Hai Người Chồng Ma Thật Khó Chiều

Chương 44

Chu Hương Hương vừa mới nói xong, áo cưới trong cửa hàng lập tức vang lên một trận cười điên cuồng của nữ quỷ, nhìn lại manocanh đang mặc ba áo cưới kia nghiễm nhiên đã biến thành dáng vẻ của nữ quỷ rồi.

Bề ngoài của nữ quỷ kia rất đẹp, trang điểm cô dâu trêи gương mặt vô cùng tinh xảo, mà ngay cả trang sức đều là châu báu có giá trị chế tạo sang quý, chỉ là trêи chiếc cổ trắng như tuyết của cô ta vậy mà có dấu hằn ngang tím xanh, có vẻ như khi còn mặc áo cưới đã bị người ta xiết cho đến chết.

Thảo nào cô ta có oán khí nặng như vậy, biến thành quỷ ám trêи ba áo cưới này.

Hơn nữa quỷ mang nặng oán khí, thì không cần cung phụng, cũng có thể vẫn tồn tại trêи dương gian.

Một lát sau thì quản lý cũng đi ra, được nhân viên bán hàng trực tiếp dẫn tới trước mặt của Chu Hương Hương: “Nghe nói cô là một vị cao nhân, có thể mời cô giúp đỡ xử lý được không, gần đây buôn bán trong cửa hàng xuống dốc không phanh, cũng đã ba tháng rồi không buôn bán được gì.”

Từ trong miệng của quản lý mới biết được, ba áo cưới này được một quý cô đặt may bên Pháp, nhưng không ngờ được khi cô ta vừa mang áo cưới về nhà thử thì vậy mà lại chết, áo cưới được trả lại đến đây, nhưng lại không trả lại được qua bên Pháp, trải qua kỹ thuật xử lý miễn cưỡng mới có thể được đặt trong cửa hàng làm hàng mẫu

Chu Hương Hương không có mấy hứng thú với sự tích của chiếc áo cưới này, xua xua tay: “Một con quỷ là ba trăm triệu, một giá là sáu trăm triệu!”

Chà, vậy mà muốn sáu trăm triệu!

Bắt quỷ còn dễ làm giàu hơn mở nhà tang lễ ấy, hay tôi cứ dứt khoát đổi nghề sang bắt quỷ nhỉ.

Sáu trăm triệu đối với một cửa hàng áo cưới đã ba tháng không buôn bán được gì có thể chống đỡ được đến bây giờ cũng là có ý tứ lắm, quản lý lập tức đồng ý, nhưng Chu Hương Hương còn có một điều kiện, “Sau khi bắt được quỷ rồi, chiếc áo cưới này phải cho tôi, tôi muốn tặng cho Ngạo Sương làm quà tặng kết hôn.”

“Không được! Không được!” Áo cưới chết tiệt một xác hai mạng kia cho tôi làm gì chứ?

Oán khí của nữ quỷ kia nặng như vậy, nếu như tôi mặc áo cưới của cô ta vào, tôi nhất định không giữ được cái mạng tôi đâu.

Chu Hương Hương dựa sát vào lặng lẽ đè thấp giọng nói xuống, “Cậu ngốc thế, trêи áo cưới kia đều là kim cương, giá trị thiết kế nếu nói có không ít hơn ba tỷ rưỡi đâu, Hà Thái Nghiên cậu ấy có thể mua được sao, cho bằng cứ thế có lợi cho cậu đi.”

“Lợi nhỏ của người chết mà cậu cũng tham, thật muốn tặng, cậu dưa cho Hà Thái Nghiên là được rồi, dù thế nào đi nữa có đánh chết tớ thì tớ cũng không mặc.”

Bên này chúng tôi thì thầm to nhỏ, bên kia quản lý có hơi sốt ruột, bởi vì con nữ quỷ kia nghe thấy được chúng tôi nói chuyện rồi, cô ta càng nổi giận, một mùi máu tanh của xác chết từ áo cưới tỏa ra khắp phòng, nhiệt độ trong cửa hàng chợt giảm xuống.

“Đến rồi đến rồi... Chỉ cần trong cửa hàng chúng tôi có khách hàng đi vào, thì trong cửa hàng sẽ lạnh và có mùi xác chết như thế này.” Quản lý lấy khăn tay ra lâu lâu mồ hôi lạnh trêи trán.

“Trước tiên để nhân viên trong cửa hàng ra về đi, sau đó đóng cửa lại.”

Mấy người nhân viên bán hàng đã sớm không muốn đợi nữa, bây giờ lại nghe trong này thật sự có quỷ, xách đồ chạy nhanh còn hơn thỏ.

Khi cánh cửa cuốn được kéo xuống, trong cửa hàng ngoại trừ chúng tôi thì chỉ còn lạI một quản lý kia, nữ quỷ kia cũng không có gây khó dễ, đoán chừng cho rằng Chu Hương Hương còn quá trẻ nên không có bản lĩnh gì mấy.

Chu Hương Hương lấy kính bát quái ra từ trong túi, cắn đứt ngón tay rồi nhỏ một giọt máu vào trêи mặt kính, trong miệng lẩm bẩn rồi chiếu vào áo cưới kia, lập tức nhìn thấy ánh sáng vàng lóe lên, nữ quỷ kia kêu lên một tiếng thảm thiết rồi bị ‘chấn’ ra.

Lúc này tôi nhìn thấy dáng người bụng nhỏ yểu điệu của cô ta hơi gồ lên, trêи bụng xuất hiện một lỗ máu da tróc thịt bong, quỷ con ở bên trong bị chấn động chui đầu ra khóc lớn oa oa, âm thanh thê lương khiến cho người ta sởn cả tóc gáy.

Cũng may Hà Thái Nghiên và quản lý không nhìn thấy được, nếu không chắc chắn sẽ bị hù chết.

Nữ quỷ không ngờ tới Chu Hương Hương thật sự sẽ pháp thuật, nhanh chóng lui về sau bám lấy trêи tường, răng dài ngũ trảo uy hϊế͙p͙: “Đạo sĩ thối, bớt xen vào chuyện của người khác đi!”

Rốt cuộc Chu Hương Hương là một người lão luyện trong việc bắt quỷ, vô cùng bình tĩnh từ trong túi lấy ra một tấm hoàng chỉ vẽ bùa, vừa vẽ vừa nói, “Tôi biết cô bị giết hại nên trong lòng không cam lòng, nhưng đây là số mạng của cô, theo tôi buông chấp niệm đi đầu thai đi, người giết cô thì sẽ có ông trời trừng phạt hắn.”

“Chỉ bằng đạo sĩ thối như cô mà muốn bắt tôi? Muốn chết!”

Nữ quỷ kia nổi giận hung ác nham hiểm gầm lên một tiếng, nhào thẳng về phía Chu Hương Hương, Chu Hương Hương cũng không nâng mắt lên, chờ đến khi cô ta đến gần trước mặt của mình thì dùng pháp thuật điều khiển lá bùa dán lên lên trán của nữ quỷ.

Lần này lá bùa không hề cháy lên, ngược lại mà dùng máu chó đen phù chú lên trực tiếp ấn lên đầu của nữ quỷ.

Nữ quỷ kia quằn quại kêu thảm thiết trong không trung, quỷ con trong bụng của cô ta rống lên thê lương một tiếng rồi bay đến, mở miệng máu muốn cắn vào cổ của Chu Hương Hương, Chu Hương Hương đang chuyên tâm niệm chú bắt quỷ, lúc này không thể phân tâm.

Dưới tình thế cấp bạch tôi kết tay ra một thủ quyết đâm vào đầu của quỷ con, “Lập tức tuân mệnh!”

Quỷ con không ngờ tới tôi sẽ đột ngột ra tay, không kịp phòng bị đã bị tôi đánh bay mấy mét, trêи đầu đã bị đốt có khói đen bốc lên, kêu thảm muốn hào vào tôi lần nữa.

Bên kia Chu Hương Hương hét lớn một tiếng “Bắt”, nữ quỷ lúc ban đầu còn đang thống khổ không chịu nổi trêи không trung từ từ bị một tầng lá bìa ẩn hình bao vây, cuối cùng bị trắc trở mà bị bắt tiến vào trong lá bìa, Chu Hương Hương một tay tiếp nhận lấy quỷ vừa mới bắt, một tay lấy ra một chuỗi năm đồng tiền bắn vào miệng của quỷ con.

“Á——”

Quỷ con ôm cổ hỏng lăn lộn kêu thảm thiết trêи mặt đất, từ từ hóa thành một vũng máu loãng màu màu đen sẫm.

Quản lý cũng nhìn thấy vũng máu loãng ghê tởm kia, kêu lên sợ hãi nhảy ra xa mấy mét.

Chu Hương Hương đem quỷ bắt được ba vào trong túi, tức giận liếc nó một cái, “Khi có quỷ cũng không thấy cô sợ đến như vậy, quỷ cũng bắt rồi mà anh còn sợ dựng cả lông lên thế hả? Trả thù lao đi!”

“Bắt cái gì cơ?” Quản lý nhìn khắp nơi một chút, trong lòng còn rất sợ hãi.

“Thế nào? Anh còn muốn nhìn nữ quỷ kia một cải hả? Tôi nói với anh nè, trêи bụng của nữ quỷ kia có thủng một lỗ, toàn ba ruột gì đó ... ”

Không đợi Chu Hương Hương nói xong, quản lý thẳng thắn đi vào cầm chi phiếu sáu trăm triệu đưa cho cô ấy, chỉ là ba áo cưới bị quỷ ám kia anh ta không dám đi lấy tới, để cho Chu Hương Hương từ mình đến lấy, Chu Hương Hương đóng gói xong thì đưa cho tôi, tôi bảo để cho cô ấy giữ đi.

Lúc đi ra cửa tôi trước sau có hơi tinh thần không linh, không nhịn được hỏi, “Quỷ con vừa rồi chỉ là biến thành vũng máu loãng, cậu cũng không bắt nó sao?”

Chu Hương Hương vươn tay vỗ vỗ lên vai của tôi, “Sau khi bà ngoại tôi đả thông nhâm đốc nhị mạch không những chỉ pháp thuật, mà còn đầu cũng trở nên thông minh rồi.

Kỳ thật quỷ co kia vốn dĩ không phải quỷ gì cả, cái thai trong bụng của nữ quỷ còn chưa hình thành thì đã chết, cái chúng ta nhìn thấy chỉ là một ba phận của nữ quỷ mà thôi, cho dù không cho quỷ con đó ăn xâu tiền Ngũ Đế thì nó cũng rất nhanh sẽ biến thành một vũng máu loãng.”

“Nói như vậy tôi vừa giúp cậu, là làm chuyện thừa sao?”

“Đương nhiên, cậu nghĩ rằng ngay cả loại quỷ đạo hành này mà tôi cũng không đốI phó được sao?”

Tôi cạn lời liếc mắt, cho dù mọi chuyện cũng đã xong xuôi hết rồi, vẫn xì cô ấy một cái.

***

Rốt cuộc hôm nay cũng chứng kiến được bản lĩnh của Chu Hương Hương, chỉ là cách thức mà cô ấy bắt quỷ thì tôi có hơi không cùng quan điểm, “Nữ quỷ vừa rồi rõ ràng là bị người ta giết, vì sao cậu không hỏi cô ta hung thủ là ai, nói không chừng hung thủ vẫn còn nhởn nhơ ở ngoài vòng pháp luật, nếu có thể đưa hung thủ ra trước công lý, nói không chừng chính cô ta sẽ lập tức đi đầu thai rồi.”

Chu Hương Hương mỉa mai lạnh lùng cùng một tiếng, “Cậu cho tôi là bồ tát sống sao? Bắt hung thủ là chuyện của cảnh sát, tôi chỉ phụ trách bắt quỷ thôi!”
Bình Luận (0)
Comment