Mọi người khá là cạn lời với Eugene, lúc này Quỳnh cũng đã đạp lên, đúng là không có cái gì hết, hai người nhanh chóng đi lên trên, chỉ trong chớp mắt đã đến phía trên.
Đi lại ở nơi nguy hiểm chưa rõ kiểu này, căn bản không cần cẩn thận thăm dò từng li từng tí, đã đi lên trên, thì bắt buộc phải nhanh chóng đi qua cầu thang.
Sau khi lên trên, Quỳnh và Eugene nhìn xung quanh.
Hai người lưng tựa lưng, một người nhìn phía sau, một người nhìn phía trước, đập vào mắt là phòng huấn luyện rộng rãi, không có cái gì cả.
Eugene lẩm bẩm: "Không lẽ lúc nãy ở dưới cũng là phòng huấn luyện? Vậy cũng quá lớn rồi đó..."
Quỳnh cũng đè thấp âm thanh nói chuyện: "Kêu đám Hòa Ngọc đi lên trước đã."
Cô ta kéo sợi tơ, không lên tiếng.
Người ở dưới nháy mắt hiểu rõ, lập tức nhấc chân đi lên trên, tốc độ cũng nhanh như vậy, chớp mắt đã đến phòng huấn luyện ở mặt đất.
Có lẽ là do buổi tối, bên ngoài có ánh đèn, nhưng phòng huấn luyện không có gì cả, tối đen như mực.
Thứ duy nhất khiến mọi người xác định đây là mặt đất chính là cửa sổ.
Căn phòng huấn luyện này có cửa sổ, nếu như là ban ngày, bên trong chắc chắn có ánh nắng, hoàn toàn khác biệt với nơi chỉ có thể dựa vào ánh đèn.
Mấy người đang quan sát xung quanh...
Cơ thể Eugene đột nhiên đứng thẳng, cất cao giọng nói: "Cẩn thận!"
Vào khoảnh khắc mở miệng nhắc nhỏ, gã đã xông qua bên cạnh, nhanh như sấm chớp.
"Đùng!"
Nhưng mà vẫn là muộn rồi, Eugene đụng vào lồng giam.
Bọn họ lại bị nhốt rồi...
Tầng một dưới lòng đất đúng là không có cái gì cả, nhưng cầu thang đó không hoàn toàn là cầu thang mà nó sẽ tạo thành lồng giam siêu lớn khi hợp thành cùng với căn phòng huấn luyện ở trên này!
Chẳng trách cầu thang nhìn có vẻ giống như đang nhúc nhích.
Lồng giam có thể nhốt tất cả bọn họ ở bên trong, bọn họ giẫm bậc thang lên, lập tức đã bị lồng giam nhốt lại!
Eugene tức đến nghiến răng, cánh tay cưa điện đưa ra, lập tức cưa về phía lồng giam, chuẩn bị giống như tầng 7 dưới lòng đất vậy, cưa lồng giam chạy ra ngoài.
Lồng giam không phải vấn đề lớn, vấn đề là làm chậm trễ thời gian.
Bây giờ, vấn đề quan trọng nhất của bọn họ chính là thiếu thời gian.
Lồng giam bị nhấc lên, di chuyển về mặt bên của phòng huấn luyện, bên đó xuất hiện một thang máy vận chuyển, rõ ràng là muốn đưa bọn họ về dưới lòng đất lại.
Eugene và Lăng Bất Thần tấn công vào cùng một chỗ của lồng giam, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất mở lồng giam ra.
Đoàn Vu Thần nâng Trấn Tinh, ánh mắt nhìn về lối đi thang máy vận chuyển ở phía trước lồng giam: "Đây chắc là thứ Số 4 đã nói, anh ta từ mặt đất được đưa thẳng đến tầng 7 dưới lòng đất..."
Hòa Ngọc gật đầu: "Đúng, tù nhân nhà giam được chọn trúng sẽ đến đây, sau đó đưa bọn họ từ chỗ này di chuyển thẳng đến dưới lòng đất. Nếu như có người thoát ra, tầng một dưới lòng đất chỉ có một cầu thang, từ cầu thang đi ra sẽ lại bị nhốt lại, đưa về lại, bố cục của nhà giam này rất hợp lý."
Khúc Vật vô cùng buồn bực: "... Bây giờ đã là lúc nào rồi, cậu vẫn còn rảnh để tán thưởng bố cục của nhà giam à?"
Ánh mắt của cậu bình tĩnh, giọng nói vẫn không gợn sóng: "Ý của tôi là... Tuyến đường chạy trốn từ tầng 9 dưới lòng đất lên trên mặt đất nhà giam này, có thể đã sai lầm."