ Giản Phàm nói rất nhẹ nhõm, ra ngoài khép cửa lại còn nghịch ngợm nháy mắt một cái:

Người có vấn đề đi mất rồi, nhưng hình như cái vấn đề để lại cho người khác, Thành Mạn Đình ngồi đó rất lâu mới sực nhớ, không biết vị này là ai, vội gọi điện thoại hỏi người bạn cảnh sát về cựu cảnh sát mặt mang vết xẹo, càng nghe càng thấy khó tin, nghĩ lại cuộc nói chuyện của hai người, càng nghĩ càng thấy mình có vấn đề, càng nghĩ lòng càng phiền loạn.

Bệnh viện số nhân dân tỉnh số 2, tiểu lâu độc lập tại khu phòng bệnh, chính là nơi Giản Phàm từng gặp Giản Liệt Sơn, đỗ xe ở trước cổng bệnh viện, bất ngờ nhìn thấy Ngũ Thần Quảng đợi bên cửa, cảnh phục mặc trên cơ thể hơi phát tướng, rất uy phong bệ vệ.

“ Chú Ngũ, đợi vị lãnh đạo nào hay đợi cháu thế?”

Ngũ Thần Quảng ngạc nhiên nhìn Giản Phàm trong trang phục lịch lãm, bước chân vững vàng, nụ cười tiêu sai, ít khi nào thấy y ăn mặc như vậy, kéo tấy tới gần nhìn từ trên xuống dưới cảnh giác hỏi:” Chuyện gì mà vui thế, lại làm chuyện hại người rồi à?”

Giản Phàm chỉ cười, vì sao vui thì lòng tự biết, cứ nghĩ mình có vấn đề tâm lý, té ra rất bình thường, nam nhân nào cũng vậy, thế sao còn phải có gánh nặng? Không có thì lòng nhẹ nhõm rồi, có điều chuyện này tuyệt đối không thể cho ai biết: “ Mười mấy ngày kiếm được 2000 vạn, vui là có thể hiểu mà chú.”

“ Cũng phải, lần này xẻo đại hộ ác quá, tiền thì vừa đủ là được, đừng sa đà vào đó, cha vợ cậu là vết xe đổ.” Ngũ Thần Quảng kéo Giản Phàm đi vào trong, vừa đi vừa giáo dục: “ Đã đi gặp ông ấy chưa?”

“ Rồi ạ, tâm tình không tệ, tuy mất quản chức lại vào tù vài năm, nhưng mà mất đằng tây thì được đằng đông, phúc họa khó nói.” Giản Phàm cảm thán, hôm trước dẫn vợ về tiểu khu công đoàn, cả nhà ba người đoàn tụ khóc khóc mếu mếu nửa ngày:

Bình Luận (0)
Comment