Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1025

Không đúng, sao ở đây lại có cầu thang chứ?

Cầu thang xuất hiện không chỉ có ý nghĩa là bọn họ có thể lên thêm một tầng nữa, mà còn có nghĩa là bọn họ sẽ phá hỏng cửa lớn, thả quái vật đang được giam giữ trong nhà giam ra ngoài.

Trong đầu Hòa Ngọc nhanh chóng tính toán, có vô số giả thuyết và suy luận chạy trong đầu cậu, giống như một cái máy tính đang điên cuồng tính toán.

Cuối cùng cậu đưa ra một kết luận.

Cho dù là tiến sĩ Cam Luân hay là trưởng cai ngục Laners đều sẽ không thả cầu thang ra cho bọn họ.

Cầu thang này có lợi với bọn họ, nhưng đối với tiến sĩ Cam Luân và trưởng cai ngục Laners thì không hề có lợi, hơn nữa, cầu thang đột nhiên xuất hiện, tức là có người cố ý thả nó ra.

Người đó chắc chắn không phải tiến sĩ Cam Luân hay trưởng cai ngục Laners, chuyện này không hề có lợi với bọn họ.

Hòa Ngọc nhíu mày.

Khúc Vật khẳng định: "Chắc chắn có bẫy."

Sau lưng họ, tên mặt xám xông tới, động tác vô cùng nhanh nhẹn. Eugene và Lăng Bất Thần cản gã, Đoàn Vu Thần nâng Trấn Tinh còn đang ngất xỉu lên, chạy tới chạy lui, phòng ngừa gã mặt xám lách qua khỏi Eugene và Lăng Bất Thần rồi công kích bọn họ.

Mọi người đối phó với gã mặt xám, ánh mắt lại nhìn qua cầu thang, vô cùng nôn nóng.

Hơi thở Seattle trở nên dồn dập: "Hòa Ngọc, cậu thấy thế nào?"

Ánh mắt Hòa Ngọc nhìn chằm chằm vào cầu thang, cậu nghe hỏi vậy, một lúc lâu sau mới quay đầu lại, ánh mắt có chút nghi ngờ: "Cho dù phân tích ở góc độ nào đi nữa thì sử dụng cầu thang đột nhiên xuất hiện này có xác suất thắng cao hơn so với trần nhà."

Dừng lại một chút, cậu nói tiếp: "Tôi kiến nghị hãy dùng cầu thang."

Từ trần nhà đi lên tầng 5, có nghĩa là bọn họ sẽ trực tiếp tiến vào tầng 5 đầy nguy hiểm, không chỗ để trốn.

Còn nếu bọn họ nhảy từ trên trần nhà xuống dưới luôn, có thể bọn họ sẽ rơi vào trong tay gã mặt xám.

Cầu thang tối thiểu sẽ có không gian trống rộng rãi hơn so với nhảy thẳng từ trên trần nhà xuống, ngoài ra bọn họ có thêm một vách ngắn để có thời gian và không gian th* d*c.

Lăng Bất Thần kiềm chế sáu gã mặt xám, cưa điện Eugene rốt cuộc cũng xử lý xong một tên, gã cưa rớt chân gã mặt xám, rồi tới cưa rớt tay, cưa rớt cổ, lúc này đối phương mới mất năng lực công kích bọn họ.

Cho dù là như thế thì tay chân đối phương cũng vẫn đang vặn vẹo ý đồ muốn túm lấy bọn họ.

Da đầu Eugene tê dại, một chân đá văng bàn tay của gã mặt xám ra, cánh tay cưa điện của gã giơ lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đi, đã tới bước này rồi còn sợ cái gì nữa chứ?"

Nói xong gã dẫn đầu đi về hướng cầu thang.

Dựa vào năng lực chiến đấu hiện tại, quả thật Eugene hắn nên xung phong, Lăng Bất Thần lót đằng sau đối phó với gã mặt xám.

Bọn họ đang nhảy disco trên con đường tử vong, không cần lại bị bó tay bó chân.

Nếu cầu thang đã xuất hiện, Hòa Ngọc cảm thấy xác suất thắng cao hơn trần nhà một chút, vậy bọn họ nên xông lên!

Đoàn Vu Thần dẫn theo Trấn Tinh, che chở gã và Hòa Ngọc rồi đuổi theo Eugene, Seattle, Quỳnh, Khúc Vật cũng như vậy. Tuy rằng bọn họ không thể sử dụng trang bị nhưng vẫn miễn cưỡng có một ít năng lực chiến đấu.

Cầu thang rất bình thường, như thể không có gì cả, bọn họ đi vài bước thì đi tới chỗ cửa của tầng 5.

Eugene không quay đầu lại mà dùng cưa bắt đầu cưa cửa lớn.

Hành động này thật sự điên cuồng, bọn họ không biết bên trong có gì, bọn họ không biết khi cưa cửa xong và thả quái vật bên trong ra thì sẽ xảy ra chuyện gì...

Đằng sau là những gã mặt xám truy kích, trước mặt là quái vật mà bọn họ không biết, nhưng động tác của gã không chút do dự.

Bình Luận (0)
Comment