Hàn Thiên đi tìm cô y sư nọ từ chỗ hắn tập luyện đến khắp khu vực xung quanh gần cả dặm, mất hơn mười phút vẫn chưa tìm thấy cô hắn bắt đầu lo lắng không yên, chẳng biết cô ta có di chuyển lung tung đến nổi bị thú hoang làm hại rồi hay không nữa?, lúc trước hắn đã dặn cô tuyệt đối không được đi xa vậy mà cô ta vẫn không nghe, y sư nọ là con người đầu tiên mà Hàn Thiên hắn gặp ở thế giới này, nghĩ thế nào hắn cũng không muốn cô ta bị gì.
Đang thấp thỏm trong lòng bất chợt Hàn Thiên nghe thấy tiếng kêu cứu, biết ngay là cô gái nọ lại đi lung tung rồi gặp phải nguy hiểm, Hàn Thiên hắn liền nhanh chóng chạy đến chỗ tiếng kêu cứu phát ra, rừng cây rậm rạp làm hắn bị cản trở không ít, bới móc tìm đường một hồi rốt cuộc hắn cũng tìm tới nơi, không ngờ đấy lại là một khúc suối trong vắt giữa rừng, Hàn Thiên đảo mắt tìm quanh, khi thấy cô gái hắn liền sửng người tại chỗ.
Không ngờ là cô gái nọ lại đang tắm, dưới dòng suối kia cô gái toàn thân không một mảnh vải đang hoảng sợ nhìn về phía lùm cây bên kia suối, chẳng biết ở đó có gì mà khiến cô sợ đến vậy, cơ mà lúc này Hàn Thiên vẫn còn đang thất thần trước xuân cảnh tuyệt diệu trước mắt, hắn nào quan tâm đến việc bên kia suối có gì.
Chỉ thấy phía xa kia thân hình tuyệt mỹ nọ đang được phơi bày lồ lộ dưới ánh mặt trời, từng tấc da thịt đều tinh tế hoa mỹ không một chút tỳ vết, vóc dáng mảnh mai, làn da trắng mịn như bạch ngọc, mái tóc dài khẽ vắt sang một bên vô cùng tinh tế, đôi gò bồng đảo của thiếu nữ mới lớn tuy chưa hoàn toàn thành thục nhưng lại căng đầy nhựa xuân của tuổi trẻ, mỹ cảm dạt dào, vòng eo nhỏ nhắn thon gọn, kiều đồn ẩn hiện trong làn nước đầy bí ẩn, mỹ cảnh như thế dù là kiếp này hay kiếp trước vẫn là lần đầu Hàn Thiên được trông thấy, hắn quả thật thoáng có ý định chiếm chút tiện nghi chăm chú đến gần nhìn rõ hơn một chút, cơ mà suy nghĩ đó liền nhanh chóng bị Hàn Thiên ném ra khỏi đầu, hiện tại thì cứu người vẫn là quan trọng.
Dù là người có tâm trí kiên định thì Hàn Thiên hắn cũng phải mất mấy giây mới tĩnh tâm lại được, hắn chợt nhớ ra chân cô gái nọ bị thương hiện tại không tiện di chuyển, vậy nên hắn liền cởi áo ngoài của bản thân ra rồi nữa nhìn nữa che chật vật đến được chổ cô gái rồi choàng lên cho cô, thấy Hàn Thiên đến cô gái tuy ngượng đến chín mặt nhưng cũng gắn sức chỉ tay về phía bên kia con suối để Hàn Thiên nhìn rõ được thứ nguy hiểm nọ.
Nhìn theo hướng cô gái chỉ Hàn Thiên loáng thoáng thấy được phía bên kia suối một cái đầu rắn vô cùng lớn đang nhìn về phía này, hắn cố dụi mắt nhìn kỹ lại một lần, đến khi nắm được tình hình hắn liền chửi thầm trong lòng một trận.
“ mã cha nó kia không phải là yêu thú độc giác xà đó sao?,thứ yêu thú cường đại thế này chẳng phải luôn trú ngụ ở khu rừng rậm phía Tây kia à? Thế nào lại xuất hiện ở đây?”
