Chương 575: Hỏa khí kiểu mới.
Chương 575: Hỏa khí kiểu mới.Chương 575: Hỏa khí kiểu mới.
Ngư Nhạc Sơn cách huyện Gia Ngư hơn mười dặm về phía tây, nơi này núi sâu âm u, thác nước kỳ thạch, có thể đứng trên đỉnh núi đưa mắt nhìn Trường Giang ầm ầm sóng dậy. Phong cảnh nơi này xinh đẹp, là khu ngắm cảnh nổi tiếng nhất huyện Gia Ngư, có thể thường xuyên trông thấy văn sĩ tốp năm tốp ba hoặc người dân huyện ngồi xe bò mang theo người nhà tới đây du ngoạn.
Ở chân núi Ngư Nhạc Sơn có một sơn động lớn, cửa sơn động cao tới ba trượng, sâu vài dặm, gọi là động Phi Ngư. Huynh đệ Trần thị thí nghiệm Chấn Thiên Lôi tiến hành ở hang núi này. Huynh đệ Trần thị cũng chính là Hách Đại Hách Nhị lúc trước, bởi vì họ ‘bỏ mình’ trong trận chiến Tây Hạ, đã bị Quân Khí Giám loại bỏ hộ tịch gạch tên. Lý Diên Khánh đành phải lợi dụng quyền lực Huyện Lệnh tạo ra một hộ tịch cho họ, đổi tên là Trần Giang Trần Hải. Trong ghi chép của quan phủ, huynh đệ họ là người xã Ngư Nhạc, tạo đồ gốm mà sống, không có bất kỳ ghi chép xấu nào.
Mặc dù đã diệt Hắc Tâm Long Vương, nhưng hai người họ cũng không thất nghiệp, mà tiếp tục nghiên cứu hỏa khí trong trang viên Bách Hoa mà Bảo Nghiên Trai thuê. Một năm này họ dốc toàn lực làm Chấn Thiên Lôi nhỏ xuống, làm thành Thiết Hỏa Pháo.
Hỏa pháo sớm đã có, lại có tên Phích Lịch Pháo, quân Tống trung kỳ Bắc Tống đã được phân phối. Phích Lịch Pháo làm nhỏ xuống chính là hỏa cầu. Nhưng dù là hỏa pháo cũng được hay hỏa cầu cũng được, đều dùng giấy làm vỏ ngoài, nếu như có thể sử dụng gang làm vỏ ngoài, sau khi nổ vụn lực sát thương của miếng sắt sẽ cực lớn, có thể tác động mấy chục bước, người ngựa đều tổn thương, chính là một loại vũ khí đơn binh cực kỳ sắc bén.
Nhưng làm Chấn Thiên Lôi nhỏ xuống lại hết sức khó khăn, chủ yếu là lượng thuốc nổ không đủ, rất khó nổ tung vỏ sắt. Cho nên họ thí nghiệm vô số lần cuối cùng đều thất bại. Về sau huynh đệ Trần thị đành nghĩ cách từ vỏ ngoài, đầu tiên họ làm thành công hỏa cầu sứ, bình sứ dễ nổ nát vụng, mảnh sứ cũng có thể đả thương người. Nhưng vấn đề cũng xuất hiện, mảnh sứ không xuyên thấu được giáp sắt, lúc vận chuyển lại dễ nát.
Huynh đệ Trần thị đành phải đưa mắt tới gang lần nữa, trải qua vô số lần thất bại, họ rốt cuộc làm ra một loại Chấn Thiên Lôi cỡ nhỏ có thể mang theo đơn lẻ, đặt tên Thiết Hỏa Lôi.
Lý Diên Khánh mang theo Trương Báo, Trương Ưng, Dương Quang cùng mười mấy tên lính đi theo huynh đệ Trần thị tới động Phi Ngư. Thí nghiệm hỏa khí ở nơi này, huyện thành không nghe được tiếng vang, cực kỳ bí ẩn.
