Đại đấu trường của đế đô, nơi nằm ở trung tâm hoàng thành, nơi chỉ có tu luyện giả mới có thể vào được, lúc này hàng chục vạn người đã và đang có mặt ở đây chỉ để theo dõi một trận đấu vô cùng đặc sắc.
Cơ mà Võ sư chiến đấu thì có gì đặc sắc?, thực sự mà nói thì xo với đại võ sư rồi võ tông chiến đấu, võ sư chiến đấu chỉ như hài đồng xo với hán tử, bất quá để kiếm được trường hợp thi đấu ở đẳng cấp cao như thế không phải là chuyện dễ, đối với các giải đấu hàng tháng thì ở cảnh giới đại võ sư trở lên, mỗi ngày chỉ diễn ra một hai trận, những lúc như thế, cả đại đấu trường sẽ đầy chật khách, đó mới là lúc đại đấu trường nhiệt náo nhất.
Tuy nhiên ở đẳng cấp võ sư lại có thể lôi được bảy phần khách nhân đến với đấu trường, ngoài thiết diện liên tục vô địch sáu mùa giải, không còn tuyễn thủ nào thi đấu ở mức võ sư làm được điều tương tự, tại đây có không ít người chỉ vì xem hắn thi đấu mà đến.
Lúc này Một cửa vào đấu trường đã mở, toàn trường gần như chết lặng khi nhìn vào lối đi tối tăm ấy, mỗi lần như thế họ đều sẽ thấy một hình ảnh quen thuộc bước ra, nhưng mà cứ đến những lúc mà người đó sắp đi ra, bọn họ lại cứ nhịn không đặng mà gần như chẳng thở được.
Dáng vóc không tính là quá khôi vĩ, xo với cánh cửa cao mười trượng kia, hắn chẳng khác gì con kiến, thế nhưng từng bước đi của hắn đều chắc chắn và kiên định như rồng như hổ, đôi vai kia trầm lặng như có thể gánh được cả núi, tư thái kia cao ngạo tựa hùng ưng trên bầu trời.
Vẫn chiếc mặt nạ sắt bí hiểm ấy, vẫn thần thái hiên ngang ấy, hàng chục ngàn người ở đây đã bị cuốn vào, họ đến đây để giải đáp nhiều câu hỏi, thiết diện trông như thế nào?, dung mạo thật của hắn ra sao?, thân phận của hắn là gì?, hắn đánh như thế nào?.
Trên tất cả, câu hỏi mà phần đông người đến đây đều muốn biết, đó là khi nào thì thiết diện sẽ bại trận?, từ khi thiết diện thắng trận thứ một trăm, tỷ lệ cược của hắn đã luôn là một trăm ăn mười, tức là ngươi đặt một trăm linh thạch vào thiết diện, nếu hắn thắng ngươi sẽ có mười linh thạch.
Đây là tỷ lệ cược thấp nhất trong lịch sữ đại đấu trường, tỷ lệ cược thấp như thế nói lên một điều, chỉ cần đặt cho thiết diện, ngươi nắm chắc chiến thắng, ở chiều ngược lại, tỷ lệ đặt cược của đối thủ luôn là một ăn mười, đặt mười linh thạch ăn một ngàn.
Tỷ lệ cược cực kỳ cao, bất quá trừ những kẻ máu liều nhiều hơn máu não, không một kẻ bình thường nào dám cược thiết diện thua, ít nhất từ lúc hắn thắng trận thứ năm trăm, những kẻ mong chờ hắn thua để kiếm bộn tiền đã tĩnh mộng.
Cho đến nay, đại đấu trường đã bỏ qua hình thức cược cho thiết diện thắng rồi, hiện tại họ chỉ cho cược thắng hoặc hòa, hoặc cược thiết diện sẽ thắng sau bao nhiêu thời gian, những ai cược thiết diện thua, đặt một liền có thể ăn năm mươi, thế nhưng cửa cược này lại chẳng có mấy ai tham gia.