Hàng loạt câu hỏi khiến Hàn Thiên không khỏi đau đầu, cũng khó trách hắn, yêu thú chính là thứ nguy hiểm hơn mãnh thú phổ thông rất là nhiều lần, chúng giống như là tu luyện giả trong giới thú vật vậy, thực lực căn bản vô cùng cao lại sinh thêm linh tính kinh người, hoàn toàn không thể đem đi so sánh với cỡ Hắc Hùng tầm thường hôm qua được.
Hàn Thiên càng lúc càng chấn kinh, Độc giác xà này hắn có biết qua, tuy chỉ là yêu thú phổ thông tầm thường nhất trong hàng yêu thú, thực lực của con trưởng thành tối đa cũng chỉ tầm khai thiên cảnh hậu kỳ của nhân loại thôi, tuy nhiên vì nó là yêu thú nên thực lực rất mạnh, nếu một tu sĩ đồng cấp mà không có pháp bảo hay đấu kỹ gì mang tính chất bộc phá mạnh về thực lực thì hầu như không thể thắng được yêu thú, nói vậy có nghĩa là một tu sĩ nếu muốn thắng yêu thú cùng cấp thì thực lực tổng thể phải cao hơn nó một bậc tỉ như nếu yêu thú là khai thiên cảnh hậu kỳ thì tu sĩ đồng cấp phải có công kích mạnh cỡ thoát thai kỳ hay thứ gì đó tương đương thì mới mong thủ thắng được, đó cũng chính là điểm làm Hàn Thiên lo lắng.
Trong lúc Hàn Thiên còn mãi suy nghĩ kế sách đối phó thì Độc giác xà bên kia đã hiển lộ hết thân ảnh của nó ra bên ngoài, chỉ thấy nó dần trường ra khỏi bụi rậm băng qua suối nước, khi thân ảnh của nó hoàn toàn hiện rõ thì liền có thể thấy, thân thể con rắn này dài gần hai trượng to cỡ mình người trưởng thành, toàn thân nó có màu xám, lân vảy chắc chắn, miến nào cũng to cỡ vảy cá chép, cái đầu của độc giác xà bày có lớp xương ngoài bảo hộ khá giống với loài tôm, tuy nhiên lớp xương ngoài này trông xù xì và có đầy những gai nhọn đâm ngược ra phía sau và hai bên, trông vừa chắc chắn kiên cố vừa nguy hiểm khôn cùng, điểm đặc biệt nhất chính là cái sừng to lớn trên đỉnh đầu của nó, đây là điểm nhận dạng để Hàn Thiên đặc cho nó biệt danh là độc giác xà, sừng của loài này dài gần hai thước, cấu tạo tương tự xương hộp sọ, phía dưới có da vảy xám bao bọc, phần lộ ra khoảng một thước ở phía đỉnh sừng có màu trắng đặc trưng của xương, tuy nhiên thứ này lại gắn liền với tuyến độc phía dưới, nếu bị thứ này đâm phải khẳng định liền bị trúng độc, độc tính của loài này gây tê liệt cực mạnh, chỉ cần bị trúng phải trong vòng một khắc cơ thể sẽ bị trì trệ nghiêm trọng, hiệu lực sẽ ngày càng nặng cho đến khoảng ba khắc sau trúng độc nạn nhân sẽ hoàn toàn bị tê liệt mặc cho Độc giác xà xử trí.
Nếu phải đối phó với yêu thú này Hàn Thiên không hề có tự tin sẽ an ổn mà hạ được nó dễ dàng, chưa kể còn có cô y sư bị thương ở đây làm hắn phải phân thần bảo vệ, nếu gặp tình huống như hôm qua sợ là sẽ không còn dễ dàng như vậy nữa, thế nhưng Hàn Thiên cũng đã hạ quyết tâm là phải làm thịt con rắn này tại đây rồi, bởi vì quanh đây là khu vực mà hắn sống nếu khu này mà có xuất hiện những tồn tại nguy hiểm như thế này, chỉ sợ là trừ hắn ra thì tiểu kim long và cô y sư bị thương này có thể gặp nguy hiểm trí mệnh bất cứ lúc nào, mà hắn thì không thể bảo vệ hai bọn họ mọi lúc được, thế nên lựa chọn tốt nhất là diệt mầm mống nguy hiểm này ngay tại đây luôn .
Trong lòng đã có chủ trương Hàn Thiên giơ tay bảo cô gái hãy tự về trước để hắn chuyên tâm đối phó với quái vật này, tránh để cô làm ảnh hưởng hắn, cô gái tuy không đành nhưng biết mình có ở lại củng không thể giúp thêm được gì, ngược lại còn trở thành gánh nặng cho Hàn Thiên, vậy nên chỉ thoáng chần chừ một lát cô y sư nhỏ đã quyết định nhất trí lui đi.
Đợi cô y sư nọ đi mất Hàn Thiên mới có chút yên dạ, bên kia Độc giác xà cũng không dám làm bừa, vì nó là yêu thú đã thông qua tu luyện, trong người cũng đã sinh ra linh khí nên tất nhiên có thể cảm nhận loáng thoáng qua, nhân loại trước mặt này cũng mang trong người một lượng linh khí khổng lồ khủng bố gấp nhiều lần nó, tuy nhiên điều khiến nó chưa sợ hãi mà bỏ chạy đó là vì nó không cảm nhận được hơi thở nguy hiểm từ Hàn Thiên, ít nhất thì nó cũng nhận ra Hàn Thiên chỉ có lượng linh khí là lớn còn lại cảnh giới thì không hơn được nó, vậy nên Hàn Thiên không thể gây quá nhiều nguy hiểm cho nó được.
đối với độc giác xà Hàn Thiên còn hấp dẫn hơn cô gái ban nãy gấp trăm nghìn lần, cô gái ban nãy bất quá chỉ có chút linh khí ăn vào cùng lắm là giúp nó tăng chút tu vi cùng no bụng vài ngày, tuy nhiên Hàn Thiên lại khác nếu thôn phệ được cỗ linh khí khổng lồ trong người hắn rồi ngủ đông luyện hóa vài năm, nó rất có thể sẽ đột phá được giới hạn của huyết mạch trở thành một trong số ít những cá thể Độc giác xà có thể đột phá lên thành yêu thú cấp hai, cũng tức là tương đương với tu sĩ thoát thai kỳ của nhân loại, đó cũng là lý do chính nó để cho con mồi trước mặt bỏ đi mà không điên cuồng tấn công Hàn Thiên như hắc hùng đã làm, đơn giản là vì nó thông minh hơn hắc hùng nhiều lần, tự nhiên ý thức được ai có giá trị ai không có, ai có thể động vào ai không được.
Lúc này Hàn Thiên bắt đầu lui về sau dần dẫn dụ Độc giác xà vào một khu vực trống trãi xa chổ hắn ở, sau khi đã chuẩn bị sẵn sàng hắn nhè nhẹ lấy ngọn giáo đá sau lưng xuống cầm ở trước mặt, bước vào trạng thái chiến đấu cả hai đối thủ đều nhìn nhau chằm chằm tùy lúc có thể nổ ra giao tranh, Độc giác xà là kẻ không giữ được bình tĩnh trước, nó lao vào tấn công Hàn Thiên nhanh như thiểm điện.
Tuy loài rắn vốn không có sở trường về tốc độ thế nhưng độc giác xà là yêu thú nên tố chất thân thể tốt hơn những loài rắn thông thường khác nhiều lần, cộng thêm thể hình nó to lớn cơ nhục mạnh mẽ dẻo dai, tất cả gộp lại làm cho tổng quan về tốc độ của nó rất nhanh không hề thua kém động vật di chuyển bằng chân chút nào, thế nhưng nếu chỉ có thế thì vẫn chưa thể làm khó được Hàn Thiên.
Chỉ thấy Độc giác xà lao nhanh đến rồi giương cái sừng nhọn hoắc đâm về phía Hàn Thiên, nhưng lúc nó đến được chỗ Hàn Thiên vừa đứng thì hắn đã nhanh chóng lướt qua một bên tránh né trong tích tắc, kế đến giáo đá trong tay Hàn Thiên đã nhân cơ hội quét trúng thân hình vừa trượt qua của Độc giác xà một nhát.
Dù đã đánh trúng một đòn nhưng Hàn Thiên vẫn không lấy gì làm cao hứng, đòn vừa rồi của Hắn chỉ làm da vảy của Độc giác xà kia nổi lên một lằn trắng nhỏ, cơ bản còn chưa động đến được cơ nhục bên trong của nó, Cũng khó trách dù đã có thêm linh lực gia trì nhưng giáo đá này vẫn là quá thô sơ không phải lợi khí sắc bén thực thụ, từng đó lực đạo không thể xuyên thủng lân giáp của yêu thú cấp một là chuyện bình thường.
Bị thất thủ trước, Độc giác xà nổi lên tính hung tàn bẩm sinh, thừa cơ huy động cái đuôi dài của mình quật vào Hàn Thiên, tuy nhiên với công kích cỡ đó thì vẫn chưa thể khiến Hàn Thiên gặp trở ngại, hắn giơ giáo đá lên nhẹ nhàng đỡ được đòn quét đuôi của Độc giác xà, tuy nhiên lực đạo mạnh mẽ truyền qua cũng khiến hắn bị đánh lùi gần năm thước, chớp thời cơ Độc giác xà nhanh chóng thu mình lại tạo thế tấn công rồi nhanh chóng phóng thẳng người đâm mạnh sừng về phía Hàn Thiên đang đứng, tốc độ phóng xuất cơ thể của loài rắn nhanh hơn tốc độ di chuyển của chúng nhiều, Hàn Thiên thấy đòn tấn công đến quá nhanh không kịp suy nghĩ đã nhanh chóng nhảy lên cao gần năm thước may mắn tránh được một đòn hiểm, nhưng Độc giác xà nào dễ buông tha cho hắn như vậy?, nó tiếp tục hất đầu lên cao hòng nhân lúc Hàn Thiên đang lơ lửng trên không mà tấn công hắn, tình huống ngàn cân treo sợi tóc Hàn Thiên liền nhanh chóng nãy ra kế ứng biến, hắn huy động thạch giáo đâm mạnh xuống phía đầu của Độc giác xà, sừng của độc giác xa chỉ dài hai thước trong khi thạch giáo của Hàn Thiên dài đến hơn năm thước, vậy nên lúc thạch giáo tiếp xúc với xương bảo hộ phía ngoài đầu của Độc giác xà Thì sừng của nó vẫn chưa thể gây tổn thương cho Hàn Thiên được, cú đâm trúng đích nhưng vẫn không thể gây được hiệu quả gì rõ rệt, tuy vậy lực hất lên của Độc giác xà cộng thêm phản lực từ thạch giáo truyền về làm Hàn Thiên văng lên cao gần cả trượng nữa, Độc giác xà cũng hết đà không thể tiếp tục tấn công đành bất lực nhìn Hàn Thiên bình ổn đáp xuống phía xa, tình huống vừa rồi quả thực vô cùng nguy hiểm, tuy nhiên ở kiếp trước Hàn Thiên còn trải qua nhiều tình huống nguy hiểm hơn nhiều, một người đã trải qua hết sinh tử cảnh ngộ gặp tình huống khó khăn như vừa rồi mà vẫn còn tĩnh táo để đưa ra được quyết định sáng suốt như vậy âu cũng là chuyện bình thường.
Qua trận giao thủ vừa rồi cả hai càng thêm thận trọng trước đối phương, Độc giác xà e ngại Hàn Thiên có tốc độ nhanh chóng cùng thân thủ linh hoạt, cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu lợi hại, nếu nó không cẩn thận có thể bị Hàn Thiên công kích vào chổ trí mệnh chết không kịp hối, còn Hàn Thiên hắn lo ngại nhất chiếc sừng kịch độc của Độc giác xà cộng thêm lớp vảy kiên cố kia của nó khiến hắn vô kế khả thi, hắn suy tính một hồi thì chỉ cảm thấy, trên người Độc giác xà kia nơi duy nhất hắn có thể gây thương tổn cho nó là ở tại hai mắt cùng phía dưới bụng của nó mà thôi, tuy nhiên phần bụng của nó lúc nào cũng áp xuống phía dưới đất còn hai mắt thì lại được xương cứng bên ngoài bảo vệ, nếu không chính xác tuyệt đối thì không thể thương tổn những nơi này được.
