“ Oa ca, khi nào anh về Ô Long?”
“ Hôm nay là ... 23 rồi hả, vậy thì mai anh về.”
“ Hôm quả giám đốc Ngưu gọi em vào văn phòng, ông ấy nói muốn ký hợp đồng 3 năm, bảo em suy nghĩ. Oa ca, anh bảo có ký không?”
“ Hắc Đản, anh là Oa cả chứ có phải cha mày đâu, chuyện này anh quyết định hộ sao được.”
Trên con đường nông thôn quảnh co, một chiếc xe chở nước có chút cũ kỹ đi xiêu xiêu vẹo vẹo, cảnh tượng sớm mai sương mờ, kính xe kết một tầng sương trắng, Giản Phàm ngồi khoanh tấy ở ghế phụ lái lau kính. Lái xe là thủ hạ từ thời làm hiệp cảnh ở Ô Long, từng tới Đại Nguyên làm lưu manh, tên thật Lý Chí Quảng, biệt danh Hắc Đản, gần hai năm trước Giản Phàm về quê dẫn theo Đại Hòe làm phụ bếp, gặp phải hắn ở quê bữa no bữa đói, liền cho đi làm phục vụ luôn.
Từ hiệp cảnh tới lưu manh rồi phục vụ ở Quế Viên, Hắc đàn lúc này càng tráng kiện rắn chắc, mỗi ngày chuyện đầu tiên là cùng Oa cả tới chân núi cách đó mười mấy km lấy nước suối, ngâm cánh hoa, lương tháng từ chạy vặt 800 đã thành công thăng lên phục vụ lương 2000. Trước kia thân phận của mình, ngày tư cách ký hợp đồng cũng không có, ông chủ cơ bản nói một câu, làm thì làm, không thì xéo. Giờ gặp chuyện tốt thế này, đâm ra sợ không biết quyết thế nào.
Hắc đàn thấy Oa cả không tỏ thái độ , lúc này xe đi trên đỉnh núi xuống nên không tiện hỏi nữa, ở đây có thể thấy toàn cảnh khu nghỉ dưỡng Quế Viên trong sương mờ, đó là một hõm núi rộng mấy km2, mấy chục nhà hàng, khách sạn nhấp nhô giữa rặng cây, suối nước nóng uốn lượn bốc hơi mù mịt, cảnh tượng như chốn tiên cảnh. Ở đây đã 2 năm, con đường này cũng đi 2 năm, trước kia có lần tình cờ nghe nói Oa cả muốn đi, cũng muốn đi theo Oa ca, nhưng đối với Hắc đàn cuộc sống gập ghềnh, khó khăn lắm mới có 2 năm bình yên đàng hoàng, thật sự không nỡ.
Người lớn rồi, đều có tâm sự riêng.
Ngày chính bản thân Giản Phàm cũng đã thay đổi khá nhiều so với hai năm trước, da đen hơn không ít chẳng còn là soái cả trắng trẻo, dưới cằm lún phút râu, thêm vào vết xẹo cũ bên má nay phần nào hòa lẫn da thịt không còn quá dữ tợn nữa, khiến khuôn mặt bới vài phần non nớt, thêm vài phần nam tính. Cái nghề đầu bếp này kỳ thực không nhẹ nhàng hơn làm cảnh sát, mức lương làm người ta hâm mộ này là tiền mồ hôi từng thìa từng muôi kiếm về, lau cửa kính nhìn Quế Viên bao phủ trong nắng sớm, vậy là chớp mắt hai năm đã quả đi rồi.
Xe đi rất chậm, phía sau kéo tét nước dài bằng 2/3 chiều dài chiếc xe, lượng nước này vừa đủ cho nhà bếp ngâm hoa một ngày, đừng nghĩ trung tâm suối nước nóng thì toàn là suối, cả khu Quế Viên này chỉ hai ba mắt suối thôi, còn số còn lại là dùng nồi đun nước sôi giả nước nóng, còn kiên trì dùng nước suối làm Hoa Soạn chỉ vẻn vẹn có Hoa Soạn lâu.
Một lúc sau xe đi xuống chỗ đường bằng phẳng ít dốc hơn Hắc đàn lại nói: “ Oa ca, nếu anh định đi thì nói với em một tiếng nhé, em còn thương lượng với Đậu Đậu.”
“Ồ, cô bé ấy chịu đi theo mày sao? “ Giản Phàm quảy sang hỏi, Đậu Đậu là một phục vụ viên ở trong bếp của y, hai người rất dính nhau:
“ Đã ngủ với nhau rồi, cô ấy không theo em thì theo sai?” Hắc đàn nhe răng cười tự hào:
“ Ha ha ha, mày đâu cần theo anh mãi như thế, nên tự lập đi chứ. Hai năm quả cũng đừng trách anh bắt mày chịu khổ, giờ một mình mày làm bằng ba người, vừa rửa rằu lại sơ chế, có thể làm vài món đơn giản nữa, tới nhà nào chẳng là người làm lành nghề, không thì cùng Đậu Đậu mở quán vợ chồng, chẳng đói được ... Mà ở lại cũng tốt, lương của Hoa Soạn lâu không thấp.”