Mười mấy tên lính đứng gác ngoài động, không cho phép du khách vào động. Lý Diên Khánh mang theo Trương Báo, Trương Ưng cùng Dương Quang đi sâu vào hang. Nơi này có một bãi đất trống rộng lớn, chung quanh cực kỳ trống trải, huynh đệ Trần thị liền coi nơi này như là bãi thí nghiệm hỏa khí.
- Bắt đầu đi!
Huynh đệ Trần thị đặt một chiếc rương dưới đất, mở rương ra, bên trong là ba quả Thiết Hỏa Lôi một tay, nhìn như tử kim chùy tám cạnh cỡ nhỏ, phía dưới còn có cán gỗ. Lý Diên Khánh đã vẽ sơ đồ phác thảo lựu đạn cho họ, nhưng họ không làm được hình dạng lựu đạn, lại làm thành một quả tử kim chùy tám cạnh.
lkd cầm một quả chùy nhỏ lên, nặng chừng ba cân. Hắn ước lượng một chút, mình có thể ném nó xa ba mươi bước. Hắn đưa chùy nhỏ cho Trương Báo sức lực lớn nhất:
- Ngươi ném thử một cái, xem có thể ném bao xa?
Trương Báo nhận lấy chùy nhỏ, ra sức ném đi. Chỉ nghe một tiếng bộp giòn vang, đại khái cũng ném ra ba mươi bước. Trương Báo chạy tới nhặt trở về, Trần Đại nhận lấy khổ sở nhìn nhìn, còn may chưa bị nện vỡ tan.
- Huyện quân, sở dĩ làm thành hình cầu, chính là vì nhét thuốc nổ mức độ lớn nhất, vỏ sắt cũng tương đối mỏng. Lúc đầu chúng ta có thể làm nó nhỏ hơn một chút, nhưng lượng thuốc nổ không đủ, vỏ sắt không nổ vỡ được. Nhưng nếu vỏ sắt quá mỏng, lực sát thương lại không tốt, cho nên như vậy đã là cực hạn rồi.
Lý Diên Khánh gật đầu, hắn lại nhìn ngồi nổ, ngòi nổ phía dưới cán gỗ, bình thường dùng vỏ gỗ nửa hình tròn bao trùm, lúc cần dùng vặn vỏ gỗ ra, ngòi lửa được cuộn lại sẽ xuất hiện.
- Dương Quang, cột vật phẩm thí nghiệm lên cột sắt!
Vật thí nghiệm là một con heo nhỏ, dùng giáp sắt bao trùm, chủ yếu xem miếng sắt bắn ra khi nổ có thể xuyên thủng giáp sắt hay không. Heo nhỏ ngay trong cái lồng sau lưng Dương Quang, gã chạy ra ngoài hai mươi mấy bước, nơi đó có một cây cột sắt, gã cột heo nhỏ vào cột sắt, heo nhỏ sợ hãi kêu to.
Lúc này, Trần Hải cười nói:
- Huyện quân thử trước chứ?
Lý Diên Khánh cầm một quả Thiết Hỏa Lôi lên, vặn cái nắp phần dưới cán gỗ. Trương Báo đang muốn tới châm lửa, Lý Diên Khánh lại vung tay:
- Nếu là vũ khí đơn binh, thì để tự ta làm!
Hắn rút một cây châm lửa từ trong hộp sắt bên người, đón gió quẹt một cái, cây châm lửa lập tức bùng cháy, thiêu đốt ngòi lửa phía dưới. Trần Hải vội vàng nói:
- Ngòi lửa sắp tới chuôi thì nhất định phải ném, sau đó tìm công sự che chắn hoặc nằm xuống!
Ngòi nổ thiêu đốt, lúc sắp đến chuôi, Lý Diên Khánh bỗng nhiên ném Thiết Hỏa Lôi về phía cột sắt. Hắn lập tức trốn ra sau một tảng đá lớn. Một lát, liền nghe một tiếng nổ thật lớn, mặc dù không kinh thiên động địa như Chấn Thiên Lôi, nhưng cũng khiến người ta chấn động. Đồng thời nghe thấy tiếng va chạm bộp bộp, đây là tiếng miếng sắt nện vào vách đá phát ra, chung quanh biến thành một màu xám trắng, không khí tràn ngập mùi khói lửa gay mũi.
