Hận Thù Hóa Tình Yêu

Chương 1

Vừa nghe được tin động trời, một cô gái đã vội lái xe của mình đến công ty, cô lao ngay vào văn phòng chủ tịch. Chủ tịch của công ty Furut là ông Thatnan, ông ấy đang đứng sững người trong văn phòng, đôi mắt thẩn thờ như người mất hồn. Và rồi không lâu sau đó ông lên cơn đau tim và ngất xỉu ngay trước mặt cô gái.

Cô gái đó tên là Min, hiện đang giữ chức vụ tổng giám đốc và đồng thời cũng là con gái rượu của chủ tịch. Cô hốt hoảng vội gọi cấp cứu, ông Thatnan đã được đưa đến bệnh viện trong tình trạng nguy kịch.

Min đang ngồi đợi ở trước phòng cấp cứu, cô vừa lo lắng vừa bất an, hai dòng nước mắt cứ chảy dài trên hai gò má. Cùng lúc mẹ của cô đã đến.

“Min, ba con sao rồi?” Bà cũng lo lắng không kém gì con gái của mình, vẻ mặt sợ hãi trên gương mặt của Min cùng với sự bối rối của mẹ cô khiến cho không gian xung quanh trở nên hỗn loạn. Không khí đột nhiên có cảm giác bóp chặt lại làm người ta khó thở đến lạ thường.

Min đã ngồi đợi ở đây cũng được hơn hai tiếng rồi nhưng cô vẫn chưa thấy bác sĩ ra: “Mẹ à ba sẽ không sao có đúng không mẹ”.

Vào thời khắc sinh tử như thế này mới cảm nhận được mạng sống của con người thật mong manh. Chủ tịch Thatnan được cả tập thể nhân viên ngưỡng mộ vì có được một gia đình hạnh phúc, đặc biệt là có một cô con gái vừa xinh đẹp vừa tài giỏi, Min không bao giờ làm ông thất vọng. Cũng như cô chưa bao giờ buồn phiền gì ba của mình trong khi lúc trước ông hay đi công tác, không ở bên cô và mẹ nhiều nhưng Min rất hiểu chuyện và cảm thấy trách bản thân mình nhiều hơn là trách ba. Chính vì vậy mà cô rất thương ba của mình, ông đã gầy dựng lên công ty, đổ biết bao nhiêu mồ hôi, xương máu để cô có được thành công trong ngành như ngày hôm nay.

“Không sao đâu Min, ông ấy sẽ vượt qua thôi con” Mẹ của cô ôm cô vào lòng, tuy bà cũng rất đau buồn nhưng vẫn cố mạnh mẽ để trấn an con gái.

Cuối cùng đèn của phòng cấp cứu cũng đã tắt, cửa phòng mở, bác sĩ bước ra ngoài.

Câu đầu tiên Min đã chạy lại hỏi bác sĩ: “Ba của tôi sao rồi?”

Bác sĩ cho hay tạm thời chủ tịch đã qua cơn nguy kịch nhưng mà ông ấy đã bị hôn mê sâu, cần phải được theo dõi. Bây giờ các y tá sẽ đưa ông ấy đến phòng hồi sức, người nhà có thể đến đó để chăm sóc cho bệnh nhân.

Điều mà Min thắc mắc là vậy thì khi nào ba của cô mới tỉnh lại?

“Chuyện này rất khó nói, còn phải xem tinh thần vực dậy của ông ấy như thế nào nữa” Ngay cả bác sĩ phẩu thuật cũng không chắc chắn được điều này.

Nghe vậy hai chân của Min đứng cũng chẳng vững nỗi nữa, cô ôm mẹ của mình khóc như một đứa trẻ. Cô cứ lo sợ rằng ba của mình sẽ ra đi bởi vì bệnh tim của chủ tịch cũng không hẳn là nhẹ.

Chuyện kể lại mấy tháng trước, ông Sirat là chủ tịch của công ty Lanmada, đồng thời cũng là bạn thân của ông Thatnan. Hai người vì quá thân thiết cho nên đã ký hợp đồng để hợp tác làm ăn với nhau lâu dài. Nhưng rồi một hôm, ông Thatnan bất ngờ nhận được một tin là công ty của ông bị mất hơn 500 tỷ, mọi cố gắng, nổ lực của công ty trước giờ đều bị đổ sông đổ biển, không có tiền để trang trải những vấn đề của công ty và Furut buộc phải phá sản.

Đây là một tin sét đánh dành cho người đứng đầu Furut là ông Thatnan, ba của Min. Và giờ ông ấy đã bị hôn mê sâu, tất cả như đã sụp đổ đối với gia đình của Min chỉ sau một ngày. Gia đình của cô thừa biết người ăn cắp số tiền một cách trắng trợn đó chính là ông Sirat nhưng không có đủ bằng chứng và bên phía cảnh sát cũng không tìm được cơ sở để buộc tội ông Sirat. Thế là mọi chuyện đã lắng xuống và cho qua một cách đại khái nhưng Min không chấp nhận cho qua như vậy. Và cô đã âm thầm một mình đi tìm bằng chứng để nhằm tố cáo tội ác của ông Sirat.

Mục tiêu đầu tiên của cô là Siwa, con trai của ông Sirat, phó chủ tịch của công ty Lanmada. Cô đã đến Lanmada để nghe ngóng tình hình và khi nhìn thấy Siwa, cô đã nảy ra một kế hoạch. Khi xe chở Siwa đi ra, Min liền lao ra và kết quả bị xe đụng trúng, giống như kế hoạch mà cô đã vạch ra trước đó.

Tài xế thắng gấp, hoảng hốt liền mở cửa đi xuống xem sao: “Cô có sao không?”.

Min ngồi bệt dưới đất và ôm cái cổ chân đang bị sưng tấy lên, mở miệng kêu ca: “Chân của tôi đau quá” cùng với nét mặt diễn xuất rất nhập tâm, cảm xúc lúc này càng khiến người ta tin cô bị tông trúng là thật chứ không phải đùa.

“Có chuyện gì vậy?” Siwa xuống xe.

“Phó chủ tịch, lúc nãy cô gái này lao ra nhanh quá cho nên tôi không kịp trở tay, đã thắng gấp rồi nhưng vẫn lỡ đụng trúng cô ấy.” Tài xế giải bày trong sự lo lắng và sợ hãi.

“Chân cô sao rồi? Đứng lên được không?” Một giọng nói trầm ấm thốt lên cùng với một diện mạo điển trai trong bộ đồ vest xuất hiện trước mặt của Min.

“Không được rồi, chân của tôi đau lắm, không cử động được.” Min nhăn mặt lắc đầu và vẫn ngồi im tại chỗ.

Thấy tình hình không mấy khả quan, là một người đàn ông khi lỡ làm người khác bị thương đặc biệt là phụ nữ thì không thể nào bỏ mặc cô ấy mà làm ngơ đi được. Siwa lệnh cho Katit, tài xế của anh dìu cô ấy lên xe và chở ngay đến bệnh viện gần nhất.

Min được đưa đến bệnh viện để kiểm tra, bác sĩ nói cô bị trật cổ chân, phải hạn chế cử động mạnh và phải thay thuốc mỗi ngày. Sau khi được băng bó xong Siwa chủ động cầm hóa đơn ra quầy thu ngân để thanh toán toàn bộ chi phí cho cô nàng.

Siwa không quên xin lỗi cô nàng xinh đẹp và Min cũng rất biết điều: “Tôi cũng phải xin lỗi anh, lúc nãy thấy anh gấp như vậy có phải anh đang bận chuyện gì đó không?”.

Đúng là Siwa đang có công việc gấp cần xử lý cho nên Katit mới lái xe chở anh ra ngoài nhưng không may là gặp phải vấn đề này cho nên anh mới tạm gác lại mà ở đây chịu trách nhiệm.

“Vậy anh đi đi, tôi không sao đâu.” Mục đích đầu tiên trong kế hoạch của Min đã thành công rồi cho nên cô không nhất thiết cần Siwa ở lại đây thêm nữa.

Siwa có nhã ý kêu tài xế của mình đưa cô về nhà nhưng Min từ chối ngay, bởi vì cô vẫn chống nạn đi được. Dù sao vết thương cũng đâu có nặng, cô tự biết lượng sức của mình mà. Để không làm chậm trễ công việc của Siwa, Min đã thúc giục anh đi đi.

“Thành thật xin lỗi, vậy tôi đi trước đây, có chuyện gì thì cứ gọi cho tôi.” Siwa đưa danh thiếp của mình cho Min rồi nhanh chóng rời đi trong sự gấp gáp.

“Cảm ơn anh rất nhiều, tạm biệt.” Sau khi bọn họ đi khỏi đó, lúc này Min mới nở một nụ cười hết sức mãn nguyện.

Kế hoạch tiếp cận anh ta bước đầu của cô đã thành công rồi, ánh mắt của Min đầy quyết tâm: “Siwa anh đợi đó, tôi nhất định sẽ lấy lại tất cả những gì mà ba của anh đã cướp của ba tôi.” Giọng nói cứng rắn của cô nàng càng khẳng định sự hận thù trong cô là rất lớn.

Min chống nạn về nhà, khi vừa nhìn thấy cô, bà Pachat là mẹ của cô đã vô cùng lo lắng: “Min, chân của con bị làm sao vậy?”

Người trợ lý thân cận của Min là Lyn cũng cảm thấy rất ngạc nhiên không biết sếp của mình bị gì đến nỗi phải chống nạn như vậy.

Min cũng giải thích là cổ chân của cô chỉ bị trật nhẹ thôi, nghỉ ngơi vài ngày là sẽ bình thường trở lại để mọi người không phải quá lo. Min cũng hơi ngạc nhiên khi thấy Lyn xuất hiện ở nhà của mình nhưng không gọi điện trước với cô.

Thật ra là Lyn đã triệu tập được năm nhà đầu tư cho dự án của Min và đến nhà của cô là để đưa tài liệu để cô xem qua nhưng mà cũng trùng hợp là vừa đúng lúc Min trở về.

Min rất vui vì trợ lý của mình làm tốt việc mà cô đã nhờ vào mấy ngày trước. Nghe Lyn nói về triệu tập nhà đầu tư gì đó thì bà Pachat thắc mắc: “Min, con định làm gì vậy?”

“Mẹ à con chỉ là nhờ vào một số mối quan hệ cũ để thành lập công ty mà thôi.” Min trả lời một cách nhẹ nhàng, đối với cô chuyện này rất nhỏ và rất bình thường.

Nhưng mẹ của cô thì lại không nghĩ vậy: “Con định thành lập công ty gì? Công ty của ba con bị như vậy còn chưa đủ sao?”

Min quyết định làm như vậy đương nhiên cô đã tính toán trước rất nhiều điều, dì Chan của Min cũng đang điều hành công ty. Dì ấy cũng đồng ý giúp Min rồi với lại Min rất muốn gầy dựng lại sự nghiệp của ba mình để khi ông ấy tỉnh lại, ông sẽ cảm thấy nhẹ lòng và yên tâm ở Min hơn.

Thấy con gái có quyết tâm vực dậy như vậy, bà Pachat cũng rất vui nhưng mà mẹ của cô lại không đặt niềm tin vào người đàn bà đó, bà sợ Min sẽ bị lợi dụng về chuyện này nên đã căn dặn: “Dì Chan không hề tốt như con nghĩ đâu, con phải cẩn thận có biết không?”

“Con biết rồi mà mẹ, mẹ yên tâm nhìn con gái của mẹ thể hiện nha, đi theo ba học hỏi được nhiều năm như vậy con cũng phải áp dụng được thứ gì chứ, vậy mới khiến ba tự hào về con được.” Min vừa vỗ ngực vừa dõng dạc nói khiến cho cả hai người đứng đó được một phen cười phì, không khí cũng bớt căng thẳng hơn.

Mấy ngày trước nghe tin ông Thatnan nhập viện nguy kịch như vậy, Min cứ như người mất hồn, cô chẳng còn tâm trạng để làm cái gì hết. Nụ cười trên môi của cô con gái xinh đẹp cũng từ đó mà vụt tắt. Thấy cả bầu trời của con mình đột nhiên xám xịt lại khiến người làm mẹ như bà cũng cảm thấy đau lòng và xót xa. Nhưng giờ đây thấy Min lấy lại được tinh thần bà cảm thấy rất vui, để tiếp thêm sức mạnh cho con gái, bà Pachat quyết định nấu một bữa trưa thật ngon để đãi cho cả Min và Lyn.

Sau khi bà Pachat rời khỏi đó, Lyn mới dám nói chuyện với Min, cô nàng thể hiện sự lo lắng ra mặt: “Cô Min, kế hoạch của chúng ta còn dài mà, sao cô lại khiến bạn thân của mình bị thương được chứ.”

Thật ra theo Min, cô cần phải làm như vậy mới tiếp cận được Siwa. Bước tiếp theo của kế hoạch là cô phải xin ở nhờ nhà của dì Chan bởi vì Nat, con gái của dì ấy là người quen của Siwa và dì Chan cũng có ý định muốn làm mai Nat cho Siwa, hai ngày nữa Siwa sẽ đến đón Nat đi dự tiệc ở Lanmada, đó là thời điểm thích hợp để tiếp cận Siwa thêm một lần nữa, lần này Min sẽ đánh sâu hơn.

“Mẹ của cô nói đúng, bà Chan không hề tốt như những gì mọi người đã nghĩ.” Lyn cũng đồng quan điểm.

“Dì Chan rất ham tiền, đó là lợi thế của chúng ta, chỉ cần thả một cọc tiền cho bà ấy thì mọi chuyện đã trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.” Min rất tự tin với những gì mà mình đang làm.

Đúng như kế hoạch đã vạch sẵn, sang ngày hôm sau Min đã dọn đến nhà của dì Chan để ở. Và đúng như những gì đã dự tính, Siwa đến nhà dì Chan để đón Nat nhưng trước khi gặp Nat, Min đã xuất hiện từ trên cầu thang đi xuống. Hai đôi mắt nhìn nhau, Siwa dường như đã bị thu hút bởi nét đẹp tự nhiên vốn có của Min.

Anh chàng liền nhận ra cô gái này trông rất quen và anh đã nhớ ra cô là ai: “Thì ra cô là con gái của cô Chan à?”

“Không phải, tôi là cháu của dì Chan, tôi ở nhờ nhà của dì ấy.” Min nhẹ nhàng đi lại trước mặt của Siwa, nở một nụ cười thân thiện để giới thiệu thân phận của mình cho anh biết.

Siwa dần có thiện cảm hơn với Min: “Trùng hợp quá, hôm trước chưa kịp hỏi tên cô, cô tên gì?”

Min nói ra tên của mình, Siwa cũng nhân cơ hội đó mà làm quen với người đẹp. Thật chất anh có thể không biết cô là ai nhưng cô rất rõ người đàn ông đang đứng trước mặt mình chính là con trai của kẻ thù. Nụ cười thân thiện dành cho anh không phải là một món quà mà là một liều thuốc độc, Min sẽ từ từ nghiền nát anh ra.

“Anh Siwa đến đây để tìm dì Chan sao?” Min giả vờ thắc mắc.

Đúng lúc đó Nat xuất hiện với một giọng nói đầy chua chát: “Anh Siwa đến đón tôi đó.”

Vừa mới thấy Siwa, Nat như kiến thấy cục đường, cô chạy ngay lại thản nhiên khoác tay anh chàng cười nói vui vẻ. Sự ỏng ẹo của Nat khiến cho Siwa chỉ biết cười gượng còn Min thì khỏi nói thật ra cô chẳng ưa cô em họ này chút nào.

Nat cùng với Siwa đi ra xe. Với vẻ ngoài điển trai, tài giỏi, nhà giàu như vậy, Siwa là cái tên đầu tiên mà mẹ của Nat hướng đến để làm bến đỗ cho con gái của mình, bà ra sức muốn hợp tác với Lanmada và để Nat sánh bước với Siwa trong mọi bữa tiệc. Nat là cô nàng tiểu thư được cưng chiều từ nhỏ, ngoài xài tiền ra thì cô ta chẳng biết làm gì cả và đặc biệt với sự mê trai đẹp vốn có của mình đương nhiên Nat sẽ không buông tha cho Siwa, nhưng với bản thân Siwa, anh chỉ xem Nat là cô con gái của bà Chan, đối tác làm ăn của ba mình.

Nat rất dễ dụ, chỉ với vài mánh khóe nhỏ, Siwa đã lừa được Nat cho anh số điện thoại của Min. Ngay từ lần đầu gặp lại Min, Siwa đã không thể nào quên được cô ấy, anh bắt đầu tìm hiểu cô nhiều hơn. Siwa luôn lấy cớ đến nhà Nat để được gặp Min nhưng Nat lại tưởng rằng Siwa vì thích mình cho nên mới tới nhà tìm mình.

Sau khi bắt nhịp được với Siwa, cô đã tạo ra một mối quan hệ trước hết là bạn bè, cô đã hẹn Siwa ra quán cafe gần nhà.

“Sao giờ này cô lại hẹn tôi ra đây?” Siwa ngạc nhiên ngồi vào bàn.

Min là một người phụ nữ thẳng thắn, làm đến chức tổng giám đốc trong một công ty lớn cũng có thể nói rằng sự tự tin của cô có thừa. Không những vậy cô còn là một cô gái bản lĩnh và thuộc tuýp người những người phụ nữ thành đạt. Min vào thẳng vấn đề luôn, mục đích cô hẹn anh ra đây là để muốn thương lượng với anh một chuyện.

Nghe ngữ điệu giọng nói của Min cũng có thể đoán ra cô nàng đang có việc gì đó rất gấp, Siwa tò mò. Kết hôn với Min chính là vấn đề chính trong cuộc nói chuyện này, cô đã đề nghị Siwa như vậy.

Nhưng anh ta lại cho rằng cô đang cố ý đùa giỡn với anh bởi vì nhìn Min rất xinh đẹp và thành công, anh không nghĩ cô muốn tìm đại một người nào đó để kết hôn, nhìn cô không giống với kiểu người phụ nữ như thế. Siwa cho rằng Min sẽ kết hôn nếu cô thật lòng yêu một ai đó và đôi bên cùng có tình cảm chứ không phải một người mới quen biết như Siwa đây.

“Anh thấy mặt tôi có giống đang nói giỡn không?” Min thì lại rất cương quyết với quyết định vừa rồi của mình.

“Rốt cuộc cô muốn gì?” Nghe Min nói một cách vô cùng nghiêm túc, Siwa liền nghĩ đến vấn đề Min muốn đưa ra lời đề nghị này để tìm kiếm sự giúp đỡ nào đó từ anh.

Thấy Siwa có vẻ nghi ngờ mục đích của mình, Min liền lái sang một câu chuyện khác. Nếu Siwa không chịu kết hôn với cô thì ngày mai trên tất cả phương tiện truyền thông sẽ đưa tin phó chủ tịch của Lanmada cố ý tông trúng người và đương nhiên người tung tin chắc chắn là Min rồi.

“Sao cô có thể đặt điều nói xấu tôi như vậy?” Siwa nghe xong liền bức xúc vô cùng.

“Tôi chỉ muốn dùng một ít tiền của anh cho việc riêng của tôi mà thôi, anh có đồng ý hay không?” Cuối cùng Siwa cũng biết mục đích sau lời đề nghị ấy là gì nhưng thật ra đây đâu phải là mục đích chính mà cô nàng muốn anh biết đâu.

“Cô đừng hòng lấy được một xu nào từ tôi.” Siwa tuy rất có thiện cảm ngay từ lần đầu nhìn thấy Min nhưng dù sao anh cũng là phó chủ tịch của một tập đoàn, cái đầu chốt biết bao nhiêu hợp đồng lớn đâu phải dạng tầm thường. Nghĩ sao mà có thể bắt anh chi tiền của mình ra một cách vô lý như vậy được.

