Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 690 - Chương 574: Lấy Yếu Chống Mạnh.

Chương 574: Lấy yếu chống mạnh. Chương 574: Lấy yếu chống mạnh.Chương 574: Lấy yếu chống mạnh.

Hùng Huyện Hà Bắc đã bị quân Liêu chiếm lĩnh trước đó. Khi quân Liêu thu được tòa thành hiểm yếu này, đại quân chủ lực sáu vạn quân Tống tây lộ trú đóng ở một vùng đất bỏ hoang phía nam Hùng Huyện. Khu vực Hùng Huyện đồi núi dày đặc, vùng núi chập trùng, không thích hợp triển khai đại quân chiếm giết quyết chiến. Lưu Diên Khánh vốn định tiến quân tới tuyến Bạch Câu quyết chiến cùng quân Liêu, nhưng Da Luật Đại Thạch lại dẫn hai vạn quân tử thủ Hùng Huyện, tuyệt đối không xuất chiến.

Quân Tống thiếu vũ khí công thành nghiêm trọng, giằng co ròng rã mười ngày lại không thể làm gì Hùng Huyện.

Trong đại trướng, một tên quan thúc chiến do Đồng Quán phái tới đang cãi lộn với Lưu Diên Khánh. Lưu Diên Khánh giận không kìm được, hetsl ớn:

- Luôn mồm để cho ta xuất chiến, ta sao lại không muốn? Nhưng thang công thành đâu? Thang mây đâu? Xe ổ đâu? Cái gì cũng không có, để chúng ta công thành thế nào? Đây chính là chuẩn bị chiến đấu bắc phạt, cái gì cũng không chuẩn bị kỹ càng, đánh cái rắm à!

Quan thúc chiến cũng cả giận nói:

- Không có vũ khí công thành, có thể tự mình chế tạo. Nơi này có rất nhiều cây, trong quân cũng có thợ mộc, vì sao không thể tự chế tạo thang công thành, một lòng muốn trông cậy vào Đồng Thái Úy, đây tính là Đô Thống Chế cái gì?

Lưu Diên Khánh khó thở mà cười, lôi quan thúc chiến ra khỏi đại trướng:

- Mở mắt chó của ngươi nhìn xem, trong vòng hai mươi dặm chung quanh nơi nào có một cái cây? Quân Liêu vườn không nhà trống, ngươi cho rằng người khác đều giống như Đồng thiến, cái gì cũng không chuẩn bị liền chạy tới bắc phạt!

- Lưu Đô Thống, xin rửa sạch cái miệng của ngươi, cẩn thận trị tội ngươi bất kính!

- Ta còn có lời khó nghe hơn cơ! Lương thực của chúng ta đưa tới lúc nào. Ngày mai chúng ta mắt thấy sẽ cạn lương thực, vì sao lương thảo Bình Ưng Cốc lại án binh bất động?

Quan thúc chiến dài mặt nói:

- Lương thực bắc phạt lần này không đầy đủ, rất nhiều lương thực còn đang trên đường vận chuyển, thuyền đều đi vận chuyển đá hoa cương, không có thuyền vận chuyển lương thực qua Hoàng Hà, đây là trách nhiệm của triều đình, liên quan gì Đồng Thái Úy?

- Lương Thực cũng không đủ, Bình Ưng Cốc còn hai vạn thạch lương thực có thể giải lúc khẩn cấp cho chúng ta, các ngươi lại không chịu phát lương, rõ ràng là cố ý làm khó ta. Tình thế trước mặt cực kỳ nghiêm trọng còn muốn đấu tranh phe phái, gọi hắn Đồng thiến chẳng lẽ sai lầm sao?

Quan thúc chiến nổi giận:

- Ngươi đã không chịu xuất binh, vậy ta trở về bẩm báo Thái Úy, cáo từ!

Quan thúc chiến mang theo mười mấy tên thủ hạ nổi giận đùng đùng rời đi.

