Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1014

Đoàn Vu Thần: "???"

Quỳnh, Seattle, Khúc Vật: "???"

Bọn họ không thể sử dụng trang bị! 

Không lẽ ngăn bọn họ lại bằng tay không?

Dựa vào sức chiến đấu nguyên thuỷ của bản thân để ngăn cản?

Hòa Ngọc: "Hoặc chúng ta hãy xem xét kế hoạch A, chủ động..."

Chưa nói xong, Đoàn Vu Thần cùng bốn người Khúc Vật đã nhào về phía mấy gã mặt xám, còn nhanh hơn so với phản ứng của gã mặt xám! 

Rõ ràng, họ thà giữ mấy gã mặt xám bằng tay không còn hơn nghe theo kế hoạch điên rồ của Hòa Ngọc.

Vũ khí của Đoàn Vu Thần bị hỏng, chỉ có thể dùng tay ghì chặt lấy khuôn mặt của gã mặt xám đầu tiên, anh ta nghiến răng: "Hòa Ngọc, mẹ nó, cậu nhanh lên!"

Gã mặt xám rất hung bạo, nhưng không biết mục đích là gì, không có một chiêu nào có thể g**t ch*t hắn, chỉ là điên cuồng tấn công Đoàn Vu Thần từng chút một.

Bàn tay như vách sắt của bức tường đồng đập vào đầu Đoàn Vu Thần, đập gã đến mức đầu óc gã choáng váng. Đoàn Vu Thần vẫn ôm chặt gã mặt xám, vừa nghĩ đến kế hoạch A thì anh ta đã lập tức ôm chặt, cắn răng giữ người lại.

Seattle cũng phản ứng tương tự, dùng dao đẩy gã mặt xám vào tường. Không có trang bị lực công kích thì cô ta sẽ không chịu nổi công của gã mặt xám, chỉ cần đối phương trở tay bổ một cái, không chỉ chém đứt đao, mà còn khiến Seattle phun máu tươi, giống như bị dùi sắt đâm.

Khúc Vật và Quỳnh cũng dùng mạng giữ chặt hai gã mặt xám khác. Gã mặt xám là quái vật mà Eugene hay Lăng Bất Thần đều khó đối phó, bọn họ dùng tay không đối phó, chỉ bị tấn công hai cái liền miệng sùi bọt mép, trợn trắng mắt.

Eugene và Lăng Bất Thần bao vây gã mặt xám rồi rút lui, hai người vừa đáp trả vừa bị bốn gã mặt xám đuổi theo.

Hòa Ngọc không phụ thời gian bọn họ dùng mạng giữ mấy gã mặt xám, gần như cậu đã vọt tới khu vực gã mặt xám xuất hiện ngay khi bốn người vọt đến chỗ mấy gã mặt xám.

Khu vực này nằm ở giữa hai phòng thí nghiệm, khoảng cách rất gần, cả trái và phải.

Gã mặt xám xuất hiện ở đây, có nghĩa là tiến sĩ Cam Luân có thể điều khiển trực tiếp.

Tiến sĩ Cam Luân không thể rời khỏi tầng này sao?

Không, khi những nhân viên đó vận chuyển các đối tượng thí nghiệm, họ không cần tiến sĩ Cam Luân.

Trước tiên, Hòa Ngọc nhắm mắt suy nghĩ một lúc, trong đầu xây dựng bản đồ phân bố tầng này. Khi cậu đã xác định được vị trí của "thang máy", thì gã mặt xám lại một lần nữa. Khẳng định suy nghĩ của cậu. Thang máy ở Liên Bang không giống với Trái Đất, công nghệ cao hơn, có thể được gọi là dịch chuyển.

Và "thang máy" của nhà tù này thế nhưng lại không giống bình thường. Hòa Ngọc lướt đến đó.

Ngay đêm qua, khi bị tiêm thuốc gây hôn mê, họ đã đẩy cậu lên tầng chín. Mặc dù cậu không nhìn thấy toàn bộ quá trình, nhưng đã xây dựng toàn bộ quá trình trong tâm trí của mình. Cậu nhớ từng từ mà những người đó đã nói, mỗi trạm...

Hòa Ngọc hơi nhắm mắt lại, ký ức tối hôm qua cùng bản đồ vừa hình thành dường như chồng chéo trước mắt. Cậu đẩy Trấn Tinh đứng ở một vị trí, nhấc chân khẽ nhúc nhích.

Không cần mắt, chỉ cần dùng trí nhớ, ngay lúc này cậu gần như đã quên đi hoàn cảnh xung quanh, quên đi những nguy hiểm xung quanh.

Đồng đội của cậu đang giúp cậu chống lại nguy hiểm.

Vị trí này? Không đúng.

Ở đây à? Cũng không đúng.

Vẫn không đúng!

Cậu thay đổi vị trí xung quanh giường di động, thay đổi vị trí của mình, và đôi khi thay đổi vị trí của giường di động.

Đoàn Vu Thần hoàn toàn bị tê liệt. Nếu cứ tiếp tục, thì anh ta sẽ mất mạng.

Cơ thể trượt xuống đất, nhưng bàn tay của anh ta đang giữ chân gã mặt xám, không có ý định buông tay.

Bình Luận (0)
Comment