Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1075

Tiến sĩ Cam Luân tim đập thình thịch, hô hấp trở nên nặng nề, không thể tin được trừng mắt nhìn Hòa Ngọc: "Cậu điên rồi à?!"

Đây là đả thương địch tám trăm tự hại mình một nghìn đấy!

Trong nháy mắt lúc thuốc tăng cường bay hơi, lượng khí mà Hòa Ngọc hít vào chắc chắn là nhiều hơn Tiến sĩ Cam Luân!

Làn da tái nhợt của Hòa Ngọc lại lần nữa phủ lên một lớp màu đỏ, vành mắt trở nên đỏ tươi, trên trán toát ra rất nhiều mồ hôi hột, tay cậu chống lên trên giường bệnh của Trấn Tinh, ánh mắt có chút mơ hồ, cánh tay nhỏ nhắn chống xuống chỉ run rẩy trong chớp mắt.

Cậu vẫn duy trì dáng vẻ tươi cười từ đầu đến cuối, ánh mắt đầy tỉnh táo mà nhìn Tiến sĩ Cam Luân: "Eugene lập tức tới đây, tiến sĩ, có lẽ chúng tôi không thể làm tổn thương đến ông, nhưng chúng ta có thể cùng nhau chết."

Một tay khác của cậu giơ lên, lại là một ống thuốc tăng cường.

Theo bản năng, Tiến sĩ Cam Luân lùi về sau vài bước, ông ta không xác định thuốc trên tay Hòa Ngọc có phải loại bay hơi hay không, cũng không xác định Hòa Ngọc có phải thực sự muốn cùng đồng quy vu tận với ông ta hay không...

Tác dụng của thuốc bắt đầu phát huy, cho dù là một chút thuốc tăng cường, tác dụng cũng vô cùng mãnh liệt, hai người họ đều không phải là người có thể chất mạnh mẽ.

Tiến sĩ Cam Luân nhìn Hòa Ngọc, lại nhìn sang giường bệnh mà cậu đang bảo vệ sít sao, nghiến răng nghiến lợi, giọng nói thâm độc: "Cậu chờ đấy, tôi sẽ không bỏ qua cậu đâu, cái tên điên này..."

Đây chắc chắn là một tên điên!

Mạng sống tốt đẹp thì không thèm, cứ muốn chết cùng ông ta!

Tiến sĩ biết rõ, cho dù Hòa Ngọc có đập vỡ thêm một ống thuốc nữa, cũng sẽ chết trước ông ta. Nhưng Tiến sĩ Cam Luân sao lại có thể dùng mạng sống của mình để so với Hòa Ngọc cơ chứ?

Tiến sĩ Cam Luân tự nhận là "Cha của các vị thần", ông ta có chí hướng cao xa, đương nhiên cũng vô cùng tham sống sợ chết, tuyệt đối không cho phép bản thân có bất kỳ nguy hiểm nào.

Cho nên ngay lúc này, ông ta rút lui.

Tục ngữ nói, người l* m*ng sợ người ngang ngược, người ngang ngược sợ người không muốn sống, người như Hòa Ngọc vừa điên vừa không muốn sống, đúng là khiến ai nấy đều sợ, không ai dám không kiêng nể gì khi đối phó với cậu.

Cậu có thể lấy mạng làm tiền đặt cược bất cứ lúc nào, nhưng Tiến sĩ Cam Luân không làm được.

Phòng thí nghiệm này có thể di chuyển xuống phía dưới, bóng dáng của Tiến sĩ Cam Luân biến mất trong phòng thí nghiệm này, đồng thời để lại một câu gào thét đầy phẫn nộ...

“Bắt lấy bọn chúng cho tôi!”

Bình luận: "Giờ mới biết Hòa Ngọc điên à? Chúng tôi sắp thành thói quen, con mẹ nó rồi!"

Bình luận: "f*ck, vẫn chưa có quen!! Vẫn như cũ mỗi lần đều bị Hòa Ngọc làm khiếp sợ, cũng bị cậu ta làm kinh ngạc tới rồi."

Bình luận: "Má ơi, cậu ta đúng thật là luôn đứng giữa ranh giới sự sống và cái chết, quá lợi hại cũng quá điên đi mất."

Bình luận: "Bệnh điên của Hòa Ngọc còn xuất hiện hiện tượng người lây người, đám người Eugene bây giờ trên người ít nhiều gì cũng có chút điên khùng..."

Bình Luận (0)
Comment