Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 636 - Chương 522.1: Hẹn Lúc Hoàng Hôn (Thượng)

Chương 522.1: Hẹn lúc hoàng hôn (thượng) Chương 522.1: Hẹn lúc hoàng hôn (thượng)Chương 522.1: Hẹn lúc hoàng hôn (thượng)

Cuối tháng này, Tào gia phải cưới Đế Cơ. Nên Tào Gia rất bận. Vì vậy, hôn lễ của con gái nhanh nhất cũng phải đến giữa tháng hai.

Lúc này, Ngô Chưởng Quỹ gọi chủ nhà ở bên ngoài. Lý Đại Khí bèn đứng dậy nói:

- Mấy ngày nay cha sẽ không lo cho con được nữa. Nhiều việc quá, cha phải đi lo liệu đây, con tự sắp xếp nhé!

Nói xong, Lý Đại Khí bèn rảo bước ra ngoài. Ngô Chưởng Quỹ bước đến nói:

- Hàng hóa đã chuẩn bị xong, Đông Chủ xem phân phối thế nào.

- Cứ dựa theo phương án sắp hàng của năm ngoái đi. Nhưng cho bên Ngự Nhai ít thôi, cho Phan Lâu Nhai nhiều một chút. Giờ có thể chở qua đó rồi.

Lý Diên Khánh cũng bước ra khỏi Khách Đường. Chỉ thấy trong vườn có hàng trăm chiếc thùng gỗ lớn, giống như một ngọn núi nhỏ vậy. Bên trên hòm gỗ đều dán mác của Bảo Nghiên Trai. Nhưng trên thùng thì lại dùng mực viết bốn chữ “Son phấn Lý Ký”. Y nhìn một lát, gần như tất cả các hòm gỗ đều có viết như vậy.

Son phấn Lý Ký là chỉ những sản phẩm cấp thấp của Bao Nghiên Trai. Mặc dù lợi nhuận không bằng Bảo Nghiên Trai, nhưng số lượng bán ra rất nhiều. Mới đầu, Bảo Nghiên Trai không thừa nhận Son Phấn Lý Ký có liên quan đến mình. Nhưng sau này khi mọi người biết ra, cũng không mấy ảnh hưởng đến tiếng tăm của Bảo Nghiên Trai, mà lại khiến cho số lượng bán ra của Son Phấn Lý Ký tăng nhanh. Cuối cùng, Bảo Nghiên Trai cũng chỉ có thể thừa nhận rằng Son Phấn Lý Ký là anh em ruột của mình.

- Sao toàn là Son Phấn Lý Ký?

Lý Diên Khánh khó hiểu, hỏi một viên quản sự bên cạnh.

Người quản sự cười ha ha:

- Thiếu Đông Chủ không biết rồi. Mấy năm trước, chúng ta toàn cùng bán cả Lý Ký và Bảo Nghiên Trai. Sau đó phát hiện ra Bảo Nghiên Trai bán không chạy vào dịp tết Thượng Nguyên, mà Son Phấn Lý Ký lại bán rất chạy. Mấy năm rồi đều như vậy cả. Vì thế, tết Thượng Nguyên năm nay chúng ta không bán Bảo Nghiên Trai nữa, mà đổi thành Son Phấn Lý Ký hết.

- Tại sao lại không chạy?

- Bởi lẽ bán trong sạp hàng, chỉ có đồ rẻ mới chạy. Những người muốn mua son phấn của Bảo Nghiên Trai, nhất định sẽ vào tiệm để mua. Mọi người sợ mua phải hàng rởm.

Lý Diên Khánh gật đầu. Đúng là như vậy thật. Một chai nước hoa Bảo Nghiên Trai phải đến năm quan tiền. Một chai nước hoa Lý Ký chỉ cần một hai trăm văn tiền. Mua đồ đắt tiền thì phải đến cửa hàng sang trọng. Hơn nữa, người đi ngắm cảnh hầu hết là dân thường, không mấy ai đủ tiền mua Bảo Nghiên Trai. Chỉ có thể lãi ít để bán được nhiều hàng.

Lúc này, Đại Chưởng Quỹ của Son Phấn Lý Ký đi vào, hô lớn:

- Thuyền đến rồi, mọi người cho hàng lên đi!

Đám người nhao nhao bê những thùng gỗ lên bến cảng. Lý Diên Khánh cũng cùng bê một thùng gỗ qua đó.

Ngày 15 tháng giêng, rất nhiều sông ngòi đã tan băng. Đặc biết là những dòng sông trong kinh thành đã có thể cho thuyền đi lại được. Trên bến cảng, đậu mười mấy chiếc thuyền nhỏ. Từng chiếc thùng lớn dồn lên thuyền nhỏ, rồi bắt đầu đưa về hai mươi sạp hàng ở khắp nơi trong kinh thành.

Hôm nay Lý Diên Khánh không có việc gì. Mấy tên thuộc hạ đều đi bảo vệ Tư Tư và Thanh Nhi, cho họ đi ngắm đèn lồng. Hắn bèn lên một chiếc thuyền, đi về phía Đại Tướng Quốc Tự trong thành.



Đại Tướng Quốc Tự là một trong những trung tâm thương mại của kinh thành. Đêm nay, nơi này cũng là trung tâm đèn lồng. Chính phủ và những nhà buôn cỡ lớn lấy Đại Tướng Quốc Tự làm trung tâm, treo đèn từ đó đến các con phố lớn.có nhiều loại đèn hình tòa nhà, cái cây, cái sạp… Chỉ tính quảng trường phía trước Đại Tướng Quốc Tự thôi cũng đã có đến mấy trăm chiếc đèn cỡ lớn. Ở giữa là một đăng lầu cao đến ba trượng, là do Phàn Lâu xây dựng lên, rộng đến một mét, trông rất hoành tráng.

Ở phía tây thì xây dựng một tòa đèn lớn như núi, đó là do Hoàng Cung bỏ tiền ra xây. Đây là đèn lớn thứ hai ở kinh thành, ngọn lớn thứ nhất cũng là Ngao Sơn Đăng. Nhưng nó được đặt ở dưới lầu Tuyên Đức ở phía bắc Ngự Nhai.

Xung quanh quảng trường chi chít những gian hàng. Gần ba trăm cửa hàng nổi tiếng ở kinh thành đều có gian hàng của mình.riêng Bảo Nghiên Trai thôi cũng đã thuê hai sạp, dựa vào sát nhau.

Lý Diên Khánh bước lên trước. Chỉ thấy Thiết Trụ đang dẫn theo vài tên thuộc hạ lắp đặt một chiếc biển hiệu lớn. Trên chiếc biển, mấy chục bóng đèn lưu ly nhỏ ghép thành ba chữ “Bảo Nghiên Trai”. Bốn phía còn có một vòng đèn.

- Thiết Trụ, giờ đã cố định xong đống đèn thì tối đốt đèn làm sao?

Cố Thiết Trụ là người đứng đầu bảo vệ Bảo Nghiên Trai. Y có hai mươi mấy thuộc hạ bên dưới, chuyên phụ trách các công tác bốc vác, và cũng phụ trách bảo vệ trị an cho cửa hàng. Thiết Trụ cười đáp:

- Tiểu Đông Chủ không biết rồi. Đốt đèn ở phía sau, rất tiện lợi.

Lý Diên Khánh bước qua, mới phát hiện rằng phía sau có một chiếc xe mini, giống một chiếc giá gỗ. Bên trên có hai bánh xe, phía dưới giá gỗ là một chiếc thủng gỗ có thể cho một người vào trong. Trên chiếc thùng gỗ có hai sợi dây thừng dài. Một đầu sợi dây thừng xuyên qua bánh xe. Người đứng trong thùng, bên dưới hai người kéo bánh xe, chiếc thùng gỗ sẽ đẩy cao lên. Người trong thùng có thể cho dầu đốt đèn ở phía sau tấm bảng gỗ. Đúng là rất tiện.

Lý Diên Khánh cười nói:

- Ta thì cảm thấy dùng thang sẽ tiện hơn. Một người là đủ. Còn dùng thùng gỗ thì phải cần nhờ người kéo nữa…

Thiết Trụ cười hì hì:

- Thường là Tiểu Nương Tử lên đốt đèn. Họ sợ thang, nên dùng chiếc thùng này họ sẽ không sợ nữa.

Giờ đây, Lý Diên Khánh mới phát hiện ra mấy người đàn ông cường tráng đang lắp đặt đèn hơi ngại ngần. Ba cô gái xinh đẹp đang bán hàng cũng không nói gì. Mọi người đều cảm thấy rất ngại ngần. Lý Diên Khánh lập tức hiểu ra, y đứng đây làm ảnh hưởng đến không khí. Y cười hà hà nói:

- Mọi người làm việc đi nhé, ta vào tự viện dạo một lát!

Hắn quay người đi về phía Đại Tướng Quốc Tự. Đi xa rồi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy mấy đại tráng đang vây lấy ba tiểu nương nói chuyện. Ba cô gái thì ôm miệng cười khúc khích. Lý Diên Khánh thầm chửi một câu rồi nhanh chóng bước về phía tự viện.



Trời tối sớm. Mới qua hoàng hôn mà màn đêm đã dần kéo xuống. Những ngọn đèn dần được thắp lên. Cả Đại Tướng Quốc Tự trở nên lấp lánh, giống như Hỏa Thụ Ngân Hoa Bất Dạ Thiên. Người dân trong kinh thành đã ăn cơm xong xuôi, khóa cửa lại rồi dẫn vợ ra ngoài ngắm đèn. Dòng người từ tứ phía dồn về phía Đại Tướng Quốc Tự. Tiếng nói bắt đầu trở nên ồn ào. Đây chỉ mới là Đại Tướng Quốc tự thôi. Nếu tính khắp kinh thành, đêm nay ít nhất phải có hàng trăm vạn người ra đường ngắm đèn.

Lý Diên Khánh đứng ở cửa Đại Tướng Quốc Tự. mấy hôm trước Tào Kiều Kiều lén đưa cho hắn một mẩu giấy, trong lòng hắn hơi hy vọng.

- Lý đại ca!

Bỗng nhiên, Lý Diên Khánh nghe thấy tiếng Tào Kiều Kiều. Quay đầu lại thì thấy Tào Kiều Kiều đang cười tươi chạy đến. Phía sau nàng không xa còn có một thiếu nữ nữa. Đó là Tào Uẩn. Gương mặt nàng hơi ngạc nhiên và xấu hổ, đôi mắt như đá quý lấp lánh ánh sáng vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment