Chương 804: Lão Tướng Thái Kinh
Chương 804: Lão Tướng Thái KinhChương 804: Lão Tướng Thái Kinh
Lần cuối cùng Lý Diên Khánh nhìn thấy Thái Kinh là lúc thu đông năm ngoái, khi đó mặc dù Thái Kinh già nua, nhưng ít nhiều còn có cảm giác tiên phong đạo cốt. Nhưng lúc này mới không gặp nửa năm, lưng Thái Kinh đã còng xuống, co lại thành một ông lão khô khan, hoàn toàn lật đổ hình tượng trong trí nhớ của Lý Diên Khánh.
Lý Diên Khánh nhìn nửa ngày, rốt cuộc nhận ra lão giả trước mắt này chính là Quyền Tướng Thái Kinh ngày xưa.
- Ti chức Lý Diên Khánh bái kiến Thái lão Tướng công!
- Hóa ra là Lý Thiếu Bảo, khách quý ít gặp nha!
Mặc dù già nua, nhưng đôi mắt Thái Kinh cực kỳ sắc bén. Lão nhìn thoáng qua Lý Diên Khánh, khẽ cười nói:
- Chúc mừng Lý Thiếu Bảo ngăn cơn sóng dữ, lập được chiến công bất thế, ghi danh sử sách!
- Đây là công lao của toàn thể tướng sĩ, Lý Diên Khánh chẳng qua may mắn gặp dịp, tận một phần chức trách của thần tử mà thôi.
- Lý Thái Bảo quá khiêm tốn rồi, xin chờ ta một lát, chúng ta tới thư phòng nói chuyện!
Thái Kinh rửa tay trong thùng nước, dùng vải lau khô, lúc này mới để trưởng tôn đỡ lấy, chậm rãi đi tới thư phòng bên ngoài.
- Mời Lý Thiếu Bảo tới thư phòng ngồi tạm một lát, ta đi thay một bộ y phục.
Lý Diên Khánh gật đầu đi vào thư phòng, trong thư phòng bố trí rất đơn giản. Một chiếc tủ sách đặt dựa vào tường, bên trong bày đầy sách và tranh họa. Phía trước cửa sổ là một chiếc bàn rộng rãi, đằng sau là một chiếc ghế bành gỗ đàn khắc hoa. Một chiếc bàn trà nhỏ đặt bên cửa sổ, phía trên có một bình mai hầm quan, cắm một nụ hoa chớm nở. Bên giường có một tấm giấy tuyên chỉ, có văn phòng tứ bảo, còn có giá bút và ống đựng bút.
Trên tường đối diện bàn là một bức chữ do Thái Kinh viết, chỉ có bốn chữ lớn, ‘Đóng cửa hối lỗi! ’.
Lý Diên Khánh còn nhớ tới lúc trước treo trên tường là một tấm hoành phi, ‘Tuổi già chí chưa già, chí ở ngàn dặm! ’.
Hắn không khỏi cười cười, tuổi già thì có thể, hối lỗi lại chưa hẳn.
Lúc này, một nha hoàn vội tới rót cho hắn một ly trà. Lý Diên Khánh gật đầu, ngồi xuống chỗ của khách. Không lâu sau, Thái Kinh thay một bộ đồ thiền đi vào thư phòng. Lý Diên Khánh vội vàng đứng lên. Thái Kinh cười nói:
- Để Lý Thiếu Bảo chờ lâu rồi, mời ngồi!
Lý Diên Khánh lại ngồi xuống. Thái Kinh ngồi xuống chủ vị bên người Lý Diên Khánh, nha hoàn cũng dâng trà cho lão. Thái Kinh vung tay, cháu trai Thái Chinh đóng cửa lui ra.
- Lý Thiếu Bảo, Kim binh dù lui rồi, nhưng tình thế vẫn rất nghiêm trọng!
Thái Kinh khẽ thở dài nói:
- Quan gia bị Kim binh bắt đi, nước không thể một ngày không vua, vậy phải làm sao bây giờ?
