Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 520 - Chương 051: Lại Thêm Một Nỗi Sầu. (1)

Hắc Oa Chương 051: Lại thêm một nỗi sầu. (1)

Nguyên ủy thì mọi người đều biết, mặc dù kế hoạch bị đổ vỡ nhưng cũng có thu hoạch, xác định được mục tiêu cụ thể, hai tên bị thương đã khai báo một phần sự thực, phía cảnh sát xâu chuỗi sự việc, cái bánh này càng ngày càng lớn, Tề Thụ Dân chỉ cần hiện hình thì sa lưới chỉ là chuyện sớm muộn. Kỳ thực kế hoạch tuy hỏng, nhưng chỉ là sai lầm nho nhỏ, không phải là không thể vãn hồi.

Ngũ Thần Quảng thấy bẽ mặt lắm, giải thích:” Chủ nhiệm Hạ, anh không hiểu chuyện cơ sở, trong thời gian phá án, súng không rời người, đó là quy định. Cậu ấy đang xử lý vụ án mất trộm, mà tối hôm đó hẳn là đi gặp Đường Đại Đầu, đó là mật báo của cậu ta mà.”

“ Giải thích này hợp lý đấy, nói đi cũng phải nói lại, chàng trai đó cũng gan, đúng là nghé non không sợ hổ, một chọi tám mà dám ra tắy, e không ai dám.” Ý tứ của chủ nhiệm Hạ có vài phần tán thưởng Giản Phàm:

Ngũ Thần Quảng mừng rỡ, nắm lấy cơ hội:” Vậy chúng tắ.”

Chủ nhiệm Hạ khôn khéo cắt lời:” Tôi tôn trọng ý kiến của chi cục và cục thành phố, chi đội trưởng Ngũ, chàng cảnh sát đó có chủ nghĩa cá nhân và chủ nghĩa anh hùng quá nặng, nên khai trừ đúng lúc thì hơn, dù sao chúng ta là đội ngũ kỷ luật, tất cả phải tuân theo chỉ huy, theo quy chương chế độ. Tất nhiên đây là kiến nghị cá nhân vẻn vẹn chỉ tham khảo thôi.”

Tiễn cười sở công an đi rồi, Ngũ Thần Quảng châm chước rất lâu mới báo cáo cục trưởng Lương, dù sao phương án trên tỉnh đặt rằ, phía dưới làm hỏng, phải cân nhắc cảm thụ của cơ cấu cấp trên. Có điều lần này Ngũ Thần Quảng cắt câu lấy chữ, chỉ báo cáo nửa trên.

“ Cục trưởng, chủ nhiệm Hạ không có ý kiến gì, tôn trọng ý kiến của chi cục và cục thành phố.” Cúp điện thoại xong, Ngũ Thần Quảng ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy mây, tuyết càng lúc càng dày, nghĩ tới kỳ hạn càng lúc càng gần, nghĩ tới vụ án Phân cục Tấn Nguyên mà mình quản tâm nhất, lại nhớ tới tên cấp dưới không lúc nào làm mình bớt lo, trong lòng giống như phủ lớp mây đen dày đặc.

Xem ra năm mới sẽ bắt đầu trong tình hình u ám này rồi.

Trường cảnh sát tỉnh, phòng nghiên cứu kiểm nghiệm đạn đạo.

Tần Cao Phong và Trần Thập Toàn đợi rất lâu mới kiến trưởng phòng Giang đem báo cáo tổng hợp và súng về, theo thông lệ ký tên, cho vào niêm phong giao vào tấy Tần Cao Phong, Tần Cao Phong lại giao cho Trần Thập Toàn.

Cái trán hói của Trần Thập Toàn như sáng lên mấy phần, khẩu súng này to hơn khẩu K54, trầm tắy, e phải hơn nửa kg, cách túi ny lông cũng cảm thụ được chế tác tinh xảo của nó, không giống loại súng cải tiến của bọn lưu manh đường phố, đang ngạc nhiên thì Tần Cao Phong nhận báo cáo kiểm nghiệm hỏi:” Chưa thấy bao giờ đúng không? Chi đội trưởng chuyên môn điểm danh anh vào tổ chuyên án đấy, anh mà không nhận ra thì mất mặt lắm.”

“ Ghê gớm mấy thì cũng chỉ là súng tự chế, không đáng nhắc tới.” Trần Thập Toàn đúng là không nhận ra còn tỏ vẻ xem thường:

“ Lão Trần, anh mà nghĩ thế là sai lầm đấy.” Trưởng phòng Giang giải thích:” Súng sáu rãnh, chúng tôi đã thử rồi, động năng rời nòng 192 Jun, tốc độ ban đầu 295 m/s, tầm bắn từ 80 tới 130 m, trong phạm vi 40 m có thể xuyên tấm sắt 2 mm. Mặc dù là súng tự chế, tính chuẩn xác hơi kém, nhưng sắc sát thương cao hơn súng cảnh sát trang bị hiện này. Làm được ra thứ này, thế nào cũng phải ngang trình độ chuyên giả như anh chứ?”

“ Hả? Lợi hại như vậy à?” Trần Thập Toàn bị con số kiểm nghiệm làm giật mình, cả đời ông ta chơi với úng, hiểu lợi hại trong đó:” Súng này mà tràn lan như thế thì sao được.”

“ Không đâu, chất liệu làm nòng súng rất hiếm, chỉ ngành nghề có loại máy móc và khuôn đúc tỉ mỉ mới làm ra được thứ này, nếu như xét tới loại phương tiện khác như máy tiện thì chi phí làm khẩu súng này bằng với súng thật ở chợ đen.”

“ Thế bọn chúng ăn no rửng mỡ à?” Trần Thập Toàn càng ngạc nhiên:

“ Không, nhìn có vẻ ngu ngốc, kỳ thực rất thông minh, loại súng này tháo lắp rất thuận tiện, chú ý nòng súng, không giống súng tự chế khác, bắn xong chỉ cần thay nòng khác, lần sau bắn, nó sẽ thành súng chưa có án, cho dù kiểm tra đạn đạo cũng không rằ. Các vị đều là đồng chí lâu năm, chắc hiểu tính trọng yếu trong đó chứ?” Trưởng phòng Giang nói với giọng thán phục:” Cho dù bắt được, sở hữu vũ khí tự chế và sở hữu vũ khí quân cảnh là hai khái niệm khác nhau, người làm ra nó cực giỏi đấy.”

Tội phạm càng ngày càng nhiều, án ngày càng lớn đã đành đi, giờ phát triển tới mức tự chế luôn cả súng rồi, Trần Thập Toàn không còn gì để bình luận nữa, hai người cám ơn trưởng phòng Giang rời đi.

“ Thiên hạ khắp nơi có kỳ tài mà, nếu như thả lỏng quản lý, tôi nghĩ mấy cái nhà xưởng lậu kia có khi làm ra cả máy bay không chừng.” Dọc đường Trần Thập Toàn vẫn sờ khẩu súng tự chế mãi, dáng vẻ say mê:” Đội trưởng Tần, ai thu được thứ này, kẻ sở hữu nó không phải vừa đâu.”

“ Anh không biết à?”

“ Làm sao mà tôi biết, tối hôm đó tôi vừa áp giải người từ Sơn Đông về, vừa ngủ dậy đã bị đội trưởng Lục triệu tập rồi.” Trần Thập Toàn có chút cằn nhằn, ông ta cũng còn trẻ trung nữa đâu:

Tần Cao Phong buông một tiếng thở dài:” Xem ra không ai nói với anh rồi, Giản Phàm đấy.”

“ Không thể nào, chú nhóc đó nhát lắm, cậu ta mà làm được mấy vụ này thì tóc tôi mọc ra được rồi.”

“ Thế thì anh mau mọc tóc đi.” Tần Cao Phong vẫn giọng điệu quái dị nói:

Trần Thập Toàn tưởng hắn đùa, nghe có vẻ không phải, vội đi nhanh tới chặn đường:” Thằng nhóc đó thật à?”

“ Toàn chi đội đều biết mà anh không biết à? Chuẩn xác mà nói có hai khẩu, đặc cảnh sau khi thanh lý hiện trường phát hiện ra một khẩu nữa. Lão Trần, thanh xuất vu lam thắng vu lam, đệ tử của anh một chọi tám, bắn bị thương hai tên, số còn lại chạy bán sống bán chết. Thế nào, giờ còn chê cách dạy của tôi không? Tôi sớm nói với anh rồi, cách của anh không lưu hành nữa đâu, giờ đối kháng ăn nhau không phải ở đạn, mà là ở cái đầu.” Tần Cao Phong chỉ đầu mình, hết sức đắc ý:

Trần Thập Toàn càng nghe càng kinh ngạc:” Đội trưởng Tần, anh không dọa tôi chứ, cậu ta mà giỏi thế à? Không đúng, không phải chuyện xảy ra ở Thịnh Đường, XHĐ va chạm mà, đội đặc cảnh làm, tôi có nghe mà.”

“ Đúng, báo cáo không nói tới chuyện đấu súng, vậy khẩu súng này ở đâu rằ, tôi làm à?” Tần Cao Phong hỏi ngược lại:

Xem ra không phải là giả rồi, người phát ngôn của chi đội khẳng định không lộ ra toàn bộ vụ án, Trần Thập Toàn kinh ngạc tới quên bước đi, Tần Cao Phong đứng lại, kể đại khái nguồn cơn, làm ông ta liên tục xoa cái đầu hói tấm tắc khen:” Giỏi, giỏi thật, thằng nhãi đó giỏi, xem ra tôi nhìn nhầm cậu tắ. Mà đội trưởng Tần, thằng nhãi đó không phải lại chơi trò anh hùng cô độc chứ?”

Tần Cao Phong thở dài gật đầu, coi như thừa nhận.

“ Xong rồi, đấu súng là chuyện phản cảm nhất, lại không có đồng đội phối hợp, ai làm chứng cho, người giờ ở đâu?”

“ Còn ở đâu nữa, lại bị đốc sát bắt đi rồi.”

Trần Thập Toàn mồm méo xệch: “ Lần thứ mấy rồi, mới có một năm, thế này bị lột áo mất.”

“ Lúc anh không có nhà còn vào một lần nữa mới ra chưa lâu, chắc là không sao, chi đội trưởng phí không biết bao tâm lực vừa bồi dưỡng và chạy sau chùi đít cho cậu tắ, không dễ dàng gì có một kỳ tài thế này, ai bỏ được?”

Hai người tới bên xe, một trái một phải lên xe, Trần Thập Toàn nghe tin tức này cảm khái không thôi, nhớ lại trước kia, lại nhớ bây giờ, tổng kết đầy xúc cảm:” Tôi phát hiện ra lá gan là do ép mà rằ, khi tôi vừa mới vào vũ cảnh, trong đội áp giải phạm nhân tử hình, ui, nhìn hiện trường một lần mà mấy ngày không ngủ được, nhưng càng nhìn càng trơ lỳ, trơ lỳ rồi thì gan càng lớn, cái nghề này của chúng tắ, ai cũng bảo làm cảnh sát chóng già, tóc của tôi là do công việc mà mất.”

“ Thôi đi, chúng ta sớm bị chế độ hóa rồi, rời khỏi cái ngành này, không phải vấn đề dễ già, mà là có sống nổi không ..” Tần Cao Phong khởi động xe, chỉ là không nói rõ sống ở đây là "sống chết" hay "cuộc sống".

Bình Luận (0)
Comment