Hàm Đào

Chương 149

Cây khô cỏ dại cháy đến, đệ tử Cực Dương Tông còn chưa phục hồi tinh thần vì bị tiết nguyên dương đả kích, vẫn phải túm quần hoang mang rối loạn bỏ chạy xuống núi.


"Cháy, chạy mau!"


"A a a!"


Thấy đá lăn, cự mộc đổ xuống, đệ tử Cực Dương Tông như gà con cháy ổ, kéo nhau bỏ chạy.


Phía quân doanh vang lên tiếng kèn, Thần Tử Mặc cưỡi tuấn mã đen óng, cầm trường rìu dài trong tay, dẫn đầu xông ra ngoài. Theo phía sau là quân Nam Tầm tiếng hô rung trời. Toàn bộ quân Nam Tầm đều mặc binh phục màu nâu, nhìn từ xa như một cuộn sóng đất đá ngập trời, muốn nuốt chửng đám giang hồ đang chật vật bỏ trốn.


Gió đông mang theo ngọn lửa quét qua toàn bộ sơn cốc, năm dặm Nhất Dương Cốc trong chớp mắt liền bị công phá.


Lúc Diêu Hùng nhận được tin quả thực không thể tin vào lỗ tai mình, "Sao lại thế này? Thương vong của quân triều đình thế nào?"


"Hồi tông chủ, đại quân triều đình thương vong cực nhỏ, bọn họ phóng hỏa đốt núi." Đệ tử truyền tin trên mặt đầy khói bụi, biểu tình thập phần uể oải. Lúc hắn trên đường trở về truyền tin bị yên ngựa cọ xát làm thần không biết quỷ không hay mà tiết nguyên dương, về sau công phu khó tiến thêm được nữa, vĩnh viễn sẽ không được làm nội môn đệ tử.


"Sư phụ, sư phụ, cứu con!" Đúng lúc này, lục đệ tử của Diêu Hùng lảo đảo chạy vào, ôm chân Diêu Hùng quỳ rạp xuống đất, "Nguyên dương, đệ tử tiết nguyên dương!"


Lục đệ tử này nhỏ tuổi hơn nhi tử Diêu Quang một chút, là người có căn cốt luyện võ tốt, từ khi nhập môn đều một đường tiến bộ vượt bậc, sắp đột phá tầng thứ hai Cực Dương Liệt Hỏa Công.


"Sao lại thế này!" Diêu Hùng kinh giận không thôi, túm cổ áo đồ đệ kéo tới gần.


"Sư phụ, con cũng tiết." Thất đệ tử theo sát phía sau cũng khóc rống.


"Chưởng môn, chúng ta cũng......" Mấy đệ tử ngoại môn tới báo tin nhìn lẫn nhau, cũng mở miệng nói.


"Đùng, đùng, oanh ——" Diêu Hùng như bị sét đánh giữa trời quang, tê cứng từ đỉnh đầu tới ngón chân. Nhiều đệ tử tiết như vậy chắc chắn không phải ngoài ý muốn! Ngẫm lại mình buổi sáng sau khi dùng cơm đột nhiên nóng lên, lại lôi tiểu thiếp thân thiết một phen......


"Tiểu nhân đê tiện!" Diêu Hùng đập xuống mặt bàn, dập nát cả cây táo bát tiên.


Đệ tử Cực Dương Tông hàng năm dùng khóa dương công áp chế cho nên sau khi tiết dương sẽ có một đoạn thời gian suy yếu hoặc dài hoặc ngắn. Hiện giờ, toàn bộ tông môn cơ hồ đều bị trói tay trói chân thế này mà đại quân của Thần Tử Thích đã đánh tới dưới chân núi.


"Kích trống!" Thần Tử Thích mặc một thân khôi giáp màu bạc, giơ tay, ra hiệu người phía sau nổi trống trận.


"Đông! Đông! Thùng thùng, thùng thùng!" Tiếng trống nặng nề hữu lực như nhịp trống săn thú xa xưa, tám vạn đại quân như thủy triều tứ phía tản ra, từ tám hướng vây chặt toàn bộ núi Kình Thương.


Cực Dương Tông nằm trên núi Kình Thương, hình dáng như cây cột thẳng đứng lên trời. Xung quanh không có núi nhỏ nào khác, chỉ duy nhất một tòa này. Thế núi chót vót, sơn đạo chật hẹp, dễ thủ khó công.


"Pi!" Tiểu hồng điểu từ khe hở áo giáp chui ra, nhì trái nhìn phải.


Khôi giáp quá nặng, Đan Y nằm trong sẽ bị đè dẹp lép nên đành ngủ ở bên ngoài.


Nhưng bên ngoài đao lâm kiếm vũ, Thần Tử Thích không yên tâm nên bảo người làm ngân giáp tạo hai lớp ngực áo, để tiểu gia hỏa tránh ở sau hộ tâm kính, tùy thời còn có thể ló đầu ra xem náo nhiệt.


"Ngươi có cảm thấy, núi này sơn mọc lên có chút giống...... Cái kia." Thần Tử Thích lộ ra một mạt cười xấu xa.


"Kỉ kỉ!" Đan Y phát ra thanh âm ấu điểu.


"Sách, ngươi thế mà lại nói ra lời thô tục như vậy, thật là mất phong phạm." Thần Tử Thích làm bộ làm tịch cảm khái.


"Pi!" Tiểu hồng điểu bất mãn, quay đầu lại mổ hắn nhưng lại mổ vào một mảnh ngân giáp, đương một tiếng rung lên.


Một tiếng bày trận, hai tiếng khiêu chiến, ba tiếng xung phong liều chết.


Tiếng đầu tiên đã kết thúc, tám vạn đại quân vậy Kình Thương sơn chật như nêm cối, toàn trường một mảnh tĩnh mịch, không có gió lạnh gào thét giữa núi rừng, chỉ phát ra tiếng "Ô ô u u".


Cực Dương Tông dễ thủ khó công trong thời gian ngắn bị công phá hiểm quan, hiện giờ chỉ còn phòng ngự cuối cùng là Kình Thương sơn này.


Phó tướng Tầm Dương quả thực không thể tin nổi, trong mắt người thường bọn họ thì giang hồ tông môn là không thể lay động, hiện giờ như thể không cần tốn nhiều sức đã đánh tới hang ổ!


Các tướng sĩ dưới chân núi cảm thấy không thể tưởng tượng được thì Diêu Hùng ở trên núi càng khó có thể tiếp thu. Đến tột cùng là ai có thể thần không biết quỷ không hay mà hạ dược toàn bộ Cực Dương Tông, huỷ hoại căn cơ mấy ngàn người!


"Đều câm miệng cho ta!" Diêu Hùng vận nội lực, hét lớn một tiếng, "Tiết nguyên dương cũng không phải biến thành phế nhân. Các ngươi từ nhỏ luyện 《 thiên diễn vạn vật công 》, dù đã không còn nội lực Cực Dương Liệt Hỏa Công vẫn có thể quét sạch đám bao cỏ dưới chân núi kia!"


Tính thời gian không sai biệt lắm, Thần Tử Thích lại giơ tay lần nữa.


Tiếng trống thứ hai vang lên, toàn quân lập tức hét rung trời.


"Sát! Sát! Sát!" Khẩu hiệu đơn giản mà trực tiếp, hợp với tiếng trường mâu gõ vào tấm chắn khiến người đinh tai nhức óc.


"Người Cực Dương Tông nghe lệnh, bổn soái phụng mệnh thiên tử mệnh đến treo cổ phản tặc. Nếu các ngươi tự rời núi, chuyện cũ sẽ bỏ qua; nếu dựa vào nơi hiểm yếu mà chống lại, giết chết bất luận tội!" Thần Tử Thích vận nội lực truyền khắp cả tòa Kình Thương sơn. Long Ngâm Thần Công có một chiêu tên là "Thương hải long ngâm", sau khi luyện thành sẽ giống tuyệt chiêu Vô Âm hề của Vô Âm Sư Thá , có thể khiến người có nội lực thấp hơn mình bị nội thương.


Đương nhiên, hiện tại Thần Tử Thích còn chưa luyện đến nên chỉ dùng để hô lớn. Dùng Long Ngâm Thần Công hô lên không giống bình thường mà như rồng ngâm hổ gầm chấn động núi rừng.


"Nội lực của Giản Vương đã cao như thế sao?" Đệ tử Cực Dương Tông đứng trên đài cao sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.


"Mau đi bẩm báo tông chủ!"


Đại quân lúc này cực kỳ phấn chấn, tiếng hô quát càng thêm lớn.


Thần Tử Thích lạnh mặt, chậm rãi mở miệng, "Kích trống."


Tiếng thứ ba vang lên, bắt đầu tiến công, tướng sĩ nhiệt huyết sôi trào lập tức xung phong liều chết tiến lên. Bọn họ đều là bá tánh không thể tập võ bị võ lâm nhân sĩ khi dễ, chỉ có thể nhập ngũ, hôm nay bọn họ có thể cầm lấy binh khí đối phó những tên võ lâm cao thủ cao cao tại thượng kia, máu toàn thân hưng phấn đến sôi trào.


Trên núi đã bố trí phòng ngự, còn có vô số đệ tử Cực Dương Tông gác, cả tòa núi nháy mắt lâm vào cảnh chém giết. Gian nan tấn công lên núi, từ buổi trưa đánh tới lúc mặt trời lặn, máu tươi từ khe đá ào ạt chảy ra, nhiễm đỏ cả lá rụng cỏ khô.


"Tiểu tử, trốn chỗ nào!" Một trận trận gió đánh úp tới, Thần Tử Thích lập tức kẹp chặt bụng ngựa, thân thể như gió thổi trúc cong nghiêng sang một bên, né được một chưởng cách không mà đến.


Diêu Hùng mặc hoa phục tay rộng màu đen dẫm lên đầu đám lính, mấy bước lên xuống liền bổ tới trước mặt Thần Tử Thích. Một chân Thần Tử Thích đá vào yên ngựa, xoay người đứng lên.


"Phanh phanh phanh!" Hai người ở giữa không trung ngay lập tức đối thượng trăm chiêu.


Cực Dương Liệt Hỏa Công cường liệt uy mãnh có chút tương tự với Đan Dương Thần Công, chỉ là so với Đan Dương Thần Công thì càng chú trọng luyện thân thể hơn. Cơ bắp râu quai nón thân thể Diêu Hùng tựa như đúc từ đồng thiết, không hề sơ hở. Mà hắn ra mỗi một chưởng, mỗi một quyền đều như ngàn cân, Thần Tử Thích cảm thấy nếu lúc này mình đứng trên mặt đất, đã bị hắn găm vào trong đất!


Thần tử thích dùng tiểu xảo thoát khỏi Diêu Hùng, lặng lẽ lắc lắc nắm tay bị đau. Diêu Hùng này võ công cực cao, đánh bừa thì không phải là đối thủ, phải nhanh chóng nghĩ cách.


Nhưng mà Diêu Hùng không cho hắn cơ hội tự hỏi.


Bắt giặc bắt vua trước là phản ứng đầu tiên mà người giang hồ khi tham chiến đều làm. Dựa vào tuyệt thế võ công, chỉ cần giết nguyên soái thì đội ngũ sẽ tự tan rã.


Một chưởng mang theo liệt hỏa thẳng tắp đánh úp tới, bởi vì nội lực cực cao mà quanh thân kình khí tựa như ngọn lửa, Thần Tử Thích đứng tại chỗ không tránh không né như thể bị dọa choáng váng.


Khoảng khắc Diêu Hùng tiếp cận, Thần Tử Thích đột nhiên ra tay, cây khô gặp mùa xuân, thần long phun nước! Một ngụm nước cay mắt nháy mắt phun tới.


"A!" Diêu Hùng hét lớn một tiếng, lập tức thu hồi nội lực, biến chiêu phất tay áo ngăn cản độc thủy. Không hổ một đời tông sư, ra tay thực nhanh, chỉ là khô mộc long ngâm này vẫn làm cho ít nước lọt vào mắt.


Bí chế nước cay mắt của giáo chủ Thiên Độc Giáo, từ tuyệt thế cao thủ cho tới người buôn bán nhỏ, ai cũng trốn được loại đau đớn như châm lửa đốt này.


Diêu Hùng tức khắc che lại đôi mắt, kêu thảm thiết một tiếng.


Thần Tử Thích nhân cơ hội thoát thân, ba bước nhảy đến nơi xa, "Bắn tên!"


Đội Thần Tiễn truy hồn ẩn trong những binh lính bình thường nháy mắt bước ra khỏi hàng, gắt gao vây Diêu Hùng ở giữa, đáp cung, nhắm chuẩn.


