Siwa cho rằng nếu như để Min ở chung với mình thì mình sẽ dễ dàng kiểm soát những chuyện cô ấy làm hơn. Khi nào Min đã sẵn sàng thì có thể gọi cho Siwa bất cứ lúc nào, anh sẽ qua đón cô. Cũng ga lăng lắm chứ bộ.
Min không đặt nặng chuyện sống chung với Siwa bởi vì có sống chung hay không, không quan trọng, dù sao đi chăng nữa kế hoạch của cô vẫn sẽ luôn tiếp tục. Nhưng có một điều Min muốn chuyện cả hai kết hôn trên hợp đồng là bí mật, cô không muốn để ai biết hết kể cả ba mẹ của cả hai.
“Cô yên tâm, tôi cũng không muốn người khác biết vợ của tôi cưới tôi chỉ vì muốn lấy tiền của tôi đâu, chẳng có ai muốn tôi lấy một cô vợ như vậy hết.” Siwa bất đắc dĩ miễn cưỡng chấp nhận tạm thời nhưng trong lòng anh vẫn không hài lòng một chút nào.
Ký xong Siwa liền bỏ đi. Min vẫn còn ngồi ở đó suy nghĩ cho bước tiếp theo của kế hoạch. Min đã dặn Lyn phải giữ bí mật chuyện này với tất cả mọi người, kể cả mẹ của cô.
Những ngày đầu khi về nhà của Siwa, Min đã quyết định mình ở một phòng còn anh ở một phòng, không ai xâm phạm quyền riêng tư của ai. Kể từ đó cô cũng bận rộn hơn vì cô đã đủ tiền thành lập công ty cho riêng mình, cô đặt tên cho nó là Manfut và mục tiêu kế tiếp của cô chính là đưa Manfut đối đầu với Chanpok, công ty của dì Chan. Để có được sự giúp đỡ của dì Chan, Min đã chấp nhận chia phần trăm lợi nhuận cho bà ấy và giờ cô muốn lấy lại tất cả những gì mà bà ấy đã lấy của cô bao gồm cả số cổ phần mà bà ta chiếm đoạt của Furut để thành lập công ty riêng. Nhưng vẫn chưa ai biết người đứng đầu của Manfut lại là Min.
Những chuyện trớ trêu, hiểu lầm bắt đầu xảy ra đối với cặp đôi này.
Min bước ra từ phòng tắm, cô hốt hoảng khi nhìn thấy Siwa đang nằm trên giường của mình: “Sao anh lại ở trong phòng của tôi?”
“Đây là nhà của tôi sao tôi lại không được ở đây?” Siwa hí hửng cảm thấy mãn nguyện khi chọc tức được cô nàng.
Nhưng mà cả hai đã thỏa thuận trên hợp đồng rồi, đây là phòng của Min và Siwa không thể nào ở lại đây được. Min có giải thích hết lời thì Siwa vẫn không chịu, anh cứ nhất quyết muốn ở lại đây tối nay xem Min sẽ phản ứng thế nào.
Cô nàng cũng đâu chịu thua anh: “Vậy tôi sẽ qua phòng của Lyn để ngủ, anh muốn ở lại đây thì anh ở một mình đi”.
“Đừng mà Min, anh chưa quen với việc sẽ ngủ một mình.” Siwa kéo tay cô lại.
“Anh Siwa, chứ bình thường anh ngủ với ai?” Min nhìn Siwa một cách đầy bất lực.
Siwa đột nhiên ngập ngừng trong lời nói của mình, anh cũng cô gắng biện minh bởi vì bình thường anh ở nhà của ba mẹ cho nên không có cảm giác một mình còn bây giờ là ở nhà riêng của anh cho nên nếu ngủ một mình thì cảm giác sẽ cô đơn và trống trải.
“Vậy tại sao anh không về nhà ba mẹ của mình mà ở?” Siwa nói ra câu nào là cô nàng đáp trả câu đó.
Chẳng phải Min nói không muốn để cho người khác biết sao cho nên Siwa mới đưa cô về nhà riêng của anh, đó chính là lý do mà Siwa sống cùng với cô ở đây. Cả hai nói qua nói lại khiến cho không gian yên tĩnh cũng trở nên náo nhiệt cứ như hội chợ vậy.
Cho dù Siwa có nói lý lẽ thế nào, Min vẫn nhất quyết không thể nào ở chung phòng với anh được, cô lấy quy định hợp đồng ra để đe dọa Siwa, nếu anh còn đôi co với cô nữa thì cô sẽ cho rằng anh vi phạm hợp đồng và buộc phải bồi thường tiền cho cô, nghe vậy anh mới im mà ngậm ngùi trở về phòng của mình. Trả lại sự bình yên cho căn phòng của Min.
Min đang sẵn sàng cho kịch bản đối đầu với Chanpok, cô đã lấy một tên khác để ra quân nhằm hướng vào mục đích muốn đầu tư cho Chanpok với danh nghĩa là chủ tịch của công ty Manfut, một công ty đang trên đà phát triển lớn mạnh. Đó là miếng mồi quăng ra để trước hết là bắt được con cá nhỏ, sau khi có được con cá nhỏ này rồi thì sẽ dễ dàng bắt được con cá lớn như Lanmada hơn.
Người của Min đã đến Chanpok để gặp chủ tịch Chan, bà ấy ngạc nhiên khi người đến chỉ là lính mà không phải là người đứng đầu. Tuy nhiên phim chỉ hay khi có sự xuất hiện của diễn viên chính, rất tiếc Min chưa muốn hay vào lúc này.
Anh chàng mượn danh nghĩa của Lana, là thân phận giả của Min để chuyển lời đề nghị đến dì Chan. Lana chỉ cần 10% lợi nhuận từ một nhà đầu tư khác khi họ đầu tư vào cho Chanpok, chắc bà ta cũng biết 10% là một con số rất nhỏ nhưng số tiền mà Lana đầu tư vào cho công ty của bà là một con số không hề nhỏ một chút nào. Đấy chính là mấu chốt buộc dì Chan phải đồng ý chấp nhận điều kiện của Min, tuy có thể nói Min chưa cần bà ta đồng ý ngay nhưng thả mồi câu hời như vậy liệu con cá lớn nào không đáp chứ.
“Mẹ à mẹ mau đồng ý đi, đây chẳng phải có lợi cho chúng ta hay sao?” Nat sáng rực con mắt lên, cả người cô phấn khích lay sang cả mẹ của mình.
“Im đi Nat, thật sự cô Lana chỉ cần nhiêu đó thôi à?” Để đứng đầu một công ty không phải là chuyện dễ dàng gì, đòi hỏi người đó phải có một cái đầu rất nhạy, bà Chan có đôi chút nghi hoặc.
Nhưng tất cả vẫn chỉ có vậy thôi, người của Min đã bày hợp đồng sẵn trên bàn và đưa luôn cả bút cho bà Chan.
Thấy mẹ của mình vẫn còn lưỡng lự, Nat một lần nữa thúc giục: “Mẹ à mẹ mau ký đi, chúng ta sẽ có được một khoản tiền lớn từ Manfut đó.”
Cuối cùng bà Chan cũng đặt bút ký. Không những thế, bà ấy còn gửi thiệp mời cho người của Min để ngỏ ý mời Lana đến dự tiệc mừng dự án mới thành công và cô ấy có thể đến tham dự để Manfut biết được rằng đầu tư vào cho Chanpok là một chuyện hết sức đúng đắn. Nhưng mục đích sâu xa hơn là để xem rốt cuộc Lana là nhân vật tầm cỡ nào.
Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, người này đã mang hợp đồng có chữ ký của bà Chan về cho Min, cùng với đó là chiếc thiệp mời.
Min ngồi ngã lưng vào chiếc ghế quyền lực của mình và vỗ tay: “Rất tốt, chú Pon à lần này phải nhờ chú ra tay rồi.”
“Chú biết rồi nhưng mà Min nè, con có định tham gia buổi tiệc đó không?” Pon là một người quen của Min, chú ấy cũng được cô xem như người thân của mình. Lúc trước Pon chính là luật sư riêng của ông Thatnan, cũng là đại diện pháp luật cho công ty Furut. Bây giờ ba của Min vẫn đang nằm trong bệnh viện, Pon đành phải giúp con gái của sếp mình chính là Min để họ có thể dành lại những gì đã mất, là một luật sư chân chính ông không chấp nhận để gia đình chủ tịch bị thiệt thòi.
“Sau khi chú thành công bẫy được dì Chan thì con sẽ đến buổi tiệc với thân phận là chủ tịch của Manfut, Min Ratpason.” Pon ngạc nhiên khi nghe Min định sẽ dùng thân phận thật của mình để gặp bọn họ.
Và Min quyết định làm như vậy là đều có lý do, cô muốn dì Chan sẽ đến nhờ cậy ông Sirat để cho Nat được kết hôn với Siwa, bởi vì một khi Nat đã trở thành con dâu của ông Sirat rồi thì cô sẽ dễ dàng đối đầu với Lanmada hơn.
Nhưng mà chú Pon cũng nhắc nhở Min đừng quên rằng cô đã kết hôn với Siwa rồi và chưa hết một năm thì cô vẫn là vợ của Siwa, liệu Siwa có chịu làm theo kế hoạch của cô hay không?
Thật ra từng đường đi nước bước của Min, cô đều suy nghĩ rất nhiều chứ không phải muốn là làm đại. Nếu Siwa không đồng ý lấy Nat thì chẳng phải càng làm cho Nat và dì Chan tức giận hơn hay sao, nếu như ông Sirat biết Min là chủ tịch của Manfut chú Pon nghĩ ông ấy sẽ làm gì?
Pon suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Ông ấy sẽ trở mặt với Chanpok và muốn hợp tác với con.”
Không sai, Chanpok sẽ phải phá sản chỉ trong vòng một nốt nhạc, tới lúc đó phải xem Siwa xử lý bước tiếp theo như thế nào rồi. Vậy thì Min sẽ dễ dàng lấy được lòng của ông Sirat, một khi cô ở trong căn nhà đó thì chú Pon tin ngày tàn của ông ấy sẽ đến sớm thôi.
Min cười đắc chí: “Đúng vậy chú Pon à, con sẽ dùng cách của ông ấy cho ông ấy biết gậy ông đập lưng ông là sẽ đau đớn như thế nào.” Cô rất tự tin vào kế hoạch của mình bởi vì cô đã suy nghĩ tất cả rất thận trọng, vẽ cả hai đường nếu đúng thì sẽ dẫn đến điều gì, sai thì sẽ dẫn đến hậu quả gì và nguyên nhân khắc phục. Những kỹ năng này cô đã học hỏi rất nhiều từ ba của mình.
“Con cứ ở đây chờ tin tốt của chú.” Pon cũng đã sẵn sàng để thực hiện theo kế hoạch của Min.
Tối hôm đó, Min nhận được cuộc gọi của chú Pon, ông ấy gọi thông báo cho Min biết là kế hoạch đã thành công như dự tính. Min đi lại tủ đồ, cô muốn tối mai khi xuất hiện ở bữa tiệc của Chanpok, cô phải là người đẹp nhất như vậy thì khi chặt chém gia đình dì Chan mới càng làm cho hai mẹ con bà ta bẻ mặt.
“Em đang làm gì vậy?” Siwa xuất hiện một cách bất ngờ từ ở phía sau khiến Min giật cả mình.
Cô ngạc nhiên khi thấy Siwa cứ bất thình lình xuất hiện ở sau lưng mình, bởi vì cô không phòng bị anh ấy khi ở trong phòng, nếu lỡ đâu Siwa nghe được kế hoạch của cô chẳng khác nào như tự mình đi đầu thú hay sao.
“Đang lựa đồ à? Em muốn đi đâu hả?” Siwa quan tâm đến vợ mình khi lần đầu tiên thấy cô đem những chiếc đầm lộng lẫy ra ướm thử.
“Dì Chan mời em tối mai đến dự tiệc, bộ dì ấy không mời anh sao?” Min nghĩ một bữa tiệc quan trọng như vậy của Chanpok thì đương nhiên không thể thiếu Siwa được rồi.
Bà ấy tất nhiên có gửi thư mời đến Lanmada nhưng mà Siwa đã từ chối tại vì tối mai anh bận cho nên anh không thể tham dự được, anh có nhờ người gửi hoa đến buổi tiệc rồi, tuy không đi nhưng chỗ quen biết thì phải thể hiện sự hiếu khách.
“Gửi hoa đến buổi tiệc hay là gửi hoa đến cho Nat?” Min bất giác hỏi trong khi cô vẫn chưa lựa được bộ đồ nào vừa ý.
Siwa không hiểu ý đồ trong câu nói của Min là gì. Thật ra Siwa không hề biết Nat vui đến nỗi sắp phát điên lên khi nhận được bó hoa mà anh gửi đến. Siwa cũng tò mò tại sao Min ở đây nhưng mà lại biết chuyện của Nat.
Min phàn nàn với Siwa rằng từ hồi nãy đến giờ, Nat gọi cho cô không biết bao nhiêu cuộc, nào là em vui mừng quá chị xem anh Siwa tặng hoa cho em rồi nào là anh ấy thích em cho nên mới tặng hoa cho em, anh không xem trang cá nhân của Nat hả, bó hoa của anh được đưa lên đó rồi, cô ấy đăng lên lúc hai tiếng trước và đến giờ đã có gần một ngàn hai trăm sáu mươi lượt thích, lượt tim rồi đó. Min không ưa Nat qua chuyện này lại càng cảm thấy không ưa, Nat lúc nào cũng lấy sự ghen tỵ với Siwa ra làm chủ đề chính trong mọi câu chuyện của mình, nghe riết cũng phát chán.
Siwa không có kết bạn với Nat nên anh không biết nhưng mà anh gửi hoa đến ban quản lý của buổi tiệc chứ anh không có gửi riêng cho Nat, Siwa đính chính lại.
“Em đâu có biết, chắc bọn họ nói tên anh cho nên Nat mới lấy về như vậy.” Min đoán mò nhưng cũng có vẻ hợp lý.
Nhìn thấy bộ dạng lúc này của Min, Siwa liền nở nụ cười hơi cảm giác biến thái một chút: “Em đang ghen sao Min?”.
Sao cô phải ghen chứ? Anh đợi đó đi Siwa, đợi đến tối mai sau khi mọi người biết Min là chủ tịch của Manfut, chắc chắn sẽ có nhiều chuyện hay để xem rồi.
Buổi tiệc của Chanpok có rất nhiều nhà đầu tư đến tham dự bởi vì bọn họ lộ tin chủ tịch của Manfut sẽ đến tham dự. Và đúng thật Min xuất hiện vô cùng lộng lẫy trong bộ đầm dài màu trắng.
“Min, sao cô lại vào đây được? Tôi nhớ mình đâu có gửi thư mời cho cô đâu.” Nat khó chịu ra mặt khi nhìn thấy sự xuất hiện của Min.
Đúng là Nay không gửi thư mời cho Min nhưng cô không thử hỏi mẹ của mình sao? Biết đâu bà ấy đã lén con gái mình mời đứa cháu gái này thì sao? Min đắc chí cười thẳng vào sự tức tối của cô em họ.