“ Cái gì, phúc gì? “ Giản Phàm không chú ý cho lắm lời Hà Phương Lộ, mắt hướng về phố xá xâ xâ:
Hà Phương Lộ không khỏi cảm thấy thất bại, sườn xám đỏ, thêu hoa mẫu đơn bằng chỉ vàng, cành mẫu đơn từ vai phải xiên xiên xuống bên eo, lá dần trải ra ôm lấy eo nhỏ, còn bông hoa xòe nở rực rỡ ở ngày trước ngực, vừa vặn tôn lên bầu ngực đầy đặn. Động tác nhỏ này của cô chưa bao giờ thất bại trong việc thu hút chú ý của nam nhân, vậy mà hôm nay bị chàng trai ngày bên cạnh ngó lơ.
Vẫn còn nhớ lần đầu gặp nhau, cả khi có bạn gái bên cạnh, ánh mắt Giản Phàm vẫn không ngừng đảo quả những đường cong trên người mình, vậy mà giờ lại hờ hững như thế, thay đổi thực sự quá nhiều.
Mấy ngày trước cô gặp Lưu Hương Thuần tìm hiểu, biết chuyện giữa hai bọn họ, mặc dù có cảm giác lời Lưu Hương Thuần không hoàn toàn là thật, có phần bao biện cho bản thân. Dù gì cô thấy chuyện đó không hề sai, ai cũng có quyền theo đuổi thứ tốt hơn phải không? Chẳng quả Lưu Hương Thuần xử lý không đủ khéo thôi.
Có điều đến hôm nay Hà Phương Lộ thầm than, Lưu Hương Thuần phạm sai lầm lớn rồi, nhìn nhầm cả chàng trai bên cạnh, căn nhà thế này, ngày cả bản thân cô cũng không dám mơ tới.
Nhưng chẳng phải tất cả bọn họ đều nhầm sao?
Kỳ thực biểu hiện của Giản Phàm vừa quả khiến Hà Phương Lộ phải há mồm kinh ngạc, có điều nam nhân ưu tú trong thành phố này nhiều lắm, điều đó chưa đủ đảm bảo cho thành công, chưa đủ khiến cô chú ý.
Chính sự xuất hiện của Lý Uy mới làm Hà Phương Lộ chấn kinh, dù trước kia chưa từng gặp mặt, nhưng cô đã nghe tới vị thần tài này rồi, người trong giới kinh doanh tỉnh ai mà không biết câu “cần vay tiền, tìm Lý Uy”. Nếu Lý Uy thực sự vì lợi ích đến hợp tác với Cửu Đỉnh thì còn hiểu được đi, đằng này vẻn vẹn chỉ để diễn kịch thôi, tức là dựa hoàn toàn vào thể diện của Giản Phàm rồi.
Chàng trai trước mắt Hà Phương Lộ bỗng chốc khoác lên màn sương thần bí, nhưng cô tin rằng, có tài hoa như thế, có bối cảnh khó lường như thế, Giản Phàm thành nhân vật có chỗ đứng ở Đại Nguyên này sẽ không quá lâu nữa.
“ Còn không phải sao, đây là tiểu khu nằm trên dải đất hoàng kim, liền kề trung tâm thành phố, nối liền một thể với công viên Đường Hòe, giá cả cao khiếp người, bình quân một mét vuông lên tới 5000, tôi công tác mấy năm rồi mà không dám mơ tới mua nhà ở đây, cậu lại nhặt được miễn phí.”
Giản Phàm nhìn công viên ngày trong tầm mắt, mỉm cười đùa:” Tôi chẳng thấy ghê gớm đến thế, còn chưa bằng nhà tôi ở huyện Ô Long.”
“ Làm sao mà so được, già nhà ở huyện thì cao tới đâu được chứ?” Hà Phương Lộ bĩu môi:
Đột nhiên Giản Phàm vỗ trán bồm bộp, dáng vẻ thất vọng vô cùng lẩm bẩm:” Chết rồi, chết rồi, quá thất sách!”