Một hồi lâu, khói bụi tan hết, Lý Diên Khánh bước nhanh lên phía trước. Heo nhỏ đã không kêu nữa, giáp sắt bọc lấy nó bị mảnh sắt xuyên qua vô số lỗ nhỏ. Dương Quang cởi giáp sắt, heo nhỏ bên trong máu thịt be bét, không biết bị bao nhiêu miếng sắt đâm thủng thân thể, đã sớm bỏ mạng.
Lý Diên Khánh vui mừng, đây quả nhiên là vũ khí sắc bén đối phó kỵ binh. Lúc này, huynh đệ Trần thị đi tới nói:
- Vấn đề lớn nhất hiện giờ là khó thực hiện vỏ sắt, là thợ rèn dùng miếng sắt ghép lại mà thành, sản lượng rất ít.
- Không phải đúc thành một khối hay sao?
Trần Hải lắc đầu:
- Vỏ sắt chỉ dày hơn vỏ óc chó một chút, không khác vỏ cam lắm, đúc kim loại thành một khối không ra được, chỉ có thể dùng biện pháp ghép lại.
Lý Diên Khánh nhìn kỹ một chút chỗ ghép lại, ghép rất hoàn mỹ, hắn trầm ngâm một chút hỏi:
- Bước tiếp theo các ngươi làm gì?
- Bước tiếp theo chính là tiếp tục hoàn thiện, còn có ngòi lửa không quá ổn định, phải nghĩ biện pháp tạo ra một ngòi lửa bằng gỗ.
- Nếu có thời gian, làm giúp ta một ống sắt, dài khoảng hai thước, thành phải dày, phần rỗng lớn và thô như chén rượu. Nếu như có thể đúc bằng kim loại hoàn chỉnh thì tốt nhất, không đúc được kim loại tốt nhất dùng hai nửa ghép thành.
Nói tới đây, Lý Diên Khánh lấy một trang giấy trong ngực ra đưa cho họ:
- Đây là hình vễ, cẩn thận đừng để truyền ra!
Lý Diên Khánh đương nhiên muốn làm hỏa súng, đây là chuyện hắn suy tính rất lâu. Trên thực tế mười năm sau, quân Tống đã phát minh ra hỏa thương, chỉ dùng để phun lửa, lại qua mấy chục năm mới dần phát minh đột hỏa thương trên cơ sở hỏa thương.
Chỉ là đột hỏa thương ban đầu dùng ống trúc và ống giấy làm thành, hiệu quả thực chiến không tốt, tầm bắn ngắn, nhét thuốc chậm, rất dễ hỏng. Thực ra coi như hỏa súng cũng không được, dù tầm bắn hay hiệu quả sát thương đều kém xa tên nỏ. Nhưng hỏa súng vẫn có một ưu thế, nó có thể bắn ra cùng lúc mấy chục quả đạn sắt, bắn ra trong ba mươi bước, chỉ cần phương hướng không kém, kỵ binh và chiến mã rất khó trốn thoát, có thể đền bù sự thiếu hụt của tên nỏ khi quân địch giết tới khoảng cách gần.
Đột hỏa thương lại phát triển mấy chục năm, mãi cho đến khi ống sắt xuất hiện, hỏa súng liền sinh ra. Lý Diên Khánh muốn vượt qua bước đột hỏa thương này, trực tiếp tiến vào thời đại hỏa súng. Lúc họ nghiên cứu chế tạo vỏ ngoài Chấn Thiên Lôi, không ngừng sửa chữa khuôn mẫu, đã có thể sử dụng nước thép đúc ra một vỏ sắt hoàn chính, như vậy chỉ cần không ngừng sửa đổi, đúc ra ống sắt một thể cũng có hi vọng.
Sau khi phát minh hỏa súng, sẽ có công tượng cao minh không ngừng nghiên cứu tiếp, phát minh ra hỏa khí càng thêm sắc bén, thậm chí hỏa pháo đường kính lớn cũng sẽ chậm rãi nghiên cứu ra. Như vậy, quân Tống thiếu chiến mã cũng có thể dựa vào hỏa khí đánh một trận với kỵ binh cường đại.
