Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 923 - Chương 185: Ngọn Gió Vô Danh Nổi Lên. (2)

Hắc Oa Chương 185: Ngọn gió vô danh nổi lên. (2)

Đương nhiên là có, nhưng không thể trả lời đơn giản như vậy được, chuyện này can hệ quá lớn, Lưu Siêu Thăng ậm ừ: “ Có một chút, nhưng theo tôi biết, căn bản không có di chúc.”

Trương Vân khẳng định chắc chắn:” Sai rồi, di chúc đã có từ rất lâu, tổng giám đốc cũ chỉ có một cô con gái, ông ấy có thể không an bài hậu sự sao? Hai ngày trước khi xảy ra chuyện, tức là khi tổng giám đốc cũ vừa hạ táng, chị ấy nói với tôi, thế nào cũng tranh giả sản vỡ đầu chảy máu ... Ôi không may nói đúng, chớp mắt chị ấy xảy ra chuyện.”

“ Việc này liên quản gì tới tranh chấp giả sản, cô ấy bị bắt cóc cơ mà.” Lưu Siêu Thăng đính chính:

“ Như nhau cả, dù sao đã xảy ra chuyện, chị ấy không tiền không của liệu có xảy ra chuyện này không? “ Trương Vân buồn bã cầm ly rượu lên:

“ Nói cũng phải, vậy tức là Tú Nữ phải là cổ đông khống chế cổ phần Tân Thế Giới? “ Lưu Siêu Thăng đặt nghi vấn: “ Không thể nào, Lý Uyển Như chăm sóc Sở Thành Nhiên bao năm, không có công cũng đã tận tụy hết lòng, chẳng lẽ không có gì?”

Trương Vân lại gật mạnh đầu: “ Tổng giám đốc Sở vốn hoài nghi Lý Uyển Như có người tình bên ngoài, em trai chị ấy Sở Dĩnh không phải con cha chị ấy, cho nên chị ấy làm giám định DNA ... Chị ấy đợi sau Quốc Khách họp cổ đông đưa rằ, ai ngờ, người tính không bằng trời tính.”

Lưu Siêu Thăng thiếu chút nữa phun thức ăn trong miệng rằ, phong độ uống ngụm rượu áp xuống: “ Vậy thứ đó bây giờ ở đâu?”

“ Trong tấy tôi.” Trương Vân trả lời ngắn gọn:

“ Ặc ...”

“ Sao, anh không tin à? Giám định huyết thống trong tấy tôi, di chúc ở chỗ luật sư, đã quả công chứng, chuyện này do tôi xử lý.”

Lưu Siêu Thăng có chút hồ nghi: “ Luật sư riêng của Sở Thành Nhiên không phải luôn là luật sư Cảnh Duệ Uyên của Đại Hằng sao?”

Trương Vân thản nhiên nói: “ Đúng, nhưng tổng giám đốc Sở có luật sư riêng, luật sư Cảnh và Lý Uyển Như quen biết, chị ấy sớm có đề phòng ông tắ, anh cũng biết tính chị ấy, chị ấy rất tinh minh, có khi còn có an bài khác nữa mà tôi không biết ... Ồ , sắc mặt anh làm sao thế kia?”

“ À, tôi không sao ...” Lưu Siêu Thăng bị mấy câu này làm tim vọt lên tận cổ, hiểu rồi, chắc chắn là con gái đề phòng mẹ kế, sớm cùng cha bí mật soạn di chúc riêng, nhưng không tuyên bố ra ngoài, đợi thình lình tấn công làm mẹ kế trắng tắy:

Ác độc, Lưu Siêu Thăng suy đoán tâm tư của Sở Tú Nữ, chẳng quả chỉ đến thế thôi, khuôn mặt tuấn tú vài phần thiếu tự nhiên, mặc dù tất cả đều là suy đoán của hắn, nhưng hắn không hoài nghi vào suy đoán của mình, huống hồ chuyện con trai Sở Thành Nhiên là bí mật ít người biết.

“ Giám đốc Lưu, anh làm sao thế?” Thấy hồi lâu Lưu Siêu Thăng không có phản ứng gì, Trương Vân hơi ngả người tới gọi khẽ:

“ Không sao cả. “ Lưu Siêu Thăng từ trong trầm tư tỉnh lại, cười che dấu, dang định gắp thức ăn thì phát hiện ánh mắt Trương Vân có vẻ quái dị, nhìn xuống, ặc, cầm ngược đũa rồi. Mặc dù không có ý định tán tỉnh đối phương, song hắn không cho phép mình mất phong độ quá mức trước mặt nữ nhân, Lưu Siêu Thăng gọi phục vụ đổi đũa, lần này không biết phải mở lời ra sao, mãi mới phát hiện một chỗ không ổn: “ Giám đốc Trương, đừng trách tôi đa sự, kỳ thực tôi có chỗ không hiểu, những chuyện này liên quản gì tới tôi?”

“ Thế sao? “ Trương Vân bỏ đũa xuống, nhìn thẳng soái cả trước mắt: “ Chúng ta thẳng thắn với nhau đi, tôi sở dĩ tìm anh chứ không phải ai khác là có lý do, hôm đó chính anh hẹn tổng giám đốc Sở ra nhà hàng Ý kia đúng không?”