Hà Phương Lộ lấy làm lạ:” Lại sao nữa, thế này mà còn chưa hài lòng à?”
“ Xem tôi ngốc chưa, chỉ nói muốn nhà mà không nói tới trang trí và đồ giả dụng, thế này thì ở làm sao đây:” Giản Phàm hối hận không thôi:
Hà Phương Lộ dở khóc dở cười:” Nhà xây thô mới tốt chứ, cậu có thể tự trang trí, tổng giám đốc phải đích thân chọn mấy tiểu khu liền mới được căn nhà này.”
“ Nhưng mà tôi vẫn phải bỏ tiền ra trang trí.” Giản Phàm ỉu xìu xìu, giờ dưới đít còn cả đống nợ, giống người tấy trắng đột nhiên có cái xe sang, nhưng lại không đủ tiền mua xăng mà đi vậy, làm niềm vui phai đi rất nhiều:
“ Tôi cung cấp cho cậu một kiến nghị.” Hà Phương Lộ tủm tỉm cười:” Nếu cậu tạm thời không ở thì có thể cho thuê lấy vài năm, đợi khi nào kết hôn rồi mới trang trí, chẳng may khi đó bạn gái cậu không thích chẳng phải trang trí lại ...”
Vừa nhắc tới kết hôn với bạn gái là Giản Phàm không còn hứng thú gì nữa, cảm thán:” Khi không có tiền thì mơ có nhà, có nhà rồi lại lo trang trí, trang trí xong lại nghĩ tới mua xe, có xe rồi lại muốn cái khác, thế nào cho đủ ... Đi thôi, có gì mà xem, nói cho cùng đây cũng chỉ là chỗ để ngả lưng.”
Vì Giản Phàm đi trước rồi nên Hà Phương Lộ không nhìn thấy sắc mặt y, lắc đầu đuổi theo.
Hai người một trước một sau vào xe lái về khách sạn Cửu Đỉnh, khách sạn đã khôi phục lại nguyên khí, lúc này là mùa cao điểm du lịch, du khách các nơi tới đây mang tới một mùa kinh doanh thịnh vượng, nhìn nam nam nữ nữ ra vào khách sạn, dấu vết của chuyện không vui đã không còn lại chút nào.
Hà Phương Lộ dẫn Giản Phàm tới văn phòng tổng giám đốc, lấy giấy tờ nhà đất, cẩn thận xem mấy lượt mấy tờ giấy mong mỏng có hai chữ "Giản Phàm" lớn trên đó, sau đó cất vào cặp. Tương Cửu Đỉnh hơi ngả người tới nói:” Giản Phàm, cậu là người thắng lớn nhất, chúng tôi đều lỗ vốn chỉ có cậu được lợi.”
Giản Phàm không tán đồng lời đó:” Lỗ hay lãi thì trong lòng anh tự biết, giải quyết vấn đề nước tương, giải quyết vấn đề tồn đọng của khách sạn và tranh đấu nội bộ công ty, ngày cả ngoại địch luôn nhăm nhe cũng không còn, bề ngoài thì mất tiền, thực tế anh lãi lớn.”
“ Rất sắc xảo.” Tương Cửu Đỉnh giơ ngón tấy bội phục:” Giản Phàm, tôi rất thích con mắt tinh tường của cậu, tới đây đi, làm trợ thủ cho tôi.”
“ No.” Giản Phàm lắc đầu, chuyện này căn bản không cần phải suy nghĩ:
“ Thật sao? Tôi còn chưa đưa ra điều kiện mà.” Tương Cửu Đỉnh dụ dỗ, nếu Giản Phàm ở vào vị trí như Trương Khải, nhất định sẽ hỗ trợ được mình rất nhiều , Trương Khai làm việc cẩn thận vững vàng song lại quá kém trong việc xử lý vấn đề đột phát:
“ Anh đùa à, điều kiện gì tôi cũng không tới.”
“ Cửu Đỉnh trong mắt cậu tệ vậy sao, chuyện cũ quả rồi, chỉ là chúng ta chưa hiểu nhau thôi mà.”
“ Mặc cảnh phục đứng bên cạnh anh ít nhất tôi thấy không chênh lệch với anh bao nhiêu, nhưng vào Cửu Đỉnh, tôi làm tốt tới mấy cũng phải đứng đây nghe anh giáo huấn, chả dại.” Giản Phàm dứt khoát từ chối, chưa nói tâm lý đã có thay đổi, riêng điều thuận lợi mà bộ cảnh phục này đem lại cùng với không khí trong đại đột một đã đủ khiến y từ chối:
“ Được, được, đợi khi nào có cơ hội hẵng nói.
“ Tương Cửu Đỉnh tạm dừng chủ đề này: “ Đừng đi vội, tôi còn có chuyện nữa muốn hỏi cậu.”
“ Vậy anh nói nhanh đi, tôi trốn việc ra đây đấy, gần đây vì anh mà tôi trốn việc hơi nhiều rồi.”
“ Ừm, cậu và Giai Giai, y tôi là hai người ...” Tương Cửu Đỉnh nói được một nửa thấy có chút khó mở lời, thấy Giản Phàm định nói gì vội lên tiếng trước: “ Đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn hỏi quản hệ cả hai đã tới mức nào thôi?”
“ Quản hệ? “ Giản Phàm cười tự trào: “ Chúng tôi còn chưa phát sinh quản hệ mà anh đã sốt ruột.”
“ Đừng đánh tráo khái niệm, điều tôi muốn hỏi là có phải hai người muốn phát triển theo hướng yêu đương?”
Giản Phàm nhìn Tương Cửu Đỉnh, giọng có chút thách thức:” Phải thì sao?”
Thái độ Tương Cửu Đỉnh lại tốt bất ngờ, vẫn từ tốn nói:” Vậy thì cậu phải suy nghĩ cho kỹ, Giai Giai từ nhỏ được cả nhà nuông chiều thành quen, khó tính khó nết lắm, cậu chịu nổi không?”
“ Nữ nhân đều chẳng phải như vậy à?”
“ Từ nhỏ nó đã không phải làm gì cả, nên chẳng biết cái gì hết.”
“ Thì sao, cô ấy cái gì cũng biết làm thì cần gì nam nhân.”
“ Nó chi tiêu cực kỳ hoang phí, cậu nuôi nổi không? “ Tương Cửu Đỉnh lấy ra một lý do nghĩ rằng có thể làm khó được Giản Phàm:
Giản Phàm mắt đảo tròn, chỉ Tương Cửu Đỉnh: “ Cũng không thành vấn đề, có người anh lắm tiền như anh, cô ấy còn sợ không có chỗ lấy tiền à?”
Tương Cửu Đỉnh cười có phần gượng gạo, thoáng ngập ngừng: “ Tôi chỉ nói như vậy thôi, Giai Giai không giống như cậu nghĩ đâu ... ừm, nói thế nào nhỉ, nó là đứa tôn sùng chủ nghĩa độc thân, tôi thấy chưa chắc nó đã nhìn trúng cậu. Hai người không hợp đâu.””
“ Đó là chuyện riêng của tôi. “ Giản Phảm đưa một ngón tấy lên lúc lắc ý bảo chuyện không liên quản tới anh.
Tương Cửu Đỉnh nhún vai:” Ok, tôi sống ở nước ngoài cho nên chuyện nam nữ yêu đương, tôi nhìn thoáng hơn trong nước, nhưng chúng ta không thể phủ nhận thực tế. Đây chỉ là lời nhắc nhở thiện chí của tôi thôi, không có ý gì cả.”