- Ta tới chính là vì chuyện này!
- Hả?
Thái Kinh cười nói:
- Lý Thiếu Bảo muốn lập Đại Ninh Quận Vương làm tân Đế?
Đại Ninh Quận Vương Triệu Kham là trưởng tử của Triệu Hoàn, năm nay chỉ có bảy tuổi, ở tại hậu cung với mẫu thân Chu Hoàng hậu. Triệu Hoàn vào chỗ mới nửa năm, bởi vì chiến sự kịch liệt, Triệu Hoàn còn chưa kịp lập gã làm Thái tử, trước mắt vẫn là thân phận Quận Vương.
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Dù Kim binh lui về phía bắc, nhưng lúc nào cũng có thể đánh tới lần nữa. Hiện giờ Đại Tống trong thời khắc nguy cấp, Quận Vương nhỏ tuổi, không cách nào gánh vác trách nhiệm cứu vớt sự tồn vong của Đại Tống, ta cân nhắc ủng lập Khang Vương làm tân Đế.
- Khang Vương?
Thái Kinh sửng sốt một chút, lão bỗng nhiên kinh ngạc nói:
- Đúng vậy! Khang Vương ở Kinh Triệu, không tới quân doanh cùng quan gia.
Lý Diên Khánh cười cười:
- Hiện giờ Khang Vương điện hạ đã chạy tới Huyện Quản Thành Trịnh Châu, ta đã phái người đi nghênh đón. Hôm nay đặc biệt tới mời Thái Tướng rời núi, cùng ta ủng lập tân Đế!
Mặc dù Lý Diên Khánh không có ấn tượng tốt gì đối với Thái Kinh, nhưng ít nhất Thái Kinh không có tư oán quá sâu gì với hắn, cũng không thể để mấy người Bạch Thì Trung, Lý Bang Ngạn, Ngô Mẫn, Cảnh Nam Trọng tới ủng lập tân Đế!
So sánh ra, Lý Diên Khánh lại cảm thấy Thái Kinh mới là người hợp tác tốt nhất của mình.
Ánh mắt Thái Kinh sáng lên, lão chìm đắm trong quan trường mấy chục năm, sao có thể không biết trong này chất chứa cơ hội cực lớn, đây là chuyển hướng mang tính then chốt của Thái gia, lão nhất định phải nắm lấy cơ hội tốt ngàn năm một thuở này.
Trầm tư một lát, Thái Kinh nheo mắt chậm rãi nói:
- Chỉ sợ hiện giờ đám người Bạch Thì Trung, Ngô Mẫn đã vào cung ủng lập Đại Ninh Quận Vương rồi!
Lý Diên Khánh cười nhạt một tiếng:
- Cửa lớn phủ đệ của đám người Bạch Thì Trung đã bị quân đội trấn giữ, họ tạm thời không ra được cửa. Đương nhiên, cũng là vì suy nghĩ an toàn cho họ, sợ họ bị cừu gia làm hại.
Thái Kinh giơ ngón tay cái với Lý Diên Khánh:
- Lý Thiếu Bảo cao minh nha!
…
Thái Chinh tiễn Lý Diên Khánh, lập tức vội vàng chạy về thư phòng bên ngoài, thấy tổ phụ đang khom lưng đi lại trong phòng. Thái Chinh tiến tới hành lễ:
- Tổ phụ, Lý Thiếu Bảo đã đi rồi.
- Ta biết rồi, bước tiếp theo hắn sẽ tới hoàng cung.
Thái Chinh do dự một chút, vẫn không nhịn được hỏi:
- Tôn nhi không rõ, vì sao Lý Diên Khánh muốn lập Khang Vương? Theo lý, lập Đại Ninh Quận Vương nhỏ tuổi không phải có lợi cho hắn khống chế triều chính hơn sao?
Thái Kinh cười lạnh:
- Ngươi cho rằng quan gia vào Kim doanh thế nào, Lý Diên Khánh ngăn được Đế cơ, lại không ngăn được quan gia sao? Ngươi quá coi thường Lý Diên Khánh rồi, chỉ sợ quan gia tiến vào Kim doanh đã sớm nằm trong dự liệu của hắn, cũng ở trong kế hoạch của hắn.
- Điều này… điều này không có khả năng lắm đâu!
- Cái gì gọi là không có khả năng, tại sao Khang Vương lại tới Kinh Triệu? Lý Diên Khánh nói Khang Vương đã tới Huyện Quản Thành Trịnh Châu rồi, ta đã biết Lý Diên Khánh đã sớm thông báo Khang Vương vào kinh. Một số chi tiết trong này có thể ta không hiểu rõ lắm, nhưng ta dám khẳng định, Lý Diên Khánh đã sớm cấu kết với Khang Vương. Lại nói, Đại Ninh Quận Vương quá nhỏ tuổi, sau khi hắn vào chỗ chắc chắn là Thái hậu cầm quyền, ngươi cho rằng Chu Hoàng hậu sẽ bỏ qua cho Lý Diên Khánh? Chỉ có Khang Vương vào chỗ, mới có công ủng lập
Thái Chinh im lặng, qua nửa ngày gã lại nói:
- Tổ phụ cũng ủng hộ Khang Vương vào chỗ đúng không?
- Đó là đương nhiên. Đại Ninh Quận Vương là trưởng tôn trưởng tử, hắn vào chỗ là thuận lý thành chương, phù hợp lợi ích của đám Tướng quốc đương quyền là Bạch Thì Trung, Lý Bang Ngạn và Ngô Mẫn; nhưng tuyệt đối không phù hợp lợi ích của Thái gia chúng ta. Chỉ có Khang Vương vào chỗ, Thái Kinh ta mới có công ủng lập, mới là chuyển hướng vận mệnh của Thái thị ta.
- Vậy chúng ta nên làm cái gì?
- Điều này còn cần phải nói sao? Đương nhiên toàn lực phối hợp Lý Diên Khánh lập Khang Vương, đây chính là nguyên nhân Lý Diên Khánh tìm ta, hắn cần ta ổn định triều cương thay hắn. Chinh nhi, nhanh chóng thay quần áo cho tổ phụ, hiện giờ ta sẽ vào triều.
Thái Kinh lập tức thay đổi triều phục, ngồi vào kiệu, cùng Thái Chinh vội vàng tiến tới Hoàng cung.
Lúc này, trong Hoàng cung đã tập trung gần hai trăm quan viên, phần lớn trong số họ là quan viên trung hạ tầng làm chủ. Sáu Tướng quốc Tri Chính Đường, Hà Lật chiến tử, Trương Bang Xương và Đường Khác ở Kim doanh chưa về, Cảnh Nam Trọng vì đánh cướp dân nữ mà bị Lý Diên Khánh cầm tù, chỉ còn lại hai người Ngô Mẫn và Lý Bang Ngạn. Trước mắt hai người này bị Lý Diên Khánh phái binh giam lỏng trong nhà. Bạch Thì Trung và Tôn Phó hai Tướng quốc tiền nhiệm cũng rơi vào vận mệnh giam lỏng.
Bách quan nhất thời như rắn mất đầu, đám triều thần tập trung khắp nơi trên quảng trường Đại Khánh bàn luận ầm ĩ. Trong triều thần lấy Đại Học Sĩ Từ Xử Nhân, Đại Học Sĩ Hà Kiểu, Lại Bộ Thị Lang Lý Chuyết cùng Ngự Sử Trung Thừa Hứa Hàn là chức quan cao nhất. Nhưng không có Tướng quốc, rất nhiều chuyện chỉ có thể nghị luận mà không cách nào quyết định.
- Từ Đại Học Sĩ, hiện giờ chúng ta nên làm gì? Nước không thể một ngày không vua, quan gia đã bị người Kim bắt đi, phải chăng chúng ta có thể cân nhắc lập tân quân khác?
Mười mấy quan viên trẻ tuổi vây quanh Từ Xử Nhân tư lịch cao nhất lục tục hỏi.
Từ Xử Nhân tuổi chừng ngoài sáu mươi, là Tiến Sĩ Nguyên Phong Thần Tông, làm quan gần bốn mươi năm, vẫn luôn tuân thủ nghiêm ngặt trung dung. Lúc kháng Kim lão cũng thuộc về phái trung gian, vừa phản đối thỏa hiệp đầu hàng, cũng không có lòng tin kháng Kim, chủ trương dưới điều kiện tiên quyết giữ gìn lợi ích triều Tống hòa đàm với Kim quốc.
Thế cục trước mắt không rõ, Từ Xử Nhân đương nhiên không có khả năng gác mình trên lửa nướng. Lão trầm mặt xuống, lạnh lùng nói:
- Dù quan gia theo người Kim bắc thượng, phải chăng trở về hay không còn chưa biết được, không có chiếu thoái vị của quan gia, ai dám nói bừa lập tân Đế?
Đại Học Sĩ Hà Kiểu cũng nói với mọi người:
- Có lập tân Đế hay không là do Tướng quốc Tri Chính Đường quyết định. Cảnh Tướng công, Ngô Tướng công và Lý Tướng công đều ở kinh thành, họ chưa cho thấy thái độ, chúng ta cũng đừng bao biện làm thay.
Lúc này, bỗng nhiên có người hô lớn một tiếng:
- Thái Tướng công tới rồi!
Đám đại thần quay đầu lại, chỉ thấy mấy người vây quanh Thái Kinh đi tới. Thái Kinh làm Tướng gần bốn mươi năm, uy vọng cực cao trong bách quan, thuộc về tính chất thuyền chở đá của triều đình, có lão, cục diện triều đình cơ bản có thể ổn định.
Thái Kinh ra mặt, khiến chúng thần lập tức có chủ tâm, họ vội vàng vây quanh tới, gấp giọng hỏi:
- Công tướng, hiện giờ triều đình nên làm gì?
Thái Kinh vung tay cười nói:
- Các vị đại thần không nên hoảng loạn. Kim binh vây thành triều đình còn có thể ổn định, hiện giờ Kim binh rút về phía bắc, hẳn là thời điểm triều đình vận hành lần nữa. Chỉ cần làm rõ trật tự, triều cương có thể chấn chỉnh lại.
Thái Kinh nói mấy câu khiến nội tâm nôn nóng của chúng thần ổn định lại. Từ Xử Nhân lại nói:
- Công tướng, Cảnh Tướng công, Ngô Tướng công và Lý Tướng công đều ở kinh thành, hôm nay lại không hề lộ diện, có phải chúng ta nên mời họ tới chủ trì triều cương?
Thái Kinh cười lạnh một tiếng nói:
- Quan gia bị uy hiếp dụ dỗ tới Kim doanh đàm phán, cứ thế thân rơi vào hang hổ, đến nay khó mà thoát thân. Ba người họ là kẻ cầm đầu, hẳn là hạ ngục hỏi tội, đâu còn tới phiên họ chủ trì triều cương?
Từ Xử Nhân lập tức á khẩu không trả lời được. Lại Bộ Thị Lang Lý Chuyết tiến tới nói:
- Công tướng cảm thấy hiện giờ chúng ta nên bắt đầu từ đâu?
Thái Kinh mỉm cười:
- Lý Thiếu Bảo đã đi xin phép Ninh Đức Thái hậu, mọi người an tâm chớ vội, chờ ý chỉ của Thái hậu.
Lúc này mọi người mới giật mình tỉnh ngộ, khó trách Lý Diên Khánh không hề lộ mặt, hóa ra là đi xin phép Thái hậu rồi.
Đám người Từ Xử Nhân lại biết rõ trong lòng, khó trách Thái Kinh lại ra ngoài, chỉ sợ là Lý Diên Khánh mời lão đến. Lý Diên Khánh nắm chắc quân quyền, triều đình vận chuyển thế nào, cuối cùng phải do hắn tới quyết định.