Eugene ôm đầu: "Hòa Ngọc đủ rồi! Thẻ tổ đội cậu cũng dùng kha khá rồi, đừng làm loạn nữa, chẳng lẽ cậu không muốn giải trừ ràng buộc của cậu và bọn Early sao?"
Trên tay Hòa Ngọc còn dư lại hai chiếc, cậu vô cùng bình tĩnh cầm lên cái thẻ đếm ngược đầu tiên, nhìn Eugene khẽ cười.
"Giải trừ ràng buộc Eugene và Trấn Tinh."
Sắc mặt hai người thay đổi lần nữa. Từ sau khi Hòa Ngọc ràng buộc hai người đối thủ vào cùng một đội, bọn họ đã quyết định hợp tác rồi.
Lúc Cách Đới ở đây, Eugene đồng ý hợp tác cùng Trấn Tinh, mà Cách Đới và Annie, Đường Kha là quan hệ hợp tác, so sánh lên Trấn Tinh cũng đồng ý hợp tác với Eugene. Lại không ngờ rằng, Hòa Ngọc lại phá hỏng con đường này của bọn họ.
Bình luận.
"Đây đúng là biết gây chuyện."
"Nhưng mà phá hủy đội hoàn toàn, đưa mấy tuyển thủ có thù oán vào cùng nhau, tôi cũng muốn xem quá nha."
"Ha ha ha đúng là đáng chờ mong."
"Nhưng mà vì sao Hòa Ngọc còn chưa gỡ bỏ ràng buộc giữa cậu ta và Đoàn Vu Thần, cậu ta muốn dùng cái cuối cùng để gỡ ràng buộc sao?"
"Còn cả Vạn Nhân Trảm nữa, cậu ta chỉ còn có một cái, cái này cũng mang ra để gỡ bỏ ràng buộc... Có phải Hòa Ngọc quên mất rồi không..."
Vạn Nhân Trảm lớn tiếng nói: "Hòa Ngọc! Có phải mày muốn gỡ ràng buộc giữa chúng ta phải không? Tao nói cho mày biết, dù cho mày có gỡ bỏ thì sau này tao cũng sẽ..."
Một chiếc thẻ tổ đội cuối cùng trên tay Hòa Ngọc xoay thành một đường cong đẹp mắt, rồi sau đó biến mất không còn nhìn thấy nữa, giọng nói lười nhác của Hòa Ngọc vang lên cắt ngang tiếng kêu gào của Vạn Nhân Trảm:
"Một cái cuối cùng ràng buộc Hòa Ngọc và Quỳnh."
Hòa Ngọc lập đội thành công. Lăng Bất Thần mời Hòa Ngọc, Hòa Ngọc mời Quỳnh, Quỳnh mời Kiều Viễn, Đoàn Vu Thần lại ràng buộc Hòa Ngọc, đồng thời còn kèm theo cả Seattle và Early, Lăng Bất Thần cưỡng ép ràng buộc Trảm Đặc, Trảm Đặc mời Harvey.
Vòng loại thứ hai, đội mười người hình thành.
Giọng nói của Vạn Nhân Trảm bỗng nhiên im bặt, không thể tin nổi nói; "Vậy mà mày không gỡ ràng buộc với tao? Vì sao chứ?"
Hòa Ngọc gỡ ràng buộc với gã, gã không vui bởi vì gã không thể giết Hòa Ngọc được. Nhưng Hòa Ngọc không gỡ ràng buộc với gã, gã cũng không vui. (V: Khó dỗ dành ver show sống còn đỉnh lưu là đây :>>)
Không gỡ ràng buộc với mình chẳng lẽ chắc chắn rằng mình sẽ không giết cậu ta được?
Hòa Ngọc nghe thấy vậy nhìn về phía gã, ánh mắt dịu dàng nói: "Tôi không nỡ gỡ bỏ ràng buộc với anh, dù gì trong đội này của chúng ta, chỉ có anh là người thật thà."
Vạn Nhân Trảm: "..." Biểu cảm trên mặt gã biến thành mông lung, không hiểu ý trong lời này của Hòa Ngọc.
Người thật thà? Hòa Ngọc đang nói gã sao?
"Lăng Bất Thần mời tôi, mang theo người đáng tin cậy là Trảm Đặc và Harvey. Đoàn Vu Thần ràng buộc tôi mang theo người đáng tin cậy là Seattle và Early. Tôi mời Quỳnh, Quỳnh cũng mang theo người đáng tin cậy là Kiều Viễn."
Hòa Ngọc nhìn vẻ mặt mông lung của Vạn Nhân Trảm, ánh mắt đồng cảm nói: "Chỉ có anh là người thật thà nhất, một mình phấn chấn tinh thần chạy đến lập đội."
Vạn Nhân Trảm khi nghe được quy tắc lập tức kích động ràng buộc Hòa Ngọc. Hoàn toàn quên mất việc chuẩn bị mà bộ quy tắc này yêu cầu. Thế cho nên trong đội mười người này, người nguy hiểm nhất chính là Vạn Nhân Trảm một thân một mình.
Vạn Nhân Trảm: "..." Gã nhìn ba người Lăng Bất Thần, lại nhìn ba người Đoàn Vu Thần, rồi lại nhìn ba người Hòa Ngọc và Quỳnh, cuối cùng cúi đầu nhìn chính mình lẻ loi một thân một mình.
Vạn Nhân Trảm trợn tròn mắt.