Cả phòng hội nghị lặng thinh, sau lời khẳng định của Hàn Thiên liền nhiệt náo hẵn lên.
Dù đa phần đều không phản bác đề nghị của Vương lão bà, thế nhưng đâu đó vẫn có một hai người còn tỏ ý do dự, một trong số đó là trung niên nam tử vận trường sam kiểu luyện dược sư.
Sau khi Hàn Thiên đồng ý tiếp nhận vị trí thiếu toàn quyền trưởng lão, ông ta liền có chút dè dặt nói.
-trụ sở thần võ minh tại đại ninh thành lập mới được vài ngàn năm, xo với cái ở vạn kiến hay các nơi khác, quả là còn khá non trẻ, chuyện chúng ta sau từng ấy năm vẫn chưa bổ nhiệm được một vị toàn quyền trưởng lão nào, xo với các trụ sở trực thuộc tổng bộ khác, thực sự là một điểm bất lợi.
-ta không hoài nghi thiên phú cùng tiềm năng của Hàn Thiên, thế nhưng quyết định này có sớm quá không?.
-ý ta là không chỉ một mình ta thấy tuổi đời của Hàn Thiên còn quá trẻ à?.
-mười mấy tuổi đầu, đảm nhận một vị trí trọng yếu như thiếu toàn quyền trưởng lão, ngay cả Liễu Nguyên muội tử cũng phải hơn hai trăm tuổi mới được nhận vị trí này, trao trọng trách lớn lao bậc này cho một thiếu niên mười mấy tuổi, ta nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thỏa đáng.
Đây quả thực là lo lắng chung của tất cả mọi trưởng lão ở chổ này, vị dược sư kia vừa dứt lời liền có người khác tiếp.
-ta cũng cảm thấy lo lắng của Trương Siêu Quân huynh có ý tứ, Hàn Thiên thực sự là còn quá trẻ, chúng ta nên để cho hắn một ít thời gian để thích nghi, đợi lúc thực lực hắn cao hơn một chút hẵn bổ nhiệm vị trí thiếu toàn quyền trưởng lão, lúc ấy trên dưới trụ sở thần võ minh này sẽ có sự tín phục với hắn hơn.
Trong nghị sự phòng lại nổi lên một trận bàn cãi, sau một hồi rồi ren, bất giác có tiếng Vương Lão bà nghiêm giọng nói.
-tất cả chúng ta ở đây đều mong muốn mang lại những điều tốt đẹp nhất cho trụ sở thần võ minh này.
-Hàn Thiên hắn thực sự còn quá trẻ, thế nhưng tương lai hắn vẫn còn rất nhiều thử thách lớn để phát triển.
-trong thời gian đó, thực lực cùng uy vọng của hắn có thể được trui rèn dưới con mắt của đám lão thành chúng ta, xo với bổ nhiệm một đại cường giả đã đạt đến thực lực cấp võ vương võ hoàng vào vị trí này.
-ta thà tin vào một mầm non mới nhú, đạo lý măng dễ uốn, tre cứng đầu, các vị ở đây hẵn ai cũng biết sơ qua nhỉ???, trao quyền lực cho kẻ đã trưởng thành cường đại ngoài phạm vi quan sát của chúng ta, làm sao chúng ta biết được những gì kẻ đó muốn làm, hay quá khứ mà hắn che giấu?.
-tị hiềm Hàn Thiên hắn tuổi trẻ, nhưng nếu trao hội trở thành toàn quyền trưởng lão cho một tên cáo già, chỉ muốn lợi dụng quyền lực ấy làm điều bất chính, nước cờ kia một khi đi sai.
-các vị ở đây bao gồm cả ta, liệu có gánh nổi hậu quả không?.
Lời của Vương lão bà đã làm những người khác phải trầm mặc một hồi, đúng vậy… việc bãi nhiệm toàn quyền trưởng lão là rất khó, trừ phi nội bộ tại trụ sở thần võ minh trên dưới đồng lòng như một, nếu không toàn quyền trưởng lão vẫn là một cái gì đó quá bất khả xâm phạm.
