Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 808 - Chương 070: Bắt Tấy Hợp Tác. (4)

Hắc Oa Chương 070: Bắt tấy hợp tác. (4)

“Nhưng mà hai người họ.” Giám đốc Hứa ý nói hai người này tấy nghề còn quá non, tất nhiên bọn họ chẳng phải nghĩ cho Giản Phàm, mà sách lược của Tân Thế Giới là muốn học trộm nghề, cử hai người chưa đủ tư cách cầm dao đi thi học được cái gì:

Giản Phàm gạt đi: “ Giám đốc Hứa, làm cơm hộp thôi mà, chẳng lẽ cần đầu bếp có cấp bậc? Hai người này là được, bọn họ chưa cầm thìa, chưa vào trường đầu bếp, vừa vặn bồi huấn từ đầu.”

“ Nhưng tiền lương lấy đâu rằ? Anh làm thế chẳng phải tăng thêm gánh nặng cho chúng tôi à?”

“ Trong thời gian bồi huấn, tôi phát lương, thế' đã được chưa? Dù sao thì lượng hộp cơm của các anh bán ra đã giám một nửa rồi, nhân viên dư không ít, chẳng lẽ anh muốn đuổi việc mấy đầu bếp cũ?”

Hứa Nhạc Sơn không tranh luận nữa, đang lo bảy tám người dư ra an bài ra sao, giờ Giản Phàm làm thế là giúp ông chuyện lớn, quảy đầu nhìn lại phòng, thường ngày suốt ngày kêu không đủ người, vậy mà hôm nay điều đi hai người chẳng ai ý kiến gì.

Giữa người và người, tuy có chữ tình, nhưng mà gặp phải tiền thì tình xéo quả bên.

Một lúc sau Giản Phàm đi một vòng, dùng thủ đoạn cũ thuận tấy dắt dê, chỉ đi một vòng quảnh Tân Thế Giới mà theo sau Đại Hòe đã có 11 người, lên xe về Phân Thủy Lĩnh.

Tới lúc này Hứa Nhạc Sơn cảm giác không ổn lắm, gọi điện hỏi Sở Tú Nữ báo cáo tình huống. Sau một hồi suy nghĩ, Sở Tú Nữ cũng không thấy có vấn đề gì, nhưng nhấn mạnh phải đưa đầu bếp đắc lực của mình tới Phân Thủy Lĩnh. Hứa Nhạc Sơn nghe lãnh đạo an bài, vui vẻ tiễn Giản Phàm đi: “ Ông chủ Giản, tổng giám đốc nói những người này tính là nhân viên phái ra ngoài, còn việc bồi huấn vẫn làm theo hợp đồng.”

“ Đương nhiên, bắt đầu từ mai, anh chọn đầu bếp từng nhóm tập trung ở Phân Thủy Lĩnh, cùng đầu bếp của tôi giao lưu, tới bao nhiêu người cũng được, nguyên liệu do tôi cung cấp, yên tâm, tôi sẽ không dấu nghề, tới khi các anh có thể nấu nương ngang Thượng thực, được chưa? ... Hôm nay tôi về quê, anh tranh thủ cho người sử sang lại đi, quả kỷ nghỉ là chúng ta bắt đầu.”

Giám đốc Hứa thấy Giản Phàm dễ nói chuyện thì mừng lắm, càng thêm nhiệt tình tiễn Giản Phàm lên xe, đợi xe đi khuất mới chạy thẳng văn phòng tổng giám đốc.

Tầng 6 Tân Thế Giới, văn phòng tổng giám đốc, Sở Văn Tú khoanh tấy trước ngực, đứng bên cửa sổ nhìn xe rời đi, có vẻ trầm ngâm.

Kế thừa Tân Thế Giới đã hơn một năm, Hứa Nhạc Sơn rất ít khi thấy tổng giám đốc cười, đa phần là đứng bên cửa sổ ưu tư như thế. Bình tâm mà luận, Tân Thế Giới hai năm quả ngày một đi xuống, người kế thừa giữ được thành quả kinh doanh không tệ, giống lần hợp tác này, Hứa Nhạc Sơn thấy tổng giám đốc rất có khí phách, thêm vài năm nữa có kinh nghiệm rồi, nhất định tình hình sẽ tốt hơn.

Hứa Nhạc Sơn khom người báo cáo ngày đầu hợp tác, nghe nói tới Giản Phàm chọn 11 người mới toàn là giúp việc, phụ bếp đi bồi huấn, lại còn là lấy người giữ lương, Sở Văn Tú không nhịn được cười. Phân tích dụng ý của y, Hứa Nhạc Sơn chỉ ra biện pháp này giảm bớt được chi phí và gánh nặng nhân lực của Tân Thế Giới, hợp tác vô cùng có thành ý. Điều không hay duy nhất là ông chủ Giản quá rộng rãi, giúp Tân Thế Giới không khải một hồi, tăng thêm lương cho đầu bếp, có điều tổng ngạch không đổi.