Bài toán khó là làm sao tấn công có hiệu quả nhưng vẫn đảm bảo an toàn cho bản thân thì đến nay Hàn Thiên vẫn chưa có lời giải, tóm lại hai bên đang không thể làm gì được nhau, nhưng Độc giác xà nhất định sẽ không bỏ con mồi này, cơ hội tiến giai của nó đang ở trước mắt tuyệt đối không thể bỏ qua ,còn Hàn Thiên hắn tuyệt đối không để loại tồn tại nguy hiểm như thế này được lảng vãn quanh khu hắn sinh sống, rốt cuộc thì hôm nay dù có nói thế nào một bên trong đây nhất định phải nằm xuống.
Lần này Hàn Thiên chủ động tấn công trước, cả hai đánh nhau càng lúc càng kịch liệt độ nguy hiểm còn hơn khi nãy gấp nhiều lần, Độc giác xà tuy có thực lực khai thiên cảnh hậu kỳ lợi hại hơn phần lớn tu sỹ nhân loại đồng cấp, thế nhưng chung quy vẫn chỉ nằm trong phạm trù khai thiên cảnh, vẫn chưa thể tạo ra uy hiếp lớn như của thoát thai kỳ được, vậy nên Hàn Thiên bằng vào lượng linh lực khổng lồ của khái thiên cảnh tầng ba cộng thêm luyện thể thuật đã có bước tiến dài vẫn có thể đánh ngang cơ với Độc giác xà.
Độc giác xà ỷ mình da dày thịt chắc không coi công kích của Hàn Thiên vào đâu chỉ lo thủ hộ những chổ yếu hại còn lại thì mặc cho Hàn Thiên đâm chém tùy thích, Hàn Thiên thì dùng thân pháp mau lẹ cùng lối đánh hợp lý đòn nào quá nguy hiểm thì né tránh tùy thời sẳn sàng phản công lại, còn như bắt buộc phải đối đầu thì hắn sẽ cố gắng tránh tiếp xúc trực tiếp nhất có thể, hai bên dằn co nhau gần nửa canh giờ bất ngờ đột biến đã xảy ra.
chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết của Độc giác xà vang lên tiếp sau đó là tiếng hai vật thể va chạm đầy trầm đục, thế rồi cả hai tách nhau ra, Hàn Thiên dường như bị đánh văng gần hai trượng mới ngưng lại được, hắn hiện tại đã thụ thương lúc này đang dùng một tay ôm lấy sường phải của mình, tuy nhiên ánh mắt của hắn vẫn đăm chiêu nhìn về Độc giác Xà phía xa kia, bên đó Độc giác xà dường như đang rất đau đớn, nó quằng mình vùng vẫy, hốc mắt phải dường như đã bị đâm thủng máu tuôn ra rất nhiều.
Tình huống vừa rồi rõ ràng là một pha đánh cược dẫn đến kết quả lưỡng bại câu thương, Hàn Thiên bị gãy mất vài cái xương sường đổi lại một con mắt phải của Độc giác xà, kết quả này dường như rất có lợi đối với Hàn Thiên, nên biết cả hai chiến đấu đã lâu thể lực đều đã xuống một mức nhất định, vào lúc này Độc giác Xà lại phải chịu một vết thương hở dẫn đến mất máu trầm trọng, sức lực còn lại tất nhiên sẽ trôi nhanh hơn Hàn Thiên, chưa kể ở đầu thạch giáo của Hàn Thiên còn có tẫm độc tố, tuy chỉ là độc của một vài loại hoa cỏ độc thông thường, thế nhưng nếu Độc giác Xà ngay lúc này bị nhiễm độc đó thì cũng sẽ chẳng dễ chịu gì, có thể bình thường nó sẽ không sợ loại độc tầm thường này nhưng hiện tại nó đang xuống sức khá nhiều, dù phải phân ra một ít linh lực chống chọi với độc dược kia thì củng đã là một gánh nặng vô cùng lớn với nó rồi.
