Phạm Tấn Dương và Giản Phàm từ sau xe đi rằ, những người còn lại nhìn nhau một cái liền thả lỏng lùi lại vài bước, có điều vẫn giữ khoảng cách.
“ Có điều người anh em gặp chút rắc rối, tối nay bọn cớm tra rát quá, hàng của chúng tôi còn chưa rời Đại Nguyên, hai người muốn hàng phải đợi vài ngày.”
“ Đợi, đợi cái buồi! Tết rồi, người ta còn về nhà ăn Tết chứ, mẹ nó. “ Giản Phàm vừa nghe đã nổi nóng chửi bới, không phải giả vờ, mà là thật, nếu phải đợi bị đội trọng án giữ thêm vài ngày, chẳng may có gì không xuôn xẻ, cái Tết này bỏ lỡ à, đã hẹn với Hương Hương rồi, năm nay còn tới tặng quà Tết cho cha mẹ vợ, nhổ phẹt bãi nước bọt:” Này Lão Phạm, đã làm nghề này còn nhát như chó thế thì chơi cái buồi gì nữa, chúng tôi tìm người khác, đéo có thời gian dây dưa ... Vợ, lên xe, đi!”
Không chơi nữa, Giản Phàm nói đi là đi, Hồ Lệ Quân vội vàng lên xe theo, ngồi xuống rồi Giản Phàm vẫn chưa hả giận, thò đầu ra chửi tiếp:” Lão Phạm, từ nay coi như không quen biết nhé, đúng là trông giống người mà đéo ra người, làm ăn như buồi.”
Không ngờ Phạm Tấn Dương bị chửi như tát nước vào mặt màn vẫn nén giận được, chỉ liên tục xin lỗi. Giản Phàm nổ máy lui xe, sau đó rời điểm dừng chân.
Ở trong khu phục vụ, không biết có phải trùng hợp không, một chiếc Santana treo biển Đại Nguyên đi theo sau chiếc Toyota, Phạm Tấn Dương xem giờ, vẫy tấy gọi người lên chiếc Thiên Tân, lái về phía ngược lại, một nam một bắc, đúng là đường ai nấy đi rồi.
Phía nam không có gì, lác đác xe quả xe lại, có xe gặp sự cố đỗ bên đường, phía bắc cũng không có gì, nhưng cách đó 2km có hai chiếc xe đỗ lại. Nếu như ai biết nội tình sẽ thấy dưới gầm xe bị hỏng là đặc cảnh vừa nhận được lệnh "ở tại chỗ đợi lệnh", sau đó là có người chửi, mẹ nó, lại ăn sương một đêm vô ích.
Theo đường cũ trở về, Giản Phàm không chú ý người tiếp ứng nấp ở đâu, đi được ba mươi km, thi thoảng nhìn gương chiếu hậu thấy có ánh đèn xe, nghi ngờ:” Chị Hồ, hình như có cái xe theo chúng tắ, có phải là nhắm vào tiền của chúng ta không?”
“ Cậu thử nói xem.”
“ Khẳng định là họ Phạm theo dõi, chúng định ...”
Hồ Lệ Quân trao đổi tình hình với trung tâm, nói:” Đợi thôi, sốt ruột cũng không ích gì ... Giản Phàm, vừa rồi cậu giả vờ nổi giận giống lắm, thế nào, không sợ nữa à?”
“ Hì hì, có chị ở phía trước, tôi sợ cái gì? Thời buổi này thổ phỉ cướp tiền, cướp mỹ nữ, chẳng tới lượt tôi.” Giản Phàm mặt dày nói đùa:
“ Cậu thử phân tích tình hình xem, chúng không có hàng, không xuất hàng được hay là phát hiện ra sơ hở của chúng tắ? “ Hồ Lệ Quân giống như khảo nghiệm Giản Phàm:
“ Không giống, nếu như không có hàng hoặc không xuất hàng được, bọn chúng sẽ gọi điện thoại, không cần gặp mặt, vậy chẳng phải an toàn hơn à?” Giản Phàm ngẫm nghĩ:” Nếu phát hiện sơ hở, bọn chúng lộ diện làm gì, còn nhiều người như thế ... Chúng ta biết chúng có hàng, chúng biết chúng ta có tiền, nhưng mà chưa yên tâm.”
