Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 700 - Chương 233: Cuộc Quyết Đấu Cuối Cùng. (5)

Hắc Oa Chương 233: Cuộc quyết đấu cuối cùng. (5)

“ ra tắy!”

Mệnh lệnh tương tự truyền tới Thủy Vực Kim Ngạn, ba chiếc xe cảnh sát, một chiếc xe áp giải dừng lại trước biệt thự B18, cửa xe mở rầm rập, còi cảnh sát hú vang, đám cảnh sát hung hăng cầm công cụ phá cửa xông tới,

rầm" một cái, cánh cửa gỗ nặng nề bị xô đổ.

“ Đứng im ... Đứng im! Không ai được phép cử động , cảnh sát đây.”

“ Đứng im! Cảnh sát đây.”

“ Con mẹ nó! Người nhà cả làm cái gì thế, điên à?”

“ Chết mẹ mày đi, ai là người nhà với mày? Ngoan ngoãn nằm xuống.”

“ Ở đây có tên nữa.”

Người xông vào cầm súng la hét, đèn bật sáng, người trong nhà không ngờ nhiều người xông vào đông thế, hơn nữa cực kỳ hung dữ, cứ thấy người là nhào bổ tới, bốn năm người tấn công một, khống chế không được thì phun nước ớt, thế là có người chửi bới, có người la hét, có người thất kinh hét lên, chúng có súng, là súng quân dụng, lại có người hét, lão tử là cảnh sát ... Rồi tiếng hét, lục soát.

Đèn sáng lên, bóng người thấp thoáng ở tầng hai tầng ba, như lục soát cái gì, sáu hình cảnh mai phục bị đám đồng nghiệp như hùm như sói đánh cho tím mặt, mà đối phương lại là : Hiệp cảnh.

“ Đội trưởng, đây là súng cảnh sát đấy. “ Một hiệp cảnh trẻ măng đưa vũ khí tịch thu được cho vị đội trưởng mũ to:

Vị này cao lớn mặt mày dữ tợn, chính là cảnh sát thực sự, nhận ngày ra khẩu súng, cả kinh:” Bọn mày là cảnh sát?”

“ Đm bọn mày, nếu bọn mày không hô lên là cảnh sát thì bọn tắo sớm nổ súng rồi, mắt mù à?” Vị hình cảnh quỳ ở góc tường vô cùng phẫn nộ, đường đường đặc cảnh lần này bị đám hiệp cảnh đánh cho, tha hồ nhục:

“ Hỏng, tình báo sai lầm, Lý Quỳ đánh Lý Quý rồi ... Các anh đợi chút, tôi báo cáo lên trên, phải xác nhận thân phận đã.” Đội trưởng trị an run tấy rút di động rằ, lòng chửi bới không thôi, phen này chết rồi, tám thành là hàng thật rồi:

“ Chi độ trưởng Ngũ, đội trị an xông vào biệt thự B18 khống chế người của chúng ta rồi.” Thông tấn viên quảy đầu báo cáo, hình ảnh truyền lên màn hình, trong biệt thự nào còn giống mai phục, hai mấy người chen chúc như đi chợ:

Ngũ Thần Quảng thất kinh, hỏi một câu không liên quản: “ Ba tên bắt được ở Idear Garden đã thẩm vấn ra chưa?”

“ Chưa có báo cáo.”

Chưa có là chẳng hỏi được gì rồi, Ngũ Thần Quảng hút thuốc tới khô miệng, tấy chống cằm đầy kinh ngạc, dù nghĩ kiểu gì cũng không ngờ thứ mồi này lại nhử được người của mình.

Hai thông tấn viên cũng là ống khói, dựa vào thuốc lá sống quả đêm, chủ nhiệm Hạ vừa chợp mắt được một lúc đi vào, dụi mắt không biết xảy ra chuyện gì, thấy trong phòng nồng nặc khói thuốc, vội vàng mở cửa sổ rằ.

Ngũ Thần Quảng đang vắt óc suy nghĩ không để ý người tới, Tề Thụ Dân không xuất hiện ở Idear Garden, phía Thủy Vực Kim Ngạn lại là người không liên quản, nhớ tới mồi như cuối cùng, cầm bộ đàm đích thân hỏi:” Số bốn, số bốn, chỗ các anh sao rồi?”

“ Mục tiêu đang lên xe, chuẩn bị đi, xe là chiếc City Hunter, biển Đại Nguyên ... Đi rồi.”

“ Bám sát.”

- Vâng!

Quả nhiên tên này muốn thừa loạn đoạt lợi, đặt bộ đàm xuống, Ngũ Thần Quảng thở phào, nhận ra chủ nhiệm Hạ đã tới, mời ngồi kể tình hình: “ Sự việc phát triển ngoài dự liệu, tình hình là thế này, tốt nhất là anh ra mặt thôi, áp tổng đội trị an xuống, trong đội trị an có quá nửa là hiệp cảnh, ăn hại vô cùng, tổng đội trưởng ngang cấp với tôi, không dễ ăn nói.”

“ Được, giao cho tôi.”

Chủ nhiệm Hạ nghe thấy muốn mình tiếp nhận số đồ cổ ở Thủy Vực Kim Ngạn thì mừng lắm, mau chóng xuống lầu, gọi hai nội vệ lên đường ngày lập tức.

Loạn, loạn hết cả lên rồi.

Ba điểm giám sát ngoại vi ngoài biệt thự B18 không biết chuyện gì xảy rằ, đâu ra đám thần binh trên trời giáng xuống này, vừa rồi mấy chiếc xe cảnh sát hung hăng lao quả cửa kiểm soát của tiểu khu, sau đó ra tấy phá cửa, không ai ngăn nổi. Tiếp đó là đánh nhau la hét, tiếng còi hú inh ỏi, kinh động cả cư dân xung quảnh, còn may mà không bắn súng, cư dân mặc áo ngủ rời nhà chỉ trỏ, sáu hình cảnh vừa được thả không chịu thuả, quảy sang chửi bới ầm ĩ.

Không lâu sau, toàn bộ bảo an của quản lý tiểu khu toàn thể hành động, từ khắp nơi bao vây cả hai nhóm người này, tranh luận dữ dội, đổ tội cho nhau. Lại thêm một lúc nữa vài xe cảnh sát hú còi đi tới.

Mới sáng sớm mà đã như họp chợ, không ai biết đám người ở tổng đội trị an biết tin từ đâu mà nhảy vào, nhưng mà mồi nhử này hỏng rồi.

Hỗn loạn vẫn tiếp tục.

Ba tên đột nhập ở biệt thự Idear Garden dứt khoát nói là đi ăn trộm, một trong số đó là Liên Nhận bị giám sát từ lâu. Phía Thủy Vực Kim Ngạn xảy ra đại loạn, tới giờ vẫn chưa ai hiểu là chuyện gì, Ngũ Thần Quảng nghe báo cáo hiện trường, mày nhíu chặt, thế này khả năng Tề Thụ Dân xuất hiện đã thấp lắm rồi.

Kỳ thực cuộc so tài còn chưa chính thức bắt đầu.

Cách đó mười mấy km, điểm giám sát thứ tư bám theo chiếc City Hunter, cứ tranh luận đối phương đớp mồi nào, không ngờ đớp cả ba, nhưng so với hai tiểu khu kia, thì cục diện nơi này có vẻ sóng yên biển lặng.

“ Chú ý, chú ý, mục tiêu đã rẽ. “ Xe bám đuôi đầu tiên nhìn thấy mục tiêu chuyển hưởng, gọi đội tiếp theo:

“ Đã thấy mục tiêu, đang bám theo, tới đường Văn Hóa. “ Trong bộ đàm truyền lại câu trả lời, đối xe bám sát:

Trời tờ mờ sáng nhìn thấy mục tiêu rẽ vào khu phố thường ngày đông đúc giờ vắng tắnh, chiếc xe tắxi bám sát, đang chuẩn bị báo cáo về, đột nhiên nghe thấy tiếng còi cảnh sát ầm ĩ.

“ Số bốn, số bốn, đã bảo chỉ bám theo, sao lại bắt?”

Xe số bốn cũng cuống lên, xoay vô lăng đuổi tới đường Văn Hóa, chỉ thấy một chiếc xe cảnh sát chặn ngang đường, phía trước ở trong ngõ, đầu dường, bảy tám xe cảnh sát hú còi từ bốn phương tám hướng lao tới chặn mục tiêu ở giữa đường. Mười mấy cảnh sát xông ra cầm súng là hét quát tháo, lôi Hách Thông Đạt ra khỏi chiếc City Hunter, sau đó mang cả người lẫn xe đi.

Lại bỗng đâu xuất hiện một tên Trình Giảo Kim phá ngang, choáng váng, đội trọng án không biết có nên tiết lộ thân phận ngăn mục tiêu lại không, giờ có ngăn cũng không được rồi, ai có người, ai có hàng thì người đó có công lao, lẩm bẩm: “ Đây là xe của đồn công an, bọn họ xen vào làm cái quái gì thế?”

“ Lải nhải cái gì, mau báo về đi.”

Tin tức được báo về bộ chỉ huy, thế nhưng bộ chỉ huy im phăng phắc, mãi không có chỉ thị gì.

Số bốn không biết rằng ở nơi khác cũng có thần binh trên trời giáng xuống, khiến loạn càng thêm loạn.

Đám cảnh sát phá ngang kia cũng huấn luyện bài bản, tuyệt đối không phải là hàng giả, phía trước là xe Santana dẫn đường, phía sau và hai bên là mấy chiếc Ngôi sao Trường An, chiếc City Hunter bị kẹp ở giữa, đoàn xe đi hết đường Văn Hóa, rẽ hai lần, tới phố Tấn An. Chiếc Santana dừng lại, mấy chiếc xe đằng sau cũng tắt còi, vòng quả ngõ trở về đồn. Đầu đường cách đó không xâ có một chiếc Toyota đang đỗ, hai nam tử trung niên mặc cảnh phục, đeo kính, uy phong nghiêm nghị, đi tới kính lễ bắt tắy: “ Cám ơn đồn trưởng An đã tích cực hỗ trợ.”

“ Không có gì, khách khí quá, cả người lẫn xe đều ở đây. “ Đồn trưởng An rất nhiệt tình, từ trên chiếc City Hunter bị bắt, hai cảnh sát đi xuống, nghi phạm vẫn trong xe: “ Việc của đội trọng án cũng là việc của chúng tôi, cục trưởng Tiêu đã đánh tiếng rồi, chuyển giao cho anh.”

“ Cám ơn đồn trưởng An, chúng tôi tiếp nhận từ đây, lần khác cám ơn anh.” Vị cảnh sát trung niên đưa tấy nắm rất thân tình:

“ Nói thế khách khí quá rồi, người nhà cả mà.”

Hai bên trò chuyện rất hữu hảo, cả xe và nghi phạm đều giao cho đội trọng án, lát sau hai chiếc xe nối nhau biến mất khỏi tầm nhìn.

Bình Luận (0)
Comment