về phần Hàn Thiên tuy hắn đã bị nội thương nghiêm trọng nhưng do hắn bản tính kiên cường chịu đau rất giỏi, cộng thêm việc tu luyện ngoại công đã lâu thân thể vô cùng rắn chắc, bị thương thế này vẫn chưa ảnh hưởng nhiều đến sức chiến đấu của hắn, và hơn hết Hàn Thiên còn đang âm thầm vận khẩu quyết của tứ thiên luyện Thần thể để đưa linh khí đi khắp nơi chữa trị những chỗ cơ nhục bị đau mỏi, dần dà thể lực của hắn vẫn đang từng chút một hồi phục lại, lợi thế lúc này rõ ràng đang nghiên về phía hắn.
Bên kia Độc giác Xà đang vô cùng cuồng nộ,nó ý thức được rất rõ trạng thái hiện tại của bản thân, nhiều lắm thì nó chỉ có thể cầm cự được thêm hai khắc nữa là cùng, trong thời gian đó nếu chưa hạ được Hàn Thiên thì nhất định là nó khó có cửa sống, vậy nên độc giác xà ngay lập tức lao vào tấn công Hàn Thiên đầy cuồng bạo, Hàn Thiên biết Độc giác Xà đang chơi trò cá chết lưới rách, nó đang cược một lần cuối cùng, đem toàn bộ thực lực của nó ra sống mái với Hàn Thiên hắn, trong lúc này hắn mà đối đầu trực tiếp với nó chính là không sáng suốt nhất, dù có thắng được nó thì cũng là thắng thảm, vậy nên Hàn Thiên rất khôn khéo không đối đầu trực tiếp với Độc giác xà nữa mà bắt đầu dùng phép du đấu, hắn hầu như chỉ lo tránh né những đòn tấn công như vũ bão của Độc giác xà và không hề có ý định sẽ tấn công lại, cuộc chiến lúc này dường như chỉ là xo xem ai là kẻ trâu bò hơn.
Tấn công nhiều với cường độ cao, Độc giác xà dường như đã không còn sức để duy trì thế trận nữa, nó biết hôm nay không thể nào thắng được Hàn Thiên nữa rồi, vừa nhận ra điều bất ổn độc giác xà liền xoay người bỏ chạy luôn, nhưng Hàn Thiên nào để trường hợp thả hổ về rừng này xảy ra được, hắn nhanh chóng lao người đuổi theo Độc giác xà, Độc giác xà vốn đã bị thương tốc độ lại không bằng Hàn Thiên thì làm sao mà chạy trốn dễ dàng cho cam, Hàn Thiên đuổi theo nó lúc nào cũng như hình với bóng hoàn toàn không có ý định buôn tha, đến lúc này độc giác xà mới biết là mình đã đụng phải thứ khó nhằn đến đâu, tiếc là giờ có hối cũng đã muộn, thể lực của Độc giác xà hao mòn dần theo từng phút, cuối cùng nó đã không thể gượng nổi nữa từ từ ngã lăn xuống đất, Hàn Thiên thận trọng tiến lại gần quan sát xem Độc giác xà đã chết thật chưa?, hắn chầm chậm đến gần cẩn thận xem xét nào ngờ độc giác xà vẫn chưa chết chợt vùng dậy há cái mồm to gần cả thước ra định nuốt trọn Hàn Thiên, tuy nhiên do Hàn Thiên hắn đã có sự chuẩn bị từ trước, đòn tấn công trong tuyệt vọng như thế này căn bản không thể làm khó hắn, ngay khi cái mồm to lớn của Độc giác xà sắp đớp trúng hắn, hắn liền nhanh chóng lùi lại hai bước, thạch giáo trong tay huy động, nhanh chóng nhắm đến cái mồm đang há ra của Độc giác xà mà đâm tới, Độc giác xà chỉ là nỏ mạnh hết đà, hoàn toàn không có sức phản kháng đã bị Hàn Thiên dùng thạch giáo xiên thủng vòm họng chết trong căm phẫn.