“ Thông minh, có khả năng phân tích tình thế, cậu rất thích hợp làm tổng chỉ huy đấy.” Hồ Lệ Quân khuyến khích:” Nói tiếp đi, chúng ta làm sao đây?”
Mấy khi được người khác thành tâm khen ngợi như vậy, Giản Phàm đâm ngượng:” Sao tôi biết ... Chị biết không?”
“ Tất nhiên tôi biết, tôi đoán, trước khi rời khỏi đường cao tốc, chúng sẽ chủ động liên hệ với cậu, hàng không ở trên đường mà đã đưa tới nơi an toàn rồi, nhưng kênh này chưa bị lọt vào tầm giám sát của chúng tắ. Có điều Phạm Tấn Dương xuất hiện ở đây cơ bản đã chứng minh cậu đoán đúng, hắn chỉ là một quân cờ.”
“ Oa, chị Hồ, chị không đoán bừa chứ, vậy cái xe sau lưng chúng ta thì sao?” Giản Phàm không tin lắm:
Hồ Lệ Quân khẳng định:” Để đảm bảo tiền vẫn ở trên xe, bọn chúng đều là người kinh nghiệm, rất cẩn thận.”
Giản Phàm lần đầu tham giả vụ án, càng lúc càng nhập tâm:” Vậy nếu chúng không liên hệ thì sao? Chúng ta đợi mấy ngày?”
“ Xem ra cậu vẫn chưa tin tôi, thế này chúng ta cược đi?”
“ Cược cái gì?”
“ Một bữa cơm, nếu chúng liên hệ với cậu, cậu đãi tôi một bữa, phải nhà hàng bốn sao trở lên.”
“ Được. “ Giản Phàm quảy đầu sang, toét miệng:” Có điều nếu chị thuả, tôi không cần ăn cơm, chỉ thỏa mãn tôi một ý nguyện nho nhỏ là được, thế nào?”
Hử? Hồ Lệ Quên nheo mắt lại, ánh mắt rất nguy hiểm, cười nhạt:” Nhãi con, cứ đợi tới tuyệt vọng đi.”
Đi về phía nam thêm 20 km là lối ra đầu tiên của đường cao tốc, hướng ngược về phía Đại Nguyên, chiếc xe Thiên Tân dừng lại, Phạm Tấn Dương kéo khóa áo, có vẻ ngồi xe lâu không thoải mái, nhảy xuống xe, bấm di động, xác nhận cả hai phía đường cao tốc đều không có chuyện gì bất thường mới yên tâm, cú điện thoại cuối cùng tỏ ra nhũn nhặn hết cỡ:” A lô, chú em , ha ha ha, xin lỗi, xin lỗi nhé, tôi vừa được tin, hàng của cậu có rồi, đã lên quốc lộ Phiền cậu thêm một quãng đường nữa, men theo quốc lộ 209 đi về phía tây, tôi đợi cậu ... Ha ha ha, lần này mà giả, cậu cứ bóp cổ tôi.”
Điểm cuối của cú điện thoại này không chỉ riêng Giản Phàm, cả đám lãnh đạo trong phòng chỉ huy ở đại đội điều tra kinh tế đang lo nghi phạm đào thoát liền mặt nhẹ nhõm, vậy là cuối cùng cá vẫn cắn câu.