Min rất biết đánh vào tâm lý của Siwa. Anh cứ suy nghĩ kỹ cho kỹ đi, cổ phiếu của Lanmada sẽ giảm xuống, ba của anh sẽ phải đau đầu giải quyết chuyện của các phương tiện truyền thông, hình ảnh của công ty sẽ bị anh phá hủy và anh đừng quên Min có bằng chứng, bác sĩ ở bệnh viện sẽ làm chứng cho cô.

Một mớ hỗn độn xuất hiện, những khó khăn trong tương lai sẽ khiến Siwa cảm thấy áp lực. Bây giờ anh phải đưa ra quyết định, nếu làm gì đó sai hậu quả sẽ rất khó lường. Min đã thành công chặn được miệng của anh.

Nhưng cô nàng không cố ý làm khó Siwa: “Một năm, tôi chỉ cần một năm thôi, sau khi giải quyết xong việc riêng của tôi, tôi sẽ thả tự do cho anh.”

“Có thật sự cô chỉ muốn lấy tiền của tôi không?” Siwa nhìn Min liền cảm thấy hiếu kỳ, nhìn cô đâu có giống người đang thiếu tiền đâu, trên người cô toàn là hàng hiệu, nói ra câu này thật cảm thấy vô lý hết sức.

Nếu Min vui có thể cô sẽ trả lại toàn bộ số tiền đó cho anh. Ai biết được trong tương lai Min sẽ thay đổi ra sao, cô cho anh thời gian suy nghĩ. Trước khi rời đi, Min đưa cho Siwa một mẫu giấy, trong đó có địa chỉ và thời gian nơi hẹn gặp mặt để ký giấy đăng ký kết hôn. Siwa tuy tức giận nhưng không thể làm được gì cô hết, dường như anh chàng đang bị đẩy vào thế bị động, buộc phải vì cái riêng mà chấp nhận yêu cầu của Min nếu không sẽ ảnh hưởng đến cái chung chính là công ty Lanmada.

Hôm sau, anh đã đến địa chỉ được viết trên mảnh giấy, đó là một căn nhà không có ai ở, đồ đạc bên trong được trùm khăn trắng lại, nhìn rất là âm u và toàn là bụi bẩn, mang lại cảm giác kỳ dị trong con người ta. Siwa từng bước chậm rãi đi vào, anh nhìn xung quanh.

“Sao cô ấy lại kêu mình đến đây chứ? Cái mùi khó chịu quá đi mất.” Chưa gì hết Siwa đã phàn nàn.

Đột nhiên Min xuất hiện bất thình lình từ phía sau khiến Siwa giật cả mình, cô cảm thấy phấn khởi khi anh chàng xuất hiện và đến rất đúng giờ. Thấy Min cười có vẻ rất tự tin, Siwa liền chấn chỉnh lại rằng anh đến vì công ty chứ không phải vì thật sự muốn lấy cô đây làm vợ. Sau đó Min đưa hợp đồng cho Siwa xem nhưng anh không muốn cô nắm giữ hoàn toàn những điều kiện trong hợp đồng mà muốn thêm một điều mình muốn vào. Đó là muốn Min khi làm vợ của anh thì phải dọn đến nhà của anh để sống, tức là cô phải sống chung với Siwa. Nếu Min không chịu thì anh sẽ không ký. Tưởng đâu sẽ đánh lùi được cô nhưng thật chất đó không phải là vấn đề đối với cô.

Min rút điện thoại ra gọi cho Lyn ngay trước mặt Siwa, Min kêu cô ấy sắp xếp đồ đạc của mình chuẩn bị dọn qua nhà của Siwa ở và cô còn đề nghị mang theo Lyn qua bên đó vì Lyn là trợ lý kiêm người giúp việc của cô. Và Siwa đã đồng ý, buổi ký hợp đồng này diễn ra rất thành công.

Kế hoạch trả thù chỉ mới bắt đầu, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây?

Bình Luận (0)
Comment