Nếu đã nguy hiễm như vậy, lựa chọn một người mà hội đồng trưởng lão có thể quan sát từng bước hắn trưởng thành, âu cũng không phải là một lựa chọn quá thiếu sáng suốt.
Sau một thoáng trầm lắng, Liễu Nguyên là người tuổi trẻ nhất trong đám trưởng lão này, tính cách có phần cởi mở xông xáo liền lên tiếng phá tan sự im lặng.
-chúng ta cứ ở đây trầm mặc không nói thì có tác dụng gì?.
-chẳng phải bình thường muốn thông qua một quyết định nào đó, thì đều phải biểu quyết hay sao?.
-lúc này ở đây đã tụ họp đủ mười ba vị trưởng lão trên mười sáu vị, đạt tỉ số hơn tám phần mười rồi, như vậy chúng ta cứ trược tiếp biểu quyết đi.
-bình thường khi ra một chỉ ý nào đó, chỉ cần bảy phần mười hội đồng bỏ phiếu tán thành, quyết định sẽ được thông qua, mọi người hôm nay sao lại dè dặt đến vậy?.
Liễu Nguyên vừa dứt lời, dược sư tên Trương Siêu Quân ban nãy liền cất giọng dè chừng nói.
-hiện tại biểu quyết chỉ cần bảy phần mười thông qua là được, nhưng sau này muốn bãi nhiệm thì phải là mười phần mười hội đồng trưởng lão, cùng một phiếu của tất cả những thành viên cấp dưới gộp lại, tất cả đều phải bỏ phiếu thuận thì mới được.
-vấn đề này không có nhỏ đâu Liễu Nguyên muội tử à!!!.
Trương Siêu Quân vừa dứt lời, Vương lão bà liền quả quyết nói.
-cứ làm theo ý của Liễu Nguyên đi, chúng ta hiện tại bỏ phiếu mở ngay tại nghị sự phòng này.
-ai đồng ý để Hàn Thiên tiếp quản vị trí thiếu toàn quyền trưởng lão thì đưa lệnh bài của mình ra, ai không đồng ý thì cứ giữ lệnh bài trên người.
-kết quả sau chót nếu có bảy trên mười phần thành viên trong hội đồng tán thành, chức vị thiếu toàn quyền trưởng lão sẽ được bổ nhiệm cho Hàn Thiên hắn.
Vương lão bà vừa dứt lời, liền nhanh chóng lấy trong người ra hai tấm lệnh bài màu cổ đồng đặt lên bàng nói.
-phu quân ta trước lúc vi hành ngao du bốn bể, đã để lại lệnh bài của mình cho ta giữ, vì tin tưởng quyết định của ta, cũng chính là quyết định của ông ấy, ta tin vào mắt nhìn của mình, thế nên ta sẽ đại diện bỏ cho Hàn Thiên hắn hai phiếu thuận.
Liễu Nguyên cũng nhanh chóng lấy ra lệnh bài của mình đặt lên bàn, trước đó còn cố ý hướng đến chổ Hàn Thiên ném ra một nụ cười thân thiện, Chung Ly là người đề bạt Hàn Thiên, ông ta đối với hắn cũng cực kỳ có thiện cảm, sau khi Liễu Nguyên đưa ra mệnh bài của mình, Chung Ly cũng không ngần ngại làm tương tự.
Lần Lượt Lý Siêu cùng kha khá người khác cũng lần lượt lấy ra lệnh bài của mình đặt lên bàn, thế nhưng vẫn có một số người khác vẫn do dự chưa quyết, kết quả cuối cùng, trên bàn có tổng cộng mười một trên mười sáu chiếc lệnh bài trưởng lão xuất hiện.
Nếu xo với con số bảy phần mười phiếu đồng tình mà Liễu Nguyên nói đến, thì vừa hay thiếu một chiếc lệnh bài, trong lúc mọi người trong phòng chuẩn bị đề xuất một vị trí khác cho Hàn Thiên.