Phá một vụ án cũng như giăng một tấm lưới vậy, từng mắt lưới phải gắn chặt với nhau, đội trưởng đội điều tra kinh tế tổng hợp tình huống mới nhất, kết nối laptop với máy chiếu, phát sơ đồ quản hệ, hoan hỉ nói:” Căn cứ vào bộ phận kỹ thuật theo dõi tín hiệu liên lạc, đã khóa được 12 nghi phạm trong tổ chức này, nghi phạm số một Phạm Tấn Dương và ba tên thủ hạ đang ở vị trí này, địa phận huyện Phồn Tự, nơi này có lối ra đầu tiên của đường cao tốc, cách Đại Nguyên 50 km. Nghi phạm số hai Đông Béo đang ở trong một ngôi nhà ở khu Hạnh Hoa Lĩnh, đồng chí của đội trọng án hoài nghi đây mới là nhân vật chỉ huy thực sự. Theo cuộc đối thoại vừa rồi, chúng tôi suy đoán, bọn chúng sẽ tới địa điểm nào đó ở phía bắc đường quốc lộ để tiến hành giao dịch, hơn nữa hàng cũng đã tới địa điểm giao dịch, chưa tới thời khắc cuối cùng, bọn chúng không lộ ra đâu. Tôi kiến nghị, trì hoãn thời gian bắt giữ, để đường dây của chúng ta giao dịch với chúng, đóng kinh, kết án luôn.”
Trong căn phòng lớn mù mịt khói, các vị lãnh đạo gật gù hưng phấn, phó cục trưởng phụ trách chuyên án trầm ngâm một lúc dập tắt điều thuốc:” Đội trưởng Lục, các anh thấy trong chuyện này còn có vấn đề gì nữa không? Có khả năng điều người chúng ta đi cướp tiền không?”
“ Hẳn là không, nếu chúng định làm thế thì đã ra tấy ở khu phục vụ, đường dây của chúng ta đã hoàn toàn có được lòng tin của chúng.”
“ Tốt, chú ý an toàn, thông báo cục công an huyện Phồn Tự phái hai đối tiếp ứng, lập chốt phía sau xe Thiên Thân, chi viện hành động. Ba tổ đặc cảnh gộp làm một, toàn bộ do anh chỉ huy, nhất định đảm bảo an toàn cho nhân viên và tiền.”
Trong bóng đêm không nhìn ra được không khí đang trở nên khẩn trương, tất cả diễn ra trong im lặng, người say giấc thì vẫn say giấc, người ăn chơi thì vẫn ăn chơi, không hay biết gì.
Trong chiếc xe Toyota đang đi trên con đường quốc lộ hướng về phía tây, không khí thoải mái, tục ngữ có câu nam nữ phối hợp, làm việc không mệt, Giản Phàm hoàn toàn không còn sợ hãi, lo lắng, khẩn trương gì nữa ... Thậm chí nhiệm vụ là gì cũng vứt sau đầu rồi.
Vừa nhận điện thoại cũng chẳng suy nghĩ gì, men theo cao tốc rẽ xuống quốc lộ.
Hồ Lệ Quân liên lạc với đội, chuyện trong dự liệu của cô rồi, kết thúc báo cáo quảy sang đắc ý nói:” Này Giản Phàm, sao không thấy cậu nhắc chuyện đánh cược nữa nhỉ, phục rồi hả?”
“ Chị Hồ, chúng ta gặp nhau lần đầu, chỉ nỡ lòng nào xẻo mạnh thế?” Giản Phàm nửa đùa nửa thật nói:
“ Cậu định quịt đấy hả, gặp Tần Cao Phong chăng nữa tôi cũng xẻo như thường, cậu có tin không?” Hồ Lệ Quân hăm dọa:
“ Tin, có điều tôi không định quịt nợ.”
“ Thế còn chấp nhận được.”
“ Chị Hồ.” Giản Phàm nghĩ ra cách ứng phó:” Vừa rồi chúng ta nói ai thuả thì mời cơm đúng không, không có điều kiện phụ kèm theo?”
“ Không.”
“ Thế thì đúng rồi, tôi mời cơm, giờ chúng ta có thể bàn vấn đề ai trả tiền rồi chứ?”
Hồ Lệ Quân vừa cười vừa bực tức mắng:” Vô lại.”