Ngoài tiền từ cá cược thì với hình tượng đã xây dựng, chỉ cần thiết diện hắn xuất hiện thi đấu, đại đấu trường khi ấy đã kiếm được bộn tiền rồi.
lúc này trận đấu đã sắp bắt đầu, người dẫn chương trình liền không khỏi hào hứng tâng bốc.
-người hùng của các vị đã xuất hiện, thiết diện đã xuất hiện.
-có lẽ tôi đã nói điều này quá nhiều lần đến nổi ai ai cũng thuộc lòng, nhưng thứ lỗi cho tôi, đây là thông lệ, trước mỗi trận đấu, tôi đều phải giới thiệu sơ lượt một chút về hai tuyễn thủ.
Ngừng một chút trung niên tóc vàng tiếp.
-như các bạn đã biết, thiết diện là một đấu sĩ bí ẩn, không ai biết anh ta là ai, đến từ đâu, ngay cả ban quản lý đấu trường của chúng tôi cũng không biết, thế nhưng phiền hà như thế làm gì chứ?, chỉ cần anh ấy ở đây, đánh cho chúng ta xem những trận đấu đặc sắc nhất là được.
-với sáu trăm tám mươi mốt trận toàn thắng, thiết diện đã là quán quân liên tiếp sáu mùa giải cấp võ sư do đại đấu trường chúng tôi tổ chức, anh ấy là một luyện thể giả, với lối đánh đầy mạnh mẽ và quyết liệt, chỉ với song quyền đã có thể đánh đoạn hồn khí, nứt bảo giáp, toàn thân anh như không có một nhược điểm nào cả, liệu hôm nay thiết diện sẽ kéo dài chuỗi thành tích bất bại của mình, hay anh sẽ có lần thua đầu tiên trong lịch sử?.
Lời dẫn đạo của trung niên nọ vừa dứt, toàn trường như muốn sục sôi lên, đâu đó là những tiếng la ó đại loại như.
“tiêu diệt đối thủ, sáu trăm tám mươi hai trận toàn thắng”.
“xảy chân đi tên khốn, ông đã cược mày thua”.
“đánh bại đối thủ ngay trong mười chiêu đi, hắn ta chẳng là cái đinh gì cả”.
Đám đông có người khen cũng có người chê, có người ủng hộ có người không, bất quá dưới lớp mặt nạ, Hàn Thiên chưa từng nghĩ nhiều đến thế, hắn đơn giản chỉ là tới đấu trường này để tôi luyện bản thân, có thể đạt được vinh diệu như hôm nay cũng chẳng phải điều hắn mong cầu.
ở trên cao, sau khi đợi mọi người bớt nhiệt náo, trung niên nam tử liền tiếp.
-và sau đây sẽ là chân dung của kẻ thách thức, kẻ không may phải đối đầu với thiết diện ngày hôm nay.
-hắn đến từ mạc bắc của đại ninh đế quốc, vượt bao nhiêu núi sông cách trở mới tới được đế đô của chúng ta, nếu ai đến đại đấu trường thường xuyên đều sẽ biết đến cái tên Lôi Bính, với thành tích ba trăm hai tám trận thắng, năm mươi mốt trận hòa, ba mươi tư trận thua, Lôi Bính là một trong những tuyễn thủ hạng một có chiến lực mạnh nhất đại đấu trường của chúng ta.
-trong lịch sử thiết diện và Lôi Bính chưa từng đối đầu qua với nhau, thế nhưng với bề dày thành tích của thiết diện, đại đấu trường chúng ta đánh giá thiết diện là kẻ chiếm ưu thế trong cuộc đấu này, vậy nên sàn đấu hôm nay đã đổi thành dạng cự thạnh hỗn tạp, là dạng địa hình thích hợp cho thuộc tính đấu khí của Lôi Bính.
-thiết diện là một luyện thể giả, Lôi Bính là một kỵ sĩ, cả thiết diện và Lôi Bính lúc này đều được xếp vào hàng tuyễn thủ số một, thực lực của cả hai đều ở mức từ võ sư cao tầng đến đỉnh phong, trận chiến này nhất định diễn ra vô cùng đặc sắc.
Trung niên dẫn chương trình vừa dứt lời, toàn bộ đại đấu trường như muốn nổ tung, từng tiếng hò reo vang vọng lấn át hết tất thảy âm thanh dưới sân lẫn bên ngoài đấu trường truyền vào, sức hút của thiết diện quả thực phi thường lớn.
ở cổng đối diện lối vào đấu trường, một con lãnh phong báo chầm chậm đi ra, đây là yêu thú thuộc họ mèo lớn, chuyên sống trên núi cao, Lôi Bính là một kẻ đến từ mạc bắc, đầu yêu thú này tất nhiên là do hắn thuần phục.
toàn thân dài một trượng rưỡi, lông mao dày cộm, màu sắc này trùng với màu của những tảng đá lớn trên sân đấu hiện tại, hai đôi tai cao vút linh động lắc lư, cặp mắt xanh lớn như cái chén tán phát màu xanh lục ghê rợn, hàm răng nhọn hoắc với hai chiếc nanh dài một thước, mọc ngược từ làm trên hướng ra bên ngoài.
Vừa nhìn qua liền biết, đầu yêu thú này cực kỳ linh động, sức tấn công bộc phát vô cùng mạnh, thuộc loại tiềm hành ám kích.
Ngắm nghía một hồi, rốt cuộc lãnh sơn báo cũng chở Lôi Bính đến đủ gần dể Hàn Thiên có thể tùy ý quan sát gã, Lôi Bính là một tráng hán ba mươi tuổi, hắn có thân hình cực kỳ cao lớn với nước da màu cổ đồng, toàn thân cơ nhục săn chắc được hiễn lộ qua chiếc áo cộc cụt tay, dung mạo của Lôi Bính rất phổ thông, mái tóc hai bên thái dương được cạo sạch, phía trên tết bím vắt sau đầu, đây là kiểu phục sức vô cùng quen thuộc của người mạc bắc.
Vừa nhìn thấy Hàn Thiên, Lôi Bính đã vội cười ha hả nói.
-sớm nghe qua danh thiết diện chiến thần trăm trận trăm thắng, vốn nghĩ ngươi phải là một kẻ thân cao tám thước vai hùm lưng beo, tay đánh nát sắt, mồm thét ra lửa, chẳng ngờ lúc gặp trực tiếp rồi, ngươi xo với tưởng tượng của ta lại khác khá xa đấy.
Sau lớp mặt nạ Hàn Thiên cũng cười khẩy đáp lễ.
-còn Lôi Bính ngươi xo với tưởng tượng của ta cũng rất khác, ta không nghĩ ngươi là kẻ lắm lời đến thế?.
Vừa mới bắt đầu liền đã bị đối thủ dè biễu, nếu không đáp lễ đàng hoàng, sĩ khí bản thân liền bị tụt xuống đầy thảm hại, Hàn Thiên thì chả cần tự cổ vũ mình, thế nhưng đối thủ đã buôn lời thị phim hắn không đáp trả e là chẳng đáng mặt nam nhi.
Lôi Bính lúc này tuy ngoài mặt cứng rắn nhưng nội tâm lại đang dậy sóng, dù vậy để không tự hạ sĩ khí của bản thân, hắn vẫn gằng giọng quát.
-hay cho một thiết diện chiến thần, vừa có chút thành tích liền nghĩ mình là vô địch rồi?, hôm nay lão tử sẽ cho ngươi biết thế nào là trời cao đất dày, để ta lột cái mặt nạ chết tiệt của ngươi xuống xem rốt cuộc, ngươi là thần quỷ phương nào, lại dám phách lối tại đại đấu trường khốc liệt này.
Vừa dứt lời trên tay Lôi Bính đã xuất hiện một ngọn giáo dài, thân giáo làm bằng gỗ quý, mũi thẳng và nhọn, trọng lượng vừa đủ, đặc biệt thích hợp cho việc chiến đấu nhanh và linh hoạt.
Binh khí vừa tới tay, Lôi Bính ngay lập tức khu động lãnh phong báo xông thẳng về phía trước, đấu với đối thủ có danh tiếng vượt xa mình, chỉ có đánh phủ đầu từ trước mới khả dĩ kéo lại được sĩ khí.
Lôi Bính cùng lãnh phong báo hùng hổ lao về phí trước, Hàn Thiên lúc này hệt như con chuột trước đoàn xe ngựa, tùy hứng cảm tưởng liền thấy được cảnh hắn bị đoàn xe kia húc văng như thế nào?.
Bất quá thực tế không giống ảo tưởng của một số người, Lôi Bính cùng lãnh phong báo một đường lao đến, Hàn Thiên không né không tránh, trực tiếp một quyền đánh tới, đơn giản là chọn cứng đối cứng với địch thủ.
Lãnh phong báo mắt thấy quyền đầu kinh nhân kia sắp đánh trúng thiên linh cái của mình, bản thân cũng nhanh chóng lắc đầu né tránh, kế đến nó liền há mồm cắn mạnh vào cổ tay Hàn Thiên, ý đồ một chiêu khiến đối thủ trọng thương rất rõ ràng.
Thế nhưng Hàn Thiên nào phải dạng tầm thường?, quyền đổi thành trảo, song trảo chụp xuống, đơn giản đã đóng rầm cái mồm đầy răng nhọn kia lại một cách gọn gàng.
Sức đẩy tới của lãnh phong báo dồn vào người Hàn Thiên, bất quá hắn vẫn vững vàng đứng đấy, tuy bị đẩy lùi gần nửa trượng nhưng rốt cuộc, thế công hung hãn của lãnh phong báo cứ thế liền bị Hàn Thiên chặn đứng.
Một đòn mang đầy thần lực này đủ để chứng minh, nhận xét Hàn Thiên có vẻ thấp bé yếu ớt ban nãy của Lôi Bính, căn bản chỉ là tự đề cao mình, Lôi Bính thấy tọa kỵ bị khống chế, bản thân liền ngay lập tức đâm mâu vào một bên sường của Hàn Thiên, ý đồ ép hắn buông tay khỏi tọa kỵ của mình.
Hàn Thiên eo lưng vận sức, rất nhanh cổ lãnh phong báo đã bị hắn vặn một vòng tròn, cú xoay làm lãnh phong báo ngã ngang ra, Lôi Bính mất thế liền cũng rơi ngay xuống đất.
Hàn Thiên không bỏ lỡ cơ hội, một đường xông tới tung ngay hai cước vào người Lôi Bính, một cước quét ngang bị hắn cản được, thế nhưng cước đá hậu phía sau đã đơn giản khiến Lôi Bính bị trúng thẳng một đòn vào ngực, toàn thân văng xa hơn năm trượng.
Người trên Khán đài ồ lên từng chập, đây chính là thứ họ muốn thấy khi tới đại đấu trường, chiến đấu mãn nhãn và quyết liệt, ngay cả người dẫn chương trình cũng không nhịn được mà bình luận cực kỳ gấp rút.
Thấy tình hình không ổn, Lôi Bính lập tức triệu tập tọa kỳ trở về bên bản thân, ngay sau đó hắn cùng tọa kỵ nhanh chóng lẫn vào trong những tảng cự thạnh rãi rác khắp nơi.
Va chạm rồi mới thấy, Hàn Thiên thực sự là mạnh đến đâu, Lôi Bính hắn sau khi kiến thức được sức mạnh nọ, bản thân liền biết đối đầu trực tiếp, hắn đến nửa phần thắng cũng không có, nếu không lợi dụng địa hình tiến hành tập kích, chỉ sợ hai chiêu nữa thôi, Hàn Thiên liền đánh cho hắn trọng thương thổ huyết.
Từ trong những tảng quái thạch Lôi Bính tận dụng cực kỳ tốt ưu thế tốc độ của lãnh phong báo, Lôi Bính và tọa kỵ của hắn tựa như hắc mang, liên tục xuyên toa qua lại giữa đấu trường, Hàn Thiên lúc này giống như chiếc lá giữa cơn giông, mỗi lần lãnh phong báo cùng Lôi Bính lướt qua, hắn liền sẽ có nguy cơ bị bão giông xé vụn.
Roẹt roẹt từng tiếng lớn, Hàn Thiên bất ngờ bị trúng hai trảo của lãnh phong báo, tốc độ của lãnh phong báo khi hòa cùng địa hình thích hợp quả thực vô cùng đáng gờm, Hàn Thiên hắn không thể dùng đến long tiềm cửu ảnh, thủy liêm tứ kiếm cũng không nốt, chỉ có sức mạnh từ thân thể, muốn đối phó tình hình này quả thực khá gian nan.
Bằng thần niệm của mình, Hàn Thiên tất nhiên nắm được bộ vị của lãnh phong báo, chỉ là hắn đã quen dùng đến linh lực khi chiến đấu, lúc này chỉ được dùng sức mạnh nhục thân, thực sự là có chút khiến hắn nghĩ không ra cách.
Đại đấu trường cũng khéo chọn đối thủ cho hắn, Lôi Bính chiến đấu linh hoạt như thế, bây giờ lại để cho hắn vào cái đấu trường thuận lợi như vầy, thực lực của Lôi Bính hiện có thể coi như đã đạt đến võ sư đỉnh phong, còn Hàn Thiên hắn bị hạn chế đủ thứ, quả thực khó hạ ngay được đối thủ.
Hàn Thiên đã đánh trả mấy đòn, hầu hết đều sượt qua đối thủ, thân pháp của lãnh phong báo quá nhanh, ở trạng thái bình thường này, Hàn Thiên hắn khó lòng theo kịp.
Hai bên đánh thêm hơn ba trăm chiêu vẫn bất phân cao thấp, đa phần là Lôi Bính cùng lãnh phong báo tấn công, Hàn Thiên tùy thời phản đòn, thân thể Hàn Thiên quá mạnh mẽ, cho dù lãnh bao nhiêu công kích của Lôi Bính và tọa kỵ cũng vẫn chẳng hề hấn gì.
Lôi Bính cùng tật phong báo liều mạng công kích, tiết tấu cũng có lúc để Hàn Thiên bắt được, Lôi Bính và tật phong báo đã bị đánh trúng mấy đòn, lúc này vẫn là đang cắn răng chi trì.
Đám đông trên cao như nín thở quan khán trận đấu, trung niên dẫn chương trình vẫn không ngừng hưng phấn bình luận những câu đại loại như.
“Lôi Bính lại tập kích trúng một đòn, thế nhưng thiết diện quả không hổ danh chiến thần bất bại, dù đã bị trúng nhiều đòn như thế vẫn tùy thời phản công, hai bên nhất thời ở vào thế dằng co cực kỳ ác liệt…”.
ở dưới đấu trường, Hàn Thiên đã bắt đầu cảm nhận được tiết tấu tấn công của Lôi Bính, hắn đã đánh vài trăm chiêu, cho dù có bao nhiêu bài vở cũng không tránh được phải lặp lại, Hàn Thiên hắn tuy bị đánh trúng, thế nhưng hắn lại là kẻ mang tâm thế lấy đối thủ ra làm công cụ luyện tập.
vậy nên sau mấy trăm chiêu, Hàn Thiên hắn đã gần như nắm được cách thức tấn công của Lôi Bính, đánh thêm năm mươi chiêu nữa, Hàn Thiên liền cảm nhận được Lôi Bính bắt đầu xuống sức.
