Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1091

Hô hấp của Tiến sĩ Cam Luân bỗng ngừng lại, ông ta chống tay xuống bàn, thân thể vô thức đổ về phía trước vì căng thẳng tột độ.

Ngay khoảnh khắc nghe được lời Hòa Ngọc nói, Trấn Tinh liền tấn công thẳng vào đầu Vạn Nhân Trảm, khối rubik chém xuống như một lưỡi đao sắc bén nhắm vào sợi tơ.

Vạn Nhân Trảm, vốn đang chiến đấu như không màng sống chết, bất ngờ lùi lại. Gã dịch chuyển thân thể về phía sau để tránh đòn tấn công của Trấn Tinh, không cho đối phương cơ hội cắt đứt sợi tơ trên đầu mình.

Trấn Tinh cười lạnh, hành động càng trở nên mạnh mẽ và nhanh nhẹn hơn, mỗi đòn tấn công đều hướng thẳng vào sợi tơ đó. Dù không nhìn rõ, gã chỉ cần dùng vũ khí để cắt đứt sợi tơ trên đỉnh đầu Vạn Nhân Trảm.

"Ầm!"

Lần này, đến lượt Trấn Tinh đẩy lùi Vạn Nhân Trảm.

Vạn Nhân Trảm lùi chân về phía sau rồi bật nhảy lên tránh đòn tấn công đang tới của Trấn Tinh, sau đó giơ búa lên, thuận thế đáp đất và bổ mạnh về phía Trấn Tinh.

Khối rubik đỡ trước người. Trấn Tinh cố sức đỡ lấy khối rubik, trong khi Vạn Nhân Trảm dùng hết sức mạnh bổ búa xuống, với ý định kết liễu Trấn Tinh.

Cả hai đều đã được cường hóa, không ai có thể đánh bại người kia. Cục diện đột ngột chững lại rồi cả hai tiếp tục lao vào, dùng hết toàn lực giằng co.

Ở phía bên kia, Đoàn Vu Thần, Seattle, Quỳnh đã tiêu diệt hơn một nửa đám mặt xám và quái vật. Họ vẫn đang cắn răng đối phó với số còn lại. Vì chiến đấu quá kịch liệt, hơi thở của họ đã trở nên hỗn loạn, tay cũng thoáng run rẩy.

Sức chiến đấu của họ đang dần hao hụt.

Trong khi đó, đám vật thí nghiệm kia dường như không biết mệt mỏi, và nếu cứ tiếp tục như vậy, nhóm Hòa Ngọc sẽ không thể duy trì sự tỉnh táo để chiến đấu. Tiến sĩ Cam Luân hiển nhiên sẽ không để họ sống sót.

Mạnh mẽ nhất là con vách tường quái vật, nhưng nó đang bị đôi mắt xanh giữ chân ở phía bên kia, nên không thể can thiệp vào cuộc chiến của họ. Nếu không phải thân thể của nó gần như bất tử, và nếu đôi mắt xanh không phải đang ở trong cơ thể của kẻ khác, thì nó đã bị giải quyết dễ dàng.

Các bên vẫn đang tiếp tục giằng co.

Trấn Tinh cắn răng, tăng thêm sức lực vào tay nhưng cũng chỉ có thể mạnh mẽ đẩy lùi Vạn Nhân Trảm.

Tiến sĩ Cam Luân tức đến mức đập bàn. Nếu không phải vì tên Hòa Ngọc đáng chết kia, Trấn Tinh đã là vật thí nghiệm của ông ta rồi. Một kẻ có ý chí và sức chiến đấu như vậy quả thực là một vật thí nghiệm tốt.

Tiến sĩ Cam Luân vươn tay, ánh mắt tàn độc.

Đúng lúc này, Vạn Nhân Trảm đột nhiên chao đảo và bị Trấn Tinh đẩy ra, quỳ xuống đất. Hai đầu gối gã chạm đất tạo thành hai hố lớn.

Vạn Nhân Trảm nắm chặt búa, cơ thể gã phình to ra với tốc độ mắt thường có thể nhận thấy. Màu xanh trong đôi mắt chuyển thành màu đỏ, mạch máu trong cơ thể phồng lên như sắp nổ tung.

Hơi thở kh*ng b* bắt đầu lan tràn. Không ổn, gã lại mạnh hơn nữa rồi.

Sắc mặt Trấn Tinh biến đổi. Gã xoay chuyển khối rubik, khối rubik vặn vẹo tạo thành những đòn công kích đáng sợ lao về phía Vạn Nhân Trảm, hơn phân nửa nhắm vào đỉnh đầu gã.

Tuy nhiên, Vạn Nhân Trảm xoay búa, chiếc búa quay tròn tạo thành từng đợt cuồng phong, chặn đứng tất cả các đòn tấn công.

Hòa Ngọc mím môi. Giờ đây, nếu sức mạnh của Vạn Nhân Trảm còn tăng lên thêm thì cho dù Trấn Tinh có thắng, gã cũng sẽ không sống nổi.

Tiến sĩ Cam Luân thật sự ra tay tàn độc đến vậy chỉ để g**t ch*t bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment