Chương 83: Tới cửa bái phỏng.
Chương 83: Tới cửa bái phỏng.Chương 83: Tới cửa bái phỏng.
Lý Diên Khánh tìm năm bản bút ký Chu Quan Tân Nghĩa trong đó, tới trước cửa phòng Nhạc Phi, hắn gõ cửa một cái:
- Lão Nhạc, là ta!
- Mời vào!
Lý Diên Khánh đẩy cửa vào phòng, thấy Nhạc Phi đang luyện thư pháp. Lý Diên Khánh cười cười đặt năm bản phút ký Chu Quan Tân Nghĩa lên bàn gã.
- Đây là tinh yếu đọc sách phụ thân ta viết năm đó, cho ngươi mượn chép một lần, ta cảm thấy cũng không kém hơn tới học đường, ngươi đọc thuộc nó, không cần tới học đường cũng được!
Nhạc Phi muốn thi Châu Học, mà thi nhập học Châu Học chủ yếu là thi một bản đại kinh và hai bản kiêm kinh. Luận Ngữ và Mạnh Tử họ đều rất quen thuộc, không cần lo lắng, khó khăn là Chu Quan Tân Nghĩa, chỉ cần đọc thuộc Chu Quan Tân Nghĩa, thi Châu Học cơ bản không có vấn đề.
Mặc dù Nhạc Phi học chung với Lý Diên Khánh ở học đường Lộc Sơn, nhưng gã học kém xa Lý Diên Khánh, gã nhận bút ký xem vài trang, không khỏi vừa mừng vừa sợ, liền vội vàng đứng dậy ôm quyền nói:
- Có những bút ký này, ta thi đậu Châu Học không phải lo rồi, đa tạ hiền đệ hết sức giúp đỡ, ta sẽ nhanh chóng chép nó lại.
Thật ra Lý Diên Khánh rất rõ ràng trình độ của Nhạc Phi, thi đậu Châu Học không chút vấn đề, nếu không sư phụ cũng sẽ không để gã cùng đi An Dương thi với hắn.
Chỉ là Nhạc Phi quá cẩn thận, lên Huyện Học lại không tới học đường nghe giảng, Nhạc Phi liền cảm thấy gã sẽ không thi đậu Châu Học được. Lý Diên Khánh thoáng giúp gã một tay, tăng thêm chút lòng tin cho gã.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập, liền thấy Vương Quý xông qua trước cửa phòng:
- Lão Quý, ta ở đây!
Lý Diên Khánh hô một tiếng, Vương Quý dừng chân lại, chạy về vội la lên:
- Các ngươi mau ra đây, Chu sư phụ tới rồi!
Lý Diên Khánh và Nhạc Phi giật mình, vội vàng đi theo Vương Quý ra ngoài, liền thấy Chu Đồng đang ngồi uống trà ở phòng khách, Thang Hoài khoanh tay đứng một bên, biểu lộ cực kỳ lo lắng bất an.
Ba người đi tới, cùng khom người thi lễ:
- Tham kiến Chu sư phụ!
Chu Đồng mặc một chiếc áo vảo màu lam rộng rãi, làn da ngăm đen, hai mắt sắc bén, coi như ngồi trên ghế cũng phát ra khí thế uy mãnh. Sắc mặt lão hơi tươi cười, lấy ra một hồ lô nhỏ đặt lên bàn:
- Ta đoán chừng hôm nay cánh tay và hai chân của các ngươi đau nhức, đây là bí dược của ta chê, hoạt lạc kinh mạch, giải tỏa mệt nhọc, buổi tối lúc sắp đi ngủ các ngươi lấy một viên thả vào trong nước cho tan ra, sau đó bôi lên hai tay và đùi, ngày mai sẽ có thể huấn luyện bình thường, kiên trì dùng mười ngày, về sau sẽ không cần nữa.
Nói xong, lão đưa hồ lô cho bốn người. Bốn người vui vẻ trong lòng, vội vàng tiếp nhận, khom người thi lễ cảm ơn:
- Đa tạ Chu sư phụ quan tâm!
Chu Đồng đương nhiên không phải đơn giản đến đưa thuốc, cả đời dạy vô số đồ đệ, nhưng thực sự khiến lão hài lòng lại không có mấy người, tuổi tác lão đã cao, lần này tới huyện Thang Âm dạy khóa cưỡi ngựa bắn cung, cũng là muốn thu mấy đệ tử quan môn. Trong mười hai người hôm nay, ngoại trừ Lý Diên Khánh mà lão nhìn trúng ra, lão phát hiện Nhạc Phi cũng là một nhân tài, không chỉ trầm tĩnh ổn trọng, còn có khí lực hơn người, cũng là một người lựa chọn luyện ra cường nỏ.
Chu Đồng trầm ngâm một chút nói:
- Ta biết các ngươi đều đang đọc sách, nhưng luyện tập cưỡi ngựa bắn cung cũng là một quá trình kiên trì tích lũy, không thể đánh cá ba ngày hai ngày phơi lứa, yêu cầu không thể gián đoạn mỗi ngày, nhưng như vậy sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới việc học của các ngươi, ta thương lượng với các ngươi một chút, đổi thành hai ngày luyện một lần, các ngươi cảm thấy thế nào?
Ánh mắt ba người đều nhìn lại Nhạc Phi, Lý Diên Khánh có tới học đường hay không không quan trọng, Vương Quý và Thang Hoài cũng không quan trọng, quan trọng ở Nhạc Phi, dường như mỗi ngày luyện cưỡi ngựa bắn tên sẽ ảnh hưởng rất lớn tới việc học của gã.
Nhạc Phi hơi hoảng sợ dưới ánh mắt sắc bén của Chu Đồng, gã cúi đầu nói:
- Không cần phải hai ngày một lần, mỗi ngày luyện tập cũng không ảnh hưởng.
- Nhưng như vậy các ngươi làm sao tới học đường đọc sách?
Chu Đồng cười nói:
- Hoặc là ta đi nói với người nhà các ngươi một chút, để các ngươi tới Tương Châu học võ, tương lai vào kinh tham gia cử nhân võ, dựa vào quan hệ của ta trong quân đội có thể đề cử các ngươi rất tốt, đây cũng là một đường ra không tồi, ý các ngươi thế nào?
Lý Diên Khánh đương nhiên sẽ không đi thi cử nhân võ, chẳng qua hắn chỉ có thể đại biểu bản thân mình, không thể đại biểu Nhạc Phi, càng không cách nào đưa ra quyết định thay Vương Quý và Thang Hoài. Hắn thấy ba đồng bạn đều do dự, liền nói:
- Khởi bẩm Chu sư phụ, chuyện này liên quan trọng đại, xin để chúng ta cẩn thận suy nghĩ một thời gian, sau đó sẽ cho Chư sư phụ một câu trả lời chắc chắn. Chẳng qua có một điểm có thể khẳng định, mỗi ngày chúng ta đều có thể luyện tập cưỡi ngựa bắn cung, chúng ta chuẩn bị đọc sách ban đêm.
Chu Đồng nghe nói họ có thể luyện tập cưỡi ngựa bắn cung mỗi ngày, liền không hỏi tới nữa, đứng dậy nói:
- Ta đương nhiên phải cho các ngươi thời gian cân nhắc. Thời gian không còn sớm nữa, ta đi trước một bước. Khánh ca nhi, ngươi đi tiễn ta, ta còn có lời muốn nói riêng với ngươi.
Lý Diên Khánh đưa Chu Đồng ra cử lớn. Chu Đồng dừng bước, chăm chú nhìn một cây đại thụ phía xa trầm giọng nói:
- Ta tới phủ Đại Danh, cũng tìm được Hỗ Thành, giao thư của Tống giang cho hắn.
- Gia đình Hỗ đại thúc vẫn khỏe chứ?
Lý Diên Khánh hỏi.
- Ta không biết nên nói thế nào, gia đình họ ba miệng ăn địa tô năm mươi mẫu đất, làm ruộng mà sống.
- Sao lại gia đình ba người? Hẳn là gia đình bốn người mới đúng chứ!
Lý Diên Khánh hoang mang khó hiểu hỏi.
- Bốn năm trước vợ hắn đã về nhà ngoại.
Bốn năm nay đây là lần đầu Lý Diên Khánh nhận được tin tức của Hồ đại thúc, nhưng không ngờ lại nghe được một kết quả như vậy, hắn không khỏi thở dài trong lòng một tiếng.
Lý Diên Khánh trở lại phòng ăn, thấy Vương Quý và Thang Hoài đang cãi nhau. Vương Quý thấy Lý Diên Khánh trở về, liền nổi giận đùng đùng tiến tới nói:
- Ta đã quyết định thi võ cử nhân, hi vọng ngươi không ngăn cản ta giống như người họ Thang!
Lý Diên Khánh nhịn không được bật cười, đây chính là phong cách của Vương Quý, người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, ngay cả quyết định lớn trong đời cũng quả quyết bá khí như vậy.
- Tại sao ta muốn ngăn cản người, ngươi đương nhiên không thi đậu khoa cử, chắc chắn cũng không thi đậu Châu Học, chẳng lẽ chờ sau khi con trai ta tới Huyện Học lại trở thành bạn đồng môn với ngươi sao?
Vương Quý ngây ra một lúc, cho Lý Diên Khánh một quyền:
- Nào có ai nói chuyện như ngươi, dù sao Vương Quý ta cũng sẽ không dựa vào Huyện Học, đi võ học không phải là một con đường tốt sao?
- Cho nên tại sao ta muốn ngăn cản ngươi?
Lý Diên Khánh cười tủm tỉm.
Giờ Vương Quý mới hiểu được hóa ra lão Lý đang giúp đỡ mình. Gã kích động nắm chặt nắm tay:
- Ta quyết định cuối năm nay tới huyện An Dương thi võ học, ai cũng đừng hòng khuyên ta!
Thang Hoài lắc quạt xếp mạ vàng, nhếch miệng nói: