Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 1040 - Chương 988: Nội Chiến Bùng Nổ

Chương 988: Nội chiến bùng nổ Chương 988: Nội chiến bùng nổChương 988: Nội chiến bùng nổ

Nhờ vào con cờ Mạc Tuấn mà Lý Diên Khánh bày ra trước đó, khiến Lý Diên Khánh lập tức nhận được đại bản doanh Phủ Bình Giang phản kháng Triệu Cát, quân đội cũng nhanh chóng gia tăng.

Ngày đầu tiên, Lý Diên Khánh dùng ba ngàn bộ binh giáp nặng làm trọng tâm, hợp nhất năm ngàn sương quân Phủ Bình Giang, cũng nhận được ba mươi vạn thạch lương thực và trăm vạn quan tiền của Phủ Bình Giang.

Rất nhanh, Luyện Binh Sử Thường Châu Phan Nhạc dẫn tám ngàn tân binh chạy tới Phủ Bình Giang, khiến quân đội của Lý Diên Khánh nhanh chóng tăng tới một vạn sáu ngàn người. Cùng lúc đó, ba vạn quân đội của Hàn Thế Trung cũng vượt Trường Giang, hợp binh với quân đội Phủ Giang Ninh của Tào Thịnh, nhanh chóng chạy tới Phủ Bình Giang. Trong bốn ngày ngắn ngủi, quân đội của Lý Diên Khánh vượt qua sáu vạn người.

Cùng lúc đó, Tào Mãnh và Cao Sủng dẫn ba vạn kỵ binh tới Vũ Quan tiến vào Đặng Châu, mạnh mẽ xông tới Trung Nguyên. Ngụy Tề Vương Lưu Dự biết rõ triều Tống xảy ra biến cố, không hạ lệnh ngăn cản kỵ binh quân Tống, mặc cho họ xuyên qua nam bộ Trung Nguyên, hối hả chạy tới Hoài Nam.

Quân doanh của Lý Diên Khánh thiết lập ở thành nam Bình Giang, chiếm diện tích mấy ngàn mẫu. Hắn mang tới mấy ngàn đỉnh trướng lớn từ Phủ Thành Đô, lúc này vận dụng toàn bộ, liên tục đóng xuống mấy ngàn đỉnh doanh trướng. Đại quân do Tào Thịnh dẫn đầu nhanh chóng xuôi nam từ Phủ Giang Ninh, cũng sẽ mang tới mấy ngàn đỉnh trướng lớn, trên cơ bản sẽ giải quyết vấn đề quân doanh.

Buổi chiều hôm đó, Lý Diên Khánh bắt đầu gây dựng năm ngàn thủy quân. Năm ngàn thủy binh này đều bắt nguồn từ các nơi ở Giang Nam, phần lớn là chèo thuyền, năng lực chèo thuyền và bơi lội đều rất cao mình.

Hắn dẫn tới sáu mươi chiếc thuyền chiến ngàn thạch, nếu bỏ lại Thái Hồ không sử dụng, quả thực đáng tiếc. Có một đội thủy quân cường đại, có tác dụng xúc tiến rất lớn đối với tác chiến khu vực Giang Nam.

Thực ra Lý Diên Khánh còn một lo lắng, đó chính là Đô Thống Chế Sở Châu Hoài Bắc Lưu Quang Thế, từ đầu đến cuối gã không hưởng ứng hô hào ‘thanh quân trắc’ của mình.

Năm vạn quân đội trong tay Lưu Quang Thế đều là đội ngũ của Tông Trạch lúc trước. Lúc Tông Trạch qua đời, Thiên tử Triệu Cấu và Thái thượng hoàng tranh đoạt tám vạn đại quân Tông Trạch lưu lại, cuối cùng chia ra thành hai. Triệu Cấu đạt được bốn vạn đại quân giao cho Nhạc Phi. Thái thượng hoàng Triệu Cát đạt được bốn vạn quân giao cho Lưu Quang Thế.

Lưu Diên Khánh cha của Lưu Quang Thế là tâm phúc của Cao Cầu, trung thành cảnh cảnh với Triệu Cát. Nếu như Lưu Quang Thế không biểu đạt trung tâm với Triệu Cát, Triệu Cát tuyệt đối sẽ không giao bốn vạn quân đội cho gã.

Chính vì có điểm này, Lý Diên Khánh mới nhất định phải phòng bị quân đội của Lưu Quang Thế xuôi nam, tập kích sau lưng mình. Cho nên hắn rất cần phải thành lập một đội thủy quân phong tỏa Trường Giang.

Chẳng qua Lý Diên Khánh còn đang kiên nhẫn chờ đợi Nguyên thị tam hùng về đơn vị, họ chạy tới từ Phủ Lâm An, hẳn là trong hai ngày này.

- Khởi bẩm Đô Thống, Nguyễn thị tướng quân tới rồi!

Một thân binh bẩm báo ngoài cửa.

Lý Diên Khánh vội vàng nói:

- Để họ vào!

Một lát, Nguyễn Tiểu Nhị bước nhanh vào đại trướng, quỳ một chân xuống hành lễ:

- Ti chức tham kiến Đô Thống!

- Vất vả rồi, mau đứng lên!

Lý Diên Khánh mời gã, lại nhìn về phía sau một chút, cười hỏi:

- Hai huynh đệ của ngươi đâu?

- Họ đang ở cửa lớn đại doanh!

- Vì sao?

Lý Diên Khánh không hiểu hỏi.

- Chúng ta cứu được một người ở trên đường, rất có thể là Thái tử điện hạ.

Lý Diên Khánh khẽ giật mình:

- Đó là đứa trẻ khoảng hai tuổi sao?

Nguyễn Tiểu Nhị gật đầu:

- Chúng ta uống trà ở quán trà, nghe thấy mấy tên gác ngầm nói phát hiện tung tích của Thái tử, chúng ta liền đuổi theo, kết quả cứu được một cung nữ, nàng ôm trong lòng một đứa bé, nói là Thái tử. Chúng ta không dám xác nhận, liền đưa nàng và đứa trẻ hộ tống đến Phủ Bình Giang.

Lý Diên Khánh vui mừng:

- Đi xem một chút!

Hắn mang theo Nguyễn Tiểu Nhị bước nhanh tới cửa lớn quân doanh. Từ xa, Lý Diên Khánh trông thấy Nguyễn Tiểu Thất và Nguyễn Tiểu Ngũ đang đứng chờ ở cửa chính cùng một nữ tử trẻ tuổi, trong lòng nữ tử ôm một đứa trẻ còn rất nhỏ.

Lý Diên Khánh tới hỏi:

- Chỉ có cung nữ này sao?

- Vốn còn một lão ni cô, là Am chủ của Bạch Vân Am. Nàng bị thương, sau khi xác nhận thân phận của chúng ta liền mất. Tiểu nương tử này không chịu tiến vào quân doanh, nhất định đòi gặp Đô Thống mới được.

Lý Diên Khánh nhanh chân đi ra khỏi quân doanh. Cung nữ Lý Thải Nga nhận ra Lý Diên Khánh, lập tức quỳ xuống khóc to, đứa trẻ trong lòng nàng cũng sợ hãi khóc theo.

Lúc này, Hỗ Thanh Nhi mang theo mấy nữ binh cũng chạy tới, nàng vội vàng đỡ Lý Thải Nga dậy, trấn an nửa ngày, Lý Thải Nga mới dâng ngưng nước mắt.nàng lấy chiếu thư bằng máu và kim bài quan gia đưa cho từ trong lòng, đưa Lý Diên Khánh.

Lý Diên Khánh nhìn chiếu thư bằng máu, trong lòng lại vui vẻ, đồng thời cực kỳ nặng nề. Hắn vội vàng để một nữ binh ôm lấy đứa trẻ, mang theo mọi người vào đại doanh.

Trong đại trướng, Lý Diên Khánh chăm chú nhìn chiếu thư bằng máu trên bàn. Trên chiếu thư Triệu Cấu nói nếu như gã gặp bất trắc, có thể lập Thái tử kế thừa đại thống, khẩn cầu Lý Diên Khánh sớm tối bảo vệ con của gã. Đây trên thực tế là một bản di chiếu, lập con trai làm Đế, ủy thác cho Lý Diên Khánh, chỉ là nó dùng máu tươi viết thành, nhìn càng thêm giật mình.

Thật lâu, Lý Diên Khánh thở một tiếng trầm thấp, thu hối chiếu thư máu, lại hỏi Hỗ Thanh Nhi đứng sau lưng một lúc lâu:

- Đã an trí họ xong chưa?

- Đã an trí xong, đứa bé kia tạm thời không thể rời khỏi cung nữ, ta liền an bài họ trong một đại trướng, để hai nữ binh bảo vệ họ.

- Vất vả nàng rồi!

Hỗ Thanh Nhi chậm rãi đi tới nhỏ giọng hỏi:

- Phu quân dự định lập ấu trữ sao?

Lý Diên Khánh gật đầu:

- Đây là ông trời an bài, ta nhất định phải thuận theo ý trời.

- Vậy tương lai có phải chúng ta sẽ chuyển về Phủ Lâm An?

- Có lẽ vậy!

Lý Diên Khánh cười lại nói:

- Hiện giờ nói chuyện này còn sớm, đi tìm Nguyễn thị tam hùng tới cho ta.

Hỗ Thanh Nhi cười nói:

- Họ còn gấp hơn phu quân, đã đi huấn luyện thủy quân rồi.

Lý Diên Khánh cười ha ha một tiếng:

- Ba tên này cũng tự giác, đi thôi! Chúng ta đi xem một chút.

Lý Diên Khánh rời khỏi đại trướng, cưỡi ngựa đi tới doanh trại thủy quân.



Từ sau khi Thái thượng hoàng Triệu Cát tự lập làm Nhiếp Chính Vương, các Châu Phủ hưởng ứng ủng hộ y cũng không nhiều, chỉ có mười Châu Phủ gần Phủ Lâm An, bao gồm Phủ Gia Hưng, Hồ Châu, Phủ Ninh Quốc, Quảng Đức Quân, Nghiêm Châu, Huy Châu, Vụ Châu, Phủ Hội kệ, Phủ Khánh Nguyên, Đài Châu vân vân. Các Châu Phủ xa xa đều không ngoại lệ giữ vững trầm mặc, không biểu lộ thái độ ủng hộ y làm Nhiếp Chính Vương, cũng không biểu lộ thái độ ủng hộ Lý Diên Khánh thanh quân trắc.

Bố cục này khiến Triệu Cát cực kỳ nổi nóng. Mặc dù trước mắt chỉ có Phủ Giang Ninh, Phủ Bình Châu, Dương Châu, Nhuận Châu, Thường Châu cùng Ngạc Châu hai Phủ bốn Châu công khai ủng hộ Lý Diên Khánh, nhưng Triệu Cát rất rõ ràng, năm Lộ Tây Bắc tăng thêm ba Lộ Ba Thục và Hà Đông Lộ chắc chắn đều ủng hộ Lý Diên Khánh. Có thể thấy, Lý Diên Khánh đã đạt được sự ủng hộ của phần lớn Châu Huyện.

Hiện giờ ngoại trừ nhanh chóng tiêu diệt Lý Diên Khánh ra, họ đã không còn đường khác để đi.

Trong Tri Chính Đường, Triệu Cát chủ trì một lần nghị sự của Tri Chính Đường. Ngày hôm qua, Triệu Cát lại bãi miễn Tướng vị của Phó Tướng Trịnh Vọng Chi, cũng bởi vì Trịnh Vọng Chi là một tay Lý Diên Khánh đề bạt, Triệu Cát hoài nghi độ trung thành của y với mình.

Phó Tướng mới đến thay thế Trịnh Vọng Chi là Từ Xử Nhân trước kia vì đắc tội Lý Diên Khánh mà bị thôi Tướng, Triệu Cát lại bắt đầu sử dụng y lần nữa. Từ Xử Nhân được sủng mà kinh, y tích cực nói rõ trung tâm, thậm chí còn thống hận Lý Diên Khánh hơn Hoàng Tiềm Thiện và Uông Bá Ngạn.

- Tình hình hiện giờ mọi người đều biết, Tào Thịnh công khai ủng hộ Lý Diên Khánh, Phan Nhạc cũng phản bội triều đình. Sở dĩ Lý Diên Khánh dám khởi binh tạo phản, chính là nhận được quân đội của hai người này, mọi người nói một chút, nên ứng đối thế cục trước mắt thế nào?

Lúc này, Uông Bá Ngạn hạ thấp người nói:

- Bệ hạ, vi thần muốn nói hai câu!

Uông Bá Ngạn là Xu Mật Sứ, hiểu khá rõ tình báo quân đội các nơi. Triệu Cát liền gật đầu:

- Mời Uông Tướng công nói!

- Bệ hạ, mặc dù quân Tây Bắc của Lý Diên Khánh cường đại, nhưng dù sao đường xá xa xôi, từ Tây Bắc tới ít nhất phải nửa tháng, trên đường còn phải không ngừng bổ sung lương thảo, có thể nói không hề dễ dàng. Mà quân đội hai Lộ Kinh Tương đang bận rộn tiễu phỉ, kỳ thực chính là trung lập. Như vậy, trong tay Lý Diên Khánh nhiều nhất chỉ có năm vạn quân đội, mà chúng ta lại có được mười tám vạn quân đội!

- Chờ một chút!

Triệu Cát bỗng nhiên nghe ra không đúng:

- Còn năm vạn quân đội từ đâu tới?

Trong tay họ cũng chỉ có mười vạn lính mới chiêu mộ, tăng thêm ba vạn quân thủ thành, tổng cộng mười ba vạn người, chỗ nào lại tới năm vạn quân đội?

Nhưng Triệu Cát chỉ ngây người một lúc, liền hiểu được:

- Ngươi nói là năm vạn quân đội của Lưu Quang Thế?

Uông Bá Ngạn gật đầu:

- Quân đội của Lưu Quang Thế do bệ hạ hao tổn rất nhiều tinh lực mới tranh thủ được, dù thế nào, hắn hẳn nên nghe bệ hạ chỉ huy.

Triệu Cát bỗng nhiên nhẹ nhõm trong lòng, tính như vậy, trong tay họ liền có mười tám vạn quân đội, gần gấp bốn lần Lý Diên Khánh. Triệu Cát hạ quyết tâm, nhất định phải tiêu diệt Lý Diên Khánh trong thời gian ngắn nhất, không thể để Lý Diên Khánh tiếp tục nâng cao cờ lớn.

Bình Luận (0)
Comment