Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 807 - Chương 069: Bắt Tấy Hợp Tác. (3)

Hắc Oa Chương 069: Bắt tấy hợp tác. (3)

Theo sau Giản Phàm là một đầu bếp khiến giám đốc Hứa có ấn tượng rất sâu ở Phân Thủy Lĩnh, tấy to chân to, cánh tấy tráng kiện, nhìn là biết người ăn được làm được, tên là Đại Hòe.

Khách khí một hồi dẫn Giản Phàm đi vào, vòng quả hành lang tới bếp, đầu bếp đã có mặt đầy đủ, một ngày trước thông báo sẽ có một vị bếp trưởng tới, nhân viên sẽ an bài lại, làm cho đám đầu bếp thấp thỏm, mà đừng nói họ giám đốc Hứa cũng không yên tâm. Vị ông chủ Giản này hôm trước ký hợp đồng, hôm sau tới làm việc, mà đám đầu bếp này có đội có nhóm riêng, e xảy ra chuyện làm khó, mà tổng giám đốc thì hết sức coi trọng ông chủ Giản, lúc đó hắn ở giữa sẽ rất phiền.

“ Ông chủ Giản, chỗ chúng tôi chia làm năm nhóm món nguội, món hầm, món chính, làm nóng và nướng kho, bình quân mỗi nhóm có sáu bảy người ... Anh định phân phối lại?” Giám đốc Hứa cẩn thận hỏi:

Giản Phàm đang xem danh sách đầu bếp, nghe ra hắn lo lắng, trả lời thẳng: “ Sao phải phân phối lại, về mặt quản lý các vị am hiểu hơn, phân phối rất khoa học, cẩn thận, hợp lý, không cần phân phối lại.”

“ Vậy thì tốt. “ Giám đốc Hứa thầm thở phào, yên tâm rồi, đừng để vừa tới đã làm chó chạy gà bay thì thảm, ông chủ Giản này cũng là người biết ý đấy:

Giản Phàm lại thêm một câu: “ Có điều tôi muốn điều vài người, chuyên môn chế biến cơm hộp.”

“ Không thể nào, công việc an bài chật kín rồi.” Giám đốc Hứa hết hồn, có biến cố rồi:

“ Lúc nào cũng sắp xếp kín sao?” Giản Phàm vỗ vai giám đốc Hứa, vị này có vẻ thật thà quá, thế cũng tốt quản lý bếp núc cần những người như vậy: “ yên tâm tôi sẽ tôn trọng ý kiến của mọi người:”

Giám đốc Hứa bất an dẫn Giản Phàm vào gian phòng lớn có 12 người đang chuẩn bị bát đĩa, lau bếp, mài dao, thấy có người vào đều dừng lại hết.

Giản Phàm nhìn quảnh trông cũng khá gọn gàng, hẳn do quét dọn trước, mắt liếc quả đám đầu bếp một béo, 6 người răng nhô ra thụt vào, 1 thì mắt cao mắt thấp, 3 người lấc cấc, nhìn chung là sứt môi lồi rốn, chả ra làm sao cả.

Mười hai cặp mắt nhìn tới, mỉm cười gật đầu với giám đốc Hứa, còn với Giản Phàm và Đại Hòe thì có vẻ địch ý, dù sao cùng nghề là oan giả mà, Giản Phàm thầm quản sát giám đốc Hứa có vài phần đắc ý, đoán chừng đắc ý về lòng trung thành của đội ngũ do mình gây dựng.

“ Đây chính là đầu bếp Giản đã giới thiệu hôm quả, sau này là bếp trưởng của bộ phận ẩm thực, về sau an bài công việc do anh ấy định đoạt, còn bồi huấn cho mọi người ... Mọi người, tổng giám đốc đặc biệt căn dặn rồi, phải khách khí với đầu bếp Giản. “ Giám đốc Hứa làm bộ làm tịch giới thiệu một phen, mà đám người kia chẳng khách khí gì, bên trên tính toán thế nào bên dưới không thể biết, những người làm công ăn lương có đoàn thể riêng này chỉ biết đầu bếp của đối phương tới rồi.

-“Các anh em, xin được chiếu cố, vừa mới vào cửa đã thấy nơi này tình thần làm việc hăng hái rồi, giám đốc Hứa chắc là quản lý bếp núc bảy tám năm rồi, nói làm sư phụ tôi cũng không thành vấn đề. Thực Thượng là quán nhỏ, tới công ty lớn học tập, tiếp theo đơn giản trực tiếp, mời mọi người thể hiện thân thủ, tùy tiện thái củ cải, sơn dược gì cũng được, để tôi còn nắm bắt được, mọi người cứ yên tâm, dù có điều động, cũng tôn trọng ý kiến của mọi người.”

Giản Phàm chắp tấy một vòng tươi cười nói, không ai đánh mặt người tươi cười, người ta khách khí thì mình nể mặt phần nào, bếp trưởng của nhóm này là trung niên béo, hói quá nửa đầu, phất tắy: “ Làm việc đi.”

Tiếp đó là tiếng chặt rằu thái thịt băm tỏi không dứt bên tắi.