Thì một tấm lệnh bài khác chợt chầm chậm rơi xuống giữa bàn, kế đến một giọng nam nhân cổ lão trầm lắng chợt cất lên.
-hội nghị lớn thế này, sao có thể vắng mặt đại trưởng lão ta được?, người trẻ tuổi kia ẩn chứa rất nhiều điểm đặc biệt, Mục Uyên ta thực sự muốn trao cho cậu ta một cơ hội xứng đáng.
Lời nói nọ vừa dứt, ở cửa phòng nghị sự đã xuất hiện một thân ảnh nam nhân thanh lịch nhã nhặn, người này tầm năm mươi tuổi, tóc điểm hoa râm, dung mạo hồng hào đầy nét thân thiện, ông ta mặc một bộ trường bào lục nhạt nhìn hết sức đơn giản.
Nhưng từ khí tức còn mạnh hơn cả Vương lão bà cho thấy, địa vị của người này ở trong thần võ minh, chắc chắn không thua bất kỳ ai.
Sự thực quả đúng là như vậy, sau khi trung niên nhân tự xưng là Mục Uyên xuất hiện, cả hội đồng mười ba trưởng lão có mặt liền lập tức đứng cả dậy, vương lão bà là người nhận ra điểm khác biệt đầu tiên, Mục Uyên vừa bước được vài bước, Vương lão bà đã mừng rỡ nói.
-Mục Uyên huynh không ngờ lại có thể đột phá tu vi ngay thời điểm đặc thù này, võ tôn trung tần, dù ở thần châu cũng hiếm có cao thủ đạt đến đẳng cấp này, thọ nguyên của huynh hẵn đã thêm được sáu bảy ngàn năm nữa rồi, tiểu muội thực sự rất mừng cho huynh.
Lời khẳng định của Vương lão bà đã làm cho tất cả những người khác, bao gồm cả Hàn Thiên phải sửng người, trung niên nhân nhìn có vẻ thân thiện giản dị này, không ngờ tu vi lại còn cao hơn Vương lão bà một khoảng, trừ Hàn Thiên vẫn còn rất bàng hoàng, những trưởng lão khác trong thần võ minh ai nấy đều một bộ dáng kinh hỉ không thôi, vài người đã không nhịn được mà đánh tiếng chúc mừng đại trưởng lão Mục Uyên.
Thoáng đánh mắt nhìn mọi người, sau đó là Hàn Thiên, Mục Uyên đại trưởng lão giọng điệu có phần trách cứ nói.
-một nhân tài kinh diễm bậc này, không ngờ lại chịu đến chổ thần võ minh ta, nếu hôm nay Mục Uyên ta không xuất quan kịp, đám trưởng lão các người hẵn đã phạm phải sai lầm không nhỏ rồi.
-toàn quyền trưởng lão trong tương lai đến trước mắt các người, các người còn do dự biểu quyết cái quái gì?.
Mục Uyên vừa dứt lời, ba bốn người vừa nãy đã không đưa lệnh bài ra, dẫn đến kết quả trái ý muốn của Mục Uyên, nét mặt ai nấy đều thoáng tối sầm lại.
Trương Siêu Quân sau một hồi đắng đo, cũng chợt rón rén nói.
-toàn quyền trưởng lão can hệ trọng đại, thế nên ta cùng một số người cũng chỉ là lo lắng thái quá một chút, nếu thực sự toàn quyền trưởng lão xuất hiện, ngay cả Mục Uyên lão huynh cũng phải chịu sự điều động từ người đó.
-Hàn Thiên thực sự còn quá trẻ, hắn có thể đảm đương nổi sao?, huống hồ đại trưởng lão huynh nay đã đột phá, một vạn năm tới trụ sở thần võ minh này đã có huynh chèo chống, còn cần đến toàn quyền trưởng lão mà làm gì?.
Trương siêu quân vừa dứt lời, Mục Uyên liền lạnh mặt nói.
-ta dù có thể sống thêm một vạn năm, kết quả cũng sẽ có lúc không gượng nổi nữa, càng đến gần đến cảnh giới đại đạo, ta càng cảm nhận được giới hạn của bản thân rõ ràng ra sao, võ tôn đã là giới hạn kiếp này của ta, khó mà làm khác đi dược.