tình hình này Hàn Thiên hắn cũng nên kết thúc trận đấu rồi, khẽ dồn một hơi nội tức đầy lăng lệ vào trong đan điền, sau khi Lôi Bính tập kích lần tiếp theo, Hàn Thiên liền phỏng theo thần thông chấn minh cuồng âm của Liêu Kiến Anh mà gầm lên một tiếng lớn.
sóng âm hòa cùng linh lực hùng mạnh tạo thành tầng tầng ba động xung kích đánh thẳng vào Lôi Bính cùng tọa kỵ, Lôi Bính đang trên đường xông tới bất ngờ bị chiêu thức độc dị của Hàn Thiên cản bước, tinh thần của hắn thoáng cái bị sóng âm ảnh hưởng, choáng váng trong khoảnh khắc.
sóng xung kích nhân lúc đó đánh thẳng vào người lãnh phong báo làm lông mao toàn thân nó dựng đứng, thế lao lên cũng bị dừng lại trong một tích tắc, nhưng chỉ cần một tích tắc đó là đủ, Hàn Thiên một cước dậm xuống, thân thể đã nhanh như tên bắn xông đến trước mặt Lôi Bính.
Lúc hắn vừa hoàn hồn sau khi lãnh phải một đòn công kích đặc dị, thì quyền đầu của Hàn Thiên đã lớn lên trong tầm mắt, binh một tiếng lớn, Lôi Bính bị Hàn Thiên đánh cho văng khỏi lưng tọa kỵ, cả người lao đi tông vỡ một tảng đá lớn mới ngừng lại được.
Đợi lúc khán giả nhìn kỹ lại, Lôi Bính sớm đã bị đánh ngất từ lúc nào, lặng thinh mất vài giây, bất chợt có tiếng trung niên dẫn chương trình nọ vang lên.
-Lôi Bính đã bị đánh ngất, trận này thiết diện chiến thắng, đây là chiến thắng thứ sáu trăm tám hai của hắn, và là chiến thắng thứ mười trong mùa này.
-với số điểm tích lũy là ba mươi sau khi đánh thắng mười tuyễn thủ loại một, thiết diện vẫn đang là kẻ đứng đầu giải đấu dành cho mức thực lực võ sư, rốt cuộc ai mới có thể chấm dứt được sự thống trị này của hắn đây?.
Bỏ mặc những tiếng hò reo phía sau, Hàn Thiên lầm lủi đi vào trong đường hầm, đối thủ cấp võ sư với hắn hiện tại quả thực không đủ tầm, bất quá đấu với họ mà không dùng đến linh lực vừa hay lại thích hợp cho việc tu luyện thể đạo của hắn, vậy nên trong một thời gian ngắn sắp tới, hắn vẫn phải đánh ở giải cho đại võ sư mà thôi.
Sau khi nhận tiền thưởng ở quầy quản lý, Hàn Thiên bí mật rời khỏi đại đấu trường, sau khi vòng vèo qua quýt một trận, hắn liền đổi lại bộ dạng cũ rồi trở về nhà.
Thế nhưng sau khi vừa bước ra khỏi cổng nam hoàng thành, một giọng nói đầy khí thế bất chợt vang lên từ phía sau lưng, Hàn Thiên sau khi nghe xong lời này, nội tâm liền không khỏi rung lên một chập.
-tự tại vương của lý khố đại hộc viện chính là thiết diện ở đại đấu trường, Hàn Thiên cậu thực sự làm những đồng học như chúng ta nhìn không thấu đấy!.
Dù khá lo lắng thế nhưng Hàn Thiên vẫn bình tĩnh quay lưng lại quan sát kẻ vừa mới nói, ở một góc bên cạnh cổng thành, Ám Dạ cùng tọa kỵ u long của hắn đang chăm chú nhìn lại hướng này.