Chương 1015: Trở tay không kịp
Chương 1015: Trở tay không kịpChương 1015: Trở tay không kịp
Trời dần sáng, các cư dân thành Đại Danh rốt cuộc phát hiện điểm khác biệt. Họ nhìn thấy cờ lớn quân Tống đã lâu rồi, cũng nhìn thấy từng đội quân Tống tuần tra trong thành. Tin tức này khiến cư dân toàn thành vui mừng khôn xiết, khắp nơi trong thành vang lên tiếng pháo nổ và tiếng khua chiêng gõ trống.
Trước đại doanh quân Tống chật ních bách tính tự phát tới khao quân, chừng hơn ngàn người. Rất nhiều người vội vàng đi xe, trong xe tràn ngập gà vịt cá và vô số rượu ngon, còn có lợn béo và dê béo đã làm thịt. Chủng Liệt phụng lệnh tiếp đãi bách tính khao quân trước đại doanh.
- Các vị hương thân phụ lão, chúng ta là quân đội tiên phong của quân Tống, ta nói cho mọi người, Nhiếp Chính Vương điện hạ đã bắt đầu bắc phạt, mấy chục vạn đại quân đang vây quét quân Ngụy Tề Trung Nguyên. Một khi thu phục Trung Nguyên, bước tiếp theo chính là binh chỉ Hà Bắc.
- Xin hỏi tướng quân, hiện giờ các ngươi rốt cuộc có bao nhiêu quân đội, có thể giữ vững thành Đại Danh hay không?
Một thương nhân lo âu hỏi.
Mọi người ồn ào, đây cũng là lo lắng chung của họ.
Chủng Liệt mỉm cười:
- Xin mọi người yên tâm, trước mắt chúng ta có hai vạn quân đội, viện quân đang trên đường tới, vài ngày sau sẽ tới. Chúng ta đã chiếm lĩnh thành Đại Danh, thì tuyệt đối sẽ không tặng nó cho Kim binh. Mong rằng mọi người sẽ ủng hộ nhiều hơn ở phương diện nhân lực.
- Chúng ta hi vọng ngày này rất lâu rồi, chỉ cần quân Tống dán bố cáo chiêu mộ, tin tưởng nhất định sẽ có rất nhiều bách tính nguyện làm việc cho quân Tống!
Mọi người cũng không nói sai, khi bố cáo quân Tống chiêu mộ dân phu dán ra các nơi trong thành, thanh niên trai tráng trong thành lập tức chen chúc từ các nơi tới, xếp hàng dài trước đại doanh quân Tống, chỉ ngày đầu tiên đã có hơn một vạn người báo danh tham gia dân phu.
Yến Thanh lập tức hạ lệnh cứu tế dân nghèo trong thành. Phủ Đại Danh là căn cơ quan trọng của Kim binh tại Đại Tống, gã tập trung được bốn mươi vạn thạch lương thực và gần trăm vạn gánh cỏ khô trong thành. Ngoại trừ một số lượng nhỏ vận chuyển ra ngoài bến thuyền, phần lớn lương thảo còn lại đều ở trong kho thành phía thành nam. Mặt khác, kho thành bắc còn rất nhiều vũ khí, lều vải, cờ xí, trống trận, dầu hỏa và sắt bạc các loại vật tư chiến lược, thậm chí trong một kho hàng phủ kín tro bụi còn phát hiện hơn ba mươi chiếc máy ném đá.
Phát hiện này khiến Yến Thanh vui mừng, gã mệnh lệnh công tượng kiểm tra cẩn thận ba mươi chiếc hỏa pháo này, xem còn có thể tái sử dụng hay không. Kết quả khiến tất cả mọi người vui mừng khôn xiết, ba mươi chiếc hỏa pháo cỡ lớn này còn chưa được dùng tới, bảo trì cực kỳ hoàn hảo. Yến Thanh lập tức mệnh lệnh binh sĩ vận chuyển hỏa pháo lên đầu thành.
Ba ngày sau, ngoài thành xuất hiện kỵ binh thám tử của quân địch, có mấy trăm người, từ bốn phương tám hướng thăm dò thành Đại Danh. Thám tử cũng không phải Kim binh, mà là Ký quân. Nhìn từ quy mô thám tử, Ký quân tiến đánh thành Đại Danh sẽ không ít hơn ba vạn người.
…
Huyện Thanh Hà Ân Châu, một đội đại quân năm vạn người đang di chuyển dọc theo mương Vĩnh Tế. Đây chính là quân đội thu phục Phủ Đại Danh do Ký Vương Cao Khánh Duệ tự mình dẫn đầu. Cao Khánh Duệ nhận được tin tức Phủ Đại Danh thất thủ, gần như không chút do dự, lập tức dẫn đại quân xuôi nam.
Ban đầu Cao Khánh Duệ là người Hán Liêu quốc, đầu hàng Kim quốc sớm, nhận được sự coi trọng của Kim quốc, nhiều lần đại biểu Kim quốc đi sứ Đại Tống. Kim quốc cân nhắc tổ tiên gã xuất thân danh môn Hà Bắc, sau khi phong Lưu Dự làm Tề Vương, liền phong Cao Khánh Duệ làm Ký Vương, tạm thời chấp chưởng khu vực Hà Bắc thay Kim quốc.
Sự ủng hộ của Kim quốc đối với Cao Khánh Duệ rõ ràng mạnh hơn Tề quân, không chỉ trang bị càng thêm tốt đẹp, còn cung cấp hai vạn chiến mã, phương diện binh sĩ cũng lấy Cấm Quân triều Tống đầu hàng làm chủ, sức chiến đấu khá mạnh.
Phủ Đại Danh với Cao Khánh Duệ mà nói cũng quan trọng. Phủ Đại Danh ở triều Tống được xưng là Bắc Kinh, triều Tống bỏ ra rất nhiều tâm huyết trong xây dựng Phủ Đại Danh, khiến quy mô thành trì và phương diện phòng ngự của Phủ Đại Danh không thua gì Đông Kinh Biện Lương.
Vốn Cao Khánh Duệ đã muốn xây dựng hoàng cung ở Phủ Đại Danh, chỉ là Hoàn Nhan Tà Dã cưỡng chiến Phủ Đại Danh, khiến gã canh cánh trong lòng. Lần này Hoàn Nhan Tà Dã lại lệnh Kim binh Phủ Đại Danh xuôi nam tiễu phỉ, giao Phủ Đại Danh cho Cao Khánh Duệ tạm thời quản lý, khiến Cao Khánh Duệ nhìn thấy một chút hi vọng, nhưng chút hi vọng này vừa nảy mầm liền bị dập tắt.
Phủ Đại Danh lại bị một đội quân không rõ lai lịch công chiếm, quả thực khiến Cao Khánh Duệ cảm thấy cực kỳ khiếp sợ. Rốt cuộc là quân Tống hay là loạn phỉ Lương Sơn?
Mặc dù nhìn từ bên ngoài, hẳn là loạn phỉ Lương Sơn gây ra, nhưng một loại trực giác nói cho Cao Khánh Duệ, chỉ sợ chuyện này không đơn giản như thế.
Tối ngày thứ hai sau khi Phủ Đại Danh thất thủ, Cao Khánh Duệ liền nhận được mệnh lệnh của Hoàn Nhan Tà Dã, lệnh cho gã không tiếc bất cứ giá nào cướp lại Phủ Đại Danh. Đương nhiên Hoàn Nhan Tà Dã cũng đưa ra điều kiện, sau khi cướp lại Phủ Đại Danh, cho phép gã di chuyển hoàng cung tới Phủ Đại Danh, đồng thời cân nhắc vấn đề để gã đăng cơ làm Đế.
Mặc kệ dụ hoặc di chuyển hoàng cung, đăng cơ làm Đế, hoặc là uy hiếp của bản thân, đều khiến Cao Khánh Duệ bắt buộc phải lựa chọn, nhất định cướp đoạt lại Phủ Đại Danh.
Cao Khánh Duệ giống như Lưu Dự, có được mười vạn đại quân. Ngoại trừ hai vạn đại quân Phủ Đại Danh ra, năm vạn quân trú đóng ở Phủ Hà Gian nơi đặt Vương phủ, ngoài ra còn ba vạn quân phân biệt trú đúng ở Thổ Môn Quan Tỉnh Hình, Phũ Dương Quan Hình Châu của Phủ Chân Định, cùng Bạch Hình Quan ở Phủ Hà Gian. Ba khu vực đều là yếu địa chiến lược của Hà Bắc, còn có mấy ngàn binh sĩ trú đóng rải rác ở bờ bắc Hoàng Hà, phụ trách trông coi bảy bến thuyền Hoàng Hà.
Năm vạn đại quân trùng điệp xuôi nma, đồng hành còn có hơn sáu trăm chiếc thuyền hàng, phụ trách vận chuyển vật tư lương thảo. Đây là tất cả thuyền hàng trên mương Vĩnh Tế, toàn bộ đều bị Kim quốc cưỡng chinh, luôn dừng ở cảnh nội Trác Châu Phủ Yến Sơn. Lần này vì ủng hộ Cao Khánh Duệ, Hoàn Nhan Tà Dã khẳng khái cho Cao Khánh Duệ mượn toàn bộ sáu trăm chiếc thuyền hàng.
Hai ngày sau, năm vạn Ký quân tiến vào cảnh nội Phủ Đại Danh. Lúc này, thám tử các nơi tới báo, quân địch đã di chuyển tất cả bách tính Phủ Đại Danh vào thành, các Huyện bên ngoài đều là thành không, thôn trang cũng không có người ở, khắp nơi âm u đầy tử khí.
- Trong thành rốt cuộc là quân đội gì?
Cao Khánh Duệ nhìn nơi xa có thể mơ hồ trông thấy thành trì, gã hỏi.
Một thủ lĩnh thám tử khom người nói:
- Ti chức cũng không thể khẳng định, nhưng trên đầu thành cắm cờ lớn thay trời hành đạo, hẳn là loạn phỉ Lương Sơn?
- Hẳn là?
Cao Khánh Duệ hơi bất mãn nói:
- Chẳng lẽ các ngươi không hỏi thăm những tù binh được phóng thích, chắc họ phải biết nội tình chứ?
- Ti chức đã hỏi, có người nói là quân Tống, nhưng cũng có người nói là loạn phỉ, cách nói nào cũng có.
- Vậy trang bị binh khí của đối phương thì sao?
Cao Khánh Duệ truy hỏi vấn đề căn nguyên.
- Trang bị binh khí khá tốt, giống như chúng ta, dường như còn trang bị Thần tí nỏ, chỉ là lúc trước quân Lương Sơn cũng có Thần tí nỏ, cho nên…
Cao Khánh Duệ cũng biết thám tử nói rất có lý, chỉ từ trang bị binh khí cũng không thể kết luận đối phương chính là quân Tống. Trừ khi có chứng cớ xác thực, nhưng nhận được tình báo từ Lâm An, ví dụ như đội quân này sử dụng trang bị chỉ quân Tống mới có, giống loại hình Chấn thiên lôi.
Những chứng cớ này đều chưa từng xuất hiện, họ cũng không thể phán đoán tình huống chân thật trong thành.
- Phụ thân, có phải là quân Tống đi từ đường biển tới không?
Thứ tử của Cao Khánh Duệ là Cao Kiến nhỏ giọng nói.
Cao Khánh Duệ nửa ngày không nói gì, đây là một suy đoán cực kỳ to gan, nhưng lại rất có khả năng. Nếu như quân đội trong thành thực sự là quân Tống, quân Tống đương nhiên sẽ không chắp cánh bay tới, như vậy chỉ có thể đến từ đường biển.
Nhưng khả năng này vừa nghĩ tới liền thấy hoảng sợ, quân Tống có thể đến Hoàng Hà theo đường biển, vậy cũng có thể tới Phủ Hà Gian chỗ của mình, mình lại không có bao nhiêu phòng ngự ở Phủ Hà Gian nha! Chỉ còn lại năm ngàn người thủ thành, một khi hoàng cung thất thủ thì làm sao bây giờ?
Chỉ là hiện giờ rút quân trở về không quá thực tế, Cao Khánh Duệ đành thở dài nói:
- Nhanh chóng đánh hạ thành Đại Danh đi!
…
Kim quốc xây dựng bảy tến thuyền trên Hoàng Hà theo thứ tự là bến thuyền Thương Hà, bến thuyền Cao Đường, bến thuyền Liêu Thành, bến thuyền Triêu Dương, bến thuyền Bộc Dương, bến thuyến Lê Dương và bến thuyền Cấp Huyện. Bến thuyền lớn nhất trong đó là bến thuyền Liêu Thành, tiếp theo là bến thuyền Lê Dương, tiếp theo đó là bến thuyền Bộc Dương.
Thời gian năm ngày ngắn ngủi, huynh đệ Nguyễn thị đã phá hủy bến thuyến Thương Hà, Cao Đường, Liêu Thành và Triêu Dương, thiêu hủy hơn ba trăm chiếc thuyền, thu được hai trăm thuyền lớn, khiến cho đội thuyền của họ từ năm mươi chiếc ban đầu tăng lên tới hai trăm năm mươi chiếc. Rất nhiều người chèo thuyền là nghĩa sĩ kháng Kim cũng gia nhập đội ngũ của họ, khiến binh lực của họ đạt tới năm ngàn người.
Huynh đệ Nguyễn thị liền chia binh hai đường, một đường do Nguyễn Tiểu Thất dẫn đầu, tiếp tục dẫn hơn trăm chiếc thuyền xuất phát tới Bộc Dương. Một đường khác do Nguyễn Tiểu Ngũ dẫn đầu, tiếp tục phong tỏa ven bờ Hoàng Hà Phủ Đại Danh, phòng ngừa ba vạn Kim binh xuôi nam giết trở lại.
Lúc này Phủ Tế Nam, Vận Châu và Tế Châu đã nháo nhác khắp nơi. Thuyền hậu viện đã bị thiêu hủy, Hoàn Nhan Tông Càn đành phải hạ lệnh tìm lương thực và đồ ăn cho ngựa tại chỗ. Kim binh bắt đầu đánh cướp lương thực từng nhà. Kim binh thừa cơ đánh cướp tài vật, gian dâm đốt giết, mười Huyện của ba nơi lập tức rơi vào mưa gió lạnh lẽo.
Thời gian mấy ngày ngắn ngủi, Kim binh đánh cướp được gần mười vạn thạch lương thực và hai vạn thạch đạu đen, họ lại bắt dân phu cắt cỏ bốn phía, khiến kỵ binh có thể miễn cưỡng duy trì được.
Đại doanh Kim binh ngay ở bên ngoài huyện Tu Thành, tự họ mang theo mấy ngàn lều vải, miễn cưỡng che mưa gió cho ba vạn binh sĩ, nhưng phần lớn lều vải đều bị hủy hoại trong chốc lát, muốn ở dễ chịu là không thể nào.
Ngay trước khi Kim binh tới, Trương Vinh dẫn hai vạn binh sĩ lui vào Lương Sơn Bạc, khiến Kim binh tới Vận Châu lại không tìm thấy quân địch, sĩ khí gặp phải khó khăn.
Hoàn Nhan Tông Càn quả thực tâm phiền ý loạn. Gã đã nhận được tin tức rõ ràng, thuyền vận chuyển của họ không thể theo tới, bến thuyền Liêu Thành ánh lửa ngút trời, hẳn là bị quân địch tập kích.
Không có thuyền, điều này khiến gã đối mặt với một sự thật tàn khốc, họ không về được, trừ khi chờ đến cuối năm Hoàng Hà đóng băng, vậy còn tới hơn nửa năm nha!