“ Chú Hứa, chú thấy người này thông mình hay ngu ngốc?” Sở Tú Nữ nghe báo cáo hồi lâu mới ngồi xuống hỏi, thấy Hứa Nhạc Sơn chưa hiểu ý mình, giải thích: “ Nói anh ta ngốc, chỉ 2,3 tháng, bằng vào mấy chục vạn tiền vốn, mà làm ăn hưng thịnh tới quy mô thế này rõ ràng không tầm thường. Nói anh ta thông minh thì ở chuyện hợp tác với chúng ta lại rất thiệt thòi, chẳng lẽ người thông minh thì chấp nhận thuả thiệt?”

-“Tổng giám đốc quá lo rồi, hợp đồng này được sáu giám đốc cân nhắc kỹ càng, không có sơ hở gì. Doanh thu và tài vụ trong tấy chúng tắ, địa điểm cũng là của chúng tắ, cậu ta giỏi tới mấy cũng chẳng làm gì được, giờ công ty nhỏ phụ thuộc vào công ty lớn cùng nghề mưu cầu sinh tồn là chuyện thường thấy, tôi cho rằng cậu ta thế lực mỏng, tài lực yếu, đành mượn nền tảng của chúng ta để ổn định tích lũy thêm vốn liếng thôi ... Cho dù có thế lực công an cũng không đáng sợ, chẳng lẽ công khai ăn cướp được? Huống hồ tôi thấy cậu ta là người thông tình đạt lý.” Hứa Nhạc Sơn tự tin biểu đạt ý kiến, tiểu hộ dựa vào đại hộ chỉ có phận kiếm tiền cho đại hộ thôi, không có đường nào khác: “ Bối cảnh công an của cậu ta rất có lợi, chúng ta hơn 200 người, thường xuyên xảy ra chuyện nhỏ nhặt, không thể thiếu quả lại với công an, giờ hai bên cùng thuyền chiếu cố cho nhau, rất tốt.”

“ Thôi thì tới đâu hay tới đấy vậy ... Chú Hứa, trông vào chú đấy, chúng ta cũng cần thay đổi, hai năm quả kinh doanh chẳng lãi hơn cho thuê nhà là bao, nếu mất cả thị trường ăn nhanh thì tôi không mặt mũi nào nhìn cha tôi nữa. Tân Thế Giới ở mảnh đất hoàng kim, bao công ty ẩm thực lớn nhắm vào, đợi chúng ta kinh doanh không tốt phải đóng cửa.” Sở Tú Nữ tuy tạm xuả đi được mây đen phía trước, nhưng tiền đồ mờ mịt:

“ Tổng giám đốc yên tâm, ban đầu bếp được gây dựng nền tảng của tổng giám đốc trước, tới đây đã mười năm, có họ Tân Thế Giới không ngã được. “ Hứa Nhạc Sơn đảm bảo xong, thấy tổng giám đốc không nói gì, lùi ra khép cửa lại:

Chỉ còn một mình trong văn phòng lớn, Sở Tú Nữ day huyệt thái dương, bỗng nhiên có chút hoa mắt, nhìn ảnh giả đình trên bàn, thầm thở dài, mẹ hiền từ đã mất nhiều năm, cha rất có vị nam nhân tái giá với một mẹ kế tuổi tác không chênh lệch mình là bao. Sau đó mẹ kế sinh một đứa em trai, tiếp đó cha bệnh cũ tái phát nằm giường, thế là trọng trách công ty đột nhiên giao lên vai cô. Cái nhà đại phú này chẳng hài hòa như người ngoài thấy, trong công ty cũng đấu đá liên miên, Viên Kỷ Bình là trợ lý cũ của cha, gần như chiếm hết quyền lớn, kỳ thực khi hắn xảy ra chuyện, Sở Tú Nữ ngầm cảm tạ Giản Phàm bất ngờ xuất hiện, mong họ Viên mãi mãi đừng ra được. Còn chuyện trong nhà càng không thể nói ...

“ Tân Thế Giới ... Không biết tương lai là Tân Thế giới của ai. “ Sở Tú Nữ đặt bức ảnh quý giá xuống, chuyện công ty vừa êm xuôi, chuyện trong nhà lại tràn vào lòng, nghĩ một lúc cầm điện thoại lên, chiếu theo danh thiếp bấm số, khôi phục khí độ tổng giám đốc: “ A lô có phải cô Tằng không? ... À, tôi là Sở Tú Nữ, chúng ta từng gặp nhau ở Phần Thủy Lĩnh, cô còn nhớ chứ? ... À, không có gì, chúng ta rảnh rỗi uống trà tán gẫu, nói không chừng bạn tôi muốn mua nhà gì đó còn cần cô giúp ... Được, chiều tôi đón cô.”

Đặt điện thoại xuống thở phào, đó là nữ nhân xinh đẹp quen ở Phân Thủy Lĩnh, bằng vào trực giác Sở Tú Nữ phát hiện Tằng Nam rất hiểu Giản Phàm, mà cô thì ngày càng ngày càng không nắm bắt được đối tác mới này, cảm giác y có mưu đồ khó lường, nhưng mà tìm thế nào cũng không ra manh mối.

Hay anh ta là người thành thật lương thiện? Không, không thể nào, nếu không phải thì cần đề phòng, đối tác xưa nay chính là đề phòng lẫn nhau, chỉ cần không giở thủ đoạn như Viên Kỷ Bình, có vẫn tự tin giữ được cây sinh tiền này trong lòng bàn tắy.

Bình Luận (0)
Comment