Lưu Diên Khánh thở dài một tiếng, nói với chúng tướng trong trướng:

- Hiện giờ ta rốt cuộc hiểu được vì sao lão Chủng Kinh Lược kiên quyết phản đối bắc phạt. Mỗi người mở mồm kêu vang động trời, sỉ nhục trăm năm cái gì, kỳ ngộ trăm năm cái gì, kẻ dũng như dòng nước xiết, hèn nhát giậm chân tại chỗ. Một đám quan văn văn tự sục sôi, nhưng chính sự lại chẳng làm. Đầu năm ngoái đã phát hiện Hà Bắc không hề chuẩn bị chiến đấu, hơn một năm qua lại không hề thay đổi gì? Thực sự là quan văn hại nước!

Phó tướng Triệu Đàm nhỏ giọng nói:

- Đô Thống, ngày mai sẽ cạn lương thực, chúng ta xuôi nam Bình Ưng Cốc cần ít nhất một ngày. So với chờ lương hết binh loạn, không bằng rút quân trong đêm!

Lưu Diên Khánh bất đắc dĩ đành phải gật đầu nói:

- Truyền mệnh lệnh của ta, rút quân trong đêm!



Màn đêm dần buông xuống, trời chiều đã sớm hạ xuống, tia ráng chiều cuối cùng cũng bắt đầu tiêu tán, chân trời xuất hiện màu xanh nhạt, sương mù bắt đầu bao phủ khu vực này.

Chủ tướng quân Liêu Da Luật Đại Thạch đứng trên tháp quan sát Hùng Huyện. Da Luật Đại Thạch tuổi chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, khuôn mặt chữ điền, đôi mắt bình thường tràn ngập nho nhã, lúc này lại lóe lên sự lạnh lùng và kiên nghị của quân nhân.

Mặc dù y là người Khiết Đan, lại học thức uyên bác, tinh thông chữ Hán, đồng thời am hiểu cung kỵ. Bảy năm trước y thi đậu Tiến sĩ, trở thành Tiến sĩ duy nhất của người Khiết Đan.

Trong lịch sử, sau khi Liêu quốc bị Kim quốc diệt vong, Da Luật Đại Thạch dẫn mấy vạn tàn quân Liêu quốc tiến tới Trung Á phía tây, một hành động đánh tan liên quân bốn mươi vạn của đế quốc Tắc Nhĩ Trụ, thành lập vương triều Tây Liêu, trở thành Hoàng đế khai quốc Tây Liêu.

Da Luật Đại Thạch không chỉ văn có thể an bang, võ cũng có thể định quốc. Thời điểm Liêu quốc nguy nan nhất y liền đảm đương Chủ soái quân Liêu, cùng Phó soái Tiêu Cán dẫn bốn vạn ai binh nghênh chiến hai mươi lăm vạn quân Tống bắc phạt.

Da Luật Đại Thạch nhìn hậu doanh quân Tống cách vài dặm, đêm nay ánh trăng sáng tỏ, có thể trông thấy rõ ràng rất nhiều quân Tống đang chậm rãi lui về phía sau, có thể trông thấy từng đỉnh lều đang biết mất, cũng có thể trông thấy binh sĩ quân Tống đang xếp hàng rút về phía nam.

- Tướng quân, quân Tống rút lui có phải là đang dụ ta ra khỏi thành hay không?

Phó tướng Tiêu Cán bên cạnh nhỏ giọng hỏi.

- Ta cảm thấy họ hẳn là sắp cạn lương thực. Đồng Quán lòng dạ đàn bà, hắn lại đưa mâu thuẫn với Cao Cầu lên chiến trường.

Da Luật Đại Thạch cười lạnh một tiếng, lại nói:

- Đồng Quán đưa tang mười vạn đại quân ở Tây Hạ, Triệu Cát không rút ra bài học, còn tiếp tục phái hắn làm Chủ soái bắc phạt, thực sự là trời phù hộ Đại Liêu ta mà!

- Nếu lương thực hết rút về phía nam, vậy chúng ta có thể ra khỏi thành truy kích hay không?

- Không vội, kiên nhẫn chờ một chút, xem Da Luật Thuật Tiết có thể mang đến tin tức gì cho chúng ta?



Bình Ưng Cốc là con đường quân Tống bắc thượng Hùng Huyện ắt phải qua, đây là một sơn cốc dài chừng hai mươi dặm, chỗ rộng nhất khoảng hai dặm, hẹp nhất chỉ có mấy chục trượng, hai bên đều là vách đá cao ngất. Bởi vì vị trí chiến lược cực kỳ quan trọng của nó, Đồng Quán liền lệnh Đại tướng Ôn Tĩnh dẫn năm ngàn quân dựng cửa ải ở nơi này, tập trung hai vạn thạch lương thực ở trong này, trở thành nơi tiếp tế nguyên liệu hậu cần cho quân chủ lực bắc thượng.

