Đoàn Vu Thần cắn răng: "Hòa Ngọc, nhất định phải xuống dưới đó sao?"
Hòa Ngọc gật đầu: "Đúng vậy, lối ra nằm ở dưới đó."
Cậu nhìn về phía lỗ thủng kia, giọng nói bình tĩnh: "Tôi vẫn luôn nghĩ cách để tìm ra quy tắc ẩn kia, dường như khi quy tắc kia vừa xuất hiện thì phó bản đã biến thành phó bản cấp độ địa ngục trắng trợn muốn khiến mọi người đều chết. Chúng ta dường như không tìm được bất kỳ sơ hở nào để trốn thoát, chỉ cần vượt ngục là sẽ chết. Hơn nữa, hệ thống đúng là chẳng cần mặt mũi gì cả, lại còn tuyên bố muốn giết hết chúng ta."
Lời nói của cậu hấp dẫn mọi người, bọn họ đều đang chiến đấu nhưng vẫn lắng tai nghe. Khán giả cũng chăm chú nghe, bình luận trống không.
Hòa Ngọc: "Nhưng mà, ít nhất nó cũng cho người xem, cho công dân Liên Bang một lời giải thích, cũng cho các gia tộc một lời giải thích và phó bản này tất nhiên cần phải có một lối ra khác."
Ánh mắt cậu bình tĩnh, suy nghĩ chưa từng rõ ràng hơn bây giờ: "Tôi đã từng hỏi qua tiến sĩ, ông ta nói ông ta và Laners cũng không can thiệp vào hệ thống phòng ngự của ngục giam được, việc điều khiển phòng ngự thuộc về hành tinh này. Cho dù Tiến sĩ Cam Luân và Laners có thể xây dựng một phòng thí nghiệm 10 tầng ngầm dưới lòng đất ở ngục giam, thì bọn họ cũng không thể thật sự biến ngục giam thành vật của họ."
Hòa Ngọc nhếch môi: "Mỗi ngày phòng thí nghiệm đều sẽ dùng đồ vật này nọ, mà các tầng trên đều là quái vật, cả phòng thí nghiệm này không có khả năng không liên lạc gì với bên ngoài, bọn họ không rời đi từ bên trên ngục giam thì sẽ từ chỗ này để đi ra ngoài."
Lúc trước bọn họ đã nghĩ sai rồi, nghĩ rằng Tiến sĩ Cam Luân và Laners có thể trực tiếp ra khỏi ngục giam. Nhưng theo lời của Tiến sĩ Cam Luân là có thể biết, không đúng, bọn họ và ngục giam dưới mặt đất thật ra là hai kết cấu riêng biệt.
Mắt Eugene sáng lên, lập tức tiếp lời: "Còn có đường khác."
Hòa Ngọc gật đầu: "Đúng vậy, còn một con đường khác, hướng về phía trên là sai vì nó là đường thuộc về ngục giam, còn có một con đường khác dẫn xuống phòng thí nghiệm dưới lòng đất."
Nói đến đây, cậu nâng tay đẩy kính ngăn đi sự lạnh lẽo trong đôi mắt: "Cho nên, phó bản này không phải không có đường ra mà là do người thường sẽ không nghĩ đến việc đi xuống dưới. Hơn nữa, để rời khỏi nơi này phải qua được cửa ải tiến sĩ. Nếu chúng ta vẫn nghĩ như trước thì sẽ không có bất kỳ phần thắng nào."
Nếu chiếu theo thường lệ thì cả nhóm sẽ bị g**t ch*t. Nhưng vì còn một con đường khác tồn tại cho nên có thể cho người xem và Liên Bang một lời giải thích.
Con đường này, nếu như theo họ của lúc trước thì sẽ trực tiếp bỏ cuộc chờ chết.
Seattle hô hấp dồn dập: "Vậy tỉ lệ thắng hiện tại thế nào?"
Hòa Ngọc: "10%."
Đám người Eugene: "?"
Đột nhiên không hiểu sao bọn họ lại cảm thấy có chút thấp thỏm…
Ý chí chiến đấu của bọn họ lại bị tỉ lệ thắng mà Hòa Ngọc nói làm cho đả kích.
Hòa Ngọc cõng Trấn Tinh trên lưng đến chỗ lỗ thủng mà Eugene mở, bọn quái vật tấn công về phía cậu, ba người Eugene, Đoàn Vu Thần, Seattle nhanh chóng ngăn chúng lại.
Hòa Ngọc đứng trên lỗ thủng nhìn xuống, bên dưới tối đen như mực không nhìn thấy thứ gì.
Nhưng cậu lại mỉm cười: "Mấu chốt của kế hoạch điên cuồng này không phải để trở thành vật thí nghiệm của tiến sĩ mà là để nâng cao thực lực của mọi người, khiến cục diện không có cơ hội thắng tăng thành 10%, chỉ cần có 10% thôi là đủ để xông lên rồi, đi thôi."
Cũng nên cảm ơn phó bản này bởi vì nó còn muốn đưa ra lời giải thích cho khán giả cho nên còn chừa lại một con đường chết ẩn giấu dành cho bọn họ.
Hòa Ngọc là ông hoàng bới bug, chỉ cần có đường thì cậu có thể tìm đường sống trong chỗ chết.
Khi nói xong, cậu cõng theo Trấn Tinh nhảy xuống hố.
Eugene lập tức theo sau, Hòa Ngọc không có sức chiến đấu nên gã phải đi theo để bảo hộ Hòa Ngọc.
Đoàn Vu Thần, Seattle cũng nhanh chóng đuổi kịp.
Quỳnh và Lăng Bất Thần cách hơi xa nên bị tụt lại phía sau nhưng vẫn thuận lợi tách khỏi bầy quái vật, cùng nhảy xuống hố.
Bình luận: "Cho nên lúc Hòa Ngọc nói ra kế hoạch điên cuồng kia cũng là lúc chuẩn bị giúp họ tăng sức mạnh sao?"
Bình luận: "Đám Eugene hỏi cậu ta thực hiện như thế nào, cậu ta lại bảo không biết nhưng rõ ràng cậu ta biết rõ rồi."
Bình luận: "Vào lúc đó tất nhiên cậu ta không thể nói ra rồi, tiến sĩ còn đang giám sát bọn họ mà, nếu như cậu ta nói thì tiến sĩ sẽ biết, như thế thì kế hoạch làm sao có thể thuận lợi như thế này."
Bình luận: "Chậc, đúng là kế hoạch điên cuồng mà, điên con mẹ nó luôn rồi, tôi nhìn thôi cũng thấy k*ch th*ch rồi đấy, trách không được đám Eugene cũng điên theo, ai gặp cũng điên thôi."