Giữa trưa, Lý Diên Khánh mang theo thủ hạ trở về huyện thành, vừa tiến vào huyện nha, Mạc Tuấn liền chạy ra:
- Huyện quân trở lại rồi!
- Có chuyện gì gấp sao?
Mạc Tuấn nhỏ giọng nói:
- Có người tới từ kinh thành, chờ Huyện quân gần một canh giờ rồi.
Lý Diên Khánh nao nao, người tới từ kinh thành, đây là ai?
- Là ai?
- Người tới không hề nói, nhưng thuộc hạ cảm giác… chỉ sợ hắn là người do Thái tử phái tới.
Tim Lý Diên Khánh nhảy lên một cái, lập tức hỏi:
- Dương Cúc biết không?
- Hắn đi Giang Hạ rồi, nói trước phải ngày mai mới có thể trở về. Hôm nay Đinh Khiếu cũng vừa vặn xin phép nghỉ.
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Hiện giờ hắn ở nơi nào?
- Hiện giờ đang chờ trong quan phòng của thuộc hạ, thuộc hạ tạm thời không dám để hắn tới quan phòng Huyện quân.
Mạc Tuấn làm rất tốt, không để người này tới quan phòng của mình. Lý Diên Khánh khen thưởng nói:
- Ngươi rất cẩn thận!
Lý Diên Khánh đã sớm biết từ năm trước Dương Cúc bắt đầu nhận nhiệm vụ giám sát mình từ triều đình. Hắn cũng không để trong lòng, đây là một loại quy tắc ngầm của triều đình. Triều Tống có một loại chế độ gọi là biên quản, di chuyển hộ tịch của quan viên bị vạch tội tới nơi nào đó, sẽ có người chuyên giám thị mỗi hành động của hắn, còn phải ấn định thời gian báo cáo và giải thích hành vi của mình với người giám thị, ở mức độ nào đó tương đương với tạm tha sau này. Trong lịch sử, Tông Trạch bị người khác vu cáo miệt thị Đạo giáo, bị đầy đi Trấn Giang biên quản.
Mặc dù Lý Diên Khánh chỉ bị giáng chức, còn chưa nói tới biên quản, nhưng hắn vẫn khác với quan viên bình thường, triều đình không có khả năng bỏ mặc cho hắn tự do. Gần như tất cả quan viên bị giáng chức đều sẽ bị quan viên nơi đó giám thị, nếu có hành động khác thường sẽ được báo cáo kịp thời cho triều đình.
Lý Diên Khánh cũng biết đó không phải ý của Dương Cúc, chỉ là Dương Cúc bị triều đình chọn trúng mà thôi. Chẳng qua quan hệ giữa hắn và Dương Cúc không tệ, nhất là khi hắn giải quyết khủng hoảng tài chính của Huyện nha, giấu diếm chuyện vay tiền mua thuyền thay Dương Cúc, xuất phát từ cảm kích Dương Cúc cũng có qua có lại, rất nhiều chuyện không báo cáo với triều đình, ví dụ như chuyện nghiên cứu chế tạo Chấn Thiên Lôi, Dương Cúc ít nhiều nghe thấy, nhưng vẫn giấu diếm thay Lý Diên Khánh.
Lý Diên Khánh hiểu rõ trong lòng, Chấn Thiên Đôi chẳng qua là một loại hỏa khí, không hề ảnh hưởng tới cách cục triều đình, Dương Cúc không báo cáo triều đình cũng gánh được trách nhiệm. Nhưng hôm nay là người do Thái tử phái tới, loại chuyện này liên lụy quá lớn, chỉ sợ gan Dương Cúc có lớn bằng trời cũng không dám che giấu thay hắn.cho nên hắn tuyệt đối không thể để Dương Cúc hoặc tâm phúc của Dương Cúc biết được việc này.
Lý Diên Khánh dặn dò Mạc Tuấn vài câu, liền bước nhanh tới quan phòng của gã.