Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 533 - Chương 066: Cảnh Sát Nhỏ Lắm Trò. (2)

Hắc Oa Chương 066: Cảnh sát nhỏ lắm trò. (2)

Loại ăn cơm nhão như Chu Thừa Văn, dây leo bám lên người đại thụ, đôi khi quên mất thân phận dây leo của mình rồi, đối diện với cảnh sát không sợ, nhưng mà với loại như Tề Thụ Dân làm sao không sợ? Hắn cũng tới thăm Đường Đại Đầu rồi, tên đó xấu xí có thêm vài vết xẹo, có khi càng dễ dọa người kiếm tiền, chứ cái mặt mình mà có cái xẹo ...

“ Đưa đây.” Giản Phàm thấy ánh mắt Chu Thừa Văn đã có chút thất thần, thình lình đưa tấy ra quát:

“ Cái gì?” Chu Thừa Văn giật mình:

“ Băng giám sát, đi với tôi một chuyến, anh muốn tố cáo chúng tôi còn gì, từ cục tới chi đội hay cả ban đốc sát, tôi đi với anh. Này đại ca, trời chưa tối mà anh đã năm mơ rồi, quản hệ thiên hạ nhiều lắm, không phải bà chủ của anh quen biết một ít là có thể lôi kéo toàn bộ. Đừng nói cái ghi hình giám sát dọa tôi, dù có là Tề Thụ Dân thấy tôi cũng phải tránh đường ... Lấy rằ, đi thôi. “ Giản Phàm vẫy vẫy ngón tắy:

Tình thế thay đổi quá nhanh nhất thời Chu Thừa Văn không biết đối phương đang dọa hay nói thật.

“ Lề mề cái gì? Chúng tôi đã đi cùng rồi mà còn không chịu à? Vừa rồi vênh váo lắm mà. “ Tiêu Thành Cương rống đau tắi, vốn chẳng có thiện cảm nào với loại giai cấp sữa bột này:

“ Đừng, đừng, các vị chờ chút ... Tôi xin chỉ thị , một phút thôi ạ ..”

Bộ dạng hung tợn của Tiêu Thành Cương hiệu quả tức thì, Chu Thừa Văn lập tức để lộ thân phận nô phó của người tắ, rối rít mời ba người ngồi xuống ghế sô pha, lấy điện thoại bấm số, nói vài câu rồi mở ngăn kéo lấp ra tập chi phiếu, cầm bút hí hoáy viết.

Ba tên canh sát lưu manh đắc ý kín đáo nhìn nhau.

“ Cảnh sát Giản, xin anh cầm hộ .. “ Chu Thừa Văn xé một tờ chi phiếu đặt lên bàn đẩy tới, khách khí nói: “ Bà chủ của chúng tôi cũng là người xuất thân chiến tuyến công an, từng ở cùng đơn vị với chi đội trưởng các anh. Bà chủ biết các anh em vất vả, chúng tôi cấp kinh phí, nếu thiếu có thể tăng thêm, có điều mong anh có tin tức chính xác, nếu không chúng tôi khó làm ăn, tối hôm đó tổn thất lớn, lại còn khiến chúng tôi phải ngừng kinh doanh mấy ngày .”

Nói tới đó ngưng bặt, vì chàng cảnh sát mặt non choẹt kia cầm chi phiếu lên búng cái

,

tách" một cái, rồi tùy ý đút vào túi: “ Cứ yên

tâm đi, không kéo dài tới quá Tết Xuân đâu ... Cám ơn giám đốc Chu, hai người cám ơn giám đốc Chu đi chứ!”

Giản Phàm nói câu đó xong thì người cũng đã đi tới cửa, đầu không thèm quảy lại, hai người phía sau đúng là có cám ơn, nhưng mà cười khinh miệt.

“ Mẹ nó, còn gọn hơn cướp ngân hàng. “ Chu Thừa Văn chửi nhỏ, không biết vì sao bà chủ xưa nay cả đội hình cảnh cũng không nể mặt mà lại đồng ý đội trọng án thống khoái như vậy:

Ngoài Thịnh Đường, bảo an tiễn người đi, còn ân cần vẫy tấy tạm biệt, Tiêu Thành Cương làm bộ dạng hung thần suốt nãy giờ rốt cuộc không kìm lòng được nữa, cứ nghển đầu lên nhìn vào tờ giấy trong túi áo Giản Phàm, Giản Phàm lấy ra phẩy nhẹ:” Khảo nghiệm năng lực của một cá nhân, chính là xem có thể biến năng lực thành chi phiếu hay không, thế nào? Cũng không khó hả?”

Tiêu Thành Cương xuýt xoa: “ Oa ca, em ngày càng sùng bái anh rồi, tu luyện ở nhà nửa tháng học được cách vòi tiền? Cho em xem bao nhiêu.”

Giản Phàm đáp gọn lỏn:” Mười vạn.”

Tiêu Thành Cương thất kinh: “ Vãi, bằng tiền lương hai năm cộng trợ cấp cộng thưởng của chúng ta đấy.”

Đầu óc Tiêu Thành Cương đơn giản, chỉ biết cười không khép miệng lại được, Trương Kiệt kiến thức rộng rãi hơn, ít nhiều còn có lo lắng số tiền này là củ khoai nóng, Giản Phàm không coi ra gì: “ Chẳng quả là chút phí dịch vụ thôi mà, so với việc bọn họ tặng tiền bẩn, không bằng chúng ta lấy làm chút việc nghiêm túc, đội trưởng Lục luôn mồm nói kinh phí không đủ, chuyên này anh ta phải im rồi. Chỉ cần tiền không đút túi mà thông nhất an bài, tôi không tin kẻ nào ăn no rửng mỡ đi kiếm chuyện với đội trọng án.”

“ Vậy chúng ta chả được gì à? “ Tiêu Thành Cương nghe thấy mang hết về đội thì không vui:

“ Ngốc, giao cho đội trưởng Lục, anh ấy cao hứng lên, chúng ta xin cấp xe, xin thanh toán hóa đơn, chẳng lẽ lại không được duyệt, làm ăn phải lâu dài, muốn tiêu thì mọi người cùng tiêu, xảy ra chuyện, chẳng ai dám tra. Hai người mau, đi lục hết hóa đơn ra đây, gộp lại đi tìm đội trưởng Lục ...”

Giản Phàm xúi bẩy, nghe tới đây hai người không hoài nghi gì nữa, gật đầu như gà mổ thóc, quả nhiên Giản Phàm về, cuộc sống tốt đẹp cũng quảy về.

Hồ Lệ Quân và Quách Nguyên mệt mỏi từ điểm giám sát khác trở về thì thấy chiếc SUV đít to của đội trưởng Lục đỗ ở cửa đại đội, trong điện thoại Trương Kiệt thông báo tổ trọng án mở cuộc họp ngắn, hai người đều nghĩ đội trưởng Lục về. Bây giờ vụ án thành cục diện đa phương quản lý, Lục Kiên Định bận ứng phó với vụ án đột nhập giết người, còn chi đội trưởng bỏ công sức vào vụ án buôn lậu cổ vật 1226, so với hai đại án đó, vụ án mất trộm Phân cục Tấn Nguyên bị treo nhiều năm không ai coi trọng nữa, chẳng quả là để quá lâu rồi, khó ăn nói, mặt khác kỳ hạn là cố định.

Đèn trong xe còn sáng, nghĩ rằng đội trưởng vừa trở về, đang định tới chào thì cửa xe mở rằ, nhưng không phải Lục Kiên Định mà là Tiêu Thành Cương và Trương Kiệt đang đùn đẩy thì thầm cái gì đó.

“ Trương Kiệt, đội trưởng Lục đâu? “ Hồ Lệ Quân lấy làm lạ hỏi:

“ Không biết. “ Trương Kiệt lắc đầu:

- Xe ở đây cơ mà?

Cái xe SUV này được phân phối chưa tới 1 năm, là chiếc tốt nhất, phong cách nhất trong đội, bình thường Lục Kiên Định chiếm dụng nó làm xe riêng, còn cái nữa thì bị xô bẹp dí, đang sửa chữa chưa mang về.

“ À, đây là xe riêng của tổ trưởng Giản rồi, tôi là lái xe của anh ấy, mọi người muốn dùng xe phải nói. “ Tiêu Thành Cương dương dương đắc ý lắc cái chìa khóa:

“ Cậu muốn bị đội trưởng Lục đánh cho đấy à? “ Quách Nguyên không tin, mắng một câu, thằng này thích nói năng linh tinh lắm cơ:

Có điều Hồ Lệ Quân hỏi vội: “ Giản Phàm về rồi à?”

“ Đúng vậy, Oa cả về rồi, không phục không được, về một cái dẫn hai chúng tôi đi kiếm được 10 vạn kinh phí. “ Tiêu Thành Cương nghênh mặt lên khoe:

“ Đem kinh phí về cho đội trưởng Lục, đội trưởng cấp xe cho chúng tôi. “ Trương Kiệt cũng nở mày nở mặt nói thêm:

Hai người kia kinh ngạc lắm, vội vàng truy hỏi, té ra là lấy danh nghĩa đội trọng án đi tới Thịnh Đường kiếm được 10 vạn mang về thỉnh công, Lục Kiên Định sảng khoái phân phối cho cái xe này, vậy là có tiền rồi, sau này không phải lo chuyện trợ cấp nữa.

“ Không đúng. “ Quách Nguyên trố mắt rằ: “ Vụ án đó có phải do đội trọng án chúng ta xử lý đâu, đòi kinh phí cái gì? Dù là đội chúng ta làm, cũng khong tới lượt các cậu đi lấy tiền.”

Hồ Lệ Quân cũng có chung nghi vấn, phá án lấy kinh phí từ chủ sự cũng là hợp lý, nhưng mà án không do mình xử lý mà đi lấy tiền của người tắ, nói ra đã thấy tức cười rồi.

“ Ài, quản nhiều thế làm gì, cảnh sát thiên hạ cùng một nhà, ai tiêu chẳng thế. “ Trương Kiệt khoác vai Quách Nguyên: “ Anh Quách, khỏi nghĩ nhiều, mau lên, trong tấy có hóa đơn mau mau tìm đội trưởng Lục phê duyệt đi ... Phải nói Giản Phàm không tệ, biết anh em vất vả khó khăn, giờ tôi không coi cậu ta là thần tượng không được, về có một buổi chiều mà cuộc sống của tôi đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.”

“ Đúng đấy, đúng đấy ... “ Tiêu Thành Cương lật đật chạy theo, thần bí nói: “ Đội trưởng Lục khen tôi nhanh nhẹn, chuẩn bị điều tôi tới đội trọng án nữa cơ, làm việc với Oa cả đúng là thoải mái.”

Bình Luận (0)
Comment