Chương 680: Trước khi lên đường
Chương 680: Trước khi lên đườngChương 680: Trước khi lên đường
Hai ngài sau khi triều nghị, Lý Diên Khánh nhận được nghị định bổ nhiệm khẩn cấp triều đình dùng cước đệ cấp chữ vàng, bổ nhiệm hắn làm Phòng Ngự Sứ Hà Đông Lộ, để hắn nhanh chóng dẫn quân đi Thái Nguyên.
Trong quân doanh, Tham Quân Lưu Phương nói với Tào Tính:
- Bổ nhiệm này hơi thú vị, cùng lúc bổ nhiệm làm Phòng Ngự Sứ Hà Đông Lộ, cũng không miễn đi chức vụ Đồng Tri Kinh Triệu.
- Điều này nói rõ cái gì chứ?
Tào Tính bên cạnh khó hiểu hỏi.
Lưu Phương nở nụ cười:
- Nói rõ Phòng Ngự Sứ Hà Đông chỉ là một công việc tạm thời, sau khi giữ được Thái Nguyên, Đồng Tri vẫn phải trở về Phủ Kinh Triệu nhận chức. Cho nên Lưu Cáp cũng chỉ được bổ nhiệm làm Phòng Ngự Sứ Thiểm Tây Lộ, không giao chức vụ Đồng Tri cho hắn.
Tào Tính bật cười:
- Như vậy thì tốt nhất, Phủ Kinh Triệu đã xây dựng hơn một năm, vứt bỏ quá đáng tiếc.
Lúc này, Lý Diên Khánh vẫn luôn trầm tư nói với Tào TÍnh:
- Ta đoán chừng khả năng Tây Hạ xâm lấn Thiếm Tây Lộ tạm thời không lớn, ta sẽ giao phòng ngự Đồng Quan và Bồ Tân Quan cho ngươi tọa trấn.
Tào Tính vừa muốn mở miệng, Lý Diên Khánh lại vung tay nói:
- Ta đã nói trước với Lưu Cáp, giao cho hắn thống nhất bố trí năm vạn hương binh, một vạn người trong đó đóng giữ Phủ Kinh Triệu, sẽ do ngươi phụ trách chỉ huy. Giống như lời Lưu Tham Quân đã nói, mặc dù ta điều nhiệm Phòng Ngự Sứ Hà Đông Lộ, nhưng vẫn là Đồng Tri Phủ Kinh Triệu. Nguy hiểm lớn nhất của Phủ Kinh Triệu chính là sợ Kim binh vòng qua thành Thái Nguyên, xuôi nam tiến đánh Bồ Tân Quan. Ngươi am hiểu phòng ngự, để ngươi tọa trấn Phủ Kinh Triệu ta tương đối yên tâm.
Tào Tính gật đầu:
- Ti chức hiểu được.
Lý Diên Khánh lập tức nói với Lưu Phương:
- Đồng Tri thu thập quân bị toàn quân, xuất phát trong đêm nay!
Lúc này, Mạc Tuấn đi tới nói với Lý Diên Khánh:
- Ta đã hỏi thăm, tất cả Thiên tướng đều hi vọng gia quyến của họ có thể vào Thục theo phu nhân, tổng cộng có năm mươi sáu người.
Lý Diên Khánh không có khả năng mang theo gia quyến tới Thái Nguyên nhận chức, nhưng để các nàng ở lại Phủ Kinh Triệu hắn vẫn không yên lòng. Trong lịch sử Thiểm Tây Lộ và Hà Đông Lộ đều bị Kim quốc chiếm lĩnh, để vợ con ở lại Phủ Kinh Triệu hiển nhiên cực kỳ nguy hiểm, tốt nhất có thể lui tới Hàng Châu. Đương nhiên đầu tiên lui tới Thục Trung, sau đó lại tìm cơ hội ngồi thuyền tới Hàng Châu.
Làm Chủ soái, Lý Diên Khánh không có khả năng chỉ cân nhắc tới vợ con của mình, gia quyến của tất cả tướng lĩnh quan trọng hắn đều phải nghĩ tới. Tất cả mọi người đều hi vọng gia quyến rút về phía nam, Lý Diên Khánh cần an bài thống nhất.
Hắn liền nói với Mạc Tuấn:
- Chuyện này giao cho tiên sinh an bài, sau khi vào Thục các loại sắp xếp xin nhờ tiên sinh rồi.
- Ta đã biết, ta chắc chắn an bài thỏa đáng, xin Thống Chế yên tâm.
Lý Diên Khánh lại dặn dò Mạc Tuấn vài câu, hắn lập tức rời khỏi quân doanh trở về phủ trạch. Hắn vừa tới trung đình, thê tử Tào Uẩn ra đón:
- Ta nghe Thanh nhi nói, phu quân phải tới Thái Nguyên nhận chức?
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Chỉ là nhận chức tạm thời, ta vẫn là Đồng Tri Phủ Kinh Triệu, nửa năm sau sẽ trở về Phủ Kinh Triệu.
- Vậy chúng ta có cần tới Thái Nguyên cùng phu quân hay không?
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Ta suy nghĩ một hồi, các nàng vẫn nên lui về phía nam đi!
Tào Uẩn giật mình:
- Đi nơi nào?
- Vào Thục đi Phủ Thành Đô, bên đó có hai tiệm son Bảo Nghiên Trai, phụ thân mua một tòa nhà gần Chiêu Liệt Miếu, các nàng lưu lại Phủ Kinh Triệu ta vẫn không yên lòng.
Tào Uẩn là nữ nhân hiểu rõ đại nghĩa, nàng biết muốn để trượng phu toàn lực ứng phó bảo vệ quốc gia, các nàng không thể trở thành liên lụy cho trượng phu. Nàng gật đầu:
- Ta nghe theo sắp xếp của phu quân!
- Tốt lắm! Các nàng thu dọn đồ đạc trước, đồ đạc lớn không cần mang theo, chỉ mang theo vàng bạc quần áo là được. Xuôi nam cùng các nàng còn có năm sáu mươi người, đều là vợ con Đại tướng, nghe theo Mạc tiên sinh sắp xếp là được.
- Mạc tiên sinh cũng phải đi cùng sao?
Lý Diên Khánh cười nói:
- Hắn là Mạc đại quản gia, hắn không đi sao được. Nhiều người ăn ở như vậy, vào Thục còn phải thuê phòng, liên hệ với quan phủ, đều phải trông cậy vào hắn.
Tào Uẩn nghe nói Mạc Tuấn cũng xuôi nam cùng, nàng yên tâm rồi. Có Mạc Tuấn sắp xếp, cũng không cần nàng quan tâm, nàng liền quay người trở về nội trạch thu dọn đồ đạc.
Lý Diên Khánh rời khỏi phủ trạch, gọi Trương Ưng tới, nói với gã:
- Ta sắp xếp phu nhân lui về phía nam vào Thục, vợ con Vương Quý và gia quyến các Đại tướng khác cũng sẽ đi cùng, có chừng năm sáu mươi người. Ngươi dẫn theo năm trăm binh sĩ hộ vệ các nàng xuôi nam, ngoài ra ta sẽ an bài một trăm nữ binh đi theo, sự an toàn của các gia quyến liền nhờ ngươi rồi.
- Xin Thống Chế yên tâm, cho dù ti chức thịt nát xương tan cũng sẽ bảo vệ phu nhân và nha nội an toàn.
Lý Diên Khánh vỗ vai gã, lại đi vào nội trạch. Vừa tới cửa nội trạch, vừa vặn gặp được Hỗ Thanh Nhi, Lý Diên Khánh vội vàng gọi nàng qua một bên, nhỏ giọng nói:
- Thanh nhi, muội cũng vào Thục cùng đại tỷ đi!
Mặt Hỗ Thanh Nhi lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Ta là Thống soái Nữ Binh Doanh, huynh muốn ta vứt bỏ bộ hạ của mình sao?
Nói xong, nàng lờ Lý Diên Khánh, quay người rời đi. Lý Diên Khánh vội vàng kéo cánh tay của nàng:
- Chờ một chút!
- Đại ca còn muốn nói điều gì?
Hỗ Thanh Nhi thoát khỏi tay Lý Diên Khánh, lạnh mặt nói.
Lý Diên Khánh nhìn nàng nửa ngày, liền gật đầu nói:
- Được rồi! Ta không miễn cưỡng muội nữa, ta để Trương Ưng dẫn năm trăm binh sĩ hộ vệ gia quyến xuôi nam, nhưng ta cân nhắc còn cần nữ binh hộ vệ. Muội sắp xếp một trăm nữ binh xuôi nam theo các nàng.
- Ta đã biết rồi, hiện giờ ta về quân doanh an bài!
Thanh nhi vội vàng quay trở về quân doanh. Lý Diên Khánh đi tới viện tử của Tư Tư, vừa vào viện, Tiểu Liên đang dẫn đệ đệ bắt bướm trong sân liền nhìn thấy hắn.
- Cha!
Tiểu Liên giang hai cánh tay chạy tới.
Con trai Tiểu Bảo đằng sau cũng nhìn thấy cha, vội vàng vứt bỏ vợt chạy tới theo.
Lý Diên Khánh bế hai đứa trẻ lên, thơm một cái lên mặt của mỗi đứa:
- Bên ngoài nóng lắm! Sao không trở về phòng đi.
Tiểu Liên đã gần hai tuổi, đôi mắt đen lúng liếng linh hoạt khác thường, thông minh lanh lợi, cực kỳ hoạt bát đáng yêu. Bảo nhi nhỏ hơn a tỷ hai tháng, giống như cái đuôi nhỏ, cả ngày đi theo đằng sau a tỷ bắt bướm, bắt châu chấu.
- Cha, a tỷ dạy con bắt bướm!
Bảo Nhi nói với giọng sữa.
- Vậy có bắt được không?
Bảo Nhi xoắn ngón tay ủy khuất nói:
- Chỉ thiếu một chút!
Lý Diên Khánh cười ha ha, ôm hai đứa trẻ vào phòng, liền thấy Tư Tư đang bận rộn thu dọn quần áo. Lý Diên Khánh cười nói:
- Các nàng không cần phải gấp, ba ngày sau rời đi cũng không sao.
- A! Ta còn tường hôm nay phải đi chứ!
- Đêm nay ta sẽ xuất phát, các nàng không có hạn chế thời gian.
- Vậy thì ta không vội!
Tư Tư đặt y phục xuống, tiến tới ôm hai đứa trẻ:
- Toàn thân cha là mồ hôi, các con để cha ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.
Lý Diên Khánh ngồi xuống, Tiểu Liên ôm cổ cha lặng lẽ hỏi:
- Cha phải đi đâu?
- Cha phải đi đánh người xấu, qua mấy ngày sẽ trở lại.
- Cha, con cũng muốn đi đánh người xấu!
Bảo Nhi kéo tay cha nói.
Lý Diên Khánh trìu mến sờ đầu con trai nhỏ:
- Hiện giờ con còn nhỏ, chờ con trưởng thành có thể đánh người xấu giúp cha.
- Tiểu Liên trưởng thành cũng sẽ đánh người xấu giúp cha.
Tiểu Liên cũng chu cái miệng nhỏ nhắn nói.
- Được! Vậy các con cũng nhanh chóng lớn lên.
Lúc này, Tư Tư bưng một bát nước ô mai ướp lạnh tiến tới. Tào Uẩn cũng đi đến. Lý Diên Khánh nhận nước ô mai hỏi:
- Nói với Kế nương rồi chứ?
Tào Uẩn gật đầu:
- Nói rồi, vừa rồi Mạc tiên sinh phái người đến thông báo, ba ngày sau xuất phát xuôi nam.
Lý Diên Khánh uống một hơi cạn sạch bát nước ô mai, hắn đứng dậy ôm hai thê tử vào lòng, hôn lên trán các nàng một cái:
- Ta phải đi rồi, tự các nàng phải bảo trọng, có khó khăn gì gửi bồ câu đưa thứ tới Thái Nguyên, ta sẽ xử lý tốt.
- Bản thân phu quân cũng phải bảo trọng, đao kiếm không có mắt, ngàn vạn lần phải coi chừng!
Lý Diên Khánh gật đầu, lại ngồi xuống ôm hai đứa trẻ vào lòng, hôn lên mặt chúng một cái, lúc này mới cáo biệt vợ con trở về quân doanh.
…
Vào lúc ban đêm, bốn vạn đại quân đã tập kết xong, trong đó còn có năm ngàn kỵ binh. Đại quân không mang theo quân nhu, mỗi tên lính chỉ mang theo năm ngày lương khô, Châu Huyện ven đường đều có lương thực bổ sung, không cần quá lo lắng.
Bốn vạn đại quân xếp hàng trên diễn võ trường tại đại doanh, lẳng lặng chờ đợi mệnh lệnh xuất phát.
Trong đại trướng trung quân lúc này, Lý Diên Khánh đang tiếp kiến lão Soái Chủng Sư Đạo vừa mới chạy đến. Mặc dù Chủng Sư Đạo cũng ở Phủ Kinh Triệu, nhưng không ở trong thành Kinh Triệu, mà ở trong trang viên Huyện Trần Thương, chuẩn bị an tĩnh trải qua khoảng thời gian cuối đời.
Mặc dù Lý Diên Khánh đã tới thăm lão nhiều lần, nhưng Chủng Sư Đạo đều làm một ông lão lui sĩ gặp mặt với Lý Diên Khánh, thề thốt không nhắc tới quân quốc đại sự. Nhưng một phần thánh chỉ lại làm rối loạn cuộc sống của Chủng Sư Đạo, Chủng Sư Đạo được bổ nhiệm làm Thượng tướng quân, ban Thượng Phương Thiên Tử Kiếm, tọa trấn Phủ Kinh Triệu.
Mặc dù không có chức quan thực tế, nhưng lão vẫn không thể tránh được lại đi vào quan trường lần nữa. Lão nhận ủy thác nặng nề của triều đình, tọa trấn Phủ Kinh Triệu, điều khiển phòng ngự Tây Hạ.
- Diên Khánh, ngươi vô cùng rõ ràng tình hình phòng ngự thành Thái Nguyên, ta cũng không muốn nói nhiều, trái lại phòng ngự Đại Châu, ngươi định sắp xếp thế nào?
- Hồi bẩm Đại Soái, triều đình có ý là rút hai vạn quân biên cảnh Tây Hạ lui tới tuyến Đại Châu. Ta cũng tán thành phương án này, ta đã để Hàn Thế Trung chạy từ Phủ Duyên An tới Lân Châu, đi tiếp nhận hai vạn biên quân này.
- Ngươi rút quân đội biên cảnh Tống Hạ, nếu Kim binh mượn đường Tây Hạ giết tới, ngươi định làm sao bây giờ?
Chủng Sư Đạo rõ ràng là kinh nghiệm đầy đủ, lão thấy được một lỗ thủng lớn trong phương án này.
Lý Diên Khánh trầm ngâm một chút rồi nói:
- Vậy theo ý Đại Soái thì sao?
Chủng Sư Đạo khẽ cười nói:
- Ngươi có sáu vạn đại quân, tin tưởng ngươi sẽ bố trí thỏa đáng. Không nên quá bảo thủ, nếu cần phải đánh. Nhớ kỹ, ngươi là Phòng Ngự Sứ hà Đông Lộ, mà không phải Phòng Ngự Sứ Thái Nguyên, thủ thành Thái Nguyên chỉ là một bước cuối cùng.
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Ti chức hiểu được!
Chủng Sư Đạo cực kỳ vui mừng người nối nghiệp một tay lão bồi dưỡng rốt cuộc trưởng thành, trở thành lương đống của Đại Tống. Lão vỗ vai Lý Diên Khánh:
- Tác chiến dựa theo ý đồ của mình, không nên để ngoại giới quấy nhiễu. Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể giữ vững Hà Đông Lộ.
- Cảm tạ Đại Soái cổ vũ, hiện giờ ti chức xuất phát.
- Đi thôi! Thuận buồm xuôi gió.
Lý Diên Khánh xoay người lên ngựa, tại trên ngựa ôm quyền thi lễ với Chủng Sư Đạo, quay đầu ngựa chạy tới về phía quân đội.
- Truyền lệnh toàn quân xuất phát!
Lý Diên Khánh ra lệnh một tiếng, tiếng trống xuất phát gõ vang, bốn vạn đại quân bắt đầu xếp hàng xuất phát, họ tăng tốc độ, chậm rãi rời khỏi quân doanh, đánh về phía Hà Đông Lộ.