“ Đã thế sao anh còn đi?” Hắc đàn không hiểu, an nhàn lâu rồi có chút tính lười sợ thay đổi:
“ Anh làm hoa soạn làm tới mức này đã là đỉnh cao, khó phát triển thêm được, giờ anh hiểu vì sao ngự trù La lại vứt bỏ món tuyệt nghệ này, chỉ dùng món phổ thông nhất ... Tiền nhân đúng là có nhãn quảng, thứ tốt tới mấy mất đi cơ sở quần chúng là không được.” Giản Phàm cảm khái, nghiêm khắc mà nói đây không phải là thành tựu của bản thân, mà phát triển từ Bí chế thập lục vị của ngự trù La. Hơn hai năm trước y tới Thuận Đức, Hoa Đô du lịch một thời gian, thử các món hoa soạn trong hệ món ăn khác nhau rồi tới Quế Viên an thân. Làm quá lâu rồi, nhận ra kỹ thuật này quá cao cấp, chỉ có thể giới hạn trong vòng tròn nhỏ, giống như mình, chỉ có thể ở Hoa Soạn lâu mới có thể làm xuất sắc nhất, ở lại thì chỉ có thể cả đời làm công cho người ta thôi, đó không phải là chí hướng của y:
Giản Phàm muốn tự mình làm chủ, muốn lập nên một cái Thiên hạ đệ nhất Oa ăn đứt cái Ô Long đệ nhất oa của cha, lúc đó mẹ không thể nói nấu ăn là nghề không có tiền đồ nữa.
“ Oa ca, anh nói thế là sao?” Hắc đàn nghe mà không hiểu:
Giản Phàm chỉ cười không giải thích, phàm là bếp trưởng đều bồi dưỡng nhóm phụ bếp cho mình, ít thì vài người, nhiều thì mười mấy người. Hắc đàn hài lòng với hiện trạng, lại vương bận bạn gái, Đại Hòe thì lương đã hơn 4000, có thể tự mình làm chủ một gian bếp bếp, nếu mình đi, đoán chừng chỉ có thể đi một thân một mình, tuy có chút đáng tiếc, nhưng không miễn cưỡng người khác được: “ Hắc Đản, mày nỡ bỏ nơi này đi thật sao, giám đốc Ngưu hứa rồi còn gì.”
“ Xì, ngu gì mà tin ông tắ.”
Hắc đàn đang định nói gì, chợt như gặp ma phanh "két" một cái, Giản Phàm theo quán tính va vào cửa sổ, vừa xoa đầu vừa vung tấy tát: “ Lái xe kiểu gì thế, đá chết mày giờ.”
“ Oa ca, Oa ca, bạch y nữ quỷ.” Hắc đàn hét lên như thấy ma:
Giản Phàm nghe mà giật mình, cách đó vài mét chỉ thấy một cái bóng trắng lượn lờ, trong sương mù mông lung, có phần rờn rợn, nhìn hồi lâu lại tát phát nữa: “ Thằng ngốc, mỹ nữ mà nhìn thành nữ quỷ, người ta vẫy tấy xin đi nhờ.”
Hắc Đàn cũng nhìn rõ rồi, có cái bóng trắng đi tới, tập tà tập tễnh giống chân bị thương, đang gọi gì đó, vì xe đóng kín không nghe thấy, giờ tới gần hơn, là trang phục thể thao rộng, dáng rất cao: “ Oa ca, không phải cô em này đi dã chiến về chứ?”
“ Vớ vẩn, dã chiến trong loại thời tiết này à? Không phải thành que kem sao?”
“ Cô gái này không phải người trong thôn, có lẽ là tiểu thư sáng sớm ra ngoài chạy bộ buổi sáng?”
“ Nói không chừng là làm việc với khách trong xe, kiếm tiền về nhà ăn Tết.”
Không thể trách hai người bọn họ đoán thế, ở Quế Viên này nói một câu mỹ nữ như mây không sai, nhưng mà nói tiểu thư thành đàn cũng càng không sai. Tới đây kiếm tiền không chỉ có đầu bếp, còn có các nữ kỹ sư tinh thông cấu tạo thân thể con người tới từ khắp nơi trên cả nước, tắm rửa có phải suối nước nóng thật hay không thì không ai quản tâm, nếu không có tiểu thư thì chuyện làm ăn sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng.
Người đã tới gần, trang phục thể thao toàn thân màu trắng làm trái tim Giản Phàm rung khẽ một cái, mơ hồ như thấy một hình bóng trong ký ức, vẻ đoan trang tú lệ kia có vài phần tương tự, mở cửa xe rằ, theo thói quen nói chuyện với nữ nhân ở Quế Viên gọi: “Em gái, ở quán nào thế, sáng sớm thế này ra đây sao có khách?”