-Thần võ minh nếu có Hàn Thiên, muôn đời sau sẽ an yên phát triển, ngay cả hoàng thất Thái Văn, hay vạn kiến cũng phải nể nang ba phần, toàn quyền trưởng lão trao cho hắn giữ, đại trưởng lão như ta cũng không thấy điểm nào không thỏa đáng.
Mục Uyên vừa dứt lời, Trương Siêu Quân liền quả định hỏi.
-huynh dựa vào đâu mà dám khẳng định như vậy?, chỉ với một chút biểu hiện da lông của Hàn Thiên, liền đã đoán được tương lai của hắn, trên đời này có biết bao nhiêu thiên tài chẳng thể trưởng thành nổi, huống hồ Hàn Thiên hắn đến đây là để lánh khỏi mũi dùi từ hoàng thất Thái Văn, cùng một trận đại chiến giữa vạn kiến và đại ninh sắp đến đấy.
Trương Siêu Quân vừa dứt lời Mục Uyên đã khẳng khái đáp.
-mọi người ở đây ai cũng sống qua mấy ngàn, thậm chí hơn cả vạn năm rồi, người có tư cách thượng đỉnh vô song ở thời mọi người được sinh ra, có ai được chân chính nhìn qua họ chưa?.
-lúc mọi người ở đây bao gồm cả ta vẫn còn lăn lộn ở cảnh giới võ tông võ vương, những người kia đã trở thành tướng lĩnh thống lãnh vạn đạo nhân mã, chống lại ma tộc cùng tu la tộc.
-giờ thì họ ở đâu rồi???, mọi người ở đây không biết, ta cũng không biết, bởi vì nơi họ ở chính là nơi ta khát khao muốn đến, nơi nằm trên đại thiên giới này, nơi những tồn tại cao hơn võ tôn ngự trị.
-bây giờ một thiếu niên có tiềm năng giống như những kẻ mà chúng ta ngưỡng vọng khi trước xuất hiện, mọi người lại lo lắng hắn nửa đường gãy gánh ư?. Không phải chúng ta sợ hắn không thể trưởng thành, mà chúng ta bắt buộc phải bảo vệ hắn trưởng thành.
Lời của Mục Uyên, trong hội đồng trưởng lão có người hiểu có người không, chỉ là dù vẫn còn lo lắng và bất mãn, nhưng hai trong ba người có uy vọng lớn nhất tại trưởng lão hội là Vương Lão bà, cùng Mục Uyên đại trưởng lão đã lên tiếng, những trưởng lão khác dù có bất mãn cũng không thể nói được gì.
Kết quả dưới sự bảo chứng của Mục Uyên cùng Vương Lão bà, Hàn Thiên thành công nhận được vị trí thiếu toàn quyền trưởng lão tại thần võ minh, tin tức này sau khi được tung ra, đã gây nên không biết bao nhiêu trận xáo động ở đế đô.
Hoàn Thất Thái Văn bày tỏ sự khó chịu ra mặt, còn các thế lực nhỏ khác, mỗi khi nhắc đến Hàn Thiên hay bằng hữu của hắn, ai nấy đều tỏ nét dè chừng, khi trước Hàn Thiên là một tán tu chưa có thế lực nương tựa, thế nhưng giờ đã khác, sau lưng hắn chính là một thần võ minh đầy hùng mạnh, nếu sau này Hàn Thiên hắn có thể thành công trở thành thiếu toàn quyền trưởng lão của thần võ minh.
Giang sơn đại ninh này, một nửa chính là nằm trong tay hắn.
Từ lúc sự kiện Vương Trụ mất mạng trong đông hoa thần lĩnh đến nay cũng đã được bảy ngày, trong bảy ngày này, vạn kiến thì mãi lo quốc tang, còn đại ninh thì liên tục phái sứ thần phân bua hòa giải.
Thế nhưng Vương Trụ chết không rõ ràng như thế, phía đại ninh dù nói thế nào, hoàng thất vạn kiến đều nhất quyết không nghe, bọn họ mượn lý do này, hiện đã bắt đầu chuẩn bị nhân mã lương thảo, nếu không có bất ngờ nào xảy ra, một vài năm tới lúc đại ninh rối ren về triều chính, vạn kiến ắt khởi binh công hạ.
Đoạn thời gian này nhà nhà, người người đều ở trong tâm thế lo lắng không thôi, hơn ba trăm năm yên bình, rốt cuộc một trận họa long chi chiến nữa lại đến, bá tánh lầm thang, nhược nhục cường thực.
Đại ninh sớm cũng đã biết, trận chiến sắp tới chính là không thể tránh khỏi, vì thế từ sau một tuần kể từ lúc có tin Vương Trụ bỏ mạng, sau mọi nổ lực và cố gắng hòa giải, đại ninh rốt cuộc cũng chấp nhận sự thật.
Vừa bí mật vừa công khai, đại ninh đế quốc huy động hết mọi nguồn lực sẵn có, từ con người đến vật lực, nhất nhất đều chuẩn bị cho cuộc chiến tranh sắp tới, đồng thời cũng tổ chức kỳ đại điển chọn tân vương sớm hơn thường lệ.
goài mặt thì vẫn làm như không sợ vạn kiến đe dọa, vẫn sẽ tổ chức chọn ra tân vương vào ba năm rưỡi tới, thế nhưng bên trong thì đã âm thầm dời ngày tổ chức sự kiện này lại hai năm, đổi thành một năm rưỡi tiếp theo sẽ tổ chức.
Hàn Thiên trước cuộc loạn lạc chỉ có thể tính đường bảo vệ bản thân và những người thân cận với mình, hắn trước là gấp rút tu luyện tăng thực lực, sau là dùng tiền bạc và uy vọng tích lũy được, nhanh chóng làm thêm vài nơi trú ẩn an toàn, tại những địa điểm hiễm yếu ở đại ninh.
Cuối cùng chính là làm ra biểu hiện thật tốt tại thần võ minh, sữ dụng tất cả kiến thức và kinh nghiệm mà hắn có, trợ giúp thần võ minh nhanh chóng trở nên giàu có, và sở hữu khả năng vũ lực mạnh mẽ.
Đột phá luyện thể thần thông kỳ, cùng luyện khí nguyên anh kỳ đã gần bốn tháng, tu vi của Hàn Thiên sau khoản thời gian tu luyện thiên ma thủ ở đông hoa thần lĩnh, sự tinh tiến có thể nói là rất lớn.
Hắn từ chỗ tu vi còn nông, sau nhiều ngày tụ khí rồi lại luyện thể, cứ thế trong vô hình, hai môn công pháp đã tinh tiến đến mức có dấu hiệu đột phá tiểu cảnh giới đến nơi.
Sau đại lễ tiếp nhận vị trí thiếu toàn quyền trưởng lão trong thần võ minh, Hàn Thiên trở về liền giành phần lớn thời gian bế quan tu luyện, trừ những lúc phải đến Lý Khố đại học viện trau dồi kiến thức, theo ước hẹn đến trò chuyện gặp mặt Đông Phương Thái Ngọc, và một ngày riêng trong tuần giành cho người thân bằng hữu.
Những thời điểm khác, Hàn Thiên đều dồn vào việc tu luyện, cứ thế sau khi trở về nhà một tháng, hắn đã đột phá cảnh giới thần thông kỳ sơ thành ở luyện thể đạo, và nguyên anh trung kỳ của luyện khí đạo.
Thời gian cứ thế trôi qua, Hàn Thiên ngày qua ngày đều theo lịch trình mà cố gắng, tu vi của hắn dưới những yếu tố thiên thời địa lợi nhân hòa, mỗi ngày đều có những bước tiến cực kỳ lớn.
Mới đó một năm rưỡi nữa đã qua, thời điểm đại ninh bí mật chọn ra tân vương mới, rốt cuộc cũng đã điểm.