Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 954 - Chương 811: Như Có Suy Nghĩ

Chương 811: Như có suy nghĩ Chương 811: Như có suy nghĩChương 811: Như có suy nghĩ

Hai ngày sau, đội tàu tiến vào Túc Châu, bên bờ chỉ còn ba trăm thân vệ và năm mươi tên nữ binh của Lý Diên Khánh cưỡi ngựa đi chậm. Trên quan đạo đã không còn thấy nhiều dân chúng, bởi vì đây là Biện Hà hướng tới đông nam, đi Giang Nam theo đường cánh cung. Mà dân chúng phần lớn trực tiếp nam hạ Thái Châu, đi dây cung thẳng tắp, so ra mà nói gần hơn nhiều. Cho nên người đi trên quan đạo này ít đi rất nhiều, ngẫu nhiên xuất hiện lều cháo cũng không có bao nhiêu người xếp hàng.

Lý Diên Khánh ngồi thuyền phía trước nhất đội thuyền. Triệu Phúc Kim và Hỗ Thanh Nhi ngồi chiếc thuyền ngay phía sau, cách nhau khoảng nửa dặm. Chỉ có lúc cập bờ nghỉ ngơi, Lý Diên Khánh mới có cơ hội nhìn thấy Triệu Phúc Kim, chẳng qua coi như gặp mặt, trước mặt mọi người, họ cũng duy trì một loại khoảng cách bạn bè, gật đầu cười một cái, hoặc chào hỏi một tiếng, cũng không có trao đổi sâu gì.

Trái lại Hỗ Thanh Nhi và Triệu Phúc Kim quan hệ nóng lên nhanh chóng, lúc này chỉ qua hai ngày, hai người đã giống hệt chị em. Đây cũng là Triệu Phúc Kim biết làm người biết nói chuyện. Hỗ Thanh Nhi nói cho nàng mình từng là một thành viên trong hảo hán Lương Sơn, trong mắt Triệu Phúc Kim tràn ngập ghen tị, nói khi nào mình mới có cuộc sống tự do tự tại như vậy, lập tức khiến Hỗ Thanh Nhi rất cảm động, mẫu thuẫn với nàng ban đầu cũng biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

Giữa trưa, thân thể Triệu Phúc Kim hơi mệt mỏi, vào trong khoang thuyền ngủ một lát. Triệu Kim Nô lười biếng tựa vào cửa sổ nhỏ trước khoang thuyền chính, chiếc bàn nhỏ trước mặt đặt một bình trà và mấy đĩa ăn. Nàng ngồi đối diện Hỗ Thanh Nhi, vừa uống trà vừa thưởng thức cảnh sắc hai bên bờ sông.

- Thanh nhi, ngươi không phát hiện Phúc Kim rất quan tâm đại ca ngươi sao?

Hai ngày này Triệu Kim Nô đã ám chỉ Hỗ Thanh Nhi mấy lần, nhưng Hỗ Thanh Nhi không lên tiếng, cũng không biết nàng có nghe hiểu ám hiệu của mình hay không. Triệu Kim Nô hơi lo lắng trong lòng, nàng lo lắng Tào Uẩn. Nếu như vợ cả không đáp ứng, cho dù Lý Diên Khánh có lòng, muội muội của mình chưa chắc có thể đi vào cửa Lý gia. Triệu Kim Nô liền nói bóng gió, muốn hiểu được suy nghĩ của Tào Uẩn đối với việc Lý Diên Khánh nạp thiếp từ chỗ Lý Diên Khánh.

Trong mắt Hỗ Thanh Nhi lóe lên chút ảm đạm, nàng cũng không phải người ngu, sao lại không biết chứ? Ngày đầu tiên nàng tận mắt nhìn thấy đại ca nắm chặt tay Triệu Phúc Kim, nàng liền biết mình sắp nhiều hơn một chị dâu.

Mặc dù Hỗ Thanh Nhi cũng hi vọng có một ngày mình có thể nở mày nở mặt tiến vào cửa Lý gia, nhưng nàng lại sợ sau khi vào cửa giống như Uẩn nương và Tư Tư, cả ngày ở trong cửa lớn không ra, hai cửa không bước, điều này khiến Hỗ Thanh Nhi đã quen cuộc sống tự do không thể nào tiếp nhận được. Cho nên nguyện vọng lớn nhất của Hỗ Thanh Nhi là đi theo bên cạnh đại ca, vừa có thể ở cùng một chỗ với hắn, đồng thời cũng không mất đi tự do.

Hỗ Thanh Nhi buông bát trà xuống cười nói:

- Đại ca cũng rất thích Phúc Kim, ta nhìn ra được.

Triệu Kim Nô mừng rỡ, lập tức ngồi ngay ngắn, nha đầu này rốt cuộc chịu trả lời vấn đề của mình thẳng thắn. Nàng vội vàng hỏi:

- Đại ca ngươi nói thế nào?

- Đại ca ta nói phong hào của Phúc Kim là Diên Khánh Đế cơ, có duyên với hắn.

- Ha ha! Nói như vậy, quả thực là duyên phận, chẳng qua… chuyện này hẳn là chủ mẫu của ngươi làm chủ chứ !

Triệu Kim Nô chậm rãi tiếp cận chủ đề.

- Đương nhiên hẳn là nàng làm chủ, nhưng ta tin tưởng nàng sẽ không phản đối.

- Vì sao?

Hỗ Thanh Nhi cười nhạt một tiếng:

- Nhà ta vốn là hàng xóm với nhà Lý đại ca, hai tuổi ta đã chơi đùa với hắn, tình hình nhà hắn ta hiểu hơn ai khác.

- Thanh nhi, có thể nói với ta một chút không?

Triệu Kim Nô cảm thấy vết tích của mình quá lộ rồi, hơi ngượng ngùng nói:

- Dù sao cũng là muội muội của ta, ta làm trưởng tỷ không thể không quan tâm.

Hỗ Thanh Nhi gật đầu:

- Nhìn ngươi quan tâm a tỷ Phúc Kim, ta cho ngươi biết nguyên nhân. Tổ phụ của Lý đại ca có ba huynh đệ, nhưng phụ thân hắn là đơn truyền. Mà Lý Diên Khánh cũng không có huynh đệ, nhà họ hai đời đơn truyền. Vấn đề lớn nhất của Lý gia chính là nhân khẩu đơn bạc, cho nên chỉ cần nữ tử mà Lý đại ca thích, Uẩn nương đều sẽ không phản đối, nhưng trong này có tiền đề.

- Tiền đề gì?

- Uẩn nương là người ngoài mềm trong cứng điển hình, các ngươi tuyệt đối đừng nên nghĩ dùng Tào gia ép nàng, càng không thể dùng thân phận Đế cơ ép nàng, như vậy sẽ hoàn toàn trái ngược, nàng tuyệt đối sẽ không đáp ứng Phúc Kim vào cửa. Trái lại, Phúc Kim biểu hiện yếu thế một chút, Uẩn nương sẽ đáp ứng.

Triệu Kim Nô là người thông minh, nàng lập tức hiểu được ý tứ của Hỗ Thanh Nhi. Phải cho Tào Uẩn đủ thể diện, sử dụng mềm mỏng không nên cứng rắn. Nàng thở dài một tiếng trong lòng, lần này nàng và trượng phu còn muốn đi tìm Tào lão gia tử giúp đỡ, đó không phải là tạo áp lực với Tào Uẩn sao? Cũng may Hỗ Thanh Nhi nhắc nhở, nếu không chuyện này liền phiền toái rồi.

- Đa tạ Thanh nhi muội muội nhắc nhở!

Triệu Kim Nô cảm kích nói từ đáy lòng.

Hỗ Thanh Nhi mỉm cười:

- Đế cơ chịu gả cho đại ca ta, đó là phúc khí hắn đã tu luyện được.



Trên chiếc thuyền lớn phía trước, Lý Diên Khánh, Mạc Tuấn và Tào Thịnh cũng ngồi trước cửa sổ vừa uống trà vừa trao đổi chuyện đi về phía nam. Mặc dù Lý Diên Khánh nhận lệnh đi về phía nam, nhưng hắn cũng không hiểu rõ lắm nội tình trong đó, mà Tào Thịnh lại hết sức rõ ràng tranh đấu giữa các quyền quý.

Tào Thịnh nhấp một ngụm trà cười nói:

- Chuyện này thực ra cũng không phức tạp, có liên quan tới Hướng gia!

- Lục ca nói một chút, tại sao lại nhắc tới Hướng gia?

Lý Diên Khánh không hiểu hỏi.

- Đó là ngươi không rõ ràng ân oán trong này. Ba ngoại thích lớn của bản triều là Hướng gia, Trịnh gia, Chu gia thông gia lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau. Năm đó Thái thượng hoàng chính là Hướng gia đẩy lên vị, mà Trịnh Hoàng hậu là Hướng Thái hậu chỉ định cho Thái thượng hoàng. Hai nữ nhi Chu gia một người trở thành Thái tử phi, một người trở thành Vận Vương phi, đây là kết quả Trịnh Hoàng hậu và Hướng gia hợp lực thúc đẩy. Huynh trưởng của Chu Hoàng hậu là Chu Hiếu Tôn cưới con gái Hướng gia, thứ huynh Chu Hiếu Chương cưới con gái Trịnh gia, cho nên ba nhà này có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục. Sau khi Chu Hoàng hậu sinh hạ Đại Ninh Quận Vương, ba nhà liền cùng thúc đẩy lập Đại Ninh Quận Vương làm Thái tử. Kết quả Khang Vương lại đăng cơ, xúc phạm nghiêm trọng lợi ích của ba ngoại thích lớn, họ sao có thể nuốt trôi kết quả này?

Lý Diên Khánh trầm tư chốc lát nói:

- Nhưng Trịnh Vọng Chi lại ủng hộ Khang Vương đăng cơ, còn là hắn đi cùng ta thuyết phục Trịnh Thái hậu.

Tào Thịnh hừ một tiếng:

- Trịnh Vọng Chi có thể đại biểu Trịnh gia sao? Trịnh Cư Trung còn được. Trịnh Vọng Chi là con thứ bà con xa của Trịnh gia, hắn ủng hộ Khang Vương đăng cơ chẳng qua là khiêu chiến với dòng chính Trịnh gia không ở trong triều.

- Vậy Trịnh Thái hậu thì nói thế nào, là nàng tự hạ chỉ lập Khang Vương kế thừa đại thống.

Tào Thịnh cười lạnh một tiếng:

- Trước mặt ta còn muốn giả trang, Trịnh Thái hậu cam tâm tình nguyện sao? Ngươi vào cung yêu cầu nàng lập Khang Vương, điều này có khác gì dùng đao gác trên cổ nàng, nàng dám không đáp ứng sao?

Lý Diên Khánh trầm mặc chốc lát nói:

- Ta cũng không có ý uy hiếp nàng, chỉ là ta quả thực không biết chuyện ba ngoại thích lớn liên thủ thúc đẩy hoàng tự.

- Ngươi không biết có thể hiểu được, dù sao ngươi không phải người trong vòng này. Thực ra ban đầu ta cũng không biết, về sau ta thường ở cùng một chỗ với co nem quyền quý, mới dần dần hiểu rõ được những bí mật thượng tầng này.

Lúc này, Mạc Tuấn vẫn luôn trầm mặc hỏi:

- Thực lực của ba ngoại thích lớn hiện giờ thế nào?

Câu nói này hỏi đến điểm mấu chốt, lần này Lý Diên Khánh xuôi nam kỳ thực chính là tranh đấu thực lực. Lý Diên Khánh ở ngoài sáng, ba ngoại thích lớn ở trong tối, yếu thế trên cục diện. Nếu như ba ngoại thích lớn không có thực lực, thế thì cũng không sao, chỉ sợ ba ngoại thích lớn thực lực cường đại, lần này Lý Diên Khánh xuôi nam hơi rắc rối.

Tào Thịnh trầm ngâm một chút rồi nói:

- Thực lực của ba ngoại thích lớn chủ yếu biểu hiện ở hoàng quyền và tài phú. Thái thượng hoàng vẫn luôn đứng phía sau họ, mà trước đó Thái thượng hoàng một lòng muốn trở lại vị trí cũ, cũng được ba ngoại thích lớn ủng hộ toàn lực…

- Không đúng!

Lý Diên Khánh bỗng nhiên nghe ra vấn đề, vội vàng nói:

- Không phải ba ngoại thích lớn ủng hộ Triệu Hoàn sao?

Lý Diên Khánh thốt ra, lại gọi thẳng tên Triệu Hoàn, điều này hơi bất kính, bình thường hẳn là gọi Uyên Thánh Hoàng đế. Chẳng qua Tào Thịnh cũng không thèm để ý, có đôi khi gã nói chuyện trong nhà với nương tử cũng gọi thẳng tên Triệu Hoàn.

Tào Thịnh mỉm cười giải thích:

- Điều này hơi phức tạp, lấy một ví dụ ngươi biết. Chu gia có hai con gái, một gả cho Thái tử, một gả cho Vận Vương, nói vậy ngươi hiểu chưa?

Lúc này Lý Diên Khánh mới chợt hiểu, gật đầu nói:

- Hai người họ là tiền đặt cược!

- Chính là đạo lý này, ba ngoại thích lớn đã ủng hộ Thái thượng hoàng, cũng âm thầm ủng hộ Uyên Thánh Hoàng đế. Chẳng qua Thái thượng hoàng và Uyên Thánh Hoàng đế đều bị Kim binh bắt đi, hoàng quyền của họ biến mất, hiện giờ họ chỉ còn lại tài phú.

- Ba ngoại thích lớn có bao nhiêu tài phú?

Tào Thịnh nở nụ cười:

- Không ai biết họ có bao nhiêu tài phú. Hướng gia được xưng là nhà giàu nhất kinh thành, trên thực tế Hướng gia hận nhất xưng hô này, tốt nhất là để thương nhân đi làm nhà giàu nhất. Giống như Bảo Nghiên Trai của phụ thân ngươi, nghe nói hiện giờ hắn được xưng là nhà giàu nhất Hàng Châu. Diên Khánh, không phải ta nói chuyện khó nghe, nếu như so sánh tài phú của ba ngoại thích lớn với một nước, như vậy tài phú của phụ thân ngươi chỉ sợ không bằng một huyện nhỏ.

Lý Diên Khánh bỗng nhiên nghĩ tới hiện giờ tài chính triều đình túng quẫn, hắn hơi hiểu được nói:

- Lần này quan gia để ta đi Giang Nam, không phải là hắn đang đánh chủ ý tới tài phú của ba ngoại thích lớn chứ?

Tào Thịnh cười ha ha, lấy một phần mật chỉ trong ngực ra:

- Đây là một phần thủ dụ, quan gia để ta sau khi tới Giang Nam mới đưa cho ngươi, giống như ngươi suy nghĩ!

Bình Luận (0)
Comment