Trong đêm, một đội quân Liêu hai ngàn người lặng yên tới Bình Ưng Cốc. Đội quân Liêu này chính là kỳ binh Da Luật Đại Thạch phái ra, do Đại tướng Da Luật Thuật Tiết thống lĩnh.

Da Luật Đại Thạch đã phát hiện nhược điểm của quân Tống chính là Bình Ưng Cốc. Nếu đánh lén hạ được Bình Ưng Cốc, không chỉ có thể cắt đứt đường lui của quân Tống, cũng có thể cắt đứt cung ứng lương thực cho quân Tống, khiến quân Tống không chiến mà loạn.

Da Luật Thuật Tiết là một kiêu tướng trẻ tuổi chỉ hai mươi mấy tuổi, can đảm cẩn trọng, rất được Da Luật Đại Thạch tín nhiệm. Lúc này, gã đứng ở một điểm cao nhìn Bình Ưng Cốc xa xa.

Lối vào Bình Ưng Cốc đã bị quân Tống xây dựng một quan thành, quan thành cao chừng hai trượng sáu thước, dài chừng hai dặm, không có sông hộ thành, ở trên một đồi núi bằng phẳng, địa thế hơi cao, trên đầu thành phòng thủ cực kỳ nghiêm mật, ít nhất có hơn trăm người đi lại tuần tra. Trên tường ngoài thành còn cắm bó đuốc, chiếu khu vực mấy trượng ngoài thành sáng như ban ngày, khiến họ rất khó hành động bí mật.

Nhìn từ góc độ đại quân tiến công, cướp tòa quan thành này không dễ dàng, điểm này lúc Da Luật Đại Thạch phái gã xuôi nam cũng cân nhắc đến, đặc biệt cho gã một vũ khí bí mật.

Da Luật Thuật Tiết chỉ vào quan thành nói với mấy tên đại tướng:

- Địa thế phía tây hơi bằng phẳng, chúng ta có thể tấn công từ nơi này. Ta chuẩn bị đầu nhập một ngàn người, đủ để hấp dẫn quân phòng thủ trên thành, hi vọng các ngươi có thể toàn lực yểm hộ hành động phía đông.

Mọi người đều gật đầu nói:

- Tướng quân chuẩn bị tiến công vào lúc nào?

Da Luật Thuật Tiết ngẩng đầu nhìn bóng đêm, đã gần canh ba, gã cắn răng ra lệnh:

- Lập tức công thành!



Mấy tên tướng lĩnh quân Liêu dẫn một ngàn cung nỏ thủ tới thành tây, họ vừa tiến vào khoảng cách trăm bước, đầu tường lập tức vang lên tiếng trống, binh sĩ quân Tống vội lên thành, hai ngàn quân Tống bắn tên xuống dưới, ngăn cản quân Liêu tiếp tục tiến về phía trước.

Lúc này quân Liêu cũng gõ trống trận, một ngàn nỏ quân cùng bắn tên lên đầu tường. Tên như châu chấu, mũi tên dày đặc gào thét bắn về phía đầu tường.

Nhưng cung thủ quân Tống đầu tường gấp đôi quân địch, mưa tên cường đại hình thành nhanh chóng ngăn chặn quân Liêu, khiến họ không cách nào tiến lên. Đúng lúc này, mấy tên binh sĩ quân Liêu mượn cơ hội quân Tống đầu tường bị công thành phía tây hấp dẫn, nhanh chóng chạy vội từ chân núi phía đông tới cửa chính tường thành, nơi này đúng lúc chỗ tối, ánh trăng và ánh lửa đều không chiếu tới, phía dưới tường thành tối đen, trên đầu thành rất khó phát hiện phía dưới có người.

Tường thành cửa Bình Ưng Cốc dùng gỗ và bùn tạm thời chế thành, cũng không quá rắn chắc, nhanh chóng bị quân Liêu rút được một cái động lớn trên tường thành.

