Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1024

Eugene phải làm nhiều việc cùng lúc, một bên đề phòng quái vật, một bên cưa nhanh cánh cửa này, chất liệu gỗ làm các bức tường của nhà ngục giam rất cứng, cửa cũng cứng, gã muốn cưa đi không phải là chuyện dễ dàng.

Cũng may mắn cưa điện của gã đã được cường hoá, nhanh chóng tạo ra một lỗ lớn.

Vẻ mặt Hòa Ngọc bình tĩnh, gọng kính không tròng nổi lên ánh sáng lạnh như băng, giọng nói của cậu bình tĩnh, cho dù là ở trong tình huống này, cậu cũng không hoảng loạn chút nào, mặt không đổi sắc: "Eugene, nghiêng lưỡi cưa lên trên."

Eugene lập tức nghiêng lưỡi cưa, chuyển hướng lên trên.

Sắc mặt Lăng Bất Thần càng ngày càng trắng, ngón tay đánh đàn cũng đang run rẩy.

Hòa Ngọc ở phía sau cậu ta vững vàng nói: "Khi điều động năng lượng xung quanh, cố gắng cùng thân thể hình thành vòng tuần hoàn, thao tác đàn Ly Trạm sẽ dễ dàng hơn một chút."

Ngón tay Lăng Bất Thần hơi dừng lại, ngay sau khi gảy ra, lập tức có biến hóa rất nhỏ.

"Lách cách!"

Cửa và nơi kết nối bị Eugene cưa ra một lỗ hổng, cửa đổ vào bên trong...

Ánh mắt Hòa Ngọc sắc bén: "Cửa mở, lui!"

Chỉ trong hai từ, Eugene đã hiểu, đôi mắt của gã lóe lên, dùng sức trên tay, mang cửa theo hướng của bọn họ, đập vào bọn họ.

Cậu mang theo Lăng Bất Thần, Đoàn Vu Thần và Trấn Tinh, cùng nhau chạy đến cửa, bị cửa đập xuống chặn lại.

Gã mặt xám lập tức nhào tới.

Cánh cửa này rất vướng víu, hoàn toàn ngăn cản họ quan sát tình hình, cũng ngăn cản họ ra tay.

Khúc Vật: "Cái này để làm gì?"

Chưa ai nói chuyện, người bên cạnh chỉ nhìn thấy một bóng đen lóe lên, va vào gã mặt xám vừa xông tới.

"Gầm gừ..."

Con quái vật có tính công kích cao trong cuộc bạo loạn không quan tâm đến gã mặt xám, nhấc thẳng chân lên, một móng vuốt nắm lấy gã mặt xám, miệng tanh hôi cũng mở ra, cắn về phía gã mặt xám.

Gã mặt xám không thể không phản kháng, vũ khí ngang qua, chém quái vật.

Eugene đẩy cửa ra, để cho cánh cửa đổ về phía quái vật và gã mặt xám, sau đó đoàn người nhân cơ hội xông vào tầng 6, hô hấp của mấy người bọn họ dồn dập, tất cả đều chạy với tốc độ nhanh nhất.

Lăng Bất Thần túm lấy Hòa Ngọc, dựa vào trang bị gia tốc, đuổi kịp mấy người khác trong nháy mắt.

"Rầm..."

Cánh cửa đằng sau bị xé toạc.

Trong chớp mắt, con quái vật do dự, có lẽ nó cũng không muốn bị nhốt bên trong một lần nữa, vì vậy không xông vào.

Nhưng chín gã mặt xám còn sống lại điên cuồng lao vào bên trong.

Móng vuốt quái vật nắm lấy một tên, hạ gục một tên, gặm nhấm, chỉ có bảy gã mặt xám không đầy đủ cơ thể tiếp tục đuổi theo mấy người bọn họ, đuổi theo không ngừng.

Eugene vừa chạy vừa hỏi: "Mở trần nhà hay tìm cầu thang?"

Đoàn Vu Thần: "Cầu thang."

Hơi thở của anh ta dồn dập: "Mấy tầng này giam giữ quái vật, trần nhà không mở được. Hơn nữa, nếu có thể tìm thấy cầu thang, có thể lặp lại các bước vừa nữa, thời gian của chúng ta có hạn."

Thời gian của bọn họ có hạn cho nên bọn họ phải lên mặt đất càng sớm càng tốt.

Có thể tìm thấy cầu thang, tầng trệt đã là quá tốt, nếu không thể tìm thấy cầu thang, có thể xem xét việc mở trần nhà.

Nói xong, theo bản năng anh ta nhìn Hòa Ngọc, đối phương không phản đối đề nghị này.

Các tầng rất lớn, nhưng chúng rất nhanh, nhanh chóng đi vòng quanh mà không tìm thấy cầu thang.

Tốc độ của mấy gã mặt xám đi theo bọn họ còn nhanh hơn, đã vài lần suýt nữa công kích trúng bọn họ, vẫn khó chơi như trước.

Hòa Ngọc mím môi: "Quả nhiên, cầu thang và thang máy cũng bị người khác điều khiển, bọn họ không cho chúng ta đi lên, chúng ta lại không thể nhìn thấy cầu thang, cũng không có biện pháp di chuyển."

"Mở trần nhà đi." Eugene hít một hơi thật sâu.

Cưa điện của gã muốn mở trần nhà, bảy gã mặt xám cũng chỉ có thể giao cho Lăng Bất Thần ngăn cản, đây là thời khắc nguy cấp của bọn họ, vô cùng gian nan.

Lăng Bất Thần mím môi, không nói gì, chỉ là nghiêm túc chờ đợi chào đón quân địch.

Laners đang quan sát bọn họ cười lạnh, lộ ra khuôn mặt đẹp trai không có cảm xúc, chỉ có sự lạnh lùng như băng.

Miễn là gã và tiến sĩ Cam Luân không mở cầu thang, những người này đừng hòng đi lên.

Mở trần nhà?

Trước đây có thể làm cho bọn họ mở thành công, bây giờ, gã không đồng ý.

Laners đưa tay ra, với tư cách là một quản ngục, khi gã đang cố gắng điều khiển hệ thống phòng thủ của nhà tù, đột nhiên cứng đờ tại chỗ.

Đôi mắt nâu của gã đã thay đổi, lóe lên một vài tia sáng xanh.

Bàn tay chuẩn bị khống chế hệ thống phòng ngự của gã mạnh mẽ rơi xuống bên cạnh, đè xuống, trong màn hình giám sát, cầu thang đột nhiên xuất hiện trước mặt đám người Hòa Ngọc khi bọn họ không tìm thấy.

"Cầu thang?" Khúc Vật sửng sốt, không thể tin được.

Seattle cau mày: "Trước đây không có cầu thang, sao đột nhiên lại xuất hiện, có thể có vấn đề hay không?"

Hòa Ngọc cũng ngẩn người.

Bình Luận (0)
Comment