Sau khi rời khỏi Trương thị, Vân Lang cười với Trương An Thế:” Bây giờ tiêu chuẩn chọn lão bà của ngươi đã thay đổi chưa?”
Trương An Thế quay đầu thất thần nhìn cánh cửa màu đen đóng im lìm của Trương thị:” Do sư phụ làm chủ.”
“ Có phải là thấy bị người nhà vứt bỏ không?”
Trương An Thế thở hắt ra một hơi:” Đại sư huynh cho một mồi lửa đốt nhà mình thành bình địa, nếu như không phải còn chút lý trí thì e đã giết phụ thân, tạo thành thảm kịch nhân gian rồi, so ra đệ tử chỉ tay không ra khỏi nhà thôi, đã tốt hơn đại sư huynh nhiều lắm.”
Vân Lang đi lên xe ngựa, bám tay vào cửa sổ nhìn Trương An Thế tinh thần có chút sa sút bên ngoài, tới lúc này mới giải thích ngọn ngành:” Bệ hạ kỳ thực hi vọng ngươi chấp chưởng Trương thị, nhưng không muốn ngươi thuận lợi, cho nên giao quyền quyết định kế thừa tước vị cho ta, để ta phá hỏng chế độ trưởng tử kế thừa. Cho rằng ta nóng lòng đưa ngươi vào triều đường làm trợ lực cho Vân thị ta, biến ta thành dị loại của huân quý, khiến ta bị cô lập như cha ngươi, cuối cùng đi vào con đường cha ngươi một lòng làm ưng khuyển cho bệ hạ. Kết quả ta và ngươi đều không thèm cái tước vị đó, Trương Hạ hưởng lợi.”
“ Tiểu tử, một ngày làm ưng khuyển, cả đời sẽ là ưng khuyển, mà làm ưng khuyển của bệ hạ quá nguy hiểm, hôm nay ngươi là môn hạ của Khoa kỹ Tây Bắc, vậy phải học đạo lý đầu tiên, còn sống là còn vô số khả năng, chết rồi chỉ còn nắm đất vàng, còn là đất vàng bốc mùi, vì thế chúng ta đi con đường ổn thỏa nhất, không được có ý nghĩ phú quý cầu trong nguy hiểm.”
Trương An Thế chắp tay:” Đệ tử ghi nhớ trong lòng.”
Vân Lang phẩy tay đuổi:” Đi đâu thì đi, muốn làm gì thì làm, tâm tình ngươi không tốt, phát tiết thích hợp không tệ.”
Trương An Thế không đi mà còn leo lên xe ngồi bên cạnh:” Vậy đệ tử theo sư phụ về nhà là tốt nhất, ở nhà có vô số món ngon để thay đổi tâm tình.”
Vân Lang chỉ biết thở dài:” Đừng có làm hư đám Tào Tín, ngoài ra khi có Hoắc Nhị không được cởi trần, dạy hư con bé.”
Trương An Thế lẩm bầm:” Trẻ 6 tuổi thì biết cái gì ...”
Trương Hạ tới khi xe ngựa của Vân Lang đi xa rồi cái lưng mới đứng thẳng lên, phất tay áo đi vào nhà. Thịt trâu chuẩn bị cho Vân Lang không ai ăn, Trương Hạ thấy vừa vặn có thể đãi những đồng liêu ngày xưa coi thường mình, hả hê một phen.
Trương mẫu hay tin Vân Lang đi rồi, sai lão phó mang máy dệt sớm cất đi từ lâu ra lau rửa, sửa sang lại.
Trương phu nhân vội vàng chạy tới rơi lệ nói:” Gia nghiệp Trương thị sắp hưng vượng rồi, mẫu thân vì sao còn vất vả?”
Trương mẫu nhìn nhi tức lắc đầu:” Ngươi trước không giữ được trượng phu, giờ không giữ được nhi tử, chuyện gì làm cũng sai. Bây giờ nhân lúc gân cốt ta còn cứng, dệt thêm ít vải cất đi, sau này có vốn dưỡng già.”
Trương phu nhân khóc càng to:” Mẫu thân chỉ thấy An Thế là Trương thị tử, chẳng lẽ Hạ Nhi không phải là Trương thị tử? An Thế có Vân thị làm chỗ dựa, Hạ Nhi đường đường là trưởng tử cửu khanh mà khuất mình làm tư lại, thật bất công.”
Trương mẫu lau nước mắt cho nhi tức, nhi tức bao năm qua chịu khổ, giờ mới có ngày tháng tốt lành, nên làm cái việc không có tầm nhìn ấy, bà không trách:” Thói đời này lấy đâu ra công bằng, trượng phu ngươi cần mẫn, trung trinh, trí kế hơn người, cuối cùng một chiếu lệnh hạ xuống, chỉ có thể tuốt kiếm tự vẫn, có công bằng không? Con người bản lĩnh bao nhiêu thì gách trách nhiệm lớn bấy nhiêu, không có bản lĩnh mà ở vị trí cao làm gì có kết cục tốt?”
“ Thằng bé Hạ Nhi đó tâm tính từ nhỏ nhu nhược, ở nhà còn dám nói vài câu hùng hồn, ra ngoài miệng hùm gan sứa, trên không thể cho bệ hạ kiến nghị cao minh, dưới không thể uy áp bộ thuộc. Lâu ngày ngồi ở địa vị cao người ta thèm khát sẽ thành họa. Sau này ngươi theo ta ở nội trạch nuôi tằm dệt vải, kiếm lấy cái danh hiền lương, mai sau có khi tránh được diệt vong.”
Nghe mẫu thân nói thế, Trương phu nhân có chút kinh hoàng:” An Thế sẽ không khoanh tay ngồi nhìn chứ?”
Trương mẫu cười gượng gạo:” Nếu là trước kia sẽ không làm thế, giờ khó nói, Vân Lang lòng dạ khó lường, y nhìn trúng tài học của An Thế, muốn thu làm môn hạ, một cái tước vị đại thứ trưởng với y có là gì? Vân Lang có thể cho gấp trăm lần, nhưng thứ đó có thể ly gián mẹ con ngươi. Hôm nay ngươi nghe thấy rồi, An Thế tôn Vân Lang là sư phụ, chứ không phải là tiên sinh như trước kia, điều nấy chứng tỏ nó không có ý tranh tước vị với huynh trưởng, sở dĩ nhắc tới là muốn chặt đứt tâm tư về nhà của An Thế.”
“ Vân Lang mấy ngày trước phái người đưa thiếp bái phỏng tới hỏi thăm, có nhắc tới hôn sự của An Thế, nhưng lần này không nhắc tới nửa chữ, cho thấy y sẽ định đoạt việc này, Trương thị ta đã mất đi kỳ lân nhi rồi.”
Trương phu nhân sợ lắm, chợt nghe thấy ở ngoại trạch có tiếng động huyên náo, phái lão phó đi xem, thì ra Trương Hạ chuẩn bị bày tiệc mời đồng liêu ăn mừng.
Trương mẫu lần nữa thở dài đi phòng phòng dệt.
……….. …………… ……………..
“ Sư phụ chuẩn bị kiếm cho ngươi một hôn sự làm chỗ dựa, ngươi thấy sao?” Xe ngựa chạy nhanh, cuộc trò chuyện giữa Vân Lang và Trương An Thế vẫn tiếp tục, được Vân Lang dẫn dắt, tâm tình của Trương An Thế tốt hơn nhiều, Vân Lang nhắc lại chuyện cũ:
Trương An Thế biết chuyện đã thành định cục, cố gắng tranh thủ chút điều kiện có lợi:” Sư phụ, cố gắng chọn người xinh đẹp một chút có được không?”
“ Chuyện này khó, gia thế tốt lại xinh đẹp đều bị hoàng hậu, trưởng công chúa đưa vào hoàng cung rồi, số còn sót lại ít nhiều đều có tật xấu, tạm chấp nhận vậy.”
Trương An Thế tuyệt vọng:” Vậy cũng không thể tùy tiện bạ ai cũng nhét vào phòng ngủ đệ tử chứ ạ?”
“ Đương nhiên, dầu gì ngươi cũng là Nhị sư huynh của Khoa kỹ Tây Bắc.”
Vân Lang kỳ thực đã bàn bạc trước với Tống Kiều, có vài nhân tuyển, trước kia bị Trường Bình an bài hôn sự cảm thấy không thoải mái, đến lượt mình an bài cho người khác lại thấy thoải mái:” Ta thấy trọng tôn nữ của lão già Nhi Khoan không tệ, nghe nói được cưng chiều lắm, lão già ấy thân ở vị trí cao mà mãi không chết, bệ hạ đối đãi với ông ta luôn rộng lượng.”
“ Vậy nàng có xinh đẹp không?” Trương An Thế chỉ chú ý tới một điểm:
“ Không biết, ngươi có thể cầu sư nương của ngươi giúp ngươi nghe ngóng, mà là đại sư nương ấy, chứ nhãn quang của nhị sư nương ngươi thì không tính.” Vân Lang cẩn thận nhắc, ngó ngẩn đi nhờ Tô Trĩ thì xong rồi:” Nếu thực sự quá ... thì thôi.”
Trương An Thế buông một tiếng thở dài:” Thôi vậy, xấu đẹp không quan trọng, cùng lắm đệ tử tới Xuân Phong Lâu vài chuyến là được, đệ tử nhận rồi, đợi đệ tử thành hôn xong đón tổ mẫu, mẫu thân tới nhà, chứ ở với Trương Hạ sợ không có kết cục tốt.”
Vân Lang cười ha hả hài lòng vỗ vai hắn:” Thế mới đúng, đối với chí thân phải lấy đức báo oán mới là đại trượng phu.”
Trương An Thế cưới khùng khục trong cổ họng, mắt ánh lên rất gian:” Câu này là do sư phụ nói đấy nhé, khi đệ tử ra ngoài nghe nói phu thê lão trượng nhân của người đang quỳ trong sân nhị sư nương, khẩn cầu cứu thẳng nhi tử khốn nạn.”