Lúc này, họ chuyển ra một cục sắt đen nhánh, nếu Lý Diên Khánh trông thấy thứ này, nhất định sẽ giật nảy mình, vật này chính là Chấn Thiên Lôi từng thi triển thần uy tại Tây Hạ.

Quả Chấn Thiên Lôi này cũng không phải tiết lộ từ triều Tống. Sau khi Chủng Sư Đạo hiến phối phương hỏa dược và bản vẽ của Chấn Thiên Lôi cho Thiên tử Triệu Cát, liền bị Triệu Cát gác xó, giấu trong thâm cung.

Ngay cả Chấn Thiên Lôi mà Đồng Quán sử dụng phá quân Lương Sơn là do Lý Diên Khánh để lại lúc tấn công quân Lương Sơn, Quân Khí Giám của triều Tống căn bản không chế tạo ra loại vũ khí sắc bén này.

Chấn Thiên Lôi của quân Liêu đến từ Tây Hạ. Tây Hạ tìm được mấy quả Chấn Thiên Lôi trong số quân giới mà Đồng Quán đại bại vứt bỏ, trải qua hai năm thử nghiệm và nghiên cứu, họ đã phỏng chế thành công, bí mật đưa mười quả Chấn Thiên Lôi cho quân Liêu, dùng để giao chiến với quân Kim.

Nhưng lần đầu quân Liêu sử dụng Chấn Thiên Lôi lại ở trên người quân Tống.

Ba tên binh sĩ quân Liêu nhét Chấn Thiên Lôi vào lỗ lớn, đốt kíp nổ, liền phi nước đại dọc theo tường thành. Lúc này, một thủ quân đầu thành chợt phát hiện bọn họ, liền hô lớn. Quân Tống đầu tường cùng nhau bắn tên, ba tên binh sĩ quân Liêu bị bắn giết hai người.

Đúng lúc này, dưới thành chợt phát ra một vụ nổ kinh thiên động địa, khói lửa tràn ngập, bụi đất tung bay. Binh sĩ quân Liêu đang giao chiến phía tây cũng bị dọa khiếp đảm, nằm rạp trên mặt đất không dám cử động. Da Luật Thuật Tiết và những binh lính khác cùng nhau che lỗ tai ngồi xổm trên mặt đất.

Khi khói bụi tan hết, Da Luật Thuật Tiết nhìn lại tường thành, không khỏi cả kinh trợn mắt há mồm. Chỉ thấy tường thành bị nổ ra một lỗ hổng lớn, cửa thành bên cạnh cũng hoàn toàn bị phá hủy.

Da Luật Thuật Tiết phản ứng kịp thời, hô lớn:

- Giết vào thành!

Hai ngàn binh sĩ quân Liêu kêu gào vọt vào Bình Ưng Cốc…

Vào lúc canh ba, Da Luật Đại Thạch bỗng nhiên trông thấy một ánh lửa sáng ngời xuất hiện nơi xa, chính là phía Bình Ưng Cốc. Y lập tức vui mừng trong lòng, Da Luật Thuật Tiết đánh lén Bình Ưng Cốc thành công.

Da Luật Đại Thạch lập tức ra lệnh:

- Truyền mệnh lệnh của ta, toàn tuyến truy kích quân Tống!

Cuối tháng năm năm Tuyên Hòa thứ tư, Da Luật Đại Thạch dẫn hai vạn quân đội đánh bại sáu vạn chủ lực quân Tống tại Hùng Huyện. Cùng lúc đó, Tiêu Cán cũng dẫn hai vạn quân đội đại bại năm vạn quân đội đông lộ của Tân Hưng Tông tại Trác Huyện. Mười một vạn quân Tống nghe ngóng rồi chuồn, tử thương vô số.

Da Luật Đại Thạch giết một hơi hơn trăm dặm, nhưng y lo lắng quân Kim thừa cơ xuôi nam, nên không truy sát toàn lực, khiến hai lộ quân Tống tránh khỏi vận mệnh bị diệt toàn quân.

Tin tức hai lộ quân Tống thảm bại tại biên cảnh truyền về kinh thành, nhất thời chấn động triều chính. Thiên tử Triệu Cát hoảng sợ không thôi, lập tức hạ chiếu thu quân.

Bình Luận (0)
Comment