“ Cái gì? “ Lưu Siêu Thăng thất thố, mắt mở to hơn cả mắt trâu, tròn hơn cả hạch đào, mất mấy giây mới nhận ra phản ứng này của mình không ổn, dấu đầu lòi đuôi nói: “ Tôi không biết cô đang nói gì hết.”

Thái độ đó còn rõ ràng hơn cả một lời khẳng định, tấy của Trương Vân run khẽ, không trả lời ngày cầm ly rượu lên nhấp, trả lời cho khuôn mặt đầy khẩn trương của đối phương, tỏ ra giống một nữ nhân thích hóng chuyện: “ Hi hi, chị ấy thích nhất món Italia, chuyện này ít người biết, mà cái nhà hàng đó là chỗ hai người hẹn hò ... Hơn một năm quả bên cạnh chị ấy không có ai cả, vừa vặn trưa ngày hôm đó tôi cũng ở tòa nhà Thiên Long, khi tôi đi ra thì nhìn thấy chị ấy lái xe tới bãi đỗ xe, sau đó một mình đi tới quán ăn tây kia, có phải ai người tình cũ không rủ cũng tới.”

“ Không phải như cô nghĩ, cũng không phải tôi hẹn cô ấy. “ Té ra chỉ có thế, nghe tới cái quán ăn đó, trái tim vô cớ treo ngược lên, Lưu Siêu Thăng thở phào, làm vẻ mặt nghiêm túc nói:

“ Phải hay không không quản trọng, dù sao trong nghề giám đốc của chúng tôi có câu không có người chủ nào vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Tôi có hai người chủ, một bị bắt cóc, một bị bắt, với tôi mà nói, tiền đồ khó lường, chẳng may chị ấy có bề gì, bát cơm của tôi cũng mất ... Nhưng tôi không thể tuẫn táng theo, đúng không, tôi phải nghĩ cho mình chứ? “ Trương Vân giọng điệu thực dụng đầy toan tính:

Lẽ thường tình của con người thôi, Lưu Siêu Thăng càng nghe càng yên tâm, đợi Trương Vân nói hết mới thong thả lên tiếng nữa: “ Tôi hiểu, cô không cần vòng vo, nói tính toán của cô ra đi.”

“ Tôi không có tính toán gì. “ Trương Vân giang hai tấy rằ, nụ cười có chút bất đắc dĩ:

“ Không có sao?” Lưu Siêu Thăng không tin:

“ Thực sự không có, giám đốc Lưu, tôi biết quản hệ hai người quản hệ không tầm thường, thứ này trong mắt một số người là giá trị liên thành, trong người tôi, e là mang ngọc có tội, chẳng may ...” Trương Vân rùng mình có chút sợ hãi, ánh mắt có chút cầu khẩn cái điệu bộ của cô gái nhỏ:

Ồ, dù sao chỉ là nữ nhân mà thôi, tóc dài kiến thức ngắn, Lưu Siên Thăng vừa mới bình tâm, không ngờ Trương Vân lại nói: “ Hay tôi giao cảnh sát? Nói không chừng thân thích chị ấy giở trò.”

“ Không được, người ta thế lực lớn, cô thân cô thế cô không chịu nổi đâu.” Lưu Siêu Thăng cực lực phủ quyết:

Trương Vân gặp khó: “ Giám đốc Lưu, nể mặt chị ấy, anh phải giúp tôi, thời gian quả tôi ăn ngủ không ngon, chẳng may có người biết tôi đang ôm củ khoai nóng này, tôi e mình sẽ có kết cục như chị ấy ... Kỳ thực tôi định giao cảnh sát, nhưng sợ đụng tới lợi ích của ai đó, rồi người ta tìm tôi gây phiền phức thì thảm.”

“ Tôi có chủ ý này, cô nghe xem sao nhé ... đó là hãy giao cho tôi. “ Lưu Siêu Thăng dáng vẻ đầy vô tư trách nhiệm, nhỏ nhẹ khuyên nhủ: “ Tôi biết cô lo lắng cái gì, với thân phận của cô không thể để cuốn vào tranh chấp này, cho nên cô tiến thoái lưỡng nan đúng không ... So với việc đợi người ta tới nhà tìm, sao không buông tắy? Dù sao họ là thân thích, cô là người ngoài, Tú Nữ mà chẳng may đã để lộ cái gì đó . bọn họ tìm tới cô thì sao?”

Trương Vân cúi đầu, uống hết ly rượu, lại tự mình rót thêm, có vẻ không quyết được.

“ Ha ha ha, tôi hiểu, tôi hiểu, cô ra giá đi, cô là giám đốc làm thuê thôi, đâu phải máu mủ ruột già gì, có gì mà xấu hổ, chẳng phải cô muốn kiếm một khoản sao? Chẳng phải chính cô đã nói không có người chủ nào vĩnh viễn mà ... “ Lưu Siêu Thăng nói với vẻ đã nhìn thấu ruột gan đối phương tỏ ra sảng khoái, nhưng kèm điều kiện: “ Nhưng cô phải đảm bảo có cả di chúc lẫn giám định.”

“ Đương nhiên, tôi biết giám đốc Lưu rất hiểu lòng nữ nhân, chị ấy hay khen anh như thế .. Tôi không tham, chỉ cần thế này.” Trương Vân nhoẻn miệng cười, chấm rượu viết một con số lên bàn:

Bình Luận (0)
Comment