Chương 647: Trà cục Phàn Lâu
Chương 647: Trà cục Phàn LâuChương 647: Trà cục Phàn Lâu
Tất cả mọi người lui xuống, trong đại sảnh chỉ còn lại hai người Tào Bình và Lý Diên Khánh. Tào Bình nhìn thoáng qua Lý Diên Khánh cười nói:
- Hôm nay Diên Khánh tới đây, không đơn giản chỉ là tâm sự chuyện nhà chứ?
Lý Diên Khánh nhận chức tại phủ Kinh Triệu ba tháng, lần đầu về kinh, đương nhiên không đơn giản chỉ là tâm sự chuyện nhà. Tào Bình đương nhiên hiểu rõ đạo lý này, nhưng hôm nay Lý Diên Khánh muốn nói chuyện của Cao Cầu hơn.
Hắn cân nhắc một chút, quyết định vẫn nói một số chuyện Thiểm Tây Lộ trước. Hắn chậm rãi nói:
- Không biết tổ phụ thấy thế nào về chuyện giải trừ quân bị tại biên cảnh?
Qua ba tháng, phía Tây Hạ xảy ra rất nhiều chuyện lớn. Tây Hạ mời Gia Luật Diên Hi cùng mưu đồ Vân Châu, kết quả Gia Luật Diên Hi bị mắc lừa, bị đại quân Tây Hạ diệt toàn bộ quân đội, Gia Luật Diên Hi trốn về Đại Thanh Sơn lại bị Kim binh vây quanh. Liêu quốc đã hoàn toàn diệt vong, tất cả tài phú đều bị Kim quốc cướp đi, Gia Luật Diên Hi cũng trở thành tù binh của Kim quốc, mà Tây Hạ thừa cơ chiếm lĩnh Vân Châu.
Tào Binh căm giận nói:
- Nói tới chuyện này ta tức giận đầy bụng, không biết đám quan văn trong triều đình kia suốt ngày suy nghĩ cái gì? Cả ngày tranh quyền đoạt lợi, hoặc không có việc gì, hoặc phong hoa tuyết nguyệt, đọc thơ ngâm từ. Ngay cả Tào gia ta cũng biết thế cục không ổn, bắt đầu dời đi hướng nam, họ còn ngây thơ ở trong mộng mơ, không có chút cảm giác nguy cơ…
Lý Diên Khánh thầm cười khổ, lão gia tử kéo lệch đề tài, hắn cũng chỉ có nhẫn nhịn.
Tào Bình bực tức nửa ngày, lúc này mới tỉnh ngộ mình đi lệch, lão quay đầu lại nói:
- Giải trừ quân bị tại biên cảnh, Vương Phủ đề nghị để biên quân giải ngũ về quê. Đương nhiên ta biết thực ra đây là ý của quan gia, muốn thông qua cơ hội lần này hoàn toàn tiêu trừ ảnh hưởng của Chủng Sư Đạo. Nhưng ta đã nói cho quan gia, bình định Phương Tịch dựa vào tây quân, bắc phạt thành công cũng là công lao của tây quân, mà Cấm Quân kinh thành lại thất bại thảm hại, quân đội tinh nhuệ như vậy mà giải ngũ về quê quá đáng tiếc. Cuối cùng quan gia đồng ý đề nghị của ta điều biên quân về kinh sư, nhưng thay đổi toàn bộ tướng lĩnh từ Đô Đầu trở lên. Thực tiếc nuối! Đám thiếu gia ăn chơi ở kinh thành đều biến thành tướng lĩnh chủ yếu của tây quân, một đám hèn nhát chèo chống tây quân, cái này có khác gì cởi giáp về quê? Đây chính là bệnh căn của Đại Tống, mục nát từ xương tủy.
Lý Diên Khánh quả thực cảm thấy khó chịu trong lòng, nhất là hắn biết rõ mục đích chiến lược của Tây Hạ, tuyệt đối không chỉ đơn giản vì bắc bộ Vân Châu đành phải từ bỏ tiền cống hàng năm để đổi lấy biên cảnh an bình. Dù Hà Đông Lộ hay Thiểm Tây Lộ, gần trăm năm chiến tranh giằng co với Tây Hạ, đã tạo thành một hệ thống phòng ngự hoàn chỉnh tại biên cảnh, mấy trăm tòa thành và quân trại, nhất định phải có người trấn thủ mới có thể duy trì, mười vạn đại quân là số lượng trú quân thấp nhất.
Nhưng Tây Hạ nhượng bộ tiền cống hàng năm khiến triều Tống từ bỏ hệ thống phòng ngự xây dựng gần trăm năm, chỉ còn hai vạn trú quân, điều này có nghĩa phải từ bỏ một nửa quân trại và thành trì, một khi từ bỏ sẽ hoang vu rách nát, muốn lấy lại sẽ khó khăn.
Lý Diên Khánh phải nói Bắc Tống diệt vong không phải ngẫu nhiên, thực sự là nội bộ mục nát tới cực điểm rồi, chỉ vì một chút tôn nghiêm và lợi ích cực nhỏ, ngay cả hệ thống phòng ngự chiến lược của mình cũng từ bỏ.
Nhưng hiện giờ đã ký hiệp nghị, đã thực sự chấp hành, nói những lời này cũng không có ý nghĩa, chỉ là nói vuốt đuôi mà thôi.
Lý Diên Khánh thấy Tào Bình hơi mệt mỏi, không muốn chậm trễ nữa, hắn đương nhiên chuyển chủ đề sang chính sự:
- Tổ phụ, Cao Cầu muốn mời ta uống trà trưa mai!
- Vậy thì đi thôi!
Tào Bình hơi mệt mỏi thuận miệng trả lời một câu, nhưng lão lập tức hiểu được không đúng, sao lại là Cao Cầu?
Sự mệt mỏi của Tào Bình lập tức biến mất, lão ưỡn thẳng sống lưng, đôi mắt lấp lánh nhìn Lý Diên Khánh:
- Xảy ra chuyện gì?
- Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, hắn để một người bằng hữu của ta đến chuyển lời, ta cũng cảm thấy hơi kỳ quặc, chuyện một tấm thiệp mời là có thể giải quyết, hắn lại làm phức tạp như vậy.
- Hắn sợ Lương Sư Thành không thoải mái!
Tào Bình vung tay, đó không quan trọng, quan trọng chính là lúc này Cao Cầu mời Lý Diên Khánh uống trà làm gì? Đôi mắt lão liếc qua, thấy Lý Diên Khánh như có suy nghĩ, liền hỏi:
- Diên Khánh, bản thân ngươi cảm thấy thế nào?
Lý Diên Khánh cân nhắc một chút chậm rãi nói:
- Nếu như chỉ đơn giản chào hỏi một chút, hắn không cần thiết phải làm phức tạp như vậy, hoặc để con hắn mời khách cũng được rồi. Hắn vòng vo như vậy, ta cảm thấy hẳn là chuyện lớn, không biết gần đây triều đình có chuyện lớn gì xảy ra hay không?
Tào Bình suy nghĩ một chút, chợt tỉnh ngộ:
- Ta đã biết rồi, chắc chắn là chuyện thêm Tướng!
Lão thấy Lý Diên Khánh hơi hoang mang, vội vàng giải thích:
- Trước giờ Tướng Quốc triều đình đều là hai chính bốn phó, nhưng sau khi quan gia bắt đầu trọng dụng hoạn quan phân chia Tướng quyền, liền giảm bớt Tướng vị, trở thành hai chính hai phó. Nhưng Dương Tiễn, Đồng Quán, Lương Sư Thành, Lý Ngạn khiến thiên hạ kêu ca sôi trào, quan viên trong triều hỗn loạn, lại thêm Tri Chính Đường tạo thành cục diện võ đài của Thái Kinh và Vương Phủ. Dưới áp lực quan gia đành phải khôi phục bố cục hai chính bốn phó, như vậy sẽ phải tăng thêm hai Tướng vị. Một người đã được quyết định, hẳn là Bạch Thì Trung nhập Tướng lần nữa. Nghe nói một người khác quan gia cố ý khôi phục chế độ cũ, để Xu Mật Sứ kiêm nhiệm Tướng vị, như vậy chính là Cao Cầu. Chẳng qua rất nhiều người phản đối Cao Cầu nhập Tướng, nhất là Vương Phủ phản đối mạnh mẽ nhất.
- Cho nên Cao Cầu hi vọng nhận được sự ủng hộ của quân đội, thực ra là hi vọng nhận được sự ủng hộ của ba nhà Tào Phan Cao, cho nên hắn mới mời ta uống trà?
Lý Diên Khánh nhìn Tào Bình với ánh mắt trưng cầu.
Tào Bình gật đầu:
- Bạch Thời Trung vẫn luôn thuộc về phái trung lập, khoảng thời gian này Thái Kinh và Cao Cầu đi lại hơi gần. Một khi Cao Cầu nhập Tướng sẽ tạo thành bố cục Thái mạnh Vương yếu trong Tri Chính Đường, cho nên Vương Phủ kiên quyết phản đối. Cũng bởi vì Vương Phủ phản đối quá kiên quyết, cho nên chuyện vốn quyết định trước khi ăn tết, vẫn luôn chậm chạp không giải quyết. Tình thế của Cao Cầu không thuận lợi, hắn hi vọng ta có thể tỏ thái độ với quan gia.
- Vậy tổ phụ cảm thấy tình hình này có thể bày tỏ thái độ không?
Lý Diên Khánh lại hỏi.
Tào Bình cười nói:
- Thật ra ta lại cảm thấy nếu như Tri Chính Đường có đại biểu quân đội, sẽ khiến triều đình dụng tâm hơn một chút trong phòng ngự tại Hà Bắc, đây là chuyện tốt. Vả lại Cao Cầu người này thực tế hơn Đồng Quán, mặc dù nhân phẩm chẳng ra sao, tương đối đố kỵ người tài, nhưng hắn tự hiểu lấy mình, tuyệt đối không ôm Chủ soái bắc phạt cái gì, khiến quân Tống thất bại thảm hại. Đương nhiên, nếu như ngươi có thể đi vào Tri Chính Đường, ta sẽ không cân nhắc tới Cao Cầu cái gì.
Lý Diên Khánh cười ha ha một tiếng:
- Tổ phụ quá khen rồi, Diên Khánh không đảm đương nổi!
- Được rồi! Nếu như ngày mai Cao Cầu nhắc tới chuyện này, ngươi cứ việc đáp ứng. Chẳng qua ta phải nhắc nhở ngươi, chớ tự mình thanh cao, tài nguyên trong tay Cao Cầu ngươi nên tranh thì vẫn phải tranh, ngươi và hắn không phải kết minh, mà là giao dịch, nếu là giao dịch, ngươi không thể chịu thua thiệt.
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Tôn nhi hiểu rõ trong lòng!
…
Giao dịch bí mật giữa rất nhiều quan viên đều tiến hành ở Phàn Lâu, chủ yếu là Phàn Lâu có tám cửa vào, lại có phòng xép trong ngoài, coi như vô tình xông vào, cũng rất khó khiến người ta phát hiện người đang ăn cơm cùng nhau.
Lý Diên Khánh tiến vào Phàn Lâu từ cửa đông bắc, hắn và Trịnh Vinh Thái đi theo một thị nữ dẫn đường trực tiếp lên tầng ba, đi vào một nhã thất đã đặt trước, mở cửa cho họ chính là Cao nha nội.
Xưng hô nha nội này bình thường là chỉ đệ tử quan lớn, bản thân cũng không có nghĩa xấu, con trai Lý Diên Khánh tương lai cũng sẽ gọi là Lý nha nội. Chỉ là con trai Cao Cầu làm bẩn xưng hô này, biến thành danh từ thiếu gia ăn chơi trác táng. Về phần Cao nha nội tên là gì, Lý Diên Khánh vẫn không biết, nhưng hắn cũng không muốn biết, cái tên Cao nha nội này đã đủ ý nghĩa biểu đạt.
Mặc dù Lý Diên Khánh và Cao nha nội từng có chuyện cũ không vui, chẳng qua mọi người dần thành thục, những chuyện cũ đấu đá cũng không cần nhớ lại.
Lý Diên Khánh đi vào cửa liền chắp tay cười nói:
- Nghe nói nha nội thăng làm Đô Ngu Hầu, chúc mừng chúc mừng!
Cao nha nội khẽ khom người:
- Không dám nhận, loại quan này của ta chẳng qua là nhờ phúc của phụ thân, không giống Đồng Tri giành được khi huyết chiến trên chiến trường, thực sự không đáng nhắc tới!
Lý Diên Khánh gật đầu, tên này biết nói chuyện. Đương nhiên, đây chỉ là ở trước mặt mình, trước mặt người khác chưa chắc sẽ khiêm nhường như vậy.
- Nha nội quá khiêm tốn rồi, lệnh tôn có đó không?
- Phụ thân vừa tới, mời Đồng Tri vào!
Cao nha nội mời Lý Diên Khánh vào buồng trong, gã và Trịnh Vinh Thái uống trà ở ngoài, đây là ý của phụ thân, để họ canh gác bên ngoài.
Lý Diên Khánh đẩy cửa vào phòng, thấy Cao Cầu đã nói cười với trà kỹ. Cao Cầu ăn mặc rất tùy ý, một chiếc áo thẫm, đầu đội khăn vấn, nhìn giống như một tên sai vặt nhàn nhã.
- A! Diên Khánh tới rồi.
Cao Cầu tươi cười rạng rỡ:
- Ngồi trên giường không tiện, chúng ta không làm lễ, nhanh ngồi xuống đi!
Cao Cầu nhiệt tình khác thường, thái độ rất chân thành, giống như bạn cũ tương giao nhiều năm. Lý Diên Khánh cười chắp tay một cái:
- Cung kính không bằng tuân lệnh, ta sẽ không khách khí!
Hắn giao áo ngoài cho thị nữ, ngồi xếp bằng trước bàn nhỏ đối diện Cao Cầu. Cao Cầu rót cho hắn một chén trà:
- Nghe tiểu Bàn nói hôm trước ngươi mới về, tuyết lớn như vậy, đi lại trên đường không dễ dàng chứ?
- Quả thực không dễ đi, nghe nói mấy con đường Thái Hành Sơn đều bị chặn, Hà Đông Lộ tới kinh thành chỉ có thể đi Phong Lăng Độ. Chẳng qua cũng may mắn tuyết lớn như vậy, nếu không năm nay còn không dám yên tâm trở về.
- Ngươi nói đúng, tuyết lớn như thế, Tây Hạ cũng nên yên tĩnh một hồi, ngươi cũng biết chuyện Vân Châu chứ?
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Đoán chừng mục tiêu của Kim quốc năm nay chính là Tây Hạ, chúng ta lại có thể thời gian một năm để chuẩn bị.
Sắc mặt Cao Cầu trở nên nghiêm túc:
- Diên Khánh, ngươi cảm thấy Kim quốc sẽ thực sự tấn công Đại Tống sao?
Lý Diên Khánh trầm ngâm một chút nói:
- Bên ngoài quả thực rất nhiều lời đồn liên quan tới việc Kim quốc sắp tấn công Đại Tống, ta cảm thấy những tin đồn này không có lửa thì sao có khói.
- Ồ? Lời này nói thế nào?
- Thật ra đạo lý rất đơn giản, Bình Châu và Cư Dung Quan đều trong tay Kim quốc, khiến người ta không thể không cảnh giác.
Cao Cầu trầm ngâm chốc lát nói:
- Thật ra triều đình cũng ý thức được, cho nên cấp cho Quách Dược Sư danh sách mộ binh năm vạn người, tăng thêm hương binh, trong tay Quách Dược Sư ít nhất có mười vạn người, hi vọng Quách Dược Sư đừng khiến triều đình thất vọng.
Lý Diên Khánh thở dài trong lòng, trong lịch sử, chính vì có được mười vạn đại quân của Quách Dược Sư đầu hàng, mới khiến Kim quốc thế như chẻ tre, một đường xuôi nam. Trước đó, rất nhiều đại thần Hà Bắc bao gồm Tri Phủ Yến Sơn Vương An Trung đều cảnh báo triều đình, không thể tin tưởng Quách Dược Sư. Nhưng Triệu Cát lại ngoảnh mặt làm ngơ, mới dẫn đến Kim binh thuận lợi xuôi nam, đây cũng là một nguyên nhân quan trọng thúc đẩy Triệu Cát nhận tội sau đó chiếu thư thoái vị.
Lý Diên Khánh trầm ngâm một chút, vẫn nói hàm súc:
- Ta cảm thấy triều đình vẫn phải tăng cường phòng ngự ở hai Châu Hùng Bá và phủ Chân Định, không thể vì có phủ Yến Sơn, tuyến phòng ngự Bạch Hà liền thư giãn.
Cao Cầu nhướng mày:
- Ngươi cảm thấy Quách Dược Sư không đáng tin?
Lý Diên Khánh cười nhạt một tiếng:
- Đại tướng Đồng Quán đề cử, có mấy người đáng tin?
Câu nói này khiến Cao Cầu cực kỳ thoải mái, quả thực nói vào tâm khảm y. Y gật đầu:
- Ngươi nói không sai, đã phản bội Liêu quốc đầu hàng triều Tống, cũng sẽ phản bội triều Tống đầu hàng Kim quốc. Có cơ hội ta sẽ nhắc nhở quan gia một chút, không thể hủy bỏ phòng tuyến phủ Chân Định và Bạch Hà.
Lý Diên Khánh biết Cao Cầu không thực sự cân nhắc vì xã tắc Đại Tống, nếu như Quách Dược Sư không phải người của Đồng Quán, y tuyệt đối sẽ không nói những lời này.
Hai người lại uống một ly trà, Cao Cầu hỏi:
- Hiện giờ Diên Khánh có khó khân gì cần giúp một tay không?
Chủ đề tới rồi, Cao Cầu muốn cho mình ân tình trước, sau đó lại đưa ra yêu cầu của y. Hôm qua Lý Diên Khánh đã suy nghĩ vấn đề này, hắn nên nói tới yêu cầu gì thì tốt, điều Vương Quý và Ngưu Cao tới Kinh Triệu? Loại chuyện nhỏ này nhờ Cao Thâm giúp đỡ là được rồi, không cần lãng phí tài nguyên Cao Cầu này.
Như vậy hắn nên nhắc tới điều kiện gì thì tốt?