Nói ra chẳng có gì mà xem, chỉ cần vào trường đầu bếp bồi dưỡng năm ba tháng là có thể chấp nhận được, Giản Phàm đi quả lần lượt từng người, đều gật gù, rất tốt, làm rất tốt, Đại Hòe thì thấy ngoại trừ bếp trưởng nơi này, còn lại đều tầm thường.

Tới bên bếp trưởng, ông ta đang thái ngó sen, đều tăm tắp, nhẹ nhàng như không, còn vừa làm vừa chỉ huy, Giản Phàm giơ ngón cái lên khen: “ Sư phụ Ninh, kỹ thuật này chắc phải mười năm mới luyện ra phải không? Người già đúng là kho báu.”

“ Ha ha ha, già rồi, không nhanh nhẹn như xưa nữa.” Bếp trưởng Ninh khiêm tốn, lòng rất vui vẻ:

“ Sư phụ Ninh, sao hai người kia chỉ đứng không làm gì?” Giản Phàm chỉ hai thanh niên lỡ cỡ:

“ À quét dòn và phụ bếp, chưa tới lượt đụng dao.”

Trong bếp là nơi dùng trình độ và kỹ thuật nói chuyện, nếu chưa tới cấp bậc nhất định chưa chuẩn bị cho thớt riêng, nếu không lấy ra thứ gì cho người ta thừa nhận, vậy chỉ có thể cam phận nhặt rằu rửa bát.

Giản Phàm chính là muốn tìm loại này, tới trước mặt hai người chừng 20 hoặc ít hơn một chút, trái gầy gầy phải beo béo, hỏi: “ Tên gì?”

“ Phó Nhị Hổ.”

“ Có muốn học làm bếp không?”

“ Muốn.”

“ Còn cậu, có muốn không?”

“ Muốn ...”

Cả hai ánh mắt tha thiết, Giản Phàm lại nhìn họ đi dép cao su đế dày, kiểu cũ rồi, tám phần là thân thích của đầu bếp nào đó ở quê. Thu nhập bình quân của tỉnh Sơn Bắc chưa tới 2000, nhiều chàng trai mang ảo tưởng thoát nghèo ra ngoài làm việc, mà chưa được đụng tới dao thì lương 1000 là hết cỡ. Tuy nhiên ở quê thế cũng là không nhỏ, nhưng ở thành phố này chỉ vừa đủ không chết đói thôi, đừng hòng nghĩ tới làm gì khác.

“ Giám đốc Lý, hai người này theo tôi chế biến cơm hộp, ở đây duy trì 10 người là đủ. “ Giản Phàm vỗ vai hai người, đúng như dự đoán, vai rất chắc, là người chuyên làm việc nặng:

“ Thế sao được, ở đây làm không hết việc, bọn họ đi rồi thì ai làm.”

“ Đúng thế, chưa đủ người mà còn rút đi à? Chúng tôi phải làm sao?”

“ Giám đốc Hứa, chú định làm khó chúng tôi à, bộ phận chúng tôi tuy đông, nhưng công việc cũng là mệt nhất.”

“ Đúng, không được.”

Cả đám nhao nhao không biết ai vào ai, giám đốc Hứa bực tức nhìn Giản Phàm.

Giản Phàm có chuẩn bị trước, lớn tiếng yêu cầu yên tĩnh, nói át đi:” Tôi chưa nói hết, người đi nhưng lương ở lại, sau này do bếp trưởng Ninh tự chi phối, 10 người nhận lương của 12 người.”

Thế là im phăng phắc, thế này đáng cân nhắc lắm, cả đám chuyển sang nhìn bếp trưởng Ninh.

“ Sau này sẽ lập một quy củ, bếp trưởng có quyền tuyệt đối, ở đây có 10 người, nhưng nếu bếp trưởng thấy 9 người có thể làm được thì người còn lại sẽ điều đi, Đương nhiên, người đi lương ở lại, sư phụ Ninh, chú có ý kiến gì không? Sau này ở đây do chú quyết hết. “ Giản Phàm ném ra miếng thịt mỡ thơm phưng phức, ông ta rõ ràng động lòng lắm, ngại thể diện không nói rằ, còn giám đốc Hứa bị bất ngờ không biết phàn ứng thế nào, Giản Phàm vỗ tắy: “ Không ai phản đối, vậy là chấp nhận rồi, sau này chọn người tới bếp của chúng tôi giao lưu, sư phụ Ninh, hẹn gặp lại, hôm khác cùng chú uống vài chén.”

Nói xong mỗi tấy khoác vai một người mới rời đi.

Bếp trưởng Ninh vừa có thêm quyền lực lại có thêm lợi ích, tất nhiên nhiệt tình tiễn ra tận cửa.

Giám đốc Hứa ngẩn ra mất một lúc, có vẻ suy nghĩ thiệt hơn chuyện vừa rồi, sau đó vội vàng chạy đuổi theo: “ Này này, ông chủ Giản, anh làm cái gì thế, bỗng dưng thêm 2000 tiền lương, cậu đùa đấy à?”

“ Giám đốc Hứa, không phải muốn tôi chọn người bên các vị bồi huấn à?” Giản Phàm hỏi vặn lại, lấy gậy ông đập lưng ông:

Bình Luận (0)
Comment