"Ngăn bọn chúng lại, không được để giết lên núi!" Đúng lúc này, sau lưng vang lên một trận âm thanh rối loạn, Thần Tử Thích quay đầu lại nhìn thì thấy rất nhiều bá tánh quần áo tả tơi khiêng cuốc, cầm côn chạy đến đây.


"Bọn họ đang bao vây tông chủ, mau đi cứu tông chủ!"


"Triều đình chó chết, a a a a a!"


Thần Tử Thích khiếp sợ mà nhìn những bá tánh đó, không biết nên hạ mệnh lệnh gì bây giờ. Hắn mang binh tới tấn công Cực Dương Tông cũng không muốn thương tổn bá tánh tay không tấc sắt.


"Thường đại ca! Ngăn bọn họ lại, bọn họ là tín đồ của Cực Dương Tông!" Ngọc Hồ mặc một thân kính trang nhanh chóng nhảy đến trước mặt một đám bá tánh, ném ra roi bạc, bang một tiếng quăng ngã một loạt người.


Cực Dương Tông đối xử với nữ nhân có bao nhiêu hà khắc thì đối với nam nhân có bấy nhiêu tốt. Đám nam nhân này cực lực ủng hộ Cực Dương Tông, đặc biệt là khi Cực Dương Tông muốn xưng vương mà tuyên bố đủ loại quy củ mới, đám nam tử này lại càng sùng kính Cực Dương Tông đến phát cuồng. Gọi là thuận dân không đủ, bọn họ như thể một loại tín đồ thành kính hơn.


"Ai dám tiến lên, giết chết bất luận tội!" Thần Tử Thích cao giọng nói, đoạt một cây cung bắn tới nam nhân xông tới đầu tiên.


Tác giả có lời muốn nói: 


Tiểu kịch trường:


Thích Thích: Đừng ló đầu, trở lại trong khôi giáp đi


Điểu công: Vì sao?


Thích Thích: Tục ngữ nói, súng bắn chim đầu đàn


Điểu công:Thời đại của chúng ta còn chưa có thương (súng) (⊙v⊙)


Thích Thích: Đó chính là, tên bắn chim đầu đàn


Điểu công: Ta không sợ tên


Thích Thích: Lại không nghe lời, tay đánh chim đầu đàn ( giơ tay, chụp thí thí )


Điểu công: QAQ
-------------------
Lời  ngoài lề, trước mắt 《 thần mộc nạo bất tẫn 》 đang trong dự bán, thỉnh các đại nhân dời bước Weibo, mua sắm trên Weibo, không nên bỏ lỡ nga ~
-------------------
Lạo thủy ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
Bạc trĩ tương tương ném 1 cái địa lôi
Miêu đường ném 1 cái địa lôi
Vãn anh đêm phiêu ném 1 cái địa lôi
Tá vì xuyên tịch ném 1 cái địa lôi
Phật y ném 1 cái địa lôi
Ai ở loạn đặt tên ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Rưng rưng chờ đổi mới ném 1 cái địa lôi
Đậu da nhi ném 1 cái lựu đạn
Ngàn từ từ ném 1 cái địa lôi
A a a a A Ngạn tương ném 1 cái địa lôi
Luôn là thoát đi ném 1 cái địa lôi
yu ném 1 cái địa lôi
Nháo nháo ix ném 1 cái địa lôi
Nga nha nha ném 1 cái địa lôi
Bạc trĩ tương tương ném 1 cái địa lôi
Sở yên minh ném 1 cái địa lôi
Ảm ảm đồng học ném 1 cái địa lôi
Hàn lâm tử ném 1 cái địa lôi
Tây Môn nói mát ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Tử lê ném 1 cái địa lôi
Nháo nháo ix ném 1 cái địa lôi
Lạo thủy ném 1 cái địa lôi
Jennifer Sun ném 1 cái địa lôi
nanguatu ném 1 cái địa lôi
Viện ném 1 cái địa lôi
Ăn quả cam miêu ném 1 cái địa lôi
Lăng thần ⒈ điểm ゞ ném 1 cái địa lôi
Lăng thần ⒈ điểm ゞ ném 1 cái địa lôi
Cảm ơn các đại nhân địa lôi, lựu đạn ~ pi ~

Bình Luận (0)
Comment