Hai Người Chồng Ma Thật Khó Chiều

Chương 43

“Hương Hương, xe này của cậu cũng nên thay đổi, nhỏ như vậy, chật muốn chết!” Chu Hương Hương chết tiết, cô ta tuyệt đối cố ý, tại sao lại kéo Hà Thái Nghiên lên chứ.

“Bớt được lợi còn khoe mẽ đi, có anh chàng đẹp trai như Thái Nguyên ôm cậu, cậu nên thỏa mãn đi chứ.”

“Nếu không tôi lái xe, cậu đến ôm cậu ấy nhé?”

“Cái xe tồi tàn của tôi, cô lái không được đâu!” Chu Hương Hương thường xuyên quay đầu lại nhìn tôi và Hà Thái Nghiên, lại còn thường hay lộ vẻ cười trộm.

Bên này tôi xấu hổ muốn chết, nếu không phải vì phải đưa tiền cho Tăng Vượng Tài, sao có thể cho Hà Thái Nghiên cơ hội da kề da như thế chứ.

Không dễ gì tới được khi trung tâm thương mại, Chu Hương Hương dừng xe lại trong một gara ngầm của một khu nhỏ sa hoa, nhảy từ trêи xe xuống nhanh chóng hoạt động giãn gân cốt.

Phải đến tối muộn mới có thể bắt được quỷ, chúng tôi phải đến cửa hàng phía trêи ăn một bữa, sau đó thì đi dạo.

Tôi với Chu Hương Hương rất ít khi đến nội thành, từ nhỏ đến lớn số lần dạo chơi trong trung tâm thương mại có thể đếm được trêи đầu ngón tay, ngay cả vào vườn hoa lộng lẫy của bà ngoại Lưu thì cái gì cũng tò mò hiếu kỳ, đi một hồi vậy mà đi tới một cửa hàng bán lễ phục áo cưới.

Chu Hương Hương hóng chuyện mà không lo lửa dính tới thân, kiên quyết đẩy mạnh tôi và Hà Thái Nghiên tới, “Mấy đứa cũng sắp kết hôn rồi, chọn một ba đi, để chị mua cho mấy đứa.”

“Không nên!”

Tôi muốn đi ra ngoài, nhưng Hà Thái Nghiên lại kéo tay của tôi, “Không cần Hương Hương mua, em chọn đi, tôi mua cho.”

Nhân viên bán hàng vừa nghe nói chúng tôi muốn mua áo cưới, giới thiệu rất nhiệt tình, chẳng qua cũng không phải giới thiệu với tôi, mà là giới thiệu với Hà Thái Nghiên, không cách nào khác ai bảo phụ huynh lại đẹp trai đến thế, lại còn biết cách ăn mặc nữa chứ, tôi và Hương Hương đứng bên cạnh cậu ấy cứ như con vịt xấu xí vậy.

Hà Thái Nghiên ngược lại thật sự chọn áo cưới rất nghiêm túc, xem qua xem lại, chọn một chiếc áo cưới đang được manocanh mặt ở trong góc phòng.

“Gói bộn này đi, Hương Hương mặc vào nhất định rất đẹp.”

“Ấy... ba áo cưới này... ”

Nhân viên bán hàng lộ vẻ mặt hơi khó xử, tôi và Chu Hương Hương theo ánh mắt của họ nhìn qua, lập tức sắc mặt căng thẳng, quay lại nhìn nhau đều là vẻ mặt trang nghiêm.

ba áo cưới này quả thật rất đẹp, là kiểu dáng áo cưới thịnh hành nhất hiện nay với chất liệu ren trắng, thiết kế lộ vai phối hợp với ôm ʍôиɠ phía dưới là kiểu váy đuôi cá xòe rộng, chỉ là ở chỗ bụng của ba áo cưới này có một vệt máu không được bình thường, vệt máu này chầm chậm lan rộng ra, cuối cùng biến thành từng giọt từng giọt máu nhỏ trêи đất, nhìn vào trông vô cùng kinh khủng.

Hà Thái Nghiên còn đang dùng ánh mắt tán thưởng ba áo cưới kia, nếu như có thể thì tôi thật sự muốn mở mắt âm cho cậu ta, dọa cậu ta sợ.

Nhân viên bán hàng chắc chắn biết ba áo cướng kia có vấn đề, ấp a ấp úng nói ba áo cưới này đã có người đặt rồi, chỉ là tạm thời đặt ở đây thôi.

Tôi vừa đang định nói, Chu Hương Hương đã bước lên trước một bước, vén sợi tóc ra sau tai, giả vờ dáng vẻ thần bí, “Tôi thấy không phải là có người đặt đâu nhỉ, là có người trả đúng không?”

“A... Làm sao cô biết?” Nhân viên bán hàng kinh hãi, buột miệng thốt ra mới miếng mình đã nói lỡ miệng rồi.

“Tôi không chỉ biết áo cưới này của cô bị người ta trả lại, còn biết áo cưới này của cô từng có người chết mặc qua rồi, nhưng lại là một xác hai mạng.”

Sắc mặt của nhân viên bán hàng nghiêm trang quan sát Chu Hương Hương, “Vừa nãy không nhận ra cô chính đạo sĩ, có thể xin cô chờ một lát được không, tôi đi mời quản lý ra.”

Ngay cả tôi cũng kinh ngạc vô cùng, chỉ bằng một vết máu, Chu Hương Hương có thể đoán chuẩn xác như vậy, tôi bước lên nói cô ấy: “Làm sao cậu nhìn thấy được vậy?”

“Vết máu của ba áo cưới này ở bụng dưới, thế nhưng máu lại nhỏ từ bên trong áo cưới xuống hiển nhiên là dấu hiệu của sinh non, hơn nữa cậu nhìn đi, đôi mắt của manocanh mặc ba áo cưới kia khác hẳn với những manocanh khác, rõ ràng là có nữ quỷ đã bám trêи manocanh kia, cho nên tớ mới dám đoán như thế.”
Bình Luận (0)
Comment