Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1053

Bình luận: “Câu ”hãy nghe tôi nói" quen thuộc đến rồi."

Bình luận: "Ai cũng biết, muốn đối phó với Hòa Ngọc, thì ngàn vạn lần không được nghe cậu ta nói, hahaha"

Bình luận: "Hòa Thần lại muốn làm gì đây"

Một câu "hãy nghe tôi nói" của cậu, không chỉ khiến Tiến sĩ Cam Luân ngơ ngác, ngay cả bốn người Đoàn Vu Thần cũng ngẩn người. 

Ngay sau đó, bọn họ lập tức nín thở. Chẳng nhẽ Hòa Ngọc đã nghĩ ra cách cứu bọn họ?

Ánh mắt của Đoàn Vu Thần, Seattle, Quỳnh rõ ràng đều đã sáng rực lên, chỉ có trong mắt Lăng Bất Thần hiện lên ý cười, vếnh tai nghiêm túc nghe.

Tiến sĩ Cam Luân nhíu mày: "Cậu muốn nói gì?"

Trên mặt Hòa Ngọc lộ vẻ tươi cười cực kì hữu ý, giọng nói nhẹ nhàng: "Tiến sĩ, tôi không có giá trị nghiên cứu như một vật thí nghiệm, thay vào đó, giá trị của tôi có lẽ nên được thể hiện trong chính cuộc thí nghiệm."

Tiến sĩ Cam Luân không hiểu nửa sau của câu nói này, lực chú ý của ông ta hoàn toàn đặt ở bộ phận trước mặt. 

Đặc biệt là, nửa câu nói trước phối hợp số liệu biểu thị trên thiết bị bên cạnh, lực sát thương vô cùng kinh người!

Tiến sĩ Cam Luân chỉ cảm thấy đột nhiên đầu rất đau. Ông ta nhìn chằm chằm số liệu trên thiết bị một cách gắt gao, lại chớp chớp mắt, cuối cùng mới chắc chắn bản thân không có nhìn sai.

Cả người ông ta trở nên không kiềm chế được, âm thanh chói tai mà kinh hãi: "Cơ thể của cậu như thế nào mà giá trị đánh giá cơ thể chỉ là một con số đơn vị, như vậy mà vẫn có thể sống sao?"

Hòa Ngọc khẽ cười: "Tôi sống hay chết, tiến sĩ nhìn không ra sao?"

Tuy rằng biết Tiến sĩ Cam Luân chắc chắn sẽ có ý kiến về sức mạnh chiến đấu cá nhân của cậu chỉ đạt mức đơn vị, nhưng không ngờ rằng câu đầu tiên ông ta nói sẽ là "vẫn có thể sống". Hòa Ngọc rõ ràng đã trở nên lãnh đạm.

Tiến sĩ Cam Luân không phát giác, đương nhiên, ông ta cũng không để ý. Ông ta vẫn còn đắm chìm trong số liệu của Hòa Ngọc, đột nhiên đứng dậy, mang một bộ thiết bị khác kéo thẳng tới bên cạnh Lăng Bất Thần, tiến hành kiểm tra đo lường.

Bình luận: "Tam quan của tiến sĩ sắp được đổi mới rồi."

Bình luận: "Ha ha ha, cười chết mất."

Bình luận: "Ông ta chắc chắn nghi ngờ đó là sự trùng hợp, sau đó lại xem Lăng Bất Thần, tuyệt đối sẽ phát điên."

Lăng Bất Thần với vẻ mặt vô tội, chớp chớp mắt.

Số liệu của cậu ấy rất nhanh là đã có, hiển thị trên thiết bị bên cạnh, Tiến sĩ Cam Luân rơi vào trầm mặc.

Ông ta đã không nghi ngờ số 1 và số 2 có vấn đề nữa. 

Mà ông ta nghi ngờ chính mình có vấn đề.

Hai vật thí nghiệm này làm sao nằm ở phòng thí nghiệm của ông ta được?!

Số liệu như này, về cơ bản là không thể xuống nhà giam này!

Tiến sĩ Cam Luân trầm mặc đứng dậy, ông ta tiếp tục kiểm tra đo lường số liệu ba người Đoàn Vu Thần, Seattle và Quỳnh, sau khi nhìn thấy trên đấy xuất hiện chữ số khiến người ta mong đợi, ông ta thở ra một hơi dài, lý trí rốt cuộc cũng quay trở lại.

Tốt lắm, chỉ có số 1 và số 2 khác thường. Nếu như số liệu của tất cả bọn họ đều tệ, sợ rằng tiến sĩ sẽ hoài nghi nhân sinh. Ông ta cực khổ để bắt giữ người, nhưng kết quả lại chỉ như vậy.

May mà số liệu của ba vật thí nghiệm còn lại rất tuyệt, không phụ lòng ông ta mong đợi suốt thời gian dài như vậy.

Vả lại số 2 chỉ là tương đối bình thường, không hẳn là quá vô lý, chỉ có người số 1 đầu tiên có số liệu hiện ra ở hàng đơn vị là quá vô lý rồi